Chương 107
Trái tim bị nhéo gắt gao của Diệp Huyên Thành cuối cùng cũng buông lỏng ra một ít, y thở dài một hơi sau nói: "Cảm ơn bác sĩ."
Bác sĩ nói: "Chờ lát nữa anh có thể tới phòng bệnh xem cậu ấy nhưng tốt nhất đừng ở lại quá lâu."
Diệp Huyên Thành gật đầu.
Khâu Hàn đã bị đưa đến phòng bệnh, Diệp Huyên Thành đi đến bên cạnh giường bệnh, duỗi tay muốn đụng vào cậu nhưng chỉ là những cái vuốt ve nhẹ nhàng, lo lắng sẽ làm đau cậu, vì thế chỉ có thể ngồi ở mép giường, cúi người xuống, dùng mặt mình nhẹ nhàng dán lên mặt Khâu Hàn, cảm thụ độ ấm và làn da mềm mại của cậu.
"Thật xin lỗi." Diệp Huyên Thành nhỏ giọng bên tai Khâu Hàn, trong mắt y tràn đầy nước mắt, từ đó tới giờ, y hầu như chưa từng khóc nhưng hiện tại lại bởi vì quá mức đau lòng mà nhịn không được muốn khóc. Trong lòng y vô cùng hối hận vì mình đã giận dỗi với Khâu Hàn, cũng thật sự hối hận vì mình đã không thể bảo vệ cậu thật tốt.
Khâu Hàn bị thương không tính là rất nghiêm trọng, lẽ ra cậu sẽ tỉnh lại rất nhanh mới đúng nhưng cậu vẫn luôn hôn mê tận mười ngày không tỉnh lại, cứ như vậy, việc cậu xảy ra tai nạn xe cộ đã rất nhiều người biết.
Hiện tại, người biết Khâu Hàn và Khâu Gia Tửu phường đều đang bàn tán xôn xao chuyện này, Khâu Gia Tửu phường vừa mới mở mắt thấy càng ngày càng tốt, càng ngày càng náo nhiệt, thân là ông chủ lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, làm người ta không thể nào không cảm khái thế sự thật là vô thường, thậm chí còn có vài người bắt đầu cảm thấy đó là một âm mưu, cảm thấy Khâu Hàn xảy ra chuyện, nói không chừng là có người cố ý làm, đối tượng hoài nghi trọng điểm chính là đám người ở Lâm gia.
Nguồ tới bệnh viện xem Khâu Hàn càng ngày càng nhiều, bạn bè của Diệp Huyên Thành đều đã tới, thấy bộ dáng nhìn có chút tiều tụy của Diệp Huyên Thành, bọn họ cũng chỉ có thể là an ủi y đừng quá sốt ruột, Khâu Hàn nhất định sẽ tỉnh lại mà thôi.
Sau khi tiễn bạn bè ra về, Diệp Huyên Thành ngồi ở mép giường nhìn Khâu Hàn, vết thương của Khâu Hàn đã tốt hơn rất nhiều, băng gạc trên đầu cũng có thể gỡ ra rồi, nên làm kiểm tr.a cũng đều đã làm, xác định thân thể cậu không có vấn đề gì lớn nhưng cậu vẫn không tỉnh lại. Bác sĩ nói, khả năng lớn nhất chính là cậu không muốn tỉnh lại.
Diệp Huyên Thành nắm tay Khâu Hàn nói: "Có phải em còn giận chú phải không? Chỉ cần em nguyện ý tỉnh lại, em muốn biết cái gì chú đều nói cho em, em muốn cái gì chú đều cho hết, đừng dùng cách này này giận dỗi chú được không?"
Khâu Hàn vẫn cứ nhắm chặt hai mắt, bộ dáng không hề tức giận làm Diệp Huyên Thành càng ngày càng sốt ruột.
Diệp lão gia tử cùng bọn Diệp Bác Lỗi cũng tới xem Khâu Hàn, Cố Dương cơ hồ mỗi ngày đều tới trò chuyện cùng Khâu Hàn, mong cậu có thể sớm tỉnh lại.
Hôm nay, nhân vật được bàn tán nhiều nhất chính là đám người ở Lâm gia cũng tới bệnh viện nhìn Khâu Hàn. Cố Dương vừa đến bệnh viện, liền thấy đám người Lâm gia bước ra từ phòng bệnh của Khâu Hàn, đi đến chỗ ngoặc hành lang. Cố Dương nghĩ đến chuyện gần đây rất nhiều người bàn tán, Khâu Hàn xảy ra tai nạn nói không chừng có liên quan đến đám người Lâm gia này, vì thế nhịn không được đi theo, muốn nghe thử bọn họ sẽ nói cái gì.
Cố Dương đứng sát tường, thật cẩn thận nhìn qua, thấy đám người ở Lâm gia quả nhiên đứng ở nơi không có người, đang nhỏ giọng thảo luận cái gì đó, anh cẩn thận đứng sít lại, nghiêm túc nghe thử.
