Chương 17: Hứa Vy Trả Ơn

Diệp Mặc trở về nhà, Hứa Vy vẫn chưa về, hôm nay tuy rằng đã thế cô ta một buổi, nhưng cũng đã kiếm được mấy chục nghìn, đối với một kẻ đã cạn kiệt lương thực như Diệp Mặc mà nói, thì đây là một chuyện đáng ăn mừng. Nhưng chuyện này chỉ có thể làm lần này thôi, nếu làm nhiều lần có thể sẽ làm lộ thân phận hắn ta, bây giờ hắn vẫn chưa có khả năng thự bảo vệ mình, bây giờ mà tiết lộ thân phận và một số chuyện của hắn, thì đó không phải là chuyện hay ho, thế giới này chắc gì an toàn như vẻ bên ngoài của nó.


Ngày hôm sau Hứa Vy trở về, nhưng Diệp Mặc nhìn thấy bọng mắt của cô ta có vẻ sưng đỏ, hình như đã xảy ra chuyện gì.
Nói thế nào thì ngày hôm đó hắn và Hứa Vy cũng đã có chút quan hệ, Diệp Mặc cũng không nhẫn tâm bỏ mặc.


Hắn gõ cửa phòng nàng, ngay sau đó Hứa Vy từ trong phòng bước ra, nhìn thấy hắn liền cảm thấy ngoài ý muốn.
- Có chuyện gì sao?
Hứa Vy lau đi khóe mắt hỏi hắn, Diệp Mặc nhìn vào cô nói.
- Là cô có chuyện.
Hứa Vy nghe liền biết là Diệp Mặc đang quan tâm nàng, liền mau chóng mở cửa mời hắn vào.


Sau một khoảng thời gian im lặng, cuối cùng Hứa Vy cũng bắt đầu chia sẻ.


Hóa ra là do ba của Hứa Vy có đánh bạc, khiến bọn đầu gấu tìm đến nhà đập phá đồ đạc, số tiền lên trăm vạn nhân dân tệ. Vì xoay sở không đủ mà ngày mai bọn chúng sẽ đến siết nợ, thậm chí còn dọa sẽ mang nàng đi thế chấp. Kết cuộc thế nào chính nàng cũng không dám tưởng tượng.


Diệp Mặc thật ra cũng không muốn dính lấy rắc rối này, nếu không phải vì nảy sinh chút quan hệ thì hắn không thèm quan tâm.
Hắn sau đó liền hỏi địa chỉ và danh tính đám người đó. Sau khi có được hắn an ủi Hứa Vy đi ngủ một giấc, còn bản thân thì đi tìm đám xã hội đen này.


available on google playdownload on app store


Cũng đã rất lâu rồi, Diệp Mặc chưa giết người, với hắn thì giết người không có gì là không đúng.
Quả nhiên Diệp Mặc mau chóng tìm ra vị trí của đám đòi nợ, sau khi tr.a xét hắn phát hiện đám này không chỉ siết nợ còn buôn bán người trái phép.


Ma trong đám người bị bắt hắn bắt gặp cô bé bán hoa cho hắn lúc trước, ngay tại cổng trường.
Diệp Mặc không muốn chuốc quá nhiều rắc rối, nên âm thầm hành động.
Kẻ thù chỉ toàn đám cắc ké tụ lại thành đám, lại không có chỗ dựa cho nên Diệp Mặc liền ra tay mau chóng.


Hắn sau khi giết sạch đám này, cảm thấy võ pháp có chút tiến bộ, quả nhiên thực chiến đem lại nhiều hiệu quả hơn.
Hắn âm thầm giải thoát mấy con tin, sau đó lấy lại mấy tờ giấy nợ, thản nhiên xé rách. Thêm một mồi lửa chôn vùi đám cặn bã trong biển lửa.


Diệp Mặc quay về trời đã khuya, hắn liền chui vào phòng ngủ một giấc.
Sáng hôm sau có tiếng gõ cửa, khi mở ra hắn thấy Hứa Vy đã đứng trước cửa, nàng nhìn hắn rồi bắt đầu suy nghĩ đến chuyện đêm qua. Cảm thấy dù thế nào cũng nên qua cảm ơn hắn.
Diệp Mặc khoát tay không quan tâm, hắn giờ chỉ muốn an tĩnh.


Hứa Vy cũng hiểu ý hắn, nàng đưa hắn một phần bữa sáng rồi quay về. Diệp Mặc cũng không từ chối.
Đến tối, Hứa Vy mời hắn qua ăn tối. Hắn cũng không từ chồi, nói sao thì đồ ăn bên ngoài không được ngon như Hứa Vy làm.


Bữa ăn hôm nay hình như có phần thịnh soạn, Diệp Mặc sức ăn khá lớn, đã cùng giải quyết hơn một nửa bàn thức ăn.
Hứa Vy hôm nay lại có tâm trạng uống bia, vừa ăn vừa uống, lại nói về nhiều thứ, mà Diệp Mặc lại không để tâm lắm.


Sau một lúc Hứa Vy cũng đã say, nàng nhìn hắn đắm đuối, lại bắt đầu hỏi.
- Diệp Mặc, anh có bạn gái chưa.
- Chưa.
Diệp Mặc cũng không che giấu, nghe hắn trả lời Hứa Vy tiến sát đến gần, mùi hương từ người nàng tỏa ra hấp dẫn hắn.
Hứa Vy nửa mê áp gần Diệp Mặc, tiếp tục nói.


