Chương 34: Boss và cơ hội xoay chuyển

-Hệ thống thông báo:
Trận doanh đối địch chỉ còn một đội ngũ cuối cùng, nên đối phương được công thêm 20% tất cả các thuộc, đề nghị chú ý đề phòng!


Đồng thời khi đám người Diệp Trần nhận được thông báo, thì tại Hôi Thạch Lâm Long Chiến Công Hội cũng nhận được thông báo tương tự.
- Ha ha, một đám tự cho mình là thông minh, bọn họ tưởng chúng ta cái gì cũng không biết hay sao? Kết quả cũng bị chúng ta tiêu diệt toàn bộ.


Tứ đoàn trưởng nhìn hệ thống thông báo, lớn tiếng cười, nói.
- Cũng là La lão đại tính toán lợi hại, bằng không cũng sẽ không thuận lợi như thế!


Tam đoàn trưởng nhìn về phía La Thành. Trước ngày hôm nay, đoàn trưởng của bọn họ vốn là một kẻ vô danh, chỉ huy bốn đoàn tác chiến, bọn họ còn có chút không phục, nhưng hiện tại, đều không còn một chút nào nữa. Tâm phục khẩu phục.


- Bất quá, tên Tạc Nhật kia cũng có vài phần bản lãnh, nội ứng cuối cùng cũng bị phát hiện, bằng không có thể lợi dụng để đối phó với chi đội ngũ cuối cùng này!
Tứ đoàn trưởng tiếc hận thở dài.
- Đội ngũ này có phải là ba người giết hai đội ngũ của các ngươi không?


Tam đoàn trưởng có chút ngưng trọng hỏi.
Ba người kia không chỉ có thực lực lợi hại, hơn nữa đầu óc cũng không kém, không có đâm đầu tự sát sau khi nghe thông báo trên kênh trận doanh, bằng không Long Chiến Công Hội bọn họ có phải là an tâm chờ đợi hoàn thành nhiệm vụ rồi không.


available on google playdownload on app store


- Đúng vậy. Chúng ta mới chỉ tìm hiểu được chút ít tin tức trên diễn đàn về Dạ Sắc nữ vương, cũng là một người tương đối lợi hại. Bất quá, căn cứ vào tin tức của hai đội ngũ tử vong kia, lợi hại nhất là một tên thực vật sư có tên là “ Nhất Hiệt Trần Ai”. Điều kỳ quái là trên diễn đàn chúng ta không thể tìm hiểu bất cứ tin tức gì về tên này!


Tứ đoàn trưởng thở dài, sắc mặt kỳ quái nói. Một tên gia hoả lợi hại như vậy không biết từ nơi nào nhảy ra.
- La lão đại, tiếp theo sẽ làm như thế nào?


La Thành lúc này đã đi tới bên cạnh tam tứ đoàn trường, nhất đoàn trưởng cùng nhị đoàn trưởng đứng cách đó không xa đều nhìn về phía La Thành hỏi.
- Cuồng Phong đoàn trưởng, căn cứ vào tin tình báo của cấp dưới, cuối cùng còn có một tên mục sư chạy thoát phải không?


La Thành suy nghĩ một lát rồi hướng về Nhất đoàn trưởng - Hắc Cuồng Phong – hỏi.
- Vâng, không hiểu nữ mục sư kia có chuyện gì, bắt đầu khai chiến đã hoàn toàn mặc kệ thành viên đội ngũ sống ch.ết, một mình bỏ chạy, bằng không muốn giết đội ngũ đó không dễ dàng đến vậy!


Hắc Cuồng Phong suy nghĩ rồi đáp. ( Thực chất thì tên nó là Tất hắc cuồng phong, nhưng ta nghe nó chuối quá, cắt bớt, thông cảm nhé)
- Nữ mục sư kia vốn không cùng đội ngũ với ba người kia, hiện tại hệ thống thông báo chỉ còn một đối ngũ cuối cùng, chứng tỏ, nữ mục sư đã gia nhập đội ngũ của ba người kia.


