Chương 148: Chiếc hộp Pandoras
Lakjhal nghiêng đầu mỉm cười với kẻ mang mặt nạ hề:
-Rất tiếc ta không thích cách các ngươi đối đãi khách hàng, thế nên câu trả lời của ta, MƠ-ĐI-CƯNG!...
-Vậy chúng tôi cũng rất lấy làm tiếc.
Kẻ mang mặt nạ hề gẩy ngón tay.
UỲNH!...
Một cột ánh sáng đen tím mang năng lượng khủng bố đâm rách bầu trời từ ngoài tinh không phóng thẳng xuống biển năng lượng từ.
Biển năng lượng từ vĩ ngạn bao trùm hành tinh Bão Từ chuyển dần sang trong suốt óng ánh, tiếp đó là hàng loạt phản ứng khiến năng lượng cuồng loạn gầm thét và như muốn nổ tung.
Lakjhal liếc nhìn điều này và suy nghĩ nói:
-Phản ứng đối lượng tử và nhiệt lượng từ?. Xem ra tập đoàn các ngươi muốn thiêu hủy luôn cả hành tinh này. Ta nhớ rằng tiêu hủy một hành tinh có sự sống là phạm vào điều số 33 hiệp ước cấm trong tinh không.
Kẻ mang mặt nạ hề nghiêng người:
-Chúng tôi sẽ bồi thường đầy đủ cho hành động lần này, được cùng người chứng kiến hình ảnh này thật là vinh hạnh.
Lakjhal lắc đầu:
-Nếu ta đoán không lầm thì ngươi hiện tại chỉ là một quang ảnh pháp thuật thôi đúng chứ?.
-Vâng.
-Nếu thế thì ta an tâm.
...
UỲNH!...
Một ma trận màu xanh biếc mười ba góc giác khổng lồ dâng lên khỏi chân trời và bay vào biển năng lượng từ cuồng bạo.
…
Bên ngoài tinh không hành tinh Bão Từ, trong một vệ tinh ma đạo cực lớn đang phóng ánh sáng tím vào biển năng lượng.
Kẻ mang mặt nạ hề ngồi ở đài điều khiển trung tâm nhíu mày nhìn ma trận mười ba góc, ma trận này hắn chưa từng được chứng kiến và đọc qua nên hẳn là do tên kia tạo ra, điều này có ý gì?.
Bỗng nhiên hắn nhớ đến những câu nói cuối cùng của Lakjhal, kẻ mang mặt nạ hề gầm thét:
-Dừng ngay việc bắn tia TZ, cấp tốc mở cổng truyền tống trốn vào.
Lakjhal bên dưới biển năng lượng từ khóe môi nhẹ nhếch:
-Nhận ra trễ quá đấy.
Năng lượng cuồng bạo khôn cùng trong biển năng lượng tỏa ánh sáng đủ màu chói lọi sau đó bị hút mạnh về ma trận mười ba góc.
Lakjhal tung người đứng giữa ma trận và nhắm mắt chịu sự tẩy lễ năng lượng qua cơ thể.
Hai tay cậu vẽ các đồ án kỳ dị và dòng năng lượng hội tụ thành một điểm sáng nhỏ bắn vào tinh không.
Tingggg!....
Bầu trời và không gian bị rạch xé một nét sắc bén nơi điểm sáng đi qua. Thời gian như đọng lại dưới năng lượng khổng lồ của điểm sáng.
UỲNH!.....
Một hố đen cực độ hỗn loạn mở ra và nuốt chửng lấy vệ tinh ma pháp.
Các thiên thể, bụi vũ trụ, ánh sáng, chân không đều bị nhồi nhét vào hố đen, tiếp đó hố đen trướng cực đại và bùng nổ thổi tan hàng nghìn thiên thạch chung quanh tạo thành một quả cầu ánh sáng giữa vũ trụ.
Lakjhal thở nhẹ một hơi, mọi việc đến đây xem như chấm dứt, đế quốc trên biển dưới sức mạnh và quyền năng của Lakjhal thêm vào trí tuệ của Akiho sẽ trở nên cường thịnh không kém mười ba học viện, thậm chí còn có xu hướng nắm giữ cả hành tinh này.
Cậu muốn biến đế quốc trên biển này trở thành một căn cứ hậu phương cho mình, mỏ Ariscon hiện đã trở thành tài sản sở hữu riêng của cậu nên một lượng vốn khổng lồ dành cho Lakjhal xem như đã được cậu nắm chắc.
Khục khục!....
Lakjhal nghe được âm thành này thì giật mình xoay lại. Hải Nhật gượng người đứng lên từ trong biển, thân thể hắn vẫn bình thường nhưng thần trí đã vô cùng không ổn định do sóng càn quét của Bom Ảo Cảnh.
-Hay cho ông hoàng Siêu Tân Tinh Lakjhal, thì ra mớ tài liệu ta nhận được trong chuyến hành trình này chỉ là một đống rác của lũ nằm vùng, hay cho lũ Drufal. Khụ!...
