Chương 14: 14: Xúc Động

Sau bảy ngày tám tiếng ba mươi ba phút, Thẩm Quân cuối cùng cũng trả lời tin nhắn của Hình Kính Dương: 
“Nhà vệ sinh ô thứ hai bên trái, ngay bây giờ.”
Lớp 1 cách nhà vệ sinh nam khá xa, nhưng Thẩm Quân vẫn tới trước Hình Kính Dương.


Chủ yếu là hắn muốn đến rửa mặt giảm chút hoả khí, dù sao lát nữa cũng sẽ phải phát điên với cậu.
Lại qua một lúc, sàn nhà vang lên tiếng cộp cộp vừa nặng vừa nhanh, Thẩm Quân đã quá quen thuộc với bước chân của Hình Kính Dương.


Hắn ở trong buồng vệ sinh đợi cậu hơn một phút vẫn không thấy người đi vào, nghiêm nghị nói: “Lề mề cái gì?”
“A? Cậu tới rồi.” Hình Kính Dương đang soi gương, nghe tiếng Thẩm Quân liền mở cửa cười hỏi: “Sao lại gặp nhau ở đây, cậu không chê bẩn nữa sao?”


Thẩm Quân vô cùng chướng mắt cái dáng vẻ đùa bỡn lưu manh này của cậu, “Hình Kính Dương, tôi từng nói qua chưa, rằng cậu đặc biệt không biết tốt xấu.”


Hình Kính Dương tên ba chữ, từ trước đến nay Thẩm Quân vẫn luôn gọi thẳng cả họ tên của cậu, thế nhưng lần này không giống, ngữ khí của hắn thập phần lạnh lùng. 
Sau khi hai người trở nên thân thiết hơn, Thẩm Quân cũng ngày một trở nên dịu dàng.


Hình Kính Dương cảm thấy Thẩm Quân giống như một hũ mật ong vậy, khiến cậu tình nguyện hoá thân thành loài ong mãi mãi đắm chìm trong đó, nhưng thực chất hắn con mẹ nó chỉ là một con rùa rụt đầu, không thể làm gì khác ngoài trốn tránh.


available on google playdownload on app store


Tất cả không cam lòng cùng phẫn nộ hóa thành ngôn ngữ sắc bén nhất, Hình Kính Dương dùng sức gật đầu, tự giễu nói: “Đúng, tôi không biết tốt xấu.” Cậu bỗng nhiên đẩy Thẩm Quân áp vào tường.


“Tôi không biết tốt xấu?! Tôi con mẹ nó còn vì cậu nén giận!” Môi Hình Kính Dương run rẩy, tức giận đến nói chuyện cũng không lưu loát.
Thẩm Quân đẩy cậu ra: “Triệu Anh Ba, Lưu Thắng Minh đã bị đuổi học rồi, cậu đừng khiến hiệu trưởng La khó xử nữa.”


“Thật sự là bọn họ?!” Hình Kính Dương cả kinh nói.
Thẩm Quân gật đầu: “Không sai.”
Cha hắn mời người tìm ra đám lưu manh kia, bí ẩn liền toàn bộ được giải đáp, là Triệu Anh Ba cùng Lưu Thắng Minh lớp mười hai bỏ tiền thuê người đánh Hình Kính Dương.


Hình Kính Dương không nói nên lời, đứng nửa phút mới mắng: “Đầu óc chúng nó có phải bị lừa đá hỏng rồi không!? Chỉ là năm lớp mười ông đây không nhìn nổi đám bọn hắn ngày ngày chiếm dụng sân bóng, mới đánh nhau một trận đoạt sân về.


Kết quả từ lần đó liền mẹ nó một mực không buông tha cho tôi! Chơi không lại còn tìm người, đúng là vl.”
“Việc này đặc biệt nghiêm trọng, đã vượt qua phạm vi quản lí của nhà trường.
Hiệu trưởng La không muốn làm lớn chuyện, bảo cậu kiểm điểm cũng chỉ là lên đó ra vẻ một chút thôi.


Tôi nói cậu không biết tốt xấu, cậu còn làm ầm lên.” Thẩm Quân tiếp tục hỏi: “Cậu còn muốn quậy cái gì?”
Hình Kính Dương nghe nghe đến đây mới hiểu ra toàn bộ sự việc, Thẩm Quân thật sự đã vì mình mà hao tâm tổn sức một phen.