- Vậy anh thấy tôi thế nào.
- Bình thường.
Diệp Mặc nhíu mày, thản nhiên trả lời, Trên mặt Hứa Vy có đôi chút thất vọng, sau đó lại tiếp tục nở nụ cười.
- Vậy chúng ta có thể làm bạn không.
- Được.


Diệp Mặc cũng không có nhiều bạn, nếu có thể quen được một người thì vẫn tốt hơn. Hứa Vy nghe thế mỉm cười, thủ thỉ bên tai.
- Diệp Mặc, anh biết không… Anh cũng đẹp trai lắm.
Khi say phụ nữ quả nhiên hóa rồ, hành động thật không giống thường.
Tiếp sau đó…


Cặp môi của hai người hòa quyện với nhau, Hứa Vy có vẻ bạo gan hơn hẳn, nàng cởi ra áo ngoài của hắn để lộ bộ ngực trần, chiếc lưỡi của nàng ɭϊếʍƈ trên hai đầu ti, từ cơ ngực cho đến dưới bụng.
Diệp Mặc lần đầu chiêm nghiệm cảm giác mới, tùy ý để Hứa Vy phục vụ.


Cả hai sau đó mau chóng thoát hết quần áo, chỉ còn lại hai cơ thể trần truồng quấn lấy nhau.
Dưới ánh trăng sáng, ở giữa ban công hành lang, có bóng dáng một nam tử đang dùng con c-c to dài đâm sâu vào trong cái l-n nhỏ bé của người con gái.


Cũng may khu vực này cũng chỉ có 2 người sinh sống nếu không đã có người bắt gặp cảnh tượng hương diễm này.
Hứa Vy nắm chặt lang can, bờ mông cao nhô lên để Diệp Mặc đ-t từ phía sau, cặp ngực bung nẩy theo nhịp nhấp của cả hai. Gió lạnh thổi qua càng thêm phần kích thích Hứa Vy.


Nếu như tỉnh táo chắc chắn nàng sẽ không bao giờ làm vậy, nhưng lúc bây giờ nàng đang bị cơn nứng chi phối, toàn thân thể tùy ý cho Diệp Mặc chà đạp, miệng ɖâʍ đãng rên rỉ.
- A… Sướng quá… mau… mau… đ-t… ch.ết… cái l-n ɖâʍ đãng…


Diệp Mặc không phụ ý, con c-c vẫn ra sức rút ra đút vào nhịp nhàng, động tác ngày càng thô bạo.
Hứa Vy quay lưng lại, toàn thân dựa vào lan can, hai chân quắp sau hông DIệp Mặc, hai mông được hắn ôm chặt nâng đỡ toàn thân.


Con c-c to lớn vẫn cứ nằm bên trong nàng, cơ thể nàng sướng run, toàn thân đã ướt đẫm mùi hương hai người, đặc biệt hạ thể ɖâʍ thủy vẫn chảy đầy đất.
Hứa Vy vòng tay ôm chặt cổ Diệp Mặc, cái lưỡi ɭϊếʍƈ quanh cổ hắn, bộ ngực to tròn cọ trên thân hình của Diệp Mặc.


Diệp Mặc bị Hứa Vy kích thích liên tục, sớm đã không chịu nổi, toàn thân hắn bành trướng, đặc biệt là con c-c phía dưới.
Một luồng tinh dịch nóng bỏng phóng ra ngoài, chảy sâu trong âm đạo của Hứa Vy.


Hắn buông thân thể Hứa Vy xuống, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, mỉm cười đầy ɖâʍ đãng, sau đó cái lưỡi của nàng ɭϊếʍƈ trên thân dương cụ, ʍút̼ sạch tinh dịch cùng dịch thủy còn bám trên đó.


Tiếp theo đó cả hai cùng nhau đ-t đủ loại từ thế từ ban công cho đến phòng ngủ, rồi phòng tắm, cuối cùng khi Hứa Vy đã không còn sức thì cả hai mới buông lỏng.


Bản thân Diệp Mặc cũng về phòng, hắn lần này phát hiện ra “Cực Diễm Đồng Dương” không chỉ là một loại công pháp bình thường, vì nó mà tâm tính Diệp mặc có chút thay đổi, đối mới mỹ sắc đang ngày càng mãnh liệt, cứ như vậy sẽ có một ngày hắn ch.ết trên bụng nữ nhân.


Nghĩ tới tai hại của nó, Diệp Mặc ngay lập tức tìm ra biện pháp thích hợp, sau khi nghiên cứu cả đêm hắn phát hiện, khi tu luyện “Cực Diễm Đồng Dương” này thì bản thân sẽ tỏa ra mùi hương hấp dẫn người khác giới, thời gian ở với hắn càng lâu thì sẽ càng dễ bị ảnh hưởng, ngoài ra có vẻ còn dựa vào tâm trí của đối phương.


Cũng chính vì vậy mà mấy nữ nhân gần đây hành xử khác lạ.
Biết được nguyên nhân cũng khiến hắn dễ bề đối phó, bắt đầu tìm ra cách giải quyết. Chỉ là hiện tại cấp độ tu luyện vẫn chưa đủ, vẫn là tiếp tục tu luyện là trên hết.






Truyện liên quan