Chương 22: Tiệc chia tay (1)
Edit: Pé Heo
Beta: Nguyệt Dao
Qua hai ngày, đài truyền hình rốt cục cũng phát sóng chương trình phỏng vấn Lí Tô Mặc. Hôm sau có bảng kết quả ratting (tỉ suất người xem của một chương trình), đài truyền hình phi thường kích động, bởi vì rốt cục tỉ xuất của tiết mục ( tài chính và kinh tế ) đá bay 2 đài truyền hình kia.
Bạch Thù cũng xem tiết mục hôm đó, sợ ngây người! Kỳ thật không chỉ là cô, đồng nghiệp trong nhóm cô cũng sợ ngây người!
Cô gái tóc xoăn dài dẫn chương trình bên trong tiết mục… là cô sao?
Mặt trái xoan khéo léo của cô khi nào thì trở thành mặt bánh đa? ( Heo: nguyên văn là “đá banh mặt”). Cô vẫn đều là thần thái sáng láng, khi nào thì ngũ quan vô thần ? Tuy nữ MC dẫn tốt lắm, nhưng nhan sắc như vậy, căn bản thực xin lỗi người xem! Bạch Thù đem tiết mục xem đi xem lại nhiều lần, vẫn tự hỏi chính mình, một “thứ” xấu như vậy thật là cô sao?
Hai ngày trước cô luôn luôn lo lắng khi tiết mục phát sóng, chính mình đi trên đường sẽ bị mọi người nhận ra, nhiễu loạn đến cuộc sống bình thường của cô, nhưng lấy tình hình trước mắt, điều cô lo lắng hoàn toàn không cần thiết. Tuy rằng cuộc sống bình thường của chính mình không bị quấy rầy là chuyên tốt, nhưng mà cô cũng không muốn hình tượng của mình trên màn hình đột biến như vậy nha!
Đồng sự của Bạch Thù đồng đều ném cho cô ánh mắt đồng tình, giọng điệu khi nói chuyện cũng tràn đầy đồng cảm “Bạch Thù, mặc kệ như thế nào, chúng tôi đều biết cô là nhất đẳng đại mỹ nữ, cái gì mà oanh oanh yến yến, đều không bì kịp một sợi lông của cô."
"Đúng vậy, Bạch Thù."
Tiếng an ủi liên tiếp không ngừng, kết quả bị kinh hô của một đồng sự khác ngắt ngang, "Bạch Thù rõ ràng thực lên ảnh nha, ngươi xem, 360° vô góc ch.ết nói." Nàng chỉ vào chính mình di động vừa chụp ảnh Bạch Thù từ trong đoạn ghi hình nói
Mọi người tiến lên vây nhìn, "Thật sự aiz……, kia Bạch Thù ở giữa tiết mục có chuyện gì xảy ra?"
Mọi người khó hiểu, Bạch Thù cũng không giải thích.
Bên trong tiết mục này, nàng nhưng là bạo xấu! Trái lại Lí Tô Mặc, mặc dù thu tiết mục trong trạng thái mệt mỏi, cũng không tổn hại hắn nửa điểm tao nhã!
Cuối cùng, mỗ (chỉ một ai đó) nam biên tập mang kính nói câu, "Bạch Thù, ta nhớ rõ ngươi tựa hồ đắc tội qua Lí Tô Mặc nga."
Bạch Thù đắc tội qua Lí Tô Mặc chuyện này tại đài truyền hình cũng không phải bí mật gì, bởi vì hôm sau vị Trần Sâm miệng rộng cơ hồ đã đem mọi chuyện trong yến hội nói hết với mọi người.
"Cho nên cũng đừng tìm lý do cô “không ăn ảnh” , bởi vì này căn bản chính là tổ chế tác bên Lí Tô Mặc cố ý ‘ưu ái’ cô"
Mọi người không thể tin, nhất là tiểu bối, lớn tiếng đối với nam đeo kính nói, "Ngươi nói xấu! Lí Tô Mặc mới không phải là người như thế đâu!"