Cậu vươn tay níu lấy tay áo hắn, muốn hỏi hắn làm cách nào mà điều tr.a được việc này, thế nhưng tay vừa đưa ra đã bị Thẩm Quân hắt ngược trở lại. 
“Đừng chạm vào tôi.” 
“Cậu làm sao vậy?”
“Cậu không thấy con trai và con trai nắm tay nhau rất kì quái sao!?” Thẩm Quân tức giận mắng. 


Hình Kính Dương không hiểu: “Nhưng trước đây chúng ta đã từng nắm qua rồi không phải sao? Cậu còn nói tay tôi nóng, rất ấm….”
“Trước đây là trước đây, còn bây giờ tôi và cậu tốt nhất nên giữ khoảng cách.
Cậu đừng quên, ba tháng sắp kết thúc rồi.”


Hình Kính Dương chậc lưỡi, hóa ra Thẩm Quân vẫn còn nhớ lời hứa chó đẻ kia.
Cậu không tin, Hình Kính Dương không tin Thẩm Quân không có cảm giác gì với mình.


Cậu dứt khoát nắm lấy bàn tay còn lại của hắn đặt lên mông mình, giở giọng đáng thương nói: “Tôi biết cậu tức giận, cậu đánh tôi, cậu đánh tôi đi.”
Thứ trong tay hắn xúc cảm mềm mại đàn hồi.


Thẩm Quân quay đầu lại, cảnh tượng bày ra trước mắt hắn còn bắt mắt hơn: Hình Kính Dương một tay chống lên tường, nửa khuôn mặt áp vào cánh tay nhỏ, eo hạ xuống, mông vểnh lên, vừa tròn vừa lớn.


Hắn không tự chủ được bóp một cái lên bờ mông căng chặt của cậu, phải dùng chút lực mới có thể ấn hết ngón tay vào, động tác thập phần thô lỗ.


Hình Kính Dương sắp đứng không vững, bắt lấy cổ tay Thẩm Quân nói: “Đừng, cậu đánh tôi đi, đừng nhéo.” Nói xong lại càng đẩy mông vểnh lên cao, cơ hồ muốn dán lên hạ thể của hắn.


Cậu uốn éo thân dưới, ngây thơ lại vô tội giải thích: “Làm như vậy vết tích không rõ ràng, cậu làm sao có thể nguôi giận… A! Đau….”
Thẩm Quân giống như bị quỷ ám, Hình Kính Dương không cho hắn véo mông, hắn liền véo eo.
Bàn tay dùng mười phần lực, tát ra từng cơn rúng động.


“Cậu không tin tưởng tôi, đã nói là giao cho tôi, tôi nhất định sẽ giải quyết.” Thẩm Quân mỗi lần nói dứt câu, lại hướng cái mông trái của người dưới thân tét một cái.
Hình Kính Dương mạnh miệng chỉ là muốn thăm dò Thẩm Quân, nào nghĩ đến người kia lại thật sự ra tay đánh tới.


Hình Kính Dương muốn rút tay đẩy hắn ra, thế nhưng tư thế này căn bản không dễ dùng lực, ngược lại còn khiến eo hạ thấp hơn, cánh mông mềm mại như có như không cạ vào đùi hắn. 
Thẩm Quân đứng trên cao chiếm vị trí ưu thế, đánh bốn năm lần, còn toàn ở bên trái, không chút nể mặt.


“Có….
Có người đến… A…” Hình Kính Dương thấp giọng nhắc nhở, cong eo muốn trốn khỏi móng vuốt của Thẩm Quân, giống như con cá nhỏ muốn quẫy khỏi làn nước.


Thẩm Quân hô hấp không ổn định, Hình Kính Dương tưởng hắn vẫn không vui, bất đắc dĩ nói: “Bên phải … bên phải cũng nên … nhẹ tay một chút … Đều cho cậu đánh, cậu nhẹ tay một chút.”
Hình Kính Dương không ngừng rên rỉ vì đau đớn, giống như một con chó cái đang tới kì động dục.


Đúng! Giống một con chó cái động dục, nếu không hạ thể của hắn cũng sẽ không phát cương.
Thẩm Quân đem chuyện chính mình đột nhiên nổi phản ứng trong hoàn cảnh như thế này đổ hết lên đầu cậu. 


