Chương 82: Lật lại bản án

“Đại ca, thế giới thật kỳ diệu, bỗng nhiên gặp nhau vào một ngày nào đó, vừa thấy đã yêu, có khi lại xảy ra điều gì đó không thể vãn hồi rồi.”
Tống Minh Uyên: “…”


Thành phố mà Tống Minh Uyên đang ở vẫn là ban ngày, mặc dù anh đã sớm đi vào vũ trụ, nhưng hình thức mô phỏng trên phi thuyền được thiết lập theo điểm cất cánh, hiện tại trong khoang thuyền đang là mười giờ sáng.


Anh biết bên Bạch Thời đã là đêm khuya nên không liên hệ với cậu mà chuẩn bị làm việc, nhưng không ngờ lại nhận được tin nhắn của Lam, phía bên kia lại gửi tới: “Đại ca, anh nói nếu thằng bé cong, đối tượng lại không phải anh, anh làm sao bây giờ?”


Tống Minh Uyên kết hợp hai tin nhắn với nhau, hỏi: “Cậu ấy mới quen một người?”


Lam không đáp mà gửi thẳng video tới. Tống Minh Uyên ấn mở, chỉ thấy trong khung hình, Bạch Thời đang trò chuyện với một thanh niên hơn hai mươi tuổi, cậu nói khá nhiều, thái độ thân thiết, yên lặng nhìn người ta, vừa nhìn vào cặp mắt nhỏ kia là biết cậu rất yêu thích đối phương.
Tống Minh Uyên: “…”


“Ha? Làm sao đây?”
“Cậu cứ nói đi?”
Lam khẽ cười một tiếng, nói sẽ canh chừng hộ anh, không nói thêm gì nữa.


available on google playdownload on app store


Tống Minh Uyên biết mặc dù Lam rất thích xem trò vui, nhưng sẽ không để cho Bạch Thời kết thân với một số bạn xấu, hơi yên tâm một chút, còn Lam nói đùa về việc vừa thấy đã yêu và thái độ kỳ quái của Bạch Thời… Anh rời khỏi giao diện video, liên hệ quản lý, để họ điều tr.a thêm lai lịch của người mà A Bạch dẫn về kia.


Quản lý cũng biết thiếu gia có tình cảm với người ta, và cũng biết hai người chưa xác định quan hệ, bèn đoán thiếu gia đang ghen, không khỏi quay sang nhìn nhau, lại nói… Có còn thuốc mê dạng phun không? Liệu thiếu gia có thể phát rồ tới mức dùng nó không? Nhất định thiếu gia trở về sẽ dùng tiếp chứ hả? Liệu họ có nên chuẩn bị trước?


Giờ phút này, Bạch Thời được nhiều người lo nghĩ hộ vẫn còn đang bồi dưỡng tình cảm cùng Tam Vạn, Lam âm thầm quay xong video liền rời đi gửi tin nhắn cho đại ca ngay, không quấy rầy họ, hai người ngồi lại tiếp tục nói chuyện phiếm, nói từ Liên Minh Cơ Giáp đến việc học.


Bạch Thời đảo mắt một vòng, kể rằng trước kia mình không đi học nhưng hiện tại đang học bổ túc, tiện thể học kinh doanh, nhưng cậu không có nhiều kiến thức về vấn đề tài chính, chỉ có thể từ từ bổ sung. Bạch Thời lựa lời hỏi: “Lúc nãy anh nói anh đã học về ngành này, bình thường có rảnh không, hay là làm gia sư cho em đi?”


“Em không thi đấu?”
“Đấu chứ, địa điểm tổ chức trận tiếp theo gần đây lắm, em định mấy hôm nữa mới đi.” Bạch Thời nhìn hắn đầy mong đợi, “Sao nào, em sẽ trả cho anh theo giá thị trường.”


Kim Tam Vạn đẩy đẩy kính, có thể cảm giác được người này cố ý thân cận với mình, hỏi: “Vì sao tại tìm anh?”


