Chương 8: Snodom
Sau khi cuộc phản loạn thành công thì cả vương quốc cũng mất đi những ngày tháng hòa bình, chiến loạn liên tục xảy ra, các lãnh chúa xây dựng lãnh quân đội, chiêu mộ binh lính, dẫn phát chiến tranh để tranh giành lãnh địa, khói lửa nổi lên khắp nơi, người chịu đựng tất cả những điều này không ngoài nhân dân, đói rét, dịch bệnh, chiến loạn,… cả vương quốc chìm trong một màu u ám.
Lancelot trong trận chiến trở về đã từ đi tước vị và biến mất, chỉ có những người trong trận chiến ấy mới biết mục đích của Lancelot là đi tìm và ngăn cản người có tên thanh kiếm bóng tối có những hành động điên rồ.
Đã 5 năm trôi qua từ khi Vua Kỵ Sĩ Arthur mất đi.
Trong một cánh rừng âm u bạt ngàn phía Nam vùng Hill Sepogon.
Bên dưới một thác nước cao hơn 200 mét là một thanh niên tầm 20 tuổi đang vung kiếm trong dòng nước đổ xuống dữ dội, cậu có dáng người cao gầy, gương mặt thanh tú, mái tóc đen tuyền dài quá vai và đặc biệt là một đôi mắt trong vắt luôn mang theo cái nhìn lạnh nhạt, hờ hững.
Sau khi mất đi Arthur, Lakjhal đã theo hướng phương đông để đến với vùng đất của những khu rừng cổ đầy bí ẩn – Hill Sepogon, theo các ghi chép cổ xưa thì nơi đây từng là chỗ cư ngụ của tinh linh, một giống loài có các khả năng kỳ diệu về sinh mệnh và tự nhiên. Lakjhal đến đây với hy vọng có được manh mối về cách làm sống lại Arthur.
Sau khi thăm dò được 1 năm thì cậu không thể tiếp tục bởi vì vào càng sâu thì những loài thú dữ mạnh mẽ thường xuyên xuất hiện. Có lần Lakjhal đã chạm mặt một con Griffin, giống loài đã tuyệt chủng trong sử sách – những con vật có thân sư tử, đầu và cánh của đại bàng. Mặc dù đã là Chiến Thắng kỵ sĩ có 500 Pestro, nhận chúc phúc từ Noble Phantasm và Tín Ngưỡng chiến trường đạt đến 10000 Pestro – giả Vinh Quang kỵ sĩ nhưng cậu cũng chỉ có thể chật vật lui ra.
Kể từ lần đó Lakjhal đã hành động thận trọng hơn, cậu sẽ rèn luyện bên ngoài và lựa chọn đối chiến với những con mãnh thú xứng tầm, khi đã đủ khả năng cậu sẽ từ từ tiến sâu dần vào trung tâm khu rừng.
Cho đến hôm nay, trải qua 5 năm tự huấn luyện bản thân trong địa ngục thì cậu đã đạt đến 5000 Pestro, nhận chúc phúc từ Noble Phantasm và Tín Ngưỡng chiến trường Lakjhal có thể đạt tới 100000 Pestro, đã là một phần mười lực lượng của một con rồng trưởng thành.
Để có được thành quả ngày hôm nay thì Lakjhal đã phải bồi hồi ở biên giới cái ch.ết hơn 600 lần do đối chiến với những con mãnh thú trong khu rừng, đối thủ thời gian gần đây của cậu là một con Phượng Hoàng màu trắng, có lẽ do huyết thống không thuần khiết nên nó không có khả năng kỳ diệu như trong sách cổ ghi chép nhưng nó là đối thủ khiến Lakjhal thiếu chút đã mất đi một nửa tính mạng và khu rừng sau trận chiến của cả hai đã bị san bằng một khoảng trống bán kính gần 3 dặm.
Trong trận đấu đó, Lakjhal bị ngọn lửa màu trắng của con Phượng Hoàng đốt cháy một nửa trái tim, nếu không nhờ Noble Phantasm Avalon của Arthur thì có lẽ Lakjhal đã ch.ết, tuy còn sống nhưng nỗi thống khổ đó thì chẳng khác gì luyện ngục, cậu phải tĩnh dưỡng hơn 2 tháng mặc dù được Avalon chữa trị.
