Chương 5
"A! Không được......"Ngực nhạy cảm bị hắn đùa bỡn như thế, trở nên trướng to, thuận theo hắn trêu chọc, thần kinh nhạy cảm thiêu dệt nàng, để nàng không tự chủ thân thể cong lên, khẩn cầu hắn vuốt ve.
Mà hoa huyệt dưới người nàng cũng không tự kiềm chế co rút, một cổ nhiệt khí không biết tên xen vào thân thể của nàng, để nàng cảm thấy khó chịu, xài dịch ngọt từ cánh hoa co rút không nén được thấm ra, ẩm ướt đệm giường.
"Ô...... Không được như vậy......" Nàng bị cổ tê dại lửa nóng này đích tình dọa đến hốc mắt đỏ hồng như trẻ con, giọt nước mắt rôi xuống, cắn nhẹ cánh môi sưng đỏ, nàng không nhịn được khóc ròng.
"Thế nào? Như vậy khóc rồi sao?" Hắn ngẩng đầu ɭϊếʍƈ lấy môi, nhìn đầu nụ hoa bị ɭϊếʍƈ phát hồng sáng trong, hắn hài lòng khóe môi câu khởi, tay lại vẫn không tha qua một … ngực khác, dùng sức thưởng thức lấy.
"Ô...... Không đừng ức hϊế͙p͙ ta......" Sương mù đầy mắt, Tiểu Thất Nhi phát ra tiếng khóc mềm mại, muốn hắn bỏ qua nàng, nàng sợ ngọn lửa bên trong thân thể thiêu ch.ết nàng!
"Nhưng mà, ta còn chưa ức hϊế͙p͙ đủ nah!" Một tay vuốt ve lấy ngực trắng no đủ, một tay kia thì chuyển qua hoa huyệt, để đầu ngón tay lây dính dịch ướt ngọt."Hơn nữa, ở đây của nàng ướt, để cho ta thấy nàng thích bị ta ức hϊế͙p͙......"
Khuôn mặt tuấn nhã của Nghiêm Quân Đường tràn đầy khinh điệu, ngón tay tại cánh hoa ướt đãm, mới thăm dò vào một đoạn, đã bị nơi đó chặt chẽ ʍút̼ ở.
"Thật chặt, thật nóng......"giọng nói của Nghiêm Quân Đường du côn, dưới bụng nhiệt thiết cảm nhận được khoái cảm ngón tay bị bao vây chặt chẽ, nhịn không được, trướng lên khó chịu.
"A!" Bị dị dạng tiến vào làm Tiểu Thất Nhi mở mắt to, ý thức địa giữ lấy hoa huyệt, muốn đem ngón tay của hắn đẩy ra ngoài, lại không biết hoa huyệt thu lại, ngược lại đem ngón tay của hắn hút chặt hơn, làm hắn bật ra một tiếng than nhẹ.
"Tiểu Thất Nhi, nàng thật là báu vật." Hắn Cúi đầu xuống hôn nàng, đầu lưỡi dò trong miệng nhỏ của nàng, quấy phá lấy hương vị ngọt ngào trong miệng, quấn lấy đầu lưỡi nàng, trêu chọc móc lấy.
Đầu lưỡi thuận theo hắn ʍút̼, thân thể của nàng dần dần buông lỏng, hoa huyệt không xa lánh ngón tay của hắn, phát hiện nàng không phản kháng hắn nửa,sau đó ngón tay dùng sức đẩy một cái vào hoa huyệt, đâm đến bên trong xài hạch, sau đó đầu ngón tay chuyển động.
"A!" Xài hạch nhạy cảm bị đâm vào, Tiểu Thất Nhi không nhịn được, cánh hoa co rút, cuốn động xài dịch làm ngón tay của Nghiêm Quân Đường ẩm ướt.
Nàng ẩm ướt làm hắn hài lòng rời khỏi môi của nàng,gian tà hôn lấy cánh môi, hắn khinh ɭϊếʍƈ lấy môi dưới non mềm của nàng, ngón tay ở bên trong thân thể nàng thuận theo xài dịch khẽ đưa đẩy, mỗi một động tác đều cố ý đụng phải xài hạch nhạy cảm.
"A! Không được......" Nàng muốn khép hai đùi, không để tay của hắn đùa bỡn chỗ kia của nàng nữa, nhưng hắn lại dùng đầu gối chặt chế trụ chân của nàng, không để nàng thu về.
"Nói dối! Nàng rõ ràng muốn." Ngón tay bắt đầu gia tốc đưa vào bên trong, mỗi một cái đi vào đều dẫn ái dịch, nàng nghe tiếng nước phóng túng, không nhịn được má hồng tim đập, cái miệng nhỏ nhắn phát ra thanh âm mê hoặc lòng người.