Cô nàng có mối thù chung với giới nữ "Chính xác, Lí Tô Mặc mới không phải người như vậy! Ngươi cũng không ngẫm lại xem Lí Tô Mặc là ai, còn bám lấy mối thù mấy trăm năm trước mà tính toán là sao!"
"Chính xác chính xác!"
Chỉ có Bạch Thù trong lòng biết, ca ca đeo kính này nói có lẽ là sự thật.
Cá nhân Lí Tô Mặc kia, lời nói ác độc, lòng dạ hẹp hòi, Bạch Thù cô nhưng là nhìn thấy đếm rõ số lần! Càng nghĩ, càng cảm thấy khả năng Lí Tô Mặc động tay động chân thật sự rất lớn, dù sao cũng không có khả năng Lí Tô Mặc kia giữ nguyên hình tượng ra mắt mọi người mà cô lại bị hoàn toàn thay đổi đi.
Nếu đánh tiểu nhân* có thể cho làm cho hắn ch.ết yểu, Bạch Thù nhất định không nói hai lời làm hơn một ngàn tám trăm cái, sau đó mỗi ngày lấy châm đâm hắn! (* là làm hình người rơm dán ngày sinh bát tự lên sau lấy kim châm)
Này Lí Tô Mặc ch.ết tiệt!
Bạch Thù cứ như vậy bị ánh mắt đồng tình của đòng sự bao vây, cuối cùng cũng thảm đạm vượt qua bảy ngày. Nhưng mà khi cô lấy đến tay bản đánh giá thực tập của đài truyền hình, nước mắt đầy mặt a!
"Xuất sắc" a, Siren cư nhiên phê đánh giá xuất sắc, đây là chuyện thần kỳ cỡ nào! Vì thế, Bạch Thù lại tràn ngập chờ mong đối với nhân sinh tốt đẹp!
Trước ngày kết thúc thực tập, lãnh đạo đài truyền hình đem sinh viên thực tập các ngành tập trung lại cùng một chỗ, tổ chức một bữa tiệc chia tay, cả trai lẫn gái cùng Bạch Thù tổng cộng có 13 người.
Mà giữa nhóm thực tập sinh, nổi bật nhất chính là người cùng Bạch Thù cạnh tranh vị trí trong tiết mục “mục tiêu và khoảng cách”, tên là Vương Hà.
Vương Hà hôm nay mặc một bộ lễ phục dạ hội màu thiển lam, chân đi giày cao gót 12cm, mọi người nhìn thấy cũng không biết nói gì, trời lạnh như thế, cô ta cũng không sợ bị đông lạnh, thật sự là rất dũng cảm.
Lại nói tiếp, vị Vương Hà đồng học này, bình thường ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ: âu phục đen, một đầu tóc đen, một đôi hài đen, ngay cả trên đầu dây buộc tóc cũng là màu đen. 23 tuổi xinh đẹp thì làm thoạt nhìn giống như 32, hôm nay lại có thái độ khác thường, tại một bữa tiệc chia tay bình thường lại có thể đem mình trang điểm giống như là đi tham gia yến hội xa hoa.
Mọi người là trượng nhị hòa thượng không hiểu , ngươi nói nàng như thế hưng sư động chúng là vì thế nào giống như? (bó cánh, hk hỉu)
Vương Hà tính toán không sai, đối mặt phần đông ánh mắt khó hiểu của thực tập sinh, trong lòng đắc ý dào dạt, đi trên đường tiếng vang “đát đát”, ngay cả tươi cười trên mặt thường ngày cũng nở rộ như một đóa hoa cúc, trong thanh âm lại lộ ra không khí vui mừng, "Các ngươi đều đến đây a."
Mọi người rớt cằm, bình thường cô ta đều là cằm gương lên, lỗ mũi hếch lên trời, gặp ai đều cảm thấy bọn họ thấp hơn cô ta một bậc, hôm nay tự nhiên lại chủ động chào hỏi, hay là cô ta bị xuyên qua???????