La Thành trầm tư một lát khẽ nói, khiến cả bốn đoàn trưởng sắc mặt cả kinh.


Đội ngũ kia tuy lợi hại nhưng nhược điểm duy nhất là không có mục sư. Hiện tại nữ mục sư kia đã gia nhập, lại còn gia tăng toàn bộ thuộc tính 20%, cứ như vậy, có lẽ ba đội ngũ liên hợp cùng xuất thủ có lẽ cũng không nhất định là đối thủ của người ta.


Chiến đấu hơn 2h, bọn họ cũng tử vong mất gần trăm người, chỉ còn lại hơn ba trăm một chút, nếu chia thành ba đội ngũ mười tám người một tổ ( 1pt tối đa là 6 người nhé ), trừ lại việc lưu lại thành viên tại khu vực trung tâm, cuối cùng chỉ có thể chia thành hơn mười tổ ra ngoài tìm kiếm, số lượng đội ngũ có thể nói là thiếu trầm trọng, Hôi Thạch Lâm rộng lớn như vậy, muốn tìm một đội ngũ bốn người như vậy chả khác nào mò kim đáy bể.


Huống chi, một tổ ba đội ngũ chắc đã có thể đối kháng cùng đối phương.
Nghĩ đến đây, bốn đoàn trưởng đều nhìn về phía La Thành, một khi hắn đã nhắc tới vấn đề của nữ mục sư, thì vấn đề bọn họ đang nghĩ tới, hắn đã nghĩ ra lâu rồi.


- Mời tất cả thành viên trở về, chỉ phong thủ khu vực trung tâm, không cần quan tâm đội ngũ kia!
La Thành đã có chủ ý, nhìn rừng cây yên tĩnh trước mắt, trong mắt loé lên từng tia sáng lạnh lẽo.


Chỉ cần đội ngũ kia không ở trong trạng thái vô địch, bất kể bọn họ chiếm được cực phẩm trang bị hay đạo cụ gì nữa. Chỉ cần bọn họ dám xuất hiện, hắn dám khẳng định bọn họ, có đi không có về!

- Lão đại, làm sao bây giờ? Chúng ta chỉ còn có bốn người.


Pháp Hào buồn bực nói, hắn không nghĩ nhiệm vụ cứ thế thất bại, nhưng lý trí lại nói với hắn nhiệm vụ có lẽ kết thúc tại đây.


Chỉ còn một mình đội ngũ bọn họ, cho dù đối phương cái gì cũng không làm, chỉ chờ bọn họ tới cửa, bọn họ cũng không thể phá tan ma pháp trận kia dưới sự phòng thủ của nhiều người như vậy.


Diệp Trần cũng cảm thấy khó giải quyết, cứ như vậy mà liều mạng, tựa hồ là lãng phí thời gian. Hắn so với bọn người Pháp Hào rõ hơn nhiều lắm, vật tư hệ thống cho bọn hắn, không thể khiến cho bọn họ “imba” lấy một địch trăm, cho dù hiện tại toàn thân thuộc tính tăng 20%. Kết quả cũng không thay đổi quá nhiều.


Đối phương là Long Chiến Công Hội, chắc hẳn cũng minh bạch đạo lý này, quyết tâm phòng thủ, thẳng đến khi thời gian nhiệm vụ kết thúc. Bọn họ tiếp tục ở chỗ này, cho dù có muốn giết thêm vài đội ngũ của Long Chiến Công Hội rơi thêm vài món trang bị cũng không thể.


- Pháp Hào, cái bóng màu trắng kia là cái gì?
Nhưng lúc này, Diệp Trần khẽ nheo mắt, nhìn thấy phía xa xa có một bóng màu trắng mơ hồ.
- Lão đại, mắt ngươi tinh thật đó, là Thạch Lang, bất quá hình thể so với quái bình thường lớn hơn rất nhiều, có thể là Lang vương Boss!