Nàng khẽ nâng đầu,muốn nhìn rõ ràng tay của hắn rốt cuộc ở bên trong thân thể nàng làm cái gì, lại thấy ngón tay thô ráp của hắn bị hoa huyệt của nàng phun ra nuốt vào, hắn mỗi một cái đi đều làm cánh hoa của nàng co rút, tiếng nước chính là như thế phát ra.
"A!" Tình cảnh ngượng ngùng như thế làm nàng trừng to mắt, thân thể nhanh chóng căng lên, nhục bích nhạy cảm cũng co rút theo, chặt chẽ bao vây ngón tay của hắn.
"Thế nào? Thẹn thùng sao?" Thấy nàng trừng mắt dáng vẻ khả ái.Nghiêm Quân Đường nhịn cười không được, một ngón tay khác nữa dò tiến vào, hai ngón tay nắm được điểm trọng yếu, dùng sức xoa lấy, thỉnh thoảng còn cố ý kéo ra.
"A......" Xài hạch nhỏ nhịn không được đùa bỡn, trở nên hơn hồng cứng hơn, cũng làm thân thể của nàng một trận tê dại, ái dịch tiết được nhiều hơn, trùng kích với ngón tay ở bên trong thân thể nàng.
"Không nên như vậy......" Tiểu Thất Nhi bắt đầu cầu khẩn, nhưng tay của hắn lại không tha nàng, ngược lại dùng sức đút vào hoa huyệt, mỗi một cái tiến vào cũng dùng sức tiếp xúc nhị hoa bên trong, mỗi một cái thối lui khỏi cũng ma sát lấy chặt vách tường cánh hoa, khiến cho nước nhễ nhại.
"Thật không nên?" Nghiêm Quân Đường cười cười, mồ hôi từ trán chảy xuống, sâu trong tròng mắt đen chặt nhìn chằm chằm ái dịch trong suốt làm ướt hoa huyệt, nhìn ngón tay của mình đùa bỡn lấy dũng đạo của nàng."Nhưng nàng đem ta hút rất chặt chặt, nàng nhìn, ta mỗi lần kéo đến, khe hẹp của nàng bắt đầu co rút, thấy ươn ướt, nàng có nghe thấy không?"
Nàng đương nhiên có!Tiếng nước ở bên tai nàng phun ra mênh mong, nàng có thể tưởng tượng ngón tay của hắn đùa bỡn thế nào trong hoa huyệt của nàng, chuyển động mang theo dịch ướt của nàng, mỗi một cái tưởng tượng cũng hơn kích thích ȶìиɦ ɖu͙ƈ nàng, thuận theo hắn kéo đến, trùng kích lấy thân thể của nàng.
"Không cần! Ta không cần......" Vặn vẹo lấy thân thể, nàng khóc lấy cầu khẩn, cảm thấy ngọn lửa bên trong thân thể sắp thiêu đốt nàng thành tro, theo tay hắn kéo đến, để nàng đạt được ham muốn khoái cảm.
Đột nhiên, hắn một dùng lực cắm vào, kích thích nơi mẫn cảm nhất của nàng, thân thể co rút, ái dịch lưu tiết, làm chân của nàng ướt đẩm một mảnh.
Mà then thể nàng cũng mềm theo, toàn thân hiện lên màu hồng xinh đẹp, tròng mắt sương mù nhìn thẳng lấy hắn, cái miệng nhỏ nhắn thở gấp hơi thở dồn dập.
Nghiêm Quân Đường rút tay ra, thấy Tiểu Thất Nhi đạt lấy cao trào, nhưng hỏa bên trong thân thể hắn vẫn còn không tiêu tan, nhiệt thiết dưới bụng đang trướng đau khó chịu.
"Tiểu Thất Nhi, nàng thỏa mãn chưa!" Hắn cởi dây lưng quần xuống, nhiệt thiết nóng bỏng đã sớm nảy lên, đỉnh khó chịu đã sớm thấm ra vài giọt dịch trắng.
"Ngươi......" Nàng trừng mắt nhìn vật nóng bỏng dưới người hắn, không nhịn được cũng rút ra khẩu khí, lờ mờ đoán chừng biết đó là cái gì."Không! Không được Ta sẽ ch.ết!"
Lớn như thế làm sao có thể tiến vào nàng? Nàng không cách nào tưởng tượng, chỉ cảm thấy mình sẽ ch.ết, sẽ bị hắn đùa chơi ch.ết!
Nàng muốn chạy trốn, sợ hắn thật sẽ dùng cái kia muốn nàng, nhưng thân thể của nàng bị hắn đùa cả người đã sớm mềm mại, hơn nữa tay nàng còn bị hắn trói chặt, lại càng trốn không được.