Chương 95
Anh và em,cả hai chưa từng thuộc về nhau?Không!Đã từng và mãi mãi thuộc về nhau nhưng chỉ là tạm thời xa nhau.Thời gian sau chúng ta sẽ quay lại.Sẽ không có gì ngăn cản chúng ta yêu nhau cả!!
---
Chỉ vỏn vẹn một ngày nữa,thời gian thấm thoát trôi qua thật nhanh.Nó cuối cũng đã không thấy hắn quấy nhiễu cuộc sống của nó nữa,rất đúng như ước nguyện của nó nhưng mà...sao lòng nó cảm thấy trống vắng quá vậy?
Bạn bè,anh trai,tất cả đều ở đây,thật vui vẻ nhưng sao vẫn còn trống vắng ở đâu đó?
"Hạo Thiên,cậu ta vẫn chưa về?"Hoàng Minh nhìn nó hỏi.
"Không liên lạc được."Nó thở dài nói.
"Tên này!!Mà này em dạo này trông hơi buồn nhỉ?Thằng Quốc Minh chả phải là tốt hơn Hạo Thiên sao?"Hoàng Minh nhìn nó hỏi.
"Anh đừng có nhắc Quốc Minh trước mặt em.Người khiến em thay đổi 360 độ chả phải là anh ta à?"Nó nhìn Hoàng Minh cau mày nói.
"Phải rồi nhờ nó mà em thay đổi cách xưng hô với anh đấy!"Hoàng Minh nói.
"Anh đừng nói nữa ai bảo hồi nhỏ anh cứ cho em nói năng hổn xược chi!Tại anh nuông chiều em thôi!"Nó bĩu môi.
"Hôm qua anh có vào bar,anh đã gặp Quốc Minh cậu ấy uống rất nhiều.Nếu tính không vì mẹ cậu ấy thì có lẽ chỉ có 2 người làm cậu ấy thành ra như vậy."Hoàng Minh nhìn nó nói.
"Anh nói như vậy có nghĩa lí gì với em à?Hôm nay dù sao cũng chỉ có hai anh em ta là ở nhà em không thích nói chuyện về người khác."Nó bực dọc nói.
"EM MUỐN NGHE CŨNG PHẢI NGHE!"Hoàng Minh quát lớn.
Nó bất ngờ nhìn anh hai nó.Hoàng Minh thật sự rất quan tâm cho Quốc Minh à?
"Rồi rồi!!Cứ nói đi!"Nó gật đầu lia lịa nhìn anh nó nói.
"Thái độ của em như vậy là có ý gì?Có biết là cậu ấy vì em mà nhập viện không biết bao nhiêu lần không?"Hoàng Minh quát.
Nhập viện?Bộ hắn bị gì à?Lòng nó dấy lên nỗi lo lắng.
"Anh mau nói anh ta bị sao?"Nó nhìn anh hai nó nôn nóng hỏi.
"Còn quan tâm là còn thương.Chỉ là uống nhiều rượu quá thôi!"Hoàng Minh thở dài nói.
"Hiện tại anh ấy đang ở đâu?"Nó hỏi.
"Em đừng nên hỏi nhiều.Nếu như quyết định là sẽ có ngày hôm nay thì lúc trước em đừng nên yêu cậu ấy.Lúc trước cậu ấy cũng yêu một người cô ấy tên là Sam,cô ấy rất đẹp.Cô ấy ch.ết trong vòng tay của cậu ta khiến cậu ta ngày đêm lâm vào tình trạng uống rượu bia không ngừng nghỉ."Hoàng Minh nói.
"Sam?Là người yêu đầu tiên của anh ấy?Tại sao cô ấy ch.ết?"Nó cau mày hỏi.Hắn,thì ra nó không phải mối tình đầu!!
"Ngày đó...thật không hiểu vì cô ấy lại đến nơi mà cậu ta đánh nhau với một đám dân ngầm.Em biết mà đụng vào dân ngầm chỉ có đường ch.ết,Sam đỡ cho cậu ta một viên đạn,cô ấy mất máu quá nhiều dẫn đến tử vong."Hoàng Minh nói.