Mắt Diệp Trần nhạy bén khiến cho Pháp Hào cảm thấy kinh ngạc, phải biết rằng chức nghiệp của Diệp Trần không có tăng thêm tầm nhìn, trên thân cũng không có trang bị gia tăng tầm nhìn!
“ Một con Lang vương Boss ư? Hay rồi đây!”
- Chúng ta còn có cơ hội!
Mắt nhìn địa hình chung quanh, Diệp Trần cười lạnh nói.


- Còn có cơ hội sao?
Tử Cảm Lãm vừa gia nhập đội ngũ, ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Trần.
Tình huống trước mắt, nghĩ thế nào cũng không giống như còn cơ hội.
- Thật không, lão đại ? Làm như thế nào? Ngươi mau nói đí!


Pháp Hào hưng phấn kêu lớn, đối với lời nói của Diệp Trần một điểm nghi vấn cũng không có.
- Trước đi qua xem tình hình xung quanh Boss rồi nói sau!
Diệp Trần phất tay, đi về hướng Lang vương Boss.
Ba người tò mò chạy sát theo sau.


Phía trước là một mảng cỏ xanh mượt, trên đó lác đác vài bụi cây tạp, Diệp Trần cẩn thận quan sát một hồi, xác định phụ cận không có tảng đá nào có thể nhổ trồng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ.


- Này, tên Trần Ai kia, rốt cục có được hay không vậy? Ngươi đừng lãng phí thời gian của mọi người. Hơn nữa, gia hoả này là BOSS đấy, kể cả là một con boss tèm nhèm cũng không phải chúng ta có khả năng đối phó!
Tử Cảm Lãm không nhịn được, không khách khí chất vấn Diệp Trần.


Pháp Hào cùng Dạ Sắc nữ vương thấy Diệp Trần có ý muốn đánh nhau cùng với con Boss này, đều nghi hoặc nhìn tới.


Thực lực của bọn họ không đến nỗi tệ, bất quá chức nghiệp của cả bốn người đều phòng ngự siêu thấp. Thạch Lang bình thường công kích đã cao rồi, đầu Lang Vương boss này thì càng không cần phải nói chỉ cần hai, không chỉ cần một lần công kích có thể đem bọn họ giây sát ( miểu sát).


- Hắc hắc, người khác khẳng định đánh không được, nhưng đối với chúng ta là không có vấn đề. Chúng ta không chỉ muốn giết boss này, hơn nữa còn muốn lợi dụng Boss này xử lý toàn bộ người của Long Chiến Công Hội!
Diệp Trần đã liệu trước, cười nói.


- Quay lại vị trí lúc trước ta sẽ nói rõ cho các ngươi!
Diệp Trần xoay người quay trở lại.
- Trần ai ca ca, ngươi nói cho người ta rõ ràng đi mà, người ta tò mò quá rồi!
Nhưng lúc này Tử Cảm Lãm bị Diệp Trần gây lên sự tò mò, bè lắc lắc eo thon, chạy đến ôm lấy cánh tay Diệp Trần, làm nũng nói.


“ E hèm, ngực co dãn không tồi chút nào!”
Khuỷu tay bị bộ ngực Tử Cảm Lãm đè ép, Diệp Trần khẽ liếc bộ ngực cao vút của Tử Cảm Lãm thầm khen.
- Hừ, đồ đầu đất!
Tử Cảm Lãm vừa thấy ánh mắt của Diệp Trần, biết rằng hấp dẫn gia hoả này không thành, bèn buông tay chạy tới một bên.


- Đơn thể di thực!
Đi đến dưới một tảng đá, dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, Diệp Trần khẽ hua pháp trượng, làm cho một cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ xuất hiện trên đỉnh tảng đá.
- Như vậy cũng được sao?
Ba người nhìn Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phía trên, trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc.


Nhìn vào những trái sầu riêng màu vàng đất đang lung lay như muốn rụng xuống, ba người cũng chưa rõ làm thế nào có thể giết boss.
- Giết boss rất đơn giản,chỉ cẩn chúng ta dẫn boss tới là được, vấn đề là làm thế nào lợi dụng con boss này giết ch.ết tất cả người của Long Chiến Công Hội. Hệ thống thông báo:


Trận doanh đối địch chỉ còn một đội ngũ cuối cùng, nên đối phương được công thêm 20% tất cả các thuộc, đề nghị chú ý đề phòng!
Đồng thời khi đám người Diệp Trần nhận được thông báo, thì tại Hôi Thạch Lâm Long Chiến Công Hội cũng nhận được thông báo tương tự.