Tiểu Bối nhìn cô ta một cái, ngoài cười nhưng trong không cười, "Ha ha, nguyên lai là tổ trưởng nổi tiếng của đài truyền hình chúng ta, Vương Hà tỷ a. Chậc chậc, rốt cuộc là người trước màn ảnh, cùng chúng ta này đó nhân vật hậu trường không giống nhau, nhanh như vậy đã thay lễ phục lộng lẫy, tinh khí mười phần a!"
"Đúng vậy." Một cái thực tập sinh tiếp lời, "Cô xem như tôi vậy, chỉ có thể mặc áo sơ mi 20 đồng một cái cùng với quần bò a, đại minh tinh tổ trưởng cũng là một thân lễ phục đến đây đấy, thật sự là hâm mộ a."
"Thật tội nghiệp cho đứa nhỏ đáng thương chịu không ít đau khổ a."
Vương Hà khuôn mặt tươi cười nháy mắt cứng ngắc , "Ha ha, kỳ thật này bộ lễ phục cũng không quý, cũng chỉ hơn ba ngàn đồng thôi a."
"Cũng chỉ hơn ba ngàn đồng a! Chậc chậc, đây cũng là tiền lương hai tháng của chúng ta a!" Tiểu bối kinh hô, sau đó cười tiến lên sờ sờ, "Rốt cuộc là quần áo đáng giá hơn một ngàn a, thật xinh đẹp."
Vì thế những người khác cũng cố ý tiến lên vuốt vuốt, chậc chậc đánh giá.
Vương Hà chịu đựng trong khó chịu lòng, sau này đi, trong lòng đối với nhóm người này khinh bỉ đến cực điểm, ánh mắt bay tớí phía Bạch Thù đang chăm chú di động ở một bên, nhưng mà dù cô cầm “cục gạch” trên tay vẫn chói mắt làm cho người ta khó có thể bỏ qua!
Vương Hà trong lòng vô cùng ghen ghét. Trong giây lát nhớ lại cảnh tượng lúc các cô mới gặp nhau.
Nhớ ngày đó, tại phỏng vấn tuyển người cho 《 mục tiêu và khảng cách 》, cô vào lúc thi viết đã bị loại tên, may mắn chị của cô là Vương Xán Xán giúp cô tìm quan hệ mới làm cho tên cô đứng thứ hai trong bảng danh sách thi viết. Bởi vì loại chuyện này, chủ khảo cũng nói qua, nếu tướng mạo hoặc lời nói của cô không đạt hay người đứng nhất xuất sắc hơn thì sẽ không muốn cô.
Cho nên phỏng vấn ngày đó, cô liền muốn nhìn một chút, người đứng đầu bản lớn lên có bộ dáng như thế nào, bởi vì cô tự nhận là chính mình không tính khó coi, trang điểm một chút khi lên ống kính, chỉ cần người đứng nhất bình thường thì cô chắc chắn sẽ đạt.
Mà lúc cô ở khu chờ đợi nhìn thấy Bạch Thù, nháy mắt tự biết xấu hổ. Cô ta rất đẹp, quả thực làm cho người ta dời không được tầm mắt. Cho cô thừa dịp đi toilet, gọi điện cho chị họ Vương Xán Xán, làm cho chị ta nói cho vợ chủ khảo, người kia đứng nhất vì bộ dạng xinh đẹp.
Siren tỷ người này, chính là không quen nhìn cô nương tuổi trẻ mỹ mạo, mà chủ khảo nam lại là người hoa tâm nhưng bị vợ quản rất nghiêm.
Cho nên hết thảy thuận lí thành chương, cô ta đạt được vị trí người dẫn chương trình kia.