Lakjhal hiện tại đang đứng dưới thác nước gần nơi ở của con Phượng Hoàng để luyện tập, mỗi nhát kiếm cậu vung lên thì khí lưu màu đen hòa quyện màu trắng chung quanh thân thể Lakjhal lại xoay động theo một quỹ tích kì ảo.
Khi đạt đến đẳng cấp Tín Ngưỡng kỵ sĩ thì Lakjhal đã có một kỹ năng đặc biệt cho mình nhưng cậu chưa bao giờ thi triển ra nên ngay cả Arthur cũng không biết nó như thế nào. Lakjhal đặt tên cho kỹ năng này là Limit of Death – giới hạn của cái ch.ết. Khi thi triển kỹ năng, các hạt năng lượng ánh sáng và bóng tối sẽ được quyện lại thành khí lưu và di chuyển theo các nhát chém của Lakjhal cậu gọi khí khí lưu này là Snodom.
Snodom có thể bùng nổ gây sát thương, ngưng tụ thành các loại hình dạng để phòng thủ và cắt chém đối tượng, thay đổi tính chất giúp ngụy trang, chúng di chuyển theo ý muốn của Lakjhal nên gần như không bao giờ dùng hết, một khi đánh càng lâu thì Snodom ngưng tụ càng khổng lồ, cậu vẫn chưa biết giới hạn của nó có thể ngưng tụ đến đâu bởi bản thân cậu chỉ có thể chịu tải một lượng Snodom trong bán kính 10 mét.
Sau khi mất Arthur và đột phá giới hạn trở thành Chiến Thắng kỵ sĩ, Lakjhal học được cách hấp thụ năng lượng vào thân thể để hình thành giáp năng lượng, nó có tác dụng tăng cường lực lượng của bản thân và tạo một lá chắn giúp tiêu tán các sát thương cơ thể nhận vào, năng lượng càng lớn thì lực lượng được tăng cường càng cao và lá chắn càng khó phá vỡ, thứ này được gọi là áo choàng Chiến Thắng.
Với tính chất của Snodom, Lakjhal đã tạo ra một chiếc áo choàng Chiến Thắng khủng khiếp, một khi sử dụng nó thì trừ khi là các kiểu sát thương bỏ qua giáp năng lượng nếu không thì Lakjhal đã đứng ở thế bất bại bởi Snodom liên tục được bổ sung, không thể hao hụt, lớn mạnh. Và một trong những thứ sát thương có thể bỏ qua khiên năng lượng chính là ngọn lửa trắng của con Phượng Hoàng.
Lakjhal kết thúc luyện tập, cậu thu hồi Noble Phantasm và mặc áo vào, từ khi đạt đến 5000 Pestro thì cậu đã rất khó khăn để tăng lên nữa, Lakjhal cần có một cuộc quyết đấu sinh tử để đột phá giới hạn và con Phượng Hoàng chính là nơi tốt để cậu có thể đặt chân tại cổng địa ngục.
Sau hơn nửa giờ đi bộ, Lakjhal kiếm được một ít thực vật và 2 con gà rừng, cậu dừng trước một gian nhà gỗ. Đây là ngôi nhà do cậu dựng lên trong khu rừng, vì nơi đây thuộc khu vực nguy hiểm nên không có người nào tiến vào, bầy mãnh thú ở quanh khu vực này đa số đều có lực lượng hơn 1000 Pestro nhưng đều bị cậu đánh cho ngoan ngoãn canh giữ bên ngoài.
Bước vào căn nhà, Lakjhal nhìn thanh kiếm Excarlibur được treo trên tường, trên chuôi kiếm có một sợi dây buộc tóc màu xanh biển đang nhẹ nhàng đung đưa, Lakjhal hơi ngẩng người, những kí ức khi bên cạnh Arthur lại ùa về và tràn đầy tâm trí cậu, mỗi lần như thế trong lòng cậu lại hiện lên rất nhiều cảm xúc, thống khổ, hạnh phúc, đau đớn, vui vẻ tất cả hòa lại khiến cậu rất bối rối.
Leng keng,….
Thanh kiếm run nhẹ như hiểu được nỗi lòng của Lakjhal, cậu đưa tay vuốt nhẹ thân kiếm và nhỏ giọng thì thào:
-Em về rồi….