- Ha ha, một đám tự cho mình là thông minh, bọn họ tưởng chúng ta cái gì cũng không biết hay sao? Kết quả cũng bị chúng ta tiêu diệt toàn bộ.
Tứ đoàn trưởng nhìn hệ thống thông báo, lớn tiếng cười, nói.
- Cũng là La lão đại tính toán lợi hại, bằng không cũng sẽ không thuận lợi như thế!


Tam đoàn trưởng nhìn về phía La Thành. Trước ngày hôm nay, đoàn trưởng của bọn họ vốn là một kẻ vô danh, chỉ huy bốn đoàn tác chiến, bọn họ còn có chút không phục, nhưng hiện tại, đều không còn một chút nào nữa. Tâm phục khẩu phục.


- Bất quá, tên Tạc Nhật kia cũng có vài phần bản lãnh, nội ứng cuối cùng cũng bị phát hiện, bằng không có thể lợi dụng để đối phó với chi đội ngũ cuối cùng này!
Tứ đoàn trưởng tiếc hận thở dài.
- Đội ngũ này có phải là ba người giết hai đội ngũ của các ngươi không?


Tam đoàn trưởng có chút ngưng trọng hỏi.
Ba người kia không chỉ có thực lực lợi hại, hơn nữa đầu óc cũng không kém, không có đâm đầu tự sát sau khi nghe thông báo trên kênh trận doanh, bằng không Long Chiến Công Hội bọn họ có phải là an tâm chờ đợi hoàn thành nhiệm vụ rồi không.


- Đúng vậy. Chúng ta mới chỉ tìm hiểu được chút ít tin tức trên diễn đàn về Dạ Sắc nữ vương, cũng là một người tương đối lợi hại. Bất quá, căn cứ vào tin tức của hai đội ngũ tử vong kia, lợi hại nhất là một tên thực vật sư có tên là “ Nhất Hiệt Trần Ai”. Điều kỳ quái là trên diễn đàn chúng ta không thể tìm hiểu bất cứ tin tức gì về tên này!


Tứ đoàn trưởng thở dài, sắc mặt kỳ quái nói. Một tên gia hoả lợi hại như vậy không biết từ nơi nào nhảy ra.
- La lão đại, tiếp theo sẽ làm như thế nào?


La Thành lúc này đã đi tới bên cạnh tam tứ đoàn trường, nhất đoàn trưởng cùng nhị đoàn trưởng đứng cách đó không xa đều nhìn về phía La Thành hỏi.
- Cuồng Phong đoàn trưởng, căn cứ vào tin tình báo của cấp dưới, cuối cùng còn có một tên mục sư chạy thoát phải không?


La Thành suy nghĩ một lát rồi hướng về Nhất đoàn trưởng - Hắc Cuồng Phong – hỏi.
- Vâng, không hiểu nữ mục sư kia có chuyện gì, bắt đầu khai chiến đã hoàn toàn mặc kệ thành viên đội ngũ sống ch.ết, một mình bỏ chạy, bằng không muốn giết đội ngũ đó không dễ dàng đến vậy!


Hắc Cuồng Phong suy nghĩ rồi đáp. ( Thực chất thì tên nó là Tất hắc cuồng phong, nhưng ta nghe nó chuối quá, cắt bớt, thông cảm nhé)
- Nữ mục sư kia vốn không cùng đội ngũ với ba người kia, hiện tại hệ thống thông báo chỉ còn một đối ngũ cuối cùng, chứng tỏ, nữ mục sư đã gia nhập đội ngũ của ba người kia.


La Thành trầm tư một lát khẽ nói, khiến cả bốn đoàn trưởng sắc mặt cả kinh.


