Chương 1

Lý Vân Thiên đi ở lối đi bộ.
Hắn vừa bị tổng giám đốc mắng một trận, trong lòng khó chịu, quyết định nghỉ luôn buổi chiều.
“Kháo, không phải chỉ là không cẩn thận đụng ngươi một cái thôi sao? Lại mắng ta?”


Người mắng Lý Vân Thiên chính là tổng giám đốc công ty bọn hắn, Tư Đồ Trường Phong, 28 tuổi, cả ngày mặc âu phục, biểu tình lãnh lạnh nhạt đạm, một mỹ nam hệ cấm dục.


Lý Vân Thiên là tài xế của Tư Đồ Trường Phong, kỳ thực Lý Vân Thiên từ lâu đã có ɖâʍ ý với tổng giám đốc hắn, khi lần đầu tiên hắn gặp tổng giám đốc, đã muốn xé rách y phục của Tư Đồ Trường Phong, xông vào hậu huyệt y, biến biểu tình lạnh như băng hòa tan thành lửa nóng, nhìn y phát ra âm thanh ɖâʍ đãng.


“Một ngày nào đó lão tử sẽ thao ngươi đến độ gào khóc xin tha, cho phía sau ngươi ngậm gậy xoa bóp đi làm, xem ngươi làm được gì!”
Lý Vân Thiên về đến nhà, hắn mở hòm thư, định lấy báo. Đột nhiên hắn phát hiện còn có một phong thư.


“Thời đại này còn có kẻ nào quê mùa đi gửi thư cho ta?” Hắn lẩm bẩm cầm thư đi vào cửa.


Mở phong bì, bên trong rơi ra một cái vòng tay, vòng tay màu đen, hình dạng vô cùng dương cương đại khí, Lý Vân Thiên vừa nhìn đã thích, hắn đưa tay định nhặt, bỗng dưng trên tay đau buốt, một giọt máu rơi xuống vòng tay.
Vòng tay phát ra bạch quang, Lý Vân Thiên thấy hoa mắt, liền lâm vào hôn mê.


available on google playdownload on app store


Thì ra, chiếc vòng này là phần thưởng Ủy viên ngoại tinh hội phân phát ngẫu nhiên, xác suất căn bản là một hệ ngân hà mới có một người trúng thưởng. Mà chức năng của vòng tay, chính là thôi miên, nó có thể dựa theo ý tưởng của chủ nhân mà thôi miên kẻ khác, không giới hạn số người bị thôi miên!


“Lần này phát tài!” Lý Vân Thiên vừa tỉnh dậy liền hưng phấn.
“Tổng giám đốc a tổng giám đốc, lần này ngươi chạy không thoát a!”


Bởi vì Lý Vân Thiên là tài xế, cho nên hắn nắm chắc lịch trình của tổng giám đốc. Lý Vân Thiên chạy tới công ty, trên đường gặp người còn chào hỏi hắn: “Lý Vân Thiên, tới đón tổng giám đốc tan sở a? Mau đi đi, tổng giám đốc chuẩn bị đi rồi đó.”


“Ừ, ta đi ngay đây.” Lý Vân Thiên tâm tình tốt đáp lại.


Đẩy cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, tổng giám đốc Tư Đồ Trường Phong đang thay quần áo, đôi tay thon dài đang cởi nút áo làm thủ công, lộ ra đầu vai tuyết trắng, cái eo thon dài vì nghe tiếng người vào mà chuyển động, lộ ra sự mềm dẻo vô cùng.


“Tại sao ngươi không gõ cửa đã đi vào?” Tư Đồ Trường Phong cau mày nói.
“Thật có lỗi, tổng giám đốc.” Lý Vân Thiên cười, thuận tay khóa trái cửa.
Lý Vân Thiên đi đến trước mặt Tư Đồ Trường Phong, nói: “Nhìn ta, tổng giám đốc.”


Tư Đồ Trường Phong không rõ cho nên ngẩng đầu lên, nhìn con ngươi của Lý Vân Thiên tản ra sắc thái thần bí.
Tư Đồ Trường Phong lập tức tiến vào trạng thái thôi miên, biểu tình trống rỗng, tư thế cũng cố định tại động tác cởi áo.
“Ta là ai?”
“Ngươi là tài xế của ta”


“Không, thật ra ta là người ngươi thầm mến.”
“Thầm mến…”


“Phải, ngươi thầm mến ta, thấy ta liền muốn đại côn th*t của ta cắm vào ɖâʍ huyệt của ngươi, hơn nữa tiếp nhận ta điều giáo, thời điểm đối mặt với ta thân thể sẽ nhạy cảm cực độ, vô cùng dễ dàng cao triều. Nhưng ngươi vẫn luôn giữ cảm giác ngượng ngùng xấu hổ.”