“Em cảm thấy mình với anh rất có duyên, muốn kết bạn với anh đó mà.” Bạch Thời rất chân thành, bổ sung thêm, “Hơn nữa ở đây em cũng chỉ quen mỗi anh là học sinh giỏi, đương nhiên phải tìm anh rồi.”


Kim Tam Vạn lại nhìn cậu thêm vài lần, lúc nãy người của câu lạc bộ gọi người này là Bạch thiếu gia, xét theo thái độ của họ, thân phận người này không đơn giản, huống chi chỉ riêng tiền đánh Liên Minh cũng đủ một người bình thường tiêu xài nhiều năm rồi, bây giờ mình là tội phạm, bị hạn chế tự do, một kẻ nghèo rớt, đã vậy trong mắt Bạch Thời hoàn toàn không hề có suy nghĩ gì khác, cậu ta có thể mưu toan gì với mình đây?


Cho nên Bạch Thời đã nói có duyên, chắc đúng là có duyên thật, Kim Tam Vạn thấy mặc dù mình đã bị hại một lần, nhưng không thể trông gà hóa cuốc, trả lời: “Không cần tiền, anh sẽ dạy cho em.”
Bạch Thời kích động cực kỳ, nhưng ngoài mặt lại rất bình tĩnh: “Không, phải trả tiền chứ.”


Kim Tam Vạn từ chối, nói em cũng chỉ ở lại vài ngày, không cần tiền, nếu đã coi anh là bạn thì đừng so đo mấy thứ này. Bạch Thời nghĩ thầm, dù sao tiểu đệ cũng sẽ đi theo cậu thôi, không kiên trì nữa, gật đầu đồng ý. Kim Tam Vạn im lặng nửa giây, không nhịn được mà hỏi: “Thân phận bây giờ của anh, em không ngại sao?”


“Em đã nói em thấy anh là một người rất tốt.”


Kim Tam Vạn không rõ thiếu niên này lấy đâu ra sự tự tin lớn như vậy, hơn nữa người này biểu hiện chín chắn hơn bạn cùng lứa rất nhiều, lúc nói chuyện không hề có cảm giác đang tiếp xúc với trẻ con, hắn bỗng cảm thấy Bạch Thời rất thú vị: “Em không tò mò về chuyện của anh à?”


“Nếu như anh chịu nói.”
Kim Tam Vạn nhìn cậu: “Nếu như anh nói mình không có tội?”
“Em tin anh.”
Kim Tam Vạn cứ tưởng Bạch Thời chỉ thuận miệng nói thế thôi, nhưng ánh mắt của thiếu niên lại tỏa ra sức mạnh lúc nãy, sức mạnh làm cho người ta hiểu rằng cậu thật sự tin như vậy.


Đáy lòng hắn lại chấn động thêm một lần nữa: “Cám ơn, ngoài mẹ anh và thầy thì em là người thứ ba tin anh mà không hỏi nguyên nhân, cho dù mấy người bạn tốt nhất của anh cũng sẽ hỏi một câu có thật như thế không trước, sau khi nghe anh giải thích xong mới bằng lòng tin tưởng.”


Bạch Thời thấy đáy mắt của hắn rất sâu, trong lòng thở dài, Tam Vạn à, anh biết cưng oan ức, yên tâm đi, cứ để anh lo hết. Cậu hỏi: “Đến cùng thì đã có chuyện gì xảy ra?”


Kim Tam Vạn kể rất lâu, khi ấy công ty hắn cạnh tranh một hạng mục với công ty khác, nhưng đồ án và tài liệu nghiên cứu sản phẩm lại bị đối thủ mua mất, cuối cùng thất bại thảm hại, ông chủ tức giận, không biết lấy đâu ra tin tức hắn bán đứng công ty, sau đó còn thật sự tìm được mấy thứ này trong máy tính của hắn, tài liệu mật kia đã bị nén lại, còn bị che giấu, hắn hoàn toàn không biết những thứ đó tồn tại từ lúc nào.