Đội ngũ kia tuy lợi hại nhưng nhược điểm duy nhất là không có mục sư. Hiện tại nữ mục sư kia đã gia nhập, lại còn gia tăng toàn bộ thuộc tính 20%, cứ như vậy, có lẽ ba đội ngũ liên hợp cùng xuất thủ có lẽ cũng không nhất định là đối thủ của người ta.


Chiến đấu hơn 2h, bọn họ cũng tử vong mất gần trăm người, chỉ còn lại hơn ba trăm một chút, nếu chia thành ba đội ngũ mười tám người một tổ ( 1pt tối đa là 6 người nhé ), trừ lại việc lưu lại thành viên tại khu vực trung tâm, cuối cùng chỉ có thể chia thành hơn mười tổ ra ngoài tìm kiếm, số lượng đội ngũ có thể nói là thiếu trầm trọng, Hôi Thạch Lâm rộng lớn như vậy, muốn tìm một đội ngũ bốn người như vậy chả khác nào mò kim đáy bể.


Huống chi, một tổ ba đội ngũ chắc đã có thể đối kháng cùng đối phương.
Nghĩ đến đây, bốn đoàn trưởng đều nhìn về phía La Thành, một khi hắn đã nhắc tới vấn đề của nữ mục sư, thì vấn đề bọn họ đang nghĩ tới, hắn đã nghĩ ra lâu rồi.


- Mời tất cả thành viên trở về, chỉ phong thủ khu vực trung tâm, không cần quan tâm đội ngũ kia!
La Thành đã có chủ ý, nhìn rừng cây yên tĩnh trước mắt, trong mắt loé lên từng tia sáng lạnh lẽo.


Chỉ cần đội ngũ kia không ở trong trạng thái vô địch, bất kể bọn họ chiếm được cực phẩm trang bị hay đạo cụ gì nữa. Chỉ cần bọn họ dám xuất hiện, hắn dám khẳng định bọn họ, có đi không có về!

- Lão đại, làm sao bây giờ? Chúng ta chỉ còn có bốn người.


Pháp Hào buồn bực nói, hắn không nghĩ nhiệm vụ cứ thế thất bại, nhưng lý trí lại nói với hắn nhiệm vụ có lẽ kết thúc tại đây.


Chỉ còn một mình đội ngũ bọn họ, cho dù đối phương cái gì cũng không làm, chỉ chờ bọn họ tới cửa, bọn họ cũng không thể phá tan ma pháp trận kia dưới sự phòng thủ của nhiều người như vậy.


Diệp Trần cũng cảm thấy khó giải quyết, cứ như vậy mà liều mạng, tựa hồ là lãng phí thời gian. Hắn so với bọn người Pháp Hào rõ hơn nhiều lắm, vật tư hệ thống cho bọn hắn, không thể khiến cho bọn họ “imba” lấy một địch trăm, cho dù hiện tại toàn thân thuộc tính tăng 20%. Kết quả cũng không thay đổi quá nhiều.


Đối phương là Long Chiến Công Hội, chắc hẳn cũng minh bạch đạo lý này, quyết tâm phòng thủ, thẳng đến khi thời gian nhiệm vụ kết thúc. Bọn họ tiếp tục ở chỗ này, cho dù có muốn giết thêm vài đội ngũ của Long Chiến Công Hội rơi thêm vài món trang bị cũng không thể.


- Pháp Hào, cái bóng màu trắng kia là cái gì?
Nhưng lúc này, Diệp Trần khẽ nheo mắt, nhìn thấy phía xa xa có một bóng màu trắng mơ hồ.
- Lão đại, mắt ngươi tinh thật đó, là Thạch Lang, bất quá hình thể so với quái bình thường lớn hơn rất nhiều, có thể là Lang vương Boss!


Mắt Diệp Trần nhạy bén khiến cho Pháp Hào cảm thấy kinh ngạc, phải biết rằng chức nghiệp của Diệp Trần không có tăng thêm tầm nhìn, trên thân cũng không có trang bị gia tăng tầm nhìn!
“ Một con Lang vương Boss ư? Hay rồi đây!”
- Chúng ta còn có cơ hội!
Mắt nhìn địa hình chung quanh, Diệp Trần cười lạnh nói.