Tư Đồ Trường Phong lập lại một lần lời Lý Vân Thiên nói.
“Bắt đầu từ hôm nay ta chính là chủ nhân của ngươi, ở trước mặt người khác ngươi là tổng giám đốc, khi chỉ có hai chúng ta ngươi chính là tiểu đầy tớ của ta.”
Tư Đồ Trường Phong: “Ngươi chính là chủ nhân của ta…”


“Bây giờ lặp lại lần nữa, ta là ai?”
Tư Đồ Trường Phong lẩm bẩm: “Ngươi là chủ nhân của ta.”
“Đầy tớ là tài sản riêng của chủ nhân, chủ nhân bất kể muốn làm gì đầy tớ đều là đúng”
“Chủ nhân bất kể muốn làm gì đầy tớ đều là đúng”


“Khi ta nói ‘tổng giám đốc đầy tớ’, ngươi sẽ tiến vào trạng thái thôi miên, ở trạng thái này ngươi sẽ không có ký ức gì, nhưng tất cả chỉ thị của ta sẽ in thật sâu vào tiềm thức của ngươi, ta đếm từ một đến ba ngươi sẽ khôi phục trạng thái bình thường.”


Lý Vân Thiên cười tà: “Một, hai, ba!”
Ánh mắt mất tiêu cự của Tư Đồ Trường Phong khôi phục bình thường, y thấy Lý Vân Thiên đứng trước mặt y, đột nhiên cảm thấy Lý Vân Thiên vô cùng uy nghiêm, làm người ta có xúc động muốn quỳ trước mặt hắn.


Lý Vân Thiên ngồi vào chiếc ghế tổng giám đốc Tư Đồ Trường Phong hay ngồi, ra lệnh cho y: “Tiếp tục cởi!”
Tư Đồ Trường Phong cởi nút áo sơ mi, áo sơ mi làm thủ công kỹ lưỡng cùng cà vạt bị y ném xuống đất, viên thịt trên ngực tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, chiến chiến nguy nguy đứng thẳng lên.


Lý Vân Thiên khẽ cười một tiếng, Tư Đồ Trường Phong cúi đầu, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“Cởi hết y phục ra, quả nhiên chưa được ta điều giáo mới đần như vậy, ngay cả tiếng người cùng nghe không hiểu.” Lý Vân Thiên nói với tổng giám đốc.


Tư Đồ Trường Phong cởi thắt lưng, quần tây trang chất liệu thượng đẳng và qυầи ɭót đen bị vứt qua một bên, cả tất cũng không may mắn thoát được. Thân thể quang lõa của Tư Đồ Trường Phong rất đẹp, nửa người trên cũng là hình tam giác, vai rộng eo thon mông chặc, cái mông rất tròn, côn th*t phía trước cũng chậm rãi đứng lên.


Lý Vân Thiên ngồi trên ghế ngoắc ngoắc ngón tay: “Tới đây.”
Tư Đồ Trường Phong mới nhấc chân lên một bước, Lý Vân Thiên liền vỗ bàn một cái: “Ngu xuẩn! Trước mặt ta lại dám đứng? Quỳ xuống, mở chân ra, cho ta thấy thịt động phía sau của ngươi!”


Tư Đồ Trường Phong ‘bụp’ một cái quỳ xuống đất, mặt y đỏ bừng, nhếch mông lên, tứ chi chạm đất bò tới trước mặt Lý Vân Thiên.


Lý Vân Thiên nhấc chân gẩy gẩy côn th*t của Tư Đồ Trường Phong, côn th*t màu hồng của y càng lớn hơn. Lý Vân Thiên cười nói: “Thước tấc không tệ a, tiếc là sau này không dùng đến.”
Tim Tư Đồ Trường Phong nhảy lên ‘thình thịch’.


“Nhìn ngươi xem” Lý Vân Thiên vui vẻ nói: “Hưng phấn đến vậy sao, nhục côn ngươi nhỏ giọt, làm bẩn cả sàn nhà kìa.”
Tư Đồ Trường Phong cúi đầu nhìn, trên sàn nhà cơ hồ tràn một vũng nước, y xấu hổ cúi đầu.


“Có điều, tổng giám đốc của ta” Lý Vân Thiên nhấn mạnh hai chữ ‘tổng giám đốc’, “Ngươi thân là cấp trên, lại quỳ trước mặt cấp dưới lộ ra hậu huyệt, còn bị ta đạp lên thịt côn, ngươi sao lại hạ tiện như vậy?”


