Chương 2: Chương 2
Lâm Dật Cẩm ở nước ngoài đương nhiên cuộc sống rất tốt, Lâm gia cho tiền hắn ở nước ngoài mua một đống biệt thự nho nhỏ, còn ở nước ngoài mời bảo mẫu có chuyên môn chiếu cố chăm sóc hắn, mà Lâm lão gia tử cùng Lâm lão thái thái còn sợ hắn ở nước ngoài sẽ chịu khổ, thường xuyên cho tiền hắn, hắn so với trong nước còn thoải mái tự tại hơn.
“Ai ~” Lâm lão thái thái thở dài nói: “Thật ủy khuất đứa nhỏ này, mấy năm nay có nhà không thể về, hắn chính là quá hiểu chuyện, mới càng làm cho tâm chúng ta đau lòng.
Hy vọng Dật Cẩm chúng ta về sau có thể tìm một người, thiệt tình thương hắn đối hắn tốt, đừng làm hắn chịu ủy khuất.”
Vương Vân nói: “Bất quá nói lại, Diệp Bác Lỗi xác thật là một người chồng vô cùng cùng lý tưởng, gia thế bối cảnh, nhân phẩm năng lực tướng mạo kia đều là thuộc hàng đầu, càng quan trọng là, hắn là trưởng tử trưởng tôn của Diệp gia, về sau kế thừa gia nghiệp khẳng định chính là hắn”
Lâm Ngữ Thu cũng nói tiếp: “Đúng vậy, nói một câu không nên nói, Diệp Bác Lỗi cùng Dật Cẩm thật ra rất xứng đôi, chỉ tiếc…….”
Vẫn luôn trầm mặc, Lâm lão gia tử buông chén trà nói: " Dù Diệp Bác Lỗi tốt hơn, nhưng Dật Cẩm điều kiện cũng rất tốt, về sau khẳng định sẽ tìm người càng tốt.”
Lâm lão thái thái nói: “Tình huống Diệp gia quá phức tạp, Dật Cẩm lại không tranh không đoạt, tính cách hiền lành, Diệp gia xác thật không thích hợp hắn, về sau tìm một gia đình hòa thuận, không có chuyện phức tạp trong gia đình là tốt nhất.”
Khâu Hàn sau khi tiến vào phòng, nhớ tới nguyên nhân mình hôm nay ra cửa, cậu từ nhỏ vận khí thật không tốt, còn bị nói sẽ mang đến bất hạnh xui xẻo cho người bên cạnh, tuy rằng cậu mặt ngoài thực khinh thường, nhưng nội tâm lại rất bất an.
Cho nên cậu trước một ngày bước vào lễ đường, đi Vọng Vân cầu phúc, hy vọng cuộc sống của cậu có thể có nhiều may mắn.
Nhưng mà trên đường trở về, đầu cậu đột nhiên choáng váng, từ trên sườn núi té ngã lăn xuống dưới, bởi vì mới có mưa to, cho nên mới làm cho người đều đầy bùn.
Bởi vì lúc ấy đụng vào đầu, cho nên hôn mê trong chốc lát, thời điểm cậu tỉnh lại, đã xảy ra chuyện khiến cậu khó có thể tin nổi, cậu cư nhiên trọng sinh, nhưng cậu nhớ rõ, kiếp trước cậu rõ ràng không có té ngã.
Khâu Hàn tiến vào phòng tắm tắm rửa một lát, thay quần áo sạch sẽ bước ra, nhìn chung quanh một vòng, đi đến một quyển vở ngồi xuống.
Trên bàn sách có một quyển vở màu đỏ, làm đôi mắt cậu đột nhiên cảm thấy một trận đau đớn, ngược lại làm đầu óc cậu trong nháy mắt hoàn toàn thanh tỉnh.
Cậu dùng sức cắn chặt răng, cầm lấy quyển vở mở ra, ngày hôm qua cậu cùng Diệp Bác Lỗi cùng nhau đi lĩnh giấy hôn thú, cũng là bắt đầu bi kịch vận mệnh của mình.
Tuy rằng ngày mai mới chính thức tổ chức hôn lễ, nhưng trên mặt pháp luật, cậu đã là người đã kết hôn, mà cậu cùng Diệp Bác Lỗi, thời điểm mười mấy tuổi liền định ra hôn ước, chẳng qua trong lòng Diệp Bác Lỗi đã có bạch nguyệt quang (*) vẫn luôn thâm tình.
*bạch nguyệt quang chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên.
Vừa nhớ những việc mà mình đã trải qua, trong lòng Khâu Hàn một trận hận ý liền nổi lên, cậu nhịn xuống xúc động muốn đem giấy hôn thú xé nát, tự hỏi tiếp theo kế tiếp mình nên làm thế nào.
Trọng sinh, thế giới trong sách, nghe liền thấy rất vớ vẩn cảm thấy không thực tế, cư nhiên lại ở trên người cậu thật sự đã xảy ra.
