Chương 8: Không thể kén ăn!
Hàn Mộ Vi không có phản ứng, gắp một chiếc đũa cải trắng, đưa lên miệng ăn
Hàn Tử Tư xem dáng vẻ kia của cô liền chán ghét, không liếc nhìn cô một cái.
Hàn Mộ Vi làm lơ ba người bọn họ, an tĩnh mà ăn cải trắng cùng cơm, một câu cũng không có.
"Chủ nhân, không thể kén ăn! Cải trắng tuy ngon, nhưng ngươi hiện tại cần bổ sung nhiều thịt......" Hệ thống ở trong đầu nhắc mãi.
Hàn Mộ Vi do dự một chút,lo lắng có khi nào một lát nó lại hát ca khúc Bánh Bao đáng sợ kia không, nghĩ một chút, vẫn là vươn chiếc đũa tới, gắp một cục sườn heo chua ngọt.
Hàn Mộ Vũ nhìn chằm chằm vào cô, nhìn thấy hàng động của cô sửng sốt một chút, biểu tình trở nên khó coi lên.
Cái này sườn heo chua ngọt, chính là cô ta thích nhất...... Hiện tại lại bị đồ ngốc này đụng vào, cô ta mới không cần ăn đâu!
Với lại hiện tại có ba ở đây......
Ở trước mặt Hàn Tử Tư, cô ta cũng không dám tùy hứng, chỉnh đốn. Hàn Mộ Vũ ăn cơm mà uất ức. Cô hôm nay sao không trốn về phòng mà ăn bánh bao đi?!
Hàn Mộ Vũ có chút tức giận nhùn thẳng vào Hàn Mộ Vi. Cô liên tục ăn một miếng sườn rồi lại thêm một miếng nữa. Cứ như vậy đến khi hết sạch chén cơm. Cô dừng đũa, đứng dậy rời đi
Trong đầu, bánh bao hệ thống vì cô vỗ tay, "Như vậy mới được chứ. Nhưng mà vẫn chưa đủ chất! Bất quá, quá một lát ngươig có thể lại ăn chút trái cây......Thân thể của người hiện tại đã mười bảy tuổi nhưng so với một đứa trẻ tầm mừoi ba đến mười bốn tuổi còn không bằng. Phải bồi bổ nhiều hơn!"
Hàn Mộ Vi nhìn cơ thể của mình. Đã rất lâu rồi cô chẳng quan tâm thân thể của cô đã như thế nào.
Bất quá...... Sườn heo chua ngọt quả thật rất ngon.
Nếu người khác mà biết Đại tiểu thư của Hàn gia là lần đầu tiên ăn sườn heo chua ngọt. Chắc sẽ không tin mà còn chê cười cô!
Hàn Mộ Vi yên lặng mà nghĩ.
Hiểu được suy nghĩ tring lòng cô, Tiểu Bao Tử không biết vì sao cũng trầm mặc xuống. Từ nó cùng cô bắt đầu trói định, cô suy nghĩ cái gì cũng không thể giấu được nó, ngay từ đầu nó chỉ là muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, nhưng sau khi trói định, tiểu bao tử thấy được hết thảy những gì cô đã trải qua từ lúc nhỏ, lại nhìn thấy thái độ của hai mẹ con kia đối với cô, bất tri bất giác cũng trở nên đồng cảm như bản thân mình cũng bị như vậy.
Hàn Mộ Vi nhắm mắt lại, nằm lên trên giường.
Tiểu Bao Tử đang chìm trong sự đồng cảm cũng tỉnh táo lại, ở trong đầu cô kêu: "Không được a!! Hiện tại vừa mới cơm nước xong, người không nên trực tiếp nằm đâu?! Hiện tại cũng không phải là ngủ thời điểm a, thân thể nhỏ nhắn này của người nhất định phải được chăm sóc kĩ càng. Để khi gặp được chân mệnh thiên tử còn có sức hấp dẫn với người ta nữa chứ......Chị gái Hàn Mộ Vi thân mến..... mau ngồi dậy, thay quần áo. Chúng ta xuống lầu tản bộ nào! Thời tiết lúc này cực kì thích hợp đi tản bộ...... ở đây còn có thiết bị tập thể dục cực kỳ ohuf hợp với người nữa, thân thể này của người cũng quá yếu đuối cần phải tập luyện nhiều hơn......"
Tiểu hạt châu ở bên người Hàn Mộ Vi bay tới bay lui, trong đầu nói liên tục không có ý dừng lại, Hàn Mộ Vi vốn định ngủ, lại bị nó ồn ào đến căn bản ngủ không được, rơi vào đường cùng, đành phải lên, nghe lời mà đứng ở tủ quần áo trước.
" Những thứ này là cái Quỷ gì a?....Tốt xấu gì người cũng là Giang Thành Hàn gia Đại tiểu thư, sao đến một bộ y phục vận động cũng không có vậy?!" Tiểu hạt châu vòng quanh cô hô to gọi nhỏ.
Hàn Mộ Vi nhấp môi, trừng mắt nhìn nó liếc mắt một cái, vất vả lôi ra từ dưới tủ quần áo một bộ đồng phục, rộng rãi như vậy dùng để vận động là tốt nhất, chỉ là cô quá gầy quần áo bận đều là cỡ lớn
- ------