Nhưng mà cô ta mỗi ngày ngạo mạng xuất hiện, lại có thể tự nhiên mỉm cười, cảm xúc gì cũng không có. Hơn nữa cô ta còn có thể tự nhiên hòa hợp với các nữ đồng sự khác trong văn phòng ngày ngày nói cười. Cho nên trong lòng cô lại đối với Bạch Thù chán ghét tới cực điểm!
Aiz, Vương Hà đồng học nào biết đâu rằng, Bạch Thù như vậy nhưng mỗi đêm phải niệm “Chủ khảo là đồ ngu ngốc” một trăm lần mới có thể bình yên đi vào mộng đẹp a.
Nguyên tắc sống của Bạch Thù là: Đứng dưới mái hiên nhà người, không thể không cúi đầu! Huống chi mỗi lần cô rời đi, con mắt Bạch Thù đều phun ra lửa giận a, chỉ cần Vương đồng học quay đầu nhìn một cái có thể phát hiện! ╮(╯_╰)╭
"Nhưng mà có một số người mặc vào long bào cũng không giống thái tử, có người mặc quần thô áo vải cũng là quý khí mười phần." Tiểu bối rốt cục sờ đủ, nhìn cô ta một cái, giọng điệu thản nhiên .
Đối mặt Tiểu Bối đột ngột chuyển thái độ, Vương Hà trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
"Đúng vậy, cô xem Bạch Thù, nếu cô ấy không có nói qua với chúng ta trên người quần áo cao thấp trên dưới cũng không vượt qua ba trăm đồng, ta còn tưởng rằng chắc phải năm sáu ngàn."
"Ha ha, kỳ thật Vương Hà, cô không cùng tôi nói lễ phục của cô hơn ba ngàn đồng, tôi còn tưởng rằng chỉ cần một trăm đồng là mua được rồi chứ. Hảo 囧 nga, ngươi sẽ không tức giận đi?" Vương Lâm cười tủm tỉm nhìn Vương Hà.
Vương Lâm chính là người đáng thương hôm trước bởi vì bị viêm ruột thừa nằm viên mà không thể đi phỏng vấn Lí Tô Mặc, cũng may nàng hôm kia xuất viện, hôm nay đến tham gia tiệc chia tay.
Vương Lâm cũng giống như Vương Hà, cũng là tổ trưởng thực tập sinh, nhưng mà Vương Lâm là người dễ dàng ở chung hơn.
Bọn họ mấy người không mặn không nhạt nói xong, làm sắc mặt Vương Hà càng ngày càng khó coi.
Bạch Thù chính là nhìn lướt qua Vương Hà, nhìn cô ta bộ dạng muốn phát tác mà lại không thể phát tác, sau đó lại cố ý cúi đầu tiếp tục gửi tin nhắn.
Bạch Thù cũng không phải là thánh mẫu gì đó, để cho cô biết con nhóc này phía sau có hậu đài là bá chủ Vương Xán Xán, cô đối với thằng nhãi này không có nữa điểm hảo cảm. Nhưng mà không có biện pháp, ai bảo cô không có hậu đài làm chi a! ╮(╯_╰)╭
"Một đám ăn không được nho thì chê nho xanh a, khó trách chỉ có thể ở hậu trường!" Nói xong, Vương Hà liền căm giận rời đi.
"Thiết, cô ta nói đến người nào a, nhiều thực tập sinh như vậy, tôi thấy hình như cô ta là nói chính mình à! Muốn khuôn mặt không có khuôn mặt, muốn dáng người không dáng người, còn cả ngày bày ra bộ dáng “hai vạn bát ngũ”, tự cho mình là đại minh tinh, ta phi! Nếu không phải cô ta có chị họ là Vương Xán Xán, cô ta có thể lên làm cái chức tổ trưởng kia sao!"
"Đúng vậy!"
"Ai, tin nóng tin nóng!" Mỗ thực tập sinh từ trong toilet chạy ra kinh hô “Tôi vừa mới nghe nói tiệc chia tay đêm nay có thể đài truyền hình sẽ mời Lí Tô Mặc tham gia!”