"Thật là, nó lái xe ra ngoài buổi tối rồi xảy ra tai nạn, xong cái tự nhiên tất cả mọi người đều hoài nghi là do chúng ta làm, chúng ta căn bản đều không có làm, bây giờ chúng ta phải đội cái nồi này vô duyên vậy."
"Nếu nó tỉnh lại, tốt nhất là nói cho mọi người biết chuyện này không liên quan đến chúng ta, trả lại trong sạch cho nhà mình chứ."
"Kỳ thật...... Nó đừng tỉnh lại thì tốt hơn, như vậy Tân Khâu Gia Tửu phường liền mở không nổi nữa, như vậy Khâu Gia Tửu phường của Dật Cẩm nhà chúng ta lại có thể khôi phục lại sinh ý trước kia rồi."
"Nhưng nếu nó không tỉnh lại, Khâu gia sáu phương có thể sẽ thật sự thất truyền."
"Mặc kệ, đâu liên quan đến mình, chẳng lẽ cô cảm thấy, nó thật sự sẽ đột nhiên thiện tâm quá độ, đem nội dung Khâu gia sáu phương nói cho Lâm Thiệu biết hả?"
"Nói cũng đúng, nó biết Khâu gia sáu phương, chẳng đem lợi ích gì cho nhà chúng ta cả, còn muốn đoạt sinh ý với Dật Cẩm nữa chứ, đừng nên tỉnh lại thì tốt hơn."
"Đúng vậy, tốt nhất là cả đời đều đừng tỉnh, ngủ như thế cả đời luôn đi."
Cố Dương nghe xong lời bọn họ nói, trong lòng vô cùng tức giận, anh dùng sức nắm tay, rất muốn vọt tới trước mặt bọn họ, lớn tiếng mắng bọn họ, thậm chí còn muốn đánh bọn họ, nhưng anh chỉ có thể cắn răng nhịn xuống, xoay người đi về phòng bệnh Khâu Hàn.
Cố Dương ngồi xuống bên cạnh giường bệnh, trong lòng càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, anh nghĩ thầm, những người đó có phải là còn người hay không vậy? Khâu Hàn đã thành ra như thế, bọn họ còn có thể thốt ra được những lời như vậy sao? Hơn nữa càng làm cho anh tức giận hơn là cha mẹ Khâu Hàn cũng ở đó, đứng ở đó nghe đám họ hàng nói những lời này, một câu phản bác cũng đều không có, bọn họ còn có chút lương tâm nào không vậy? Cho dù có là người xa lạ thì cũng không nên nói như vậy? Huống chi là người thân máu mủ, loại cha mẹ tuyệt tình đến loại trình độ này, là lần đầu tiên anh thấy.
Cố Dương chờ mình bình tĩnh lại, nghiêm túc suy nghĩ, anh quyết định mặc kệ Khâu Hàn có nghe được lời anh nói hay không, anh đều phải đem những lời vừa rồi nghe được nói cho Khâu Hàn nghe.
"Khâu Hàn, tớ thật sự là nhịn không được luôn, tớ thật sự thật sự rất tức giận, cậu biết vừa rồi đám người khốn nạn ở Lâm gia nói cái gì không?" Cố Dương nhìn mặt Khâu Hàn nói: "Vừa rồi đám người đó nói, bọn họ hy vọng cậu vĩnh viễn đừng có tỉnh lại, như vậy Khâu Gia Tửu phường của cậu liền trụ không nổi nữa, Lâm Dật Cẩm sẽ có thể khôi phục lại sinh ý trước kia. Tớ cảm thấy bọn họ ngay cả súc sinh cũng không bằng, chỉ vì sinh ý của một cái tửu phường, mà có thể nói ra được những lời như vậy!"
Cố Dương ấn ngực mình, hít sâu một hơi, đem hết tức giận đều áp xuống, tiếp tục nói: "Cậu đừng để cho bọn họ được như ý nguyện, cậu nhất định phải tỉnh lại, hung hăng giáo huấn bọn họ! Làm cho bọn họ phải hối hận khi nói ra những lời này!"
Thấy Khâu Hàn một chút phản ứng đều không có, trong lòng Cố Dương có chút khổ sở, anh nắm lấy tay Khâu Hàn nói: "Tớ biết cậu khẳng định là bởi vì cảm thấy mệt mỏi, cho nên muốn ngủ nhiều nhưng cậu đã ngủ nhiều ngày như vậy, cũng ngủ đủ rồi, nhanh tỉnh lại đi Khâu Hàn. Cậu đã quên rồi sao? Cậu đã nói chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch mà, cậu còn có thật nhiều thật nhiều nơi muốn đi, cậu còn nói muốn cho Khâu Gia Tửu phường khôi phục lại như năm xưa, khiến cho bà ngoại có thể tự hào vì cậu."
- ------------------------------------------------------------