Tư Đồ Trường Phong toàn thân cứng ngắc, y run rẩy, dùng sức lắc đầu, trong thanh âm còn mang theo tiếng khóc: “Không phải vậy, không phải vậy”


“Quản ngươi có phải hay không!” Lý Vân Thiên cáu kỉnh quát lên “Nếu ngươi hạ tiện như vậy, cũng đừng trách lão tử! Bây giờ nâng mông lên, quay về phía ta, ta muốn bắt đầu kiểm tr.a thân thể ngươi!”
Tổng giám đốc vừa khóc vừa nâng mông mình lên.


Lý Vân Thiên lấy một ngón tay cắm vào sồ cúc béo mập của Tư Đồ Trường Phong.
“Thật chặt”


Hắn vừa thử sáp vào thăm dò bên trong, vừa nói: “Hạ tiện như ngươi, đến giờ còn chưa bị ai phá chỗ này sao?” Thật ra trong lòng Lý Vân Thiên cũng biết, cuộc sống riêng tư của tổng giám đốc vô cùng sạch sẽ, đừng nói là nam nhân, ngay cả nữ nhân y cũng chưa từng chạm vào. Chỉ là Lý Vân Thiên thích những lời này, vừa vũ nhục tổng giám đốc cao cao tại thượng này, vừa khai phá hậu đình của y, thật thống khoái!


Tư Đồ Trường Phong giống như vội vàng muốn giải thích, vừa khóc vừa nói: “Chủ nhân ta không có, ta chưa từng bị người khác…”
“Được rồi!” Lý Vân Thiên không nhịn được nói “Lời ta nói nào có đường cho ngươi giải thích, không có thì không có.”


Lý Vân Thiên sờ tới thứ rắn rắn bên trong, rút ngón tay ra, đưa đến trước mặt tổng giám đốc.
“Nhìn xem cái PI’YAN bẩn thỉu của ngươi, làm tay ta cũng bẩn theo, còn không mau ɭϊếʍƈ sạch cho ta!”
Tư Đồ Trường Phong đưa cái lưỡi ra, từng chút từng chút ɭϊếʍƈ sạch tay Lý Vân Thiên.


Lý Vân Thiên biết đạo lý đánh một gậy cho môt viên đường, hắn xoa xoa đầu tổng giám đốc, hài lòng thấy sắc mặt tổng giám đốc trở nên đỏ rực, còn tự cho là bí mật len lén rụi rụi vào lòng bàn tay hắn.


Lý Vân Thiên lấy ra trứng rung đã chuẩn bị trước, để Tư Đồ Trường Phong lần nữa nhấc mông lên, đút vào trong.
“Bây giờ tạm nhét vào một trái, chúng ta trở về dọn dẹp hậu đỉnh của ngươi rồi nói sau.”


Lý Vân Thiên để Tư Đồ Trường Phong mặc lại quần áo, áo mũ chỉnh tề đứng trước mặt hắn, cực kỳ có phong phạm tinh anh, vừa thấy đã biết là loại người thành công.
Có điều ai lại biết hiện tại trong hậu đình y lại nhét một cái khiêu đản không ngừng nhảy múa chứ?


Tư Đồ Trường Phong mặt đỏ hồng, cắn môi dưới đáng thương hề hề nhìn Lý Vân Thiên.
Lý Vân Thiên nghiêm mặt nói: “Thu hồi cái vẻ ɖâʍ đãng của ngươi lại, ta cũng không muốn để người khác nhìn thấy bộ dạng này của ngươi.”


Tư Đồ Trường Phong nghe Lý Vân Thiên nói vậy ngược lại lại cao hứng lên, y vui vẻ gật gật đầu, chỉnh mặt nghiêm, làm một tổng giám đốc thản nhiên lạnh lùng, cấm dục như thường.
Phòng tổng giám đốc mở cửa, lái xe cùng tổng giám đốc đều đi ra, hai người cùng đi về phía gara.


Lý Vân Thiên ngồi ổn định, ngăn động tác Tư Đồ Trường Phong muốn mở cửa sau xe.
“Ngươi lên ghế phó lại là được rồi.”


Tổng giám đốc bình thường vẫn ngồi ghế sau, có khi còn làm việc ngay trong xe, laptop đặt trên đầu gối, ánh sáng sắc lạnh chiếu lên gương mặt lạnh băng tinh xảo của y, mỗi lần Lý Vân Thiên nhìn thấy hình ảnh đó qua gương chiếu hậu lại có xúc động muốn hung hăng áp đảo y.