- Còn có cơ hội sao?
Tử Cảm Lãm vừa gia nhập đội ngũ, ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Trần.
Tình huống trước mắt, nghĩ thế nào cũng không giống như còn cơ hội.
- Thật không, lão đại ? Làm như thế nào? Ngươi mau nói đí!


Pháp Hào hưng phấn kêu lớn, đối với lời nói của Diệp Trần một điểm nghi vấn cũng không có.
- Trước đi qua xem tình hình xung quanh Boss rồi nói sau!
Diệp Trần phất tay, đi về hướng Lang vương Boss.
Ba người tò mò chạy sát theo sau.


Phía trước là một mảng cỏ xanh mượt, trên đó lác đác vài bụi cây tạp, Diệp Trần cẩn thận quan sát một hồi, xác định phụ cận không có tảng đá nào có thể nhổ trồng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ.


- Này, tên Trần Ai kia, rốt cục có được hay không vậy? Ngươi đừng lãng phí thời gian của mọi người. Hơn nữa, gia hoả này là BOSS đấy, kể cả là một con boss tèm nhèm cũng không phải chúng ta có khả năng đối phó!
Tử Cảm Lãm không nhịn được, không khách khí chất vấn Diệp Trần.


Pháp Hào cùng Dạ Sắc nữ vương thấy Diệp Trần có ý muốn đánh nhau cùng với con Boss này, đều nghi hoặc nhìn tới.


Thực lực của bọn họ không đến nỗi tệ, bất quá chức nghiệp của cả bốn người đều phòng ngự siêu thấp. Thạch Lang bình thường công kích đã cao rồi, đầu Lang Vương boss này thì càng không cần phải nói chỉ cần hai, không chỉ cần một lần công kích có thể đem bọn họ giây sát ( miểu sát).


- Hắc hắc, người khác khẳng định đánh không được, nhưng đối với chúng ta là không có vấn đề. Chúng ta không chỉ muốn giết boss này, hơn nữa còn muốn lợi dụng Boss này xử lý toàn bộ người của Long Chiến Công Hội!
Diệp Trần đã liệu trước, cười nói.


- Quay lại vị trí lúc trước ta sẽ nói rõ cho các ngươi!
Diệp Trần xoay người quay trở lại.
- Trần ai ca ca, ngươi nói cho người ta rõ ràng đi mà, người ta tò mò quá rồi!
Nhưng lúc này Tử Cảm Lãm bị Diệp Trần gây lên sự tò mò, bè lắc lắc eo thon, chạy đến ôm lấy cánh tay Diệp Trần, làm nũng nói.


“ E hèm, ngực co dãn không tồi chút nào!”
Khuỷu tay bị bộ ngực Tử Cảm Lãm đè ép, Diệp Trần khẽ liếc bộ ngực cao vút của Tử Cảm Lãm thầm khen.
- Hừ, đồ đầu đất!
Tử Cảm Lãm vừa thấy ánh mắt của Diệp Trần, biết rằng hấp dẫn gia hoả này không thành, bèn buông tay chạy tới một bên.


- Đơn thể di thực!
Đi đến dưới một tảng đá, dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, Diệp Trần khẽ hua pháp trượng, làm cho một cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ xuất hiện trên đỉnh tảng đá.
- Như vậy cũng được sao?
Ba người nhìn Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phía trên, trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc.


Nhìn vào những trái sầu riêng màu vàng đất đang lung lay như muốn rụng xuống, ba người cũng chưa rõ làm thế nào có thể giết boss.
- Giết boss rất đơn giản,chỉ cẩn chúng ta dẫn boss tới là được, vấn đề là làm thế nào lợi dụng con boss này giết ch.ết tất cả người của Long Chiến Công Hội. Hệ thống thông báo:


Trận doanh đối địch chỉ còn một đội ngũ cuối cùng, nên đối phương được công thêm 20% tất cả các thuộc, đề nghị chú ý đề phòng!
Đồng thời khi đám người Diệp Trần nhận được thông báo, thì tại Hôi Thạch Lâm Long Chiến Công Hội cũng nhận được thông báo tương tự.


