Chương 54
“Ta cũng không nghĩ tới cướp nàng trong tay ngươi. Ta chỉ muốn canh giữ bên cạnh nàng, được mỗi ngày nhìn thấy nàng ta liền thỏa mãn.”
Lake đứng lên, ánh mắt quật cường nhìn thẳng vào đôi mắt cuồng bạo trước mắt.
“Tốt lắm, muốn canh giữ ở bên cạnh nàng sao, vậy trước đánh thắng ta rồi nói! Chỉ cần đánh thắng ta, ta liền cho phép ngươi canh giữ bên cạnh nàng!”
Thunder giận quá hóa cười, ánh mắt hung hăng thô bạo nhìn vào ánh mắt quật cường của thiếu niên trước mặt, nắm chặt nắm đấm hai tay. Vừa nghe được những lời này, Lake nhất thời vẻ mặt mừng như điên, vì có thể thời thời khắc khắc đều được nhìn thấy nàng, hắn khẽ cắn chặt môi, rất nhanh đứng lên nghênh chiến, cho dù biết rằng đánh không lại, hắn cũng muốn thử một lần!
...
Bên này, Thiên Dạ thấy hai người chậm chạp chưa trở về, nội tâm cực kỳ bất an, chẳng lẽ là giống như nàng lo sợ, bọn hắn thật sự biến thành cục diện ngươi ch.ết ta sống?
Không thể!
Nàng nhất định phải đi nhìn xem! Cứ như vậy, Thiên Dạ phủ thêm một kiện áo choàng da thú màu trắng vội vã bước ra ngoài. Nàng cũng không biết hai người bọn hắn là đi hướng nào, đành phải hỏi thăm những thú nhân khác mà nàng gặp trên đường rồi đẩy nhanh cước bộ về phía trước, trên mặt tràn đầy thần sắc lo lắng. Một cái bóng đen lén lút không tiếng động, lặng yên đi theo nàng ở phía sau…
Kỳ quái, nàng đi tìm hơn nửa ngày, vẫn không thấy bóng dáng hai người Thunder, Lake đâu, nhìn lại bốn phía xung quanh chỉ thấy toàn là bụi cỏ cao gần đến đầu người, Thiên Dạ ngừng bước, này... là nên đi hướng nào đây?
“Đây là đi thế nào a?”
Một âm thanh không chứa chút hảo ý nào của nam nhân từ phía sau truyền đến, Thiên dạ xoay người lại, kinh ngạc thập phần nói.
“Sao lại là ngươi?”
Người tới không phải ai khác chính là Aspen đã nhiều ngày không thấy mặt. Nàng nghe được từ Thunder, hắn là ca ca ruột của Ella!
“Ngươi theo dõi ta!”
Khẩu khí không phải nghi vấn, mà là khẳng định, Thiên Dạ trong lòng ảo não, trong lòng thầm trách bản thân không cẩn thận!
“Đúng vậy, giống đực của ngươi giết ch.ết muội muội ruột của ta, ngươi nói, ta sẽ phải đối đãi ngươi thế nào?”
Aspen cười ta từng bước tiến tới gần nàng, nhìn thấy bọ dạng kinh hãi của nàng như tiểu bạch thỏ, trong lòng hắn nổi lên một loại xúc động muốn hung hăng đem nàng áp xuống dưới thân mà ngược đãi vùi dập!
“Ngươi không cần đến đây!”
Kích động lui ra phía sau, con ngươi Thiên Dạ nhìn chằm chằm vào giống đực trước mặt đang không ngại ngần che dấu đi ác ý kia!
“Đừng nghĩ đến chạy trốn, ngươi chạy không thoát đâu. Ngươi có biết nơi này là nơi nào không? Chỗ này khắp nơi là bụi cỏ, ngươi làm sao có khả năng từ chỗ này đi ra, cư nhiên còn ngu ngốc chính mình chui đầu vào.”
Ánh mắt ɖâʍ dục của Aspen không khách khí khóa chặt lên người tiểu giống cái trước mặt, miệng không ngừng tuôn ra giọng điệu châm biếm.
Thiên Dạ cả kinh, nguyên lai, chính mình cư nhiên lại ngây ngốc đi đến cái địa phương như vậy, phía trước là Aspen hoàn toàn không có hảo ý, phía sau lại toàn là bụi cỏ cao gần tới đầu người, nàng nên chạy đi đâu?
Quên đi, cho dù là lạc đường không tìm được lối ra thì cũng tốt hơn là lạc trên tay hắn, nghĩ đến đây, Thiên Dạ khẽ cắn môi liền xoay người, hướng về phía bụi cỏ chạy đi. Aspen cả kinh, không ngờ rằng nàng cư nhiên dám chạy đi vào, lập tức không chút nghĩ ngợi, bước nhanh đuổi theo.
Thiên Dạ liều mạng chạy về phía trước, Aspen gắt gao đuổi theo phía sau, đột nhiên, một cái cỏ dây thừng dưới chân ngáng một cái làm nàng không tự chủ ngã lăn trên đất. Aspen chạy tới trước mặt vươn tay chụp tới liền đem nàng ôm vào trong lòng!
“Ngươi buông ta ra! Hỗn đản! Vương bát đản!”
“Tiểu giống cái, ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi! Ta sẽ đem ngươi nhốt lại, mỗi ngày mỗi đêm đem ngươi hầu hạ dưới thân ta, chậc chậc, tư vị kia, khẳng định là mất hồn vô cùng...”