Hiện tại người này cuối cùng đã để cho hắn muốn làm gì thì làm~
Xe lăn bánh, Lý Vân Thiên tùy tay chỉnh điều khiển khiêu đản đến nấc cao nhất. Tổng giám đốc bên cạnh lập tức hừ một tiếng, sắc mặt cũng không thể ức chế mà hồng rực lên.


Lý Vân Thiên cởi bỏ quần Tư Đồ Trường Phong, búng búng phân thân càng lúc càng trướng đại của y.”Thực có tinh thần a, xem ra ngươi còn có thể tự dùng mặt sau tìm kiếm khoái hoạt nha.”
“Chủ nhân… Chủ nhân…” Tư Đồ Trường Phong rên rỉ.


Lý Vân Thiên bóp chặt phân thân tổng giám đốc, cao trào sắp bùng nổ bị sinh sinh áp trở về.
“Xin cho ta bắn…” Tư Đồ Trường Phong lại chảy nước mắt.


“Thật không quy củ.” Lý Vân Thiên lạnh lùng nói, “Ngươi nếu đã gọi ta là chủ nhân, nên biết toàn thân ngươi đều là sở hữu vật của chủ nhân.Trước khi ta cho phép ngươi đã muốn bắn, có phải không để ta vào mắt?”


Tư Đồ Trường Phong vội vàng lắc đầu, “Không, chủ nhân, nô… Nô không có ý này.”
Lý Vân Thiên liếc mắt nhìn y.
“Trở về liền dạy ngươi quy củ.”


Nhà Tư Đồ Trường Phong là một đống biệt thự xa hoa, tiền viện là một tiểu hoa viên, cây cối tươi tốt, hoa nở rực rỡ. Hậu viện có một bể bơi, gara ở hậu viện.


Xung quanh biệt thự tường vây nghiêm nghiêm mật mật, người bên ngoài không thể nhìn vào bên trong, vừa ra khỏi gara Lý Vân Thiên bắt Tư Đồ Trường Phong cởi hết quần áo.


Lần đầu tiên lõa thân ở ngoài làm cho tổng giám đốc có chút co rúm lại, tuy rằng biết tuyệt đối sẽ không có người nhìn thấy, y vẫn không tự chủ lấy tay che chắn bộ vị trọng yếu.
Lý Vân Thiên lấy ra một sợi dây thừng, trói chặt phân thân của Tư Đồ Trường Phong.


“Đây là trừng phạt ngươi ở trên xe thiếu chút nữa muốn bắn.” Lý Vân Thiên vừa buộc vừa nói. Dây thừng rất dài, Lý Vân Thiên nắm dây thừng, tựa như dắt sủng vật.
“Dạ.” Tổng giám đốc phục tùng nói.
“Hiện tại vào nhà.”


Phòng khách rất lớn, Lý Vân Thiên trực tiếp mang Tư Đồ Trường Phong vào phòng tắm.
“Hiện tại ta bắt đầu nói quy củ cho ngươi:
1 Ở trong biệt thự không cho ngươi mặc quần áo, không được đứng thẳng, khi đối mặt ta tứ chi phải chấm đất, mông cong lên.


2 Không được sự cho phép của ta ngươi không được phép cao trào.
3 Mỗi ngày bảo trì sạch sẽ, sáng tối tẩy rửa đạo niệu đến sạch sẽ mới thôi. Đây là lần đầu tiên, ta giúp ngươi làm, về sau là tự mình làm.
4 Xưng với ta là Tư nô, gọi ta chủ nhân.


5 Tất cả mệnh lệnh của chủ nhân đều đúng, ngươi phải tuân thủ.”
Lý Vân Thiên nói xong, hỏi tổng giám đốc quỳ gối trước mặt, “Nhớ kỹ chưa?”
Tư Đồ Trường Phong hạ thân, nhếch mông lên: “Chủ nhân, Tư nô nhớ kỹ.”


Lý Vân Thiên vỗ vỗ mông Tư Đồ Trường Phong, co dãn vô cùng tốt, “Không tồi.”
Lý Vân Thiên lấy cam du vừa mua trên đường, nhét vào hậu đình tổng giám đốc. Bụng y chậm rãi nổi lên, tựa như hoài thai bốn tháng.