Chuyện này được lập án rất nhanh, hắn là người phụ trách dự án, dễ dàng lấy được tài liệu, còn tư liệu về sản phẩm… Hắn đã từng đứng trong bộ phận nghiên cứu, khoảng thời gian ấy chỉ có mình hắn và một nhân viên khác, người nọ đi vệ sinh giữa chừng, thời gian trống này đủ để gây án.


Cùng ngày ấy máy tính của hắn bị mất, nhưng hắn biết rõ nhất định là có kẻ cố ý đưa dữ liệu vào, trước khi chính thức bị cục cảnh sát bắt, hắn từng lẻn vào công ty định xem hình ảnh giám sát, nhưng khi hắn ấn mở ra thì toàn bộ video đã bị xóa, hắn hết cách, đành phải rời đi trước khi bảo vệ quay lại.


Bạch Thời không kiềm được mà nói: “Đoạn trước bị xóa, nhưng hình ảnh anh rời khỏi công ty đã bị máy quay ghi hình lại, họ sẽ nghĩ rằng anh đến là để phi tang bằng chứng.”


“Đúng, nhưng dù anh có giải thích với bảo vệ thế nào, ông ấy cũng không tin, về sau anh đã hỏi bạn học, họ nói rằng có thể cài chương trình tự hủy.” Kim Tam Vạn tự thuật, giọng nói rất nhẹ.
Tiếp sau đó, mọi bằng chứng được tr.a ra đều gây bất lợi cho hắn.


Căn cứ vào người bị mua khẩu cung, lúc đó chính hắn liên hệ với gã, hơn nữa trong máy tính của hắn còn có ghi chép giao dịch, tài khoản đột nhiên có thêm một số tiền lớn, khi ấy mẹ hắn đang nằm viện, cần dùng ngay một khoản tiền không nhỏ, hắn có động cơ gây án. Đã vậy dù người mua có mua lại tư liệu, nhưng lại khăng khăng nói rằng không biết đấy là đồ ăn trộm, cộng thêm luật sư của công ty tự xuất mã, được phán vô tội.


Bạch Thời lại hỏi: “Nhưng mà dù sao lúc mua cũng phải có thời gian thương lượng, hai bên đối chiếu thời gian không được hả?”


“Ngày hôm đó có buổi giao lưu, người của cả hai công ty đều tham dự, gã nói anh thương lượng với gã ngay ở đấy, đúng là ngày đó anh từng tán gẫu với gã một mình, nhưng khi ấy gã khuyên anh đi ăn máng khác, anh không đồng ý, có điều đồng nghiệp của anh cũng đi, cũng đã từng nói chuyện một mình với gã.”


Kim Tam Vạn dừng lại một chút: “Thời gian giao dịch được điều tr.a ra là buổi tối vài ngày sau, lúc ấy anh uống say, là đồng nghiệp này và một người khác đưa anh về nhà, mà người khác kia chính là người anh gặp ở bộ phận nghiên cứu.”
“Cho nên là bọn chúng làm?”


Có lẽ tất cả phẫn nộ đã trôi đi hết, Kim Tam Vạn có vẻ rất bình tĩnh: “Anh không chắc lắm, người mua nói là anh bán, tiền cũng đã gửi vào tài khoản của anh, tư liệu cũng được gửi từ máy tính của anh, anh nói với quan tòa là mình vô tội, là bọn chúng hè nhau hãm hại mình, có chứng cứ không?”


“Video bị xóa không thể khôi phục lại sao?”


