Chương 27: Đảo rồng salamon
Giữa khu rừng được phủ bởi màn đêm, một đám lửa được nhóm lên và tỏa ra ánh sáng ấm áp, bếp lửa phát ra tiếng nổ tí tách vui tai.
Erza và Lakjhal ngồi bên nhóm lửa, Erza lẳng lặng nhìn Lakjhal nướng con gà rừng mà cậu vừa được, cô cảm giác được thì ra hạnh phúc lại gần như thế.
Lakjhal cũng cố gắng bỏ đi vẻ lãnh đạm hằng ngày và tươi cười trò chuyện với Erza, cậu kể cho cô nghe về những khoảnh khắc hạnh phúc của cuộc đời mình, Erza cũng kể lại cho cậu những câu chuyện vui vẻ khi ở Fairy Tail, cả hai người trò truyện với nhau như những người bạn thân.
Sau khi dùng bữa, cả hai lại trò chuyện đầy hào hứng đến tận sáng.
Nhìn mặt trời đang dần ló dạng ở bên kia khu rừng, Erza trong lòng mỗi lúc một sợ hãi, Lakjhal lại sắp rời đi.
Cô muốn nói rằng đừng đi, hãy ở lại,… nhưng không thể, như thể quá ích kỷ, bởi vì cô cảm giác người trong tất cả câu chuyện của Lakjhal là duy nhất, quan trọng nhất đối với cậu, cuộc đời cậu như tồn tại chỉ vì người ấy.
Cô gái đó thật hạnh phúc, Erza bỗng cảm thấy hơi ghen tỵ với tình cảm của Lakjhal dành cho cô gái đó. Cô cũng muốn được Lakjhal đối xử tốt như vậy hoặc chỉ một chút thôi…
Lakjhal chuyển thân đứng lên, cậu kéo chiếc mũ trùm che kín gương và nói:
-Tạm biệt Erza.
Dứt lời thì Lakjhal nhanh chóng biến mất không để Erza kịp nói lời từ biệt. Erza đứng sững nơi đó, cô không thể nhúc nhích bởi lý trí đè nặng đôi chân cô. Bỗng nhiên Erza nở nụ cười rực rỡ nói:
-Tạm biệt Lakjhal.
Nói rồi Erza cũng nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Trên một ngọn cây cách đó không xa, Lakjhal nhìn bóng dáng Erza khuất sau khu rừng thì cậu mới rời đi, cậu không muốn nói nhiều với Erza, cậu sợ mình luyến tiếc cảm giác vui vẻ, hạnh phúc kia và ở lại với cô.
…
Đảo Rồng Salamon.
Trong một cung điện mái vòm khổng lồ được xây dựng trên đỉnh núi bằng vàng ròng, Lakjhal hiện thân dưới cái nhìn của hơn 50 con rồng.
Sau khi sử dụng ngọn lửa trong chiếc lọ được Fladen đưa thì cậu đã trực tiếp được dịch chuyển đến nơi này.
những con rồng nơi đây phát ra các dòng chảy ma lực khổng lồ và không kiêng nể lướt qua Lakjhal khiến cậu hơi nhíu mày.
Fladen phất tay ra hiệu cho tất cả dừng lại rồi nói:
-Chào mừng đến với Thánh điện của tộc Rồng.
-Rất cảm ơn người đã tiếp đón thưa đức vua.
Lakjhal hơi nghiêng người đáp lễ rồi tiếp lời.
-Ta có thể nhận được câu trả lời từ ba điều kiện trước đó chưa thưa đức vua?.
Fladen gật đầu rồi nói:
-Về điều thứ nhất là phục sinh người chỉ còn lại một mảnh vỡ linh hồn, đầu tiên là phải tập hợp lại tất cả các mảnh linh hồn của người đó, điều này thì thông thạo nhất chính là các Âm dương sư và Linh tộc ở Đông đại lục hoặc Hồn tộc ở Bắc đại lục, đắp nặn thân thể để thân thể đó đủ điều kiện tiếp nhận linh hồn được triệu hồi thì nó phải được đắp từ máu của 5 loại thần thú của Đông đại lục.