Bất quá cậu chỉ xác định cậu xác thật là trọng sinh, nhưng về cái gọi là thế giới trong sách, đến tột cùng có phải là thật, cậu cũng chịu thua hoàn toàn không xác định được.
Trước khi cậu trọng sinh, cậu thu hoạch được một ít tin tức, Lâm Dật Cẩm cùng Diệp Bác Lỗi là vai chính trong sách, bọn họ cuối cùng sẽ đi đến với nhau, hạnh phúc viên mãn, mà cậu bất quá là chướng ngại vật của bọn họ, xúc tiến cho tình cảm bọn họ, là đá kê chân làm cho tình cảm của họ ngày càng phát triển, pháo hôi có kết cục bi thảm.
Hiện tại cậu đã có một cơ hội để thay đổi, cậu nhất định phải nắm chắc cơ hội này mới được, nếu như bây giờ, cậu dứt khoát cùng Diệp Bác Lỗi ly hôn, không hề trở thành công cụ xúc tiến cảm tình của bọn họ, cách bọn họ thật xa, hay là giống kiếp trước không ly hôn, sau đó lợi dụng những việc cậu đã biết sẽ xảy ra, hủy diệt bọn họ, sau đó báo thù bọn họ?
Khâu Hàn vẫn luôn ngồi ở bàn đọc sách, nghiêm túc tự hỏi chính mình lựa chọn như thế nào, lựa chọn lầm này với cậu mà nói rất quan trọng, quan hệ đến vận mệnh cả đời cậu.
Khi Khâu Hàn tập trung suy nghĩ, thời gian trôi đi rất nhanh, rất nhanh trời đã tối, lại rất nhanh trời liền sáng, cậu một đêm không ngủ, ở trong lòng đã nghĩ kỹ mấy cái kế hoạch, nhưng không thể lập tức ra quyết định.
Nhìn trời đã sáng, cậu đứng dậy đi rửa mặt, sau đó thay chính trang đã chuẩn bị tốt cho hôn lễ.
Biệt thự Lâm gia vào sáng sớm tiếng người vô cùng ồn ào náo nhiệt, người so ngày hôm qua nhiều hơn, Lâm gia là nhà giàu mới nổi, nếu không phải bởi vì cùng Diệp gia đích thực hào môn liên hôn, khẳng định sẽ không có trường hợp náo nhiệt như vậy.
Xe Diệp gia tới đón cậu, 36 chiếc siêu xe đối với Diệp gia mà nói, xem như rất ít, bởi vì cha mẹ Diệp Bác Lỗi đối với hôn nhân này cũng hoàn toàn không vừa lòng, chẳng qua là ngại thể diện, lại nói, Diệp gia bọn họ không muốn bị mất mặt.
Sau một hồi hỗn loạn, thân thích Lâm gia cũng đều lên xe, ngồi không đủ liền tự mình lái xe qua, sau đó xuất phát đi khách sạn.
Khâu Hàn cùng Diệp Bác Lỗi ngồi ở trong xe, hai người mười mấy tuổi liền quen biết, tính thời gian quen nhau cũng không ít, khoảng cách lại gần, bọn họ cũng như cũ không có lời nào để nói.
Kiếp trước Khâu Hàn còn sẽ chủ động tìm lời để trò chuyện, nhưng ở hiện tại, Khâu Hàn không có chút dục vọng nào muốn mở miệng, cũng tận lực cùng hắn bảo trì khoảng cách xa nhất, sau khi trải qua những thống khổ, cùng Diệp Bác Lỗi càng gần trong lòng cậu càng chán ghét.
Xe đã tới khách sạn, cửa xe mở ra, Diệp Bác Lỗi xuống xe trước, nghiêng người đứng ở cửa xe đưa tay ra với Khâu Hàn, hắn cảm thấy nếu đã kết hôn, nên làm ra dáng cho người khác xem.
Mà Khâu Hàn nhìn thoáng qua tay hắn, thật sự khó nhịn xuống cảm giác chán ghét trong lòng, không muốn cùng hắn có tiếp xúc thân thể, liền làm lơ bàn tay của hắn tự mình đi xuống, sau đó đi trước hai bước trên thảm đỏ.
Diệp Bác Lỗi nhìn bàn tay trống không sau đó sửng sốt một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Khâu Hàn, đã đi đến bên cạnh hắn rồi đứng yên, sau đó hai người cùng nhau đi vào đại sảnh khách sạn, đi thang máy đến lầu 16 nơi tổ chức hôn lễ yến hội.
Khi nghi thức hôn lễ đang xảy ra, Ti Nghi hỏi Diệp Bác Lỗi hay không nguyện ý cùng Khâu Hàn kết hôn, Diệp Bác Lỗi trầm mặc đại khái mười giây, hắn nhìn chằm chằm vào mặt Khâu Hàn, muốn từ trên mặt cậu tìm bóng dáng của một người khác, khi trong mắt hắn đột nhiên hiện lên đau khổ vô cùng, hắn có chút khổ sở nhắm mắt lại,há mồm nói: “Tôi…….”
- ----------------
Editor: À thì cách 2 ngày sẽ có 2 chương liền tiếp..