“Họ đã thử, nhưng dữ liệu bị chương trình làm cho vỡ vụn, xóa rất triệt để, họ không thể khôi phục lại như cũ, huống chi khi đó là do anh tự tay xóa, họ đều cho rằng anh đang phá hủy chứng cứ, anh nói anh không có chủ đích làm vậy, ai mà tin được?” Kim Tam Vạn lại đẩy kính mắt, “Lúc ấy chứng cứ rất đầy đủ, cảnh sát cần gì phải tìm thêm một cái video nữa, đúng không?”


Bạch Thời thấy cũng đúng, người mua nói là hắn, tất cả dấu hiệu còn lại cũng đưa ra kết quả như vậy, người ngoài nhìn vào chỉ thấy là Kim Tam Vạn có ch.ết cũng không chịu nhận tội.
Kim Tam Vạn nhìn cậu: “Có lẽ những thứ này chỉ là do anh bịa ra, em vẫn tin anh sao?”


“Tin.” Bạch Thời đáp hoàn toàn không có chút áp lực, biết rõ cốt truyện thoải mái như vậy đó!
Kim Tam Vạn lại cảm thấy cậu rất thú vị, khóe miệng mang theo chút vui vẻ, cầm ly uống một ngụm nước.
Bạch Thời nhìn hắn: “Tại sao lại nói mấy thứ này cho em nghe.”


“Không có gì để nói.” Kim Tam Vạn đáp, “Anh vốn không có tội, mặc dù không có chứng cứ, nhưng ngay cả chính anh cũng giữ yên lặng về việc này, người khác càng cảm thấy anh có tội.”


Bạch Thời gật đầu, sự việc Kim Tam Vạn gặp phải đúng là quá phiền toái, có một ngàn cái miệng cũng không nói rõ được.
Kim Tam Vạn ngồi cùng cậu một lát, đợi tới thời gian dọn quán mọi ngày, liền đứng dậy cáo từ. Bạch Thời tiễn hắn ra tới cửa, hỏi thăm tình hình của mẹ hắn.


Mặc dù y học ở thế giới này rất phát triển, máy trị liệu cũng có thể chữa khỏi đa số bệnh vặt, nhưng vẫn bó tay với một loại virus mạnh hoặc bệnh mãn tính, huống chi mỗi thời đại đều có một nan đề không thể phá giải, cho nên bây giờ những người phải vào bệnh viện, hơn nữa còn tới mức phải nằm viện, đều là người mang bệnh rất nặng.


Quả nhiên, câu trả lời của Kim Tam Vạn nhanh chóng chứng minh điều này là đúng, mẹ hắn mắc một căn bệnh khó chữa nhất ở thời điểm này. Bạch Thời cũng chỉ có thể nói một câu chúc bác sớm khỏe mạnh, đưa mắt nhìn hắn đi vào thang máy.


Kim Tam Vạn nhìn Bạch Thời, vẫy vẫy tay tạm biệt trước khi cánh cửa kim loại khép kín.


Hắn cứ tưởng đây là một việc nhỏ xảy ra trong đời, nhưng mãi về sau, hắn lại đứng trên một độ cao mà chính hắn cũng chưa bao giờ tưởng tượng ra được, trở thành thần tượng được sùng bái, mục tiêu phấn đấu, truy cầu suốt đời của vô số người, thậm chí sự tích của hắn còn được mọi người biết và ghi vào sử sách, trong rất nhiều tác phẩm văn học hoặc điện ảnh và truyền hình đời sau đều có thể nhìn thấy bóng dáng của hắn, có điều trong những tác phẩm ấy đều ghi một câu.


Đây là câu mà chính hắn đã từng nói trước truyền thông, cũng là câu đầu tiên viết vào hồi ký sau này: Vũ trụ năm 3097 ngày 12 tháng 4, tôi vĩnh viễn không thể nào quên được ngày ấy, hôm nay, tôi gặp được một thiếu niên thần kỳ, cậu ấy mang đến cho tôi cuộc đời mới.