Nó trầm ngâm,hắn đã từng yêu?Hắn chưa hề nói cho nó biết về chuyện đó.Cô gái hắn từng yêu ch.ết trong vòng tay hắn?Chắc hắn đau lòng lắm.
"Có phải là anh ấy rất đau lòng?"Nó cúi đầu hỏi.
"Hả?A..à..Có chứ,rất đau là đằng khác.Đau lòng tới mức suốt ngày cứ tìm kiếm đến rượu bia để giải sầu và đã thề sẽ không yêu một ai cả cho nên Quốc Minh mới lạnh lùng như vậy.Em biết là tại sao không?Là do cậu ta không muốn một cô gái nào khi quen hắn cũng phải đau khổ và có kết cục như Sam cả.Nhưng mà khi Quốc Minh gặp em,thật ra thì anh vẫn không hiểu cho lắm,một con nhỏ tính tình nóng nảy như em thì làm sao có thể để cậu ấy chú ý được cơ chứ!Nhưng sau một buổi trò chuyện anh đã tình cờ hiểu rằng,con người của em có điểm gì đó rất giống với con người của Sam và một phần nữa là lửa gần băng lâu ngày thì cho dù có là băng vĩnh cửu thì cũng tan chảy mà thôi!"Hoàng Minh nói.
Tim nó đập mạnh,không hiểu tại sao lúc này đây nó lại cảm thấy thật tội cho hắn và cảm thấy mình thật có lỗi.Hắn lạnh lùng chỉ để không muốn quen một ai khác chỉ để không muốn người hắn yêu phải đau lòng....Ấy vậy mà...vậy mà nó lại làm hắn đau lòng đến như vậy!!Cảm xúc dâng trào,khóe mắt nó cay cay.
"Em gái ngoan nào!!Sao phải khóc?Chả phải em nói mọi chuyện như ngày hôm nay là do em tình nguyện sao?"Hoàng Minh ôm nó vỗ về an ủi.
"Em không biết,thật sự em không hề biết những quyết định đó sẽ làm anh ấy đau lòng đến như vậy!!Em thật ngu ngốc!!"Nó ôm Hoàng Minh khóc nói.
"Em muốn quay lại không?"Hoàng Minh hỏi.
"Không kịp...Thật sự không còn kịp nữa rồi!Vả lại Quốc Minh anh ấy đã không còn xuất hiện trước mặt em nữa."Nó nói.
"Vậy ngày mai em hãy đi tìm cậu ấy.Anh sẽ cho em địa chỉ nhà cậu ta."Hoàng Minh hỏi.
"Em..."Nó ngập ngừng nói,nó vẫn còn chưa đủ tự tin để gặp hắn.
"Không sao ngày mai rồi tính.Hiện tại đã tối lắm rồi!"Hoàng Minh vuốt tóc nó cười nói.
---Sáng Hôm Sau----
"Hạo Thiên,tên đó vẫn chưa về?"Gia Lâm hỏi.
"Sáng sớm ngày mai,cậu ấy sẽ kịp về trước thời gian diễn ra buổi lễ."Trần Dương nói.
"Thật không thể hiểu nổi con người đó chả có gì đặc sắc."Julia bĩu môi nói.
"Julia,chí ít thì cậu cũng đang ở nhà anh ấy đấy!"Nó cau mày nói.
Julia nhún vai,nó thở dài.Nhà có nhiều người ở thật sự rất phiền phức!!
"Chúng tôi đi ra ngoài,tối sẽ về."Gia Lâm nói.
Bọn họ đều đi cả,chỉ có mỗi nó và anh trai nó.Mấy chốc căn nhà lại trở về yên bình hẳn ra.
"Em cần lấy tờ giấy này đi.Địa chỉ nhà của Quốc Minh anh đã ghi vào đó hết rồi và cũng có vài nơi mà cậu ta thường lui đến.Hãy mạnh mẽ mà đi tìm tình yêu của mình đi cô gái nhỏ."Hoàng Minh nhìn nó cười nói.
Nó cầm tờ giấy mà Hoàng Minh đưa mở ra nhìn.
"Hoàng Minh...Liệu em có làm được không?Trong khi đó ngày mai em đã đính hôn rồi?"Nó hỏi.