- Ha ha, một đám tự cho mình là thông minh, bọn họ tưởng chúng ta cái gì cũng không biết hay sao? Kết quả cũng bị chúng ta tiêu diệt toàn bộ.
Tứ đoàn trưởng nhìn hệ thống thông báo, lớn tiếng cười, nói.
- Cũng là La lão đại tính toán lợi hại, bằng không cũng sẽ không thuận lợi như thế!


Tam đoàn trưởng nhìn về phía La Thành. Trước ngày hôm nay, đoàn trưởng của bọn họ vốn là một kẻ vô danh, chỉ huy bốn đoàn tác chiến, bọn họ còn có chút không phục, nhưng hiện tại, đều không còn một chút nào nữa. Tâm phục khẩu phục.


- Bất quá, tên Tạc Nhật kia cũng có vài phần bản lãnh, nội ứng cuối cùng cũng bị phát hiện, bằng không có thể lợi dụng để đối phó với chi đội ngũ cuối cùng này!
Tứ đoàn trưởng tiếc hận thở dài.
- Đội ngũ này có phải là ba người giết hai đội ngũ của các ngươi không?


Tam đoàn trưởng có chút ngưng trọng hỏi.
Ba người kia không chỉ có thực lực lợi hại, hơn nữa đầu óc cũng không kém, không có đâm đầu tự sát sau khi nghe thông báo trên kênh trận doanh, bằng không Long Chiến Công Hội bọn họ có phải là an tâm chờ đợi hoàn thành nhiệm vụ rồi không.


- Đúng vậy. Chúng ta mới chỉ tìm hiểu được chút ít tin tức trên diễn đàn về Dạ Sắc nữ vương, cũng là một người tương đối lợi hại. Bất quá, căn cứ vào tin tức của hai đội ngũ tử vong kia, lợi hại nhất là một tên thực vật sư có tên là “ Nhất Hiệt Trần Ai”. Điều kỳ quái là trên diễn đàn chúng ta không thể tìm hiểu bất cứ tin tức gì về tên này!


Tứ đoàn trưởng thở dài, sắc mặt kỳ quái nói. Một tên gia hoả lợi hại như vậy không biết từ nơi nào nhảy ra.
- La lão đại, tiếp theo sẽ làm như thế nào?


La Thành lúc này đã đi tới bên cạnh tam tứ đoàn trường, nhất đoàn trưởng cùng nhị đoàn trưởng đứng cách đó không xa đều nhìn về phía La Thành hỏi.
- Cuồng Phong đoàn trưởng, căn cứ vào tin tình báo của cấp dưới, cuối cùng còn có một tên mục sư chạy thoát phải không?


La Thành suy nghĩ một lát rồi hướng về Nhất đoàn trưởng - Hắc Cuồng Phong – hỏi.
- Vâng, không hiểu nữ mục sư kia có chuyện gì, bắt đầu khai chiến đã hoàn toàn mặc kệ thành viên đội ngũ sống ch.ết, một mình bỏ chạy, bằng không muốn giết đội ngũ đó không dễ dàng đến vậy!


Hắc Cuồng Phong suy nghĩ rồi đáp. ( Thực chất thì tên nó là Tất hắc cuồng phong, nhưng ta nghe nó chuối quá, cắt bớt, thông cảm nhé)
- Nữ mục sư kia vốn không cùng đội ngũ với ba người kia, hiện tại hệ thống thông báo chỉ còn một đối ngũ cuối cùng, chứng tỏ, nữ mục sư đã gia nhập đội ngũ của ba người kia.


La Thành trầm tư một lát khẽ nói, khiến cả bốn đoàn trưởng sắc mặt cả kinh.