Bạch Thời tiễn tiểu đệ nhà mình về, nhìn chằm chằm vào nhị hóa trên cổ tay: “Nghe hết rồi chứ, mi biết ảnh làm ở công ty nào không, có thể xâm nhập vào hệ thống rồi khôi phục video không?”
“Tui thử đã.”


Bạch Thời lên tiếng đáp lại, chờ đợi một lát, thấy ánh sáng lóe lên, hỏi: “Được không?”
“Đương nhiên.” Lục Việt lượn lờ giữa không trung, “Tui nói cho cậu biết, tui còn có thể xâm nhập vào máy truyền tin của hai tên đồng nghiệp kia, điều tr.a ghi chép liên lạc của họ với người mua.”


Nhị hóa à, mi quả là vũ khí lợi hại! Bạch Thời khen ngợi: “Tốt lắm.”
“Đúng thế, với tui ấy mà, đám hệ thống rách nát này cứ như nhà không đóng cửa.” Lục Việt đắc chí, “Phải biết tui sinh ra từ thời kỳ văn minh đó, cơ giáp đỉnh cấp thời kỳ văn minh, cơ giáp đỉnh cấp nha!”


“Không cần lặp lại hai lần, làm việc đi.”
“Ừa.”


Bạch Thời thấy đã muộn, dặn nó lấy được chứng cứ thì lưu lại, lên giường đi ngủ. Trong mơ, cậu thấy mình khí phách mà giải quyết xong sự việc, khiến Tam Vạn cảm động tới nỗi hai mắt đẫm lệ rưng rưng, ôm cậu khóc oa oa, sau đó kiếm cho cậu một đống tiền lớn, Bạch Thời vui muốn ch.ết đi được, ngủ ngon cực kỳ, ngày hôm sau vừa mở mắt đã hào hứng gọi Lục Việt.


Lục Việt không phụ kỳ vọng của cậu: “Xong rồi.”


Bạch Thời thỏa mãn lắm luôn, mở ra nhìn nhìn, phát hiện nhị hóa đã sàng lọc, chỉ để lại hai video, theo thứ tự là hai tên đồng nghiệp đang ở hai bộ phận khác nhau gửi tài liệu vào máy tính của Tam Vạn, mục đích là để thời gian tài liệu được sửa chữa giữ nguyên ngày hôm ấy, mà không phải cái đêm Tam Vạn uống say, như vậy hiềm nghi của chúng sẽ nhỏ hơn nhiều.


Cậu lại đọc ghi chép trò chuyện, trong lòng tràn đầy tin tưởng, rời giường rửa mặt.
Cặp sinh đôi biết Bạch Thời không ăn ở ngoài, liền mang bữa sáng tới, cuối cùng thì mặt Đường Ngụ cũng được trị liệu, Đường Hân thì liếc Bạch Thời một cái, lạnh lùng nói: “Chào buổi sáng.”


“… Chào.” Bạch Thời ngơ ngác vài giây, tranh thủ lúc Đường Ngụ đi rửa tay thì chạy vào tìm, thì thào hỏi: “Sao chị em vẫn chưa đổi lại?”


“Chị ấy có một phần quyền khống chế, có thể ở lại vài ngày, nhưng mỗi lần phải xem tâm trạng đã.” Đường Ngụ thấp giọng đáp, “Có lẽ do gặp được anh, chị ấy rất vui.”
Bạch Thời: “…”
Ông đây không cần cô ta vui đâu, khốn kiếp, quả là ác mộng, em gái ngoan ngoãn thật dễ gần mà!


Đường Hân ngồi trong phòng khách hỏi: “ch.ết hết trong đấy rồi à, không muốn ăn sáng?”


“Ăn.” Hai người đồng thanh mở miệng, nhanh nhanh chóng chóng chạy ra ngoài, yên lặng ngồi xuống đối diện cô. Đường Hân nhìn Bạch Thời: “Nói đi, cậu cứu người ta xong lại cố gắng mời về, đến cùng còn có mục đích gì?”