Tư Đồ Trường Phong rên rỉ, trong bụng quặn đau làm trán y toát mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng biến trắng. Có điều ngay cả như vậy, tư thế của y vẫn không nhúc nhích, làm Lý Vân Thiên thập phần vừa lòng.
Sau khi hắn đổ bầu cam du cuối cùng vào hậu đình Tư Đồ Trường Phong, dùng giang tắc tắc lên.


“Đây là 1000 ml cam du, ngươi phải nhẫn nại 20 phút mới đạt hiệu quả.” Lý Vân Thiên nói với Tư Đồ Trường Phong.
Sắc mặt Tư Đồ Trường Phong tái nhợt tỏ vẻ hiểu được.


Trong lúc chờ đợi Lý Vân Thiên đùa bỡn phân thân Tư Đồ Trường Phong bởi vì thống khổ mà uể oải, hơn nữa thỉnh thoảng còn ấn ấn bụng, làm bụng tổng giám đốc phản ứng càng thêm kịch liệt.
Đến cuối cùng Tư Đồ Trường Phong là vừa khóc vừa run rẩy tiếp tục kiên trì.


“20 phút rồi.” Thời điểm Lý Vân Thiên nói ra những lời này, Tư Đồ Trường Phong như trút được gánh nặng mà thở dài một hơi.
“Thỉnh chủ nhân cho phép Tư nô bài trừ cam du trong cơ thể.” Tổng giám đốc cầu xin.
Lý Vân Thiên cười một tiếng: “Nhập vai thực nhanh nha, bài xuất ra đi.”


Lý Vân Thiên mở quạt thông gió trong phòng tắm, để tiểu nô lệ của hắn nhếch cao cao hậu đình, lấy giang tắc bên trong ra.


Tuy rằng giáp mặt cưỡng chế bài tiết tương đối dễ dàng phá hủy lòng tự trọng một con người, nhưng Lý Vân Thiên vẫn chấp thuận cho Tư Đồ Trường Phong ngồi bài tiết. Hắn còn muốn giữ lại lòng tự trọng của tổng giám đốc cao không thể với tới này một thời gian, loại người cao ngạo bị đùa bỡn, khiến y lộ ra thần sắc hoàn toàn tương phản ngày thường, ở dưới thân mình rên rỉ, cao trào, mới khiến người động tâm.


Trải qua ba lần súc ruột, Lý Vân Thiên lôi kéo (còn nhớ rõ sợi dây ở phân thân tổng giám đốc không?) Tư Đồ Trường Phong cơ hồ đã hư thoát trở lại phòng khách.
“Biểu hiện không tồi.” Lý Vân Thiên hiếm khi ôn hòa khen.
Tư Đồ Trường Phong như được cổ vũ, ánh mắt sáng lên.


“Hiện tại, leo lên lưng sô pha, tách hai chân ra.” Lý Vân Thiên lại hạ mệnh lệnh.
Tư Đồ Trường Phong ngoan ngoãn nằm úp sấp, hai chân thon dài một cái gác lên lưng sô pha, một cái điểm mũi chân trên mặt đất chống đỡ, tách ra thật rộng, cũng bởi vậy nửa dưới của y nhìn không sót một cái gì.


Lý Vân Thiên đổ dầu trơn ra tay, vươn ra một ngón tay, vuốt lên bên cạnh hậu huyệt, xúc cảm tựa như lông chim mềm nhẹ làm cho Tư Đồ Trường Phong càng thêm mẫn cảm.
“PI’YAN đang hé ra co lại nha.” Lý Vân Thiên nói xong, nhìn đến tai tổng giám đốc đỏ bừng.


“Mông của ngươi rất có tiềm lực, hiển nhiên là loại thích hợp bị nam nhân thao.” Ngón tay Lý Vân Thiên sáp nhập, thăm dò bên trong. Trải qua quá trình súc ruột hậu đình rất nhanh liền tiếp nhận ngón tay, nhuyễn thịt bên trong càng không ngừng hấp hút.


Tổng giám đốc rất nhanh vượt qua giai đoạn không thích ứng được bị dị vật sáp nhập, bắt đầu cảm thấy khoái cảm.


Hai ngón tay, ba ngón tay… Hậu đình chưa bao giờ bị giáo dục dùng cho việc khác hiện tại nhiều nhất chỉ có thể tiếp thu ba ngón tay, Lý Vân Thiên khi thăm dò va chạm vào điểm mẫn cảm của Tư Đồ Trường Phong, chỉ cần đụng tới, hậu đình tổng giám đốc liền co rút không ngừng, tiểu gia hỏa phía trước bị trói trụ cũng tinh thần sáng láng, nếu không phải bị trói trụ, có thể đã bắn đến vài lần!


.






Truyện liên quan