Hải Nhật ho ra một ngụm máu đen đậm, linh hồn hắn đang có dấu hiệu hủy hoại nặng nề, hắn dùng ánh mắt sắc bén như chim ưng chăm chú vào Lakjhal:
-Ta thua dưới tay ngươi không oan, ngươi quả nhiên là một mầm tai họa cho tập đoàn chúng ta. Không ngờ ta lại phải sử dụng đến thứ này.
Hải Nhật mở lòng bàn tay và noi đó là một chiếc hộp hình vuông màu vàng có khắc vô số ký tự cổ đại cực nhỏ. Lakjhal hai mắt trừng lớn khi thấy được thứ này.
Hải Nhật nhìn biểu cảm của Lakjhal thì cũng hơi bất ngờ.
-Ngươi biết được thứ này?. Mà cũng không quan trọng, cùng nhau tan biến thôi ông hoàng trẻ tuổi.
Hải Nhật mở nắp chiếc hộp cả hai chìm vào một quả cầu tối đen khổng lồ sau đó cùng biến mất trên bầu trời.
….
Lakjhal nhìn không gian tối đen như mực chung quanh và chiếc hộp vàng tinh xảo trong tay thì cười khổ.
Chiếc hộp Pandoras, một trong mười bốn mảnh vỡ Sức Mạnh của “Thần”.
Ẩn chứa sức mạnh ước nguyện mạnh nhất tinh không, chiếc hộp Pandoras không ngờ lại trở thành một thứ dùng để cầm đi đánh đấm với kẻ khác.
Lakjhal cũng không biết nên cảm thấy bản thân may mắn hay xui xẻo, câu có được một trong 14 mảnh vỡ Sức Mạnh nhưng bị giam trong không gian quyền năng của nó.
Lý do gì Lakjhal bị đưa vào nơi này trong khi Hải Nhật trực tiếp tan biến. Đơn giản là vì cậu có trong người hai mảnh vỡ Trí Tuệ là cuốn sách Garial và ánh mắt Mieris, hai mảnh vỡ Cảm Xúc là Ma kiếm Deviance và thánh kiếm Platonic đã hòa quyện thành thanh kiếm Radefal.
Muốn thoát khỏi nơi này thì chỉ có một cách đó là thông qua khảo nghiệm của Pandoras để trở thành chủ nhân của nó.
Lakjhal cũng đã có đọc được một số thông tin từ cuốn sách Garial về khảo nghiệm của mảnh vỡ Sức Mạnh – Pandoras.
Đi qua một con đường ẩn chứa sự dung hợp bốn nguyên tố, băng – dung nham – cuồng phong – lôi điện.
Con đường này không có chiều dài mà nó được đong đếm bằng thời gian, chính xác là 1000 năm, đi trên con đường này 1000 năm và mở ra cánh cửa cuối con đường để trở thành chủ nhân của chiếc hộp Pandoras.
Lakjhal nhớ lời hứa của mình và Esdeath:
-Nàng cũng độc mồm lắm đấy Ess.
Lakjhal nhắm mắt hít sâu một hơi, cậu mở ra ánh mắt sắc bén khiếp người và kiên định nói:
-Chờ ta quay về.
…
Ess hiện đang ở trong cung điện của mình ở kinh đô và giải quyết một số vấn đề liên quan đến việc quân cách mạng đã sắp tiến vào kinh đô.
Night Raid đúng như sắp đặt của Lakjhal đã tiến vào kinh thành và giết hàng loạt các quan viên cao cấp của đế quốc.
Hiện tại chỉ còn đợi trận chiến cuối cùng khi quân cách mạng tiến vào bao vây cung điện của nhà vua.
Bỗng nhiên nàng cảm thấy ngực nhói lên, Ess rời bàn làm việc và ngẩng nhìn tinh không, nàng nhắm mắt lại và thì thầm thật nhẹ:
-Ta đợi chàng, Lakjhal.
…
ẦM!...
Một luồng dung nham hòa sấm sét giáng mạnh vào người Lakjhal, chúng thiêu đốt, giằng xé thân thể và linh hồn cậu thống khổ vô cùng.
Chỉ mới là bước đầu tiên thôi nó gần như đã đạt đến giới hạn tâm lý mà Lakjhal có thể chịu đựng.
Con đường này đã được định sẵn để người bước vào sẽ phải liên tục đột phá giới hạn chịu đựng và tâm trí kiên định. Mỗi một bước thì sự thiêu đốt và cuồng bạo của bốn nguyên tố sẽ gia tăng gấp đôi.
Lakjhal ánh mắt như thiên kiếm xé trời đâm thẳng về cánh cửa hư vô mờ mịt.
-Chỉ là một nghìn năm mà thôi.
Cậu nhấc bước thứ hai.
ẦM!...