“Thì nhìn anh ấy thấy thuận mắt.” Bạch Thời dừng một chút, hỏi: “Hai người có biết luật sư nào khá là lợi hại không?”
“Cậu muốn giúp anh ta chống án?”
“Đúng.” Bạch Thời nheo mắt lại, “Tôi đã tìm được chứng cứ, đủ để giúp anh ấy lật lại bản án.”


Thời điểm Kim Tam Vạn tới dạy kèm cho Bạch Thời, mấy người đã thương lượng xong rồi, hắn thấy cặp song sinh và Lam có mặt, liền lễ phép gật đầu với họ, nhìn về phía Bạch Thời: “Muốn bắt đầu chưa?”


“Không vội, cho anh xem thứ khác.” Bạch Thời nói xong thì mở máy truyền tin, chọn một video trong số đó, tiện thể ấn nút phóng lớn ra ngoài. Kim Tam Vạn nhìn hình ảnh giữa không trung, đồng tử lập tức co lại, sách trong tay rơi xuống đất: “Em…”


Hắn thật sự không thể tin, giọng nói còn hơi run rẩy: “Sao em lại tìm ra được?”
Tam Vạn à, phải bình tĩnh, anh biết cưng kích động. Bạch Thời nhìn hắn: “Nhờ bạn làm giúp, sao, chống án không?”
Kim Tam Vạn hít mạnh một hơi: “Chống.”


“Không vội, luật sự vẫn chưa tới.” Bạch Thời nói xong bấm số của thanh niên, “Nghĩ xong chưa, tôi chỉ cho các anh thời gian một ngày, quá thời hạn hết hiệu lực.”
“Đợi một chút!” Thanh niên kêu lên, “Ngài thật sự giữ lời chứ?”
“Phải.”


“Được, đêm nay bọn tôi sẽ hành động! Ngài cứ đợi tin tức tốt của bọn tôi đi!”
“Ngoan.”
Kim Tam Vạn: “…”


Sự việc nhanh chóng được sắp xếp, luật sư cũng đã chắc chắn, bởi vì khoa học phát triển, sau khi phóng lớn video thì có thể làm cho người ta thấy rõ tên của tệp tài liệu, cảnh sát nhận được chỉ thị của cấp trên, lập tức bắt hai gã đồng nghiệp kia lại, nghe nói lúc ấy một tên còn đang trị liệu vết thương ở chân, không chạy được, bị tóm thẳng về đồn.


Với tư cách người bị tình nghi, Kim Tam Vạn lại bị đưa vào ngục giam một lần nữa, mà Bạch Thời cũng vào tù theo, nguyên nhân là xâm phạm tư ẩn của người khác, cơ mà bởi vì cậu là vị thành niên, hai người kia cũng không đủ bằng chứng nên Bạch Thời được Đường Hân mời luật sư tới biện hộ và nộp tiền bảo lãnh ra, hôm nay đang chờ phiên tòa được mở vào vài ngày sau, tất cả đã được giải quyết.


Lúc Tống Minh Uyên trở lại, họ đang túm tụm lại một chỗ thương lượng sự việc, Đường Hân và Kim Tam Vạn nhìn về phía anh đầu tiên, cảm thấy khí thế của người này quá mạnh, chắc không phải là người bình thường.


Bạch Thời thấy họ đột nhiên im lặng, ngơ ngác mấy giây, còn chưa kịp mở miệng thì đã bị ôm lấy từ phía sau, ngay sau đó đầu bị xoa xoa, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai: “A Bạch, anh về rồi.”






Truyện liên quan

Nam Chính, Thiết Lập Nhân Vật Của Ngài Băng Rồi!

Nam Chính, Thiết Lập Nhân Vật Của Ngài Băng Rồi!