Không để ý đến giãy dụa của nàng, tay càng dùng sức giam cầm thân thể mềm mại của nàng trong ngực, nàng càng vặn vẹo, thân thể hắn càng phát ra nóng bỏng, phía dưới không khỏi tràn ra phản ứng mãnh liệt.
Thiên Dạ rõ ràng cảm nhận được vật cứng đang chọc vào người mình, nhịn không được càng thêm điên cuồng giãy dụa, nhưng mà, với sức của một nhân loại giống cái nhỏ bé làm sao so được với sức lực của một giống đực thú nhân cường tráng. Trong lòng nàng càng thêm sợ hãi, cả người đều không ngừng run rẩy.
Không! Nàng không cần!
Phanh____
Thời điểm Aspen đắc ý đem nàng ôm trở về, chủ quan không để ý đến xung quanh, liền bị một vật cứng đập mạnh một phát trên đầu, cứ như vậy thẳng tắp ngã xuống đất, máu tươi theo đỉnh đầu chảy ra dính lên thân thể nàng. Thiên Dạ đứng bên cạnh cũng ngây ngẩn cả người___
“Hắc, không ngờ rằng, chúng ta lại may mắn đụng trúng một giống cái trân quý vô cùng này!”
Tiếng nói như sấm thô truyền từ đỉnh đầu xuống, Thiên Dạ cả kinh nâng mắt nhìn đến, chỉ thấy hai cái thú nhân lưng hùm vai gấu to con đang tham lam nhìn nàng, khóe miệng cơ hồ có nước miếng chảy xuống.
“Ha ha, ta chưa từng gặp qua một giống cái nào xinh đẹp như vậy! Hôm nay thật sự là rất may mắn!”
Một cái thú nhân tóc dài rối tung trong đó, miệng còn đang nuốt nuốt nước miếng bên mép, đầu lưỡi thô to không ngừng ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi, ánh mắt nồng đậm ɖâʍ tà nhìn nàng, giống như muốn dùng cặp mắt mà lột xuống tất cả da thú trên người nàng!
“Đúng vậy, tiểu giống cái này quả thật đẹp hơn tất cả các giống cái ta từng gặp qua, xem ra hôm nay chúng ta là nhặt được một cái bảo bối đi! Ha ha__”
Thú nhân tóc ngắn đứng bên cạnh cười lớn, lộ ra hàm răng vàng quạch, một mùi tanh hôi từ khoang miệng hắn theo không khí truyền vào xoang mũi nàng làm Thiên Dạ nhịn không được há miệng nôn khan một tiếng.
“Đi, đem nàng mang về bộ lạc chúng ta, để trong nhà hảo hảo hưởng thụ một phen!”
Thú nhân tóc dài bên cạnh nhấc chân đá văng Aspen đang hôn mê sang một bên, thô lỗ xách Thiên Dạ lên vai rồi cùng kẻ bên cạnh hướng về phía trước đi đến. Thiên Dạ cố nén tiếng kinh hô trong miệng, gắt gao cắn môi dưới, không cho chính mình tỏ ra sợ hãi, nàng dùng sức cố làm cho mình tỉnh táo lại, nàng biết, cho dù nàng bây giờ có giãy dụa cũng vô ích, còn không bằng nghĩ ra biện pháp thoát khỏi tay bọn chúng!
Vừa mới nghe bọn hắn nhắc đến bộ lạc của mình, nàng lại cẩn thận nhìn hai thú nhân này, lại phát hiện bọn hắn cùng với bọn Thunder trong bộ lạc hiện tại bộ dạng có chút bất đồng, trừ bỏ tướng tá có chút cao lớn hơn thì vật đeo quanh hông cũng không giống nhau, trên cổ hai người này đeo vật giống như răng nanh gấu, da thú quấn quanh hông nhìn như làm từ da gấu, nàng có thể khẳng định bọn hắn là ngoại tộc bên ngoài bộ lạc bon nàng đang cư ngụ, hoàn toàn không phải là tộc nhân của Thunder, bởi vì trong bộ lạc căn bản là không có ai đeo đồ vật làm từ gấu cả!
Đi được một chút, hai thú nhân liền ngừng lại, nguyên nhân là bọn hắn đói bụng, nhìn thú nhân tóc ngắn đem nàng ôm ở trong lòng, thú nhân tóc dài còn lại chui vào trong bụi cỏ, không biết là làm cái gì. Thiên Dạ bỗng nghĩ tới, hiện bên mình chỉ còn một mình thú nhân tóc ngắn này, vậy cơ hội chạy trốn của mình có phải là cao hơn không? Đáp án là, không có khả năng, bởi vì tên thú nhân tóc dài kia rất nhanh liền chui ra từ trong bụi cỏ trước quay trở lại.
“Đến, huynh đệ, chúng ta ăn no trước rồi lại chạy tiếp!”
Trong tay hắn là một cái động vật nhỏ, tứ chi còn đang đạp lung tung, hẳn là chưa ch.ết, Thiên Dạ vốn nghĩ hai người bọn hắn hội giết ch.ết con mồi rồi mới ăn tiếp, nào biết...
Nguyên lai, bọn hắn chưa vội ăn đến thân thể con mồi, mà dùng móng tay sắc nhọn chọc một cái trên đầu con mồi làm óc trắng nhanh chóng phun ra, sau khi con mồi kêu thảm thiết một tiếng, đứt khí ch.ết, thú nhân tóc dài liền há miệng che lại đại não con mồi hút lấy bộ óc tựa như ăn đậu hũ.
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Dạ chợt cảm thấy dạ dày hung hăng cuộn lên một cái, nôn khan vài tiếng, kinh tởm vô cùng!