Lakjhal hơi trầm tư, tất cả phương thức thực hiện quá trình phục sinh đều được thực hiện tại Đông đại lục, như vậy cậu bắt buộc phải vượt biển để đến đó. Lúc này Fladen lại tiếp tục nói:
-Năm con thần thú này mạnh đến khủng bố, chúng được Thần phương Đông đặt làm Thần thú thủ hộ của đất nước tên là Hạ, chúng là Thánh giác mã, Thần long, Tổ phượng, Chân quy, Cực hổ, loài người nơi đó gọi chúng là Kì Lân, Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ và Bạch Hổ. Chỉ có dòng máu của chúng kết hợp lại và đắp thành thân xác thì thân xác ấy mới có thể tiếp nhận linh hồn và được phục sinh.
Nói đến đây thì Fladen dừng lại để cho Lakjhal tự suy nghĩ cân nhắc.
Từ ký ức trong suối nguồn tri thức – Illyse Genegid thì Lakjhal có được một số thông tin về năm con thần thú thú này.
Đúng như tên gọi thần thú, chúng là sủng vật của thần, mỗi con có được sức mạnh hơn 100 Drastro, chúng có vô số phép thuật kỳ diệu và mạnh mẽ. Chúng được con người nơi đó tôn thờ và kính ngưỡng. Lấy được máu của chúng đối với Lakjhal hiện giờ là điều quá sức tưởng tương.
Lakjhal xem ra “Sứ Mệnh” sắp xếp đối thủ sắp tới cho cậu khá khủng bố, như vậy trước tiên cậu cần không ngừng nâng cao sức mạnh của bản thân đến khi đủ khả năng đối đầu với năm con thần thú kia.
Trong đầu Lakjhal vẽ ra hành trình sắp đến cho bản thân, cả cung điện cũng yên lặng để chờ xem quyết định của cậu.
-Vậy đức vua có thể thực hện hai yêu cầu còn lại là cho ta được phép đọc sách trong thư viện của ngài và được quyền khiêu chiến bất kì ai trong tộc Rồng.
-Ta chấp thuận, chào mừng đến với đảo rồng Salamon.
-Đã làm phiền người thưa đức vua.
…
Sáng hôm sau.
Lakjhal sau khi dùng bữa sáng thì cậu tiến về đấu trường của Rồng.
Đấu trường có tổng diện tích lên đến 10 dặm, chung quanh đấu trường là gần 30000 cột đá khổng lồ cao ngất được dùng làm chỗ quan sát, một chiếc cột được bằng vàng ròng to đến hơn 20 người ôm và cao gần 300 mét là nơi quan sát của Vua Rồng. Sân đấu được làm bằng bạc có khắc rất nhiều chú ngữ để gia tăng sức chịu đựng cho các trận quần nhau của loài Rồng.
Khi Lakjhal đến đấu trường thì trên các cột đã có vô số con Rồng đứng đầy trên các cột đá và nhìn vào cậu. Ma lực mênh mông như biển đổ vào đấu trường khiến cho sàn đấu run lên bần bật và xuất hiện các vết nứt nhỏ.
Fladen đứng trên vị trí của mình, hắn uy nghiêm vẫy tay ra hiệu cho tất cả trật tự rồi nói.
-Ngươi hãy chọn một trong những con rồng nơi đây để làm đối thủ.
Tất cả những con rồng nơi đây nhìn nhân loại trong sàn đấu với ánh mắt rực cháy, chủng tộc của họ là chủng tộc hiếu chiến, vì nhân loại mà họ đã bị giam cầm trong hơn 10000 năm, họ cần đối tượng để phát tiết và tên nhân loại trong sân đang làm điều ngu xuẩn đó.
Tuy phải chịu hơn 30000 ánh mắt đầy chiến ý rọi vào người nhưng Lakjhal chỉ hờ hững nhắm mắt lại, sau khi cậu mở mắt thì ánh mắt đã biến thành màu đen tuyền, tròng mắt Lakjhal đổi sang màu trắng có ẩn hiện các ký tự tối nghĩa, là “hiểu biết của thần” – ánh mắt Mieris, cậu liếc nhìn các dòng chảy ma lực của tất cả những con rồng trong đấu trường, chúng có kích thước, màu sắc, cường độ,.. hoàn toàn riêng biệt và đặc hữu.
Lakjhal đưa tay chỉ về một hướng rồi nhẹ nhàng nói:
-Ta mong muốn có một trận đấu với ngươi.