Phong Khinh Trần21 chươngFull

902 lượt xem

One Piece Thiên Phú Thiết Lập Hệ Thống Convert

One Piece Thiên Phú Thiết Lập Hệ Thống Convert

Thiên Ngoại Phi Tường613 chươngTạm ngưng

59.7 k lượt xem

Bắt Đầu Phong Vương, Từ Thiết Lập Trấn Quỷ Ti Bắt Đầu

Bắt Đầu Phong Vương, Từ Thiết Lập Trấn Quỷ Ti Bắt Đầu

Ái Cật Man Đầu Diện Điều534 chươngTạm ngưng

36.4 k lượt xem

Nữ Chủ Nghe Lén Tiếng Lòng Ta Phản Phái Người Thiết Lập Băng Rồi Convert

Nữ Chủ Nghe Lén Tiếng Lòng Ta Phản Phái Người Thiết Lập Băng Rồi Convert

Tần Quỳnh Bất Cùng284 chươngFull

27.4 k lượt xem

(Lấp Hố) Nhân Vật Phản Diện: Nghe Lén Tiếng Lòng, Các Nữ Chủ Thiết Lập Nhân Vật Sập Convert

(Lấp Hố) Nhân Vật Phản Diện: Nghe Lén Tiếng Lòng, Các Nữ Chủ Thiết Lập Nhân Vật Sập Convert

Lang Gia Các Thoán Thiên Hầu144 chươngDrop

1.9 k lượt xem

( Lấp Hố ) Nhân Vật Phản Diện: Nghe Lén Tiếng Lòng, Các Nữ Chủ Thiết Lập Nhân Vật Sập 1 Convert

( Lấp Hố ) Nhân Vật Phản Diện: Nghe Lén Tiếng Lòng, Các Nữ Chủ Thiết Lập Nhân Vật Sập 1 Convert

Lang Gia Các Thoán Thiên Hầu31 chươngDrop

1.4 k lượt xem

Phản Phái: Nữ Chủ Thâu Thính Ngã Tâm Thanh, Nhân Thiết Băng Liễu

Phản Phái: Nữ Chủ Thâu Thính Ngã Tâm Thanh, Nhân Thiết Băng Liễu

Ngoạn Ngẫu Tả Tả257 chươngFull

40.7 k lượt xem

Nhân Vật Phản Diện: Nữ Chính Nghe Lén Lòng Ta Âm Thanh Thiết Lập Nhân Vật Sập

Nhân Vật Phản Diện: Nữ Chính Nghe Lén Lòng Ta Âm Thanh Thiết Lập Nhân Vật Sập

Tiêu Vũ1,157 chươngTạm ngưng

42.9 k lượt xem

Người Trong Sách, Nữ Chủ Nhân Thiết Lập Toàn Bộ Sụp Đổ Convert

Người Trong Sách, Nữ Chủ Nhân Thiết Lập Toàn Bộ Sụp Đổ Convert

Ngã ái Sách Phấn440 chươngFull

18.8 k lượt xem

Phản Phái: Nữ Chủ Nghe Lén Ta Tiếng Lòng Người Thiết Lập Băng Rồi Convert

Phản Phái: Nữ Chủ Nghe Lén Ta Tiếng Lòng Người Thiết Lập Băng Rồi Convert

Tiêu Vũ527 chươngTạm ngưng

66.6 k lượt xem

Nhân Vật Phản Diện: Nhìn Lén Nhật Ký, Các Nữ Chủ Thiết Lập Nhân Vật Sập Convert

Nhân Vật Phản Diện: Nhìn Lén Nhật Ký, Các Nữ Chủ Thiết Lập Nhân Vật Sập Convert

Ma Cô ốc Qua848 chươngDrop

40.6 k lượt xem

Đại Minh: Đọc Lòng Ta Sau, Lão Chu Gia Thiết Lập Nhân Vật Sập

Đại Minh: Đọc Lòng Ta Sau, Lão Chu Gia Thiết Lập Nhân Vật Sập

Kinh Hải Đệ Nhất Thâm Tình532 chươngTạm ngưng

5.8 k lượt xem