Không phải hắn không bình thường, là con trai nhìn thấy Hình Kính Dương như vậy đều sẽ muốn cương, không phải mình không bình thường, không phải.
A.
Lừa ai chứ.
Có thằng con trai nào lại có dục vọng với một đứa con trai khác, còn là khi người đó đã có bạn gái?


Hắn buông eo Hình Kính Dương, đưa tay bịt kín mắt của cậu.
Thẩm Quân trong lòng từng đợt chua xót, “Thật xin lỗi.” Thanh âm đặc biệt khiến người ta đau lòng. 
Trước mặt đột nhiên mất đi ánh sáng, trong bóng tối, Hình Kính Dương bắt đầu hoảng sợ: “Thẩm Quân Cậu làm sao vậy?! Cậu khóc sao?!”


“Tôi không có không tin cậu, tôi, tôi chỉ là không nghĩ tới cậu thật sự tìm được đám người kia, hơn nữa… cậu cứ trốn tránh tôi… “
“Tôi là vì muốn cậu để ý đến tôi, lúc chào cờ mới nói như vậy… Cậu xin lỗi gì chứ….


Là tôi nên xin lỗi mới đúng… Thẩm Quân rất xin lỗi, tôi sẽ nghe lời mà… Chỉ nghe lời cậu…” Hình Kính Dương so với Thẩm Quân khoẻ hơn một chút, kỳ thật một màn vừa rồi đều là giả vờ, cậu hoàn toàn có thể tránh đi. 


Cho nên khi Hình Kính Dương dùng lực đẩy cánh tay đang che lấy mắt cậu ra, quay đầu lại, thứ đầu tiên chào đón cậu chính là đôi môi mềm mại lạnh như băng, cùng tính khí đã bốc hoả cương cứng từ lâu của Thẩm Quân. 
Thật xin lỗi, tôi không nên ….
vì cậu mà đột nhiên nổi phản ứng.


Nước mắt chảy vào trong miệng mặn chát, tim đập như muốn nổ tung, Thẩm Quân gần như không thở nổi.
Chú ý tới Trịnh Giai Gia căn bản không phải vì cái gì mà độc chiếm vật sở hữu.
Hắn chỉ là đang ghen tỵ, đơn thuần ghen ghét Trịnh Giai Gia có lẽ đã từng hôn Hình Kính Dương như vậy.


Thẩm Quân không lừa nổi mình.
Rời khỏi môi Hình Kính Dương, Thẩm Quân chăm chú nhìn đôi mắt sáng ngời của cậu, thấp giọng nói: “Lần thứ nhất ngày mùng 1 tháng 8, cậu hôn tôi.
Lần thứ hai ngày 29 tháng 10, tôi hôn cậu.
Hình Kính Dương, chúng ta hòa nhau.”
Người kia không nhúc nhích.


Thẩm Quân cho rằng Hình Kính Dương cũng giống hắn khi đó, đột nhiên bị người khác hôn doạ cho ngây người.
Hắn cũng không ngờ tới chính mình sẽ xúc động như vậy, có chút không biết nên làm gì tiếp theo. 
Cả hai người đều ngây ngốc đứng đó.


Hình Kính Dương bên này là thật sự ngốc.
Những lời Thẩm Quân nói cậu một chữ cũng nghe không lọt.
Trong đầu không ngừng kích động lặp đi lặp lại: Thẩm Quân hôn mình… hôn… môi mình?!


Thẩm Quân thông qua phản ứng đờ đẫn của Hình Kính Dương, trăm vạn sai lầm tự hiểu thành: Bọn hắn vẫn là không giống nhau, Hình Kính Dương hôn hắn là hiểu lầm, hắn hôn Hình Kính Dương là chen chân.


Thẩm Quân toàn thân tràn ngập lãnh ý, trấn tĩnh lại, nói: “Mấy ngày nay cậu đừng tới tìm tôi, tôi cần chỉnh lý một chút, chỉnh lý một chút quan hệ của chúng ta.” Dứt lời, Thẩm Quân lại dán vào, tuyệt không đi quá giới hạn.
Nụ hôn thứ ba, kết thúc bằng ngón cái của Thẩm Quân..






Truyện liên quan