Đội ngũ kia tuy lợi hại nhưng nhược điểm duy nhất là không có mục sư. Hiện tại nữ mục sư kia đã gia nhập, lại còn gia tăng toàn bộ thuộc tính 20%, cứ như vậy, có lẽ ba đội ngũ liên hợp cùng xuất thủ có lẽ cũng không nhất định là đối thủ của người ta.


Chiến đấu hơn 2h, bọn họ cũng tử vong mất gần trăm người, chỉ còn lại hơn ba trăm một chút, nếu chia thành ba đội ngũ mười tám người một tổ ( 1pt tối đa là 6 người nhé ), trừ lại việc lưu lại thành viên tại khu vực trung tâm, cuối cùng chỉ có thể chia thành hơn mười tổ ra ngoài tìm kiếm, số lượng đội ngũ có thể nói là thiếu trầm trọng, Hôi Thạch Lâm rộng lớn như vậy, muốn tìm một đội ngũ bốn người như vậy chả khác nào mò kim đáy bể.


Huống chi, một tổ ba đội ngũ chắc đã có thể đối kháng cùng đối phương.
Nghĩ đến đây, bốn đoàn trưởng đều nhìn về phía La Thành, một khi hắn đã nhắc tới vấn đề của nữ mục sư, thì vấn đề bọn họ đang nghĩ tới, hắn đã nghĩ ra lâu rồi.


- Mời tất cả thành viên trở về, chỉ phong thủ khu vực trung tâm, không cần quan tâm đội ngũ kia!
La Thành đã có chủ ý, nhìn rừng cây yên tĩnh trước mắt, trong mắt loé lên từng tia sáng lạnh lẽo.


Chỉ cần đội ngũ kia không ở trong trạng thái vô địch, bất kể bọn họ chiếm được cực phẩm trang bị hay đạo cụ gì nữa. Chỉ cần bọn họ dám xuất hiện, hắn dám khẳng định bọn họ, có đi không có về!

- Lão đại, làm sao bây giờ? Chúng ta chỉ còn có bốn người.


Pháp Hào buồn bực nói, hắn không nghĩ nhiệm vụ cứ thế thất bại, nhưng lý trí lại nói với hắn nhiệm vụ có lẽ kết thúc tại đây.


Chỉ còn một mình đội ngũ bọn họ, cho dù đối phương cái gì cũng không làm, chỉ chờ bọn họ tới cửa, bọn họ cũng không thể phá tan ma pháp trận kia dưới sự phòng thủ của nhiều người như vậy.


Diệp Trần cũng cảm thấy khó giải quyết, cứ như vậy mà liều mạng, tựa hồ là lãng phí thời gian. Hắn so với bọn người Pháp Hào rõ hơn nhiều lắm, vật tư hệ thống cho bọn hắn, không thể khiến cho bọn họ “imba” lấy một địch trăm, cho dù hiện tại toàn thân thuộc tính tăng 20%. Kết quả cũng không thay đổi quá nhiều.


Đối phương là Long Chiến Công Hội, chắc hẳn cũng minh bạch đạo lý này, quyết tâm phòng thủ, thẳng đến khi thời gian nhiệm vụ kết thúc. Bọn họ tiếp tục ở chỗ này, cho dù có muốn giết thêm vài đội ngũ của Long Chiến Công Hội rơi thêm vài món trang bị cũng không thể.


- Pháp Hào, cái bóng màu trắng kia là cái gì?
Nhưng lúc này, Diệp Trần khẽ nheo mắt, nhìn thấy phía xa xa có một bóng màu trắng mơ hồ.
- Lão đại, mắt ngươi tinh thật đó, là Thạch Lang, bất quá hình thể so với quái bình thường lớn hơn rất nhiều, có thể là Lang vương Boss!


Mắt Diệp Trần nhạy bén khiến cho Pháp Hào cảm thấy kinh ngạc, phải biết rằng chức nghiệp của Diệp Trần không có tăng thêm tầm nhìn, trên thân cũng không có trang bị gia tăng tầm nhìn!
“ Một con Lang vương Boss ư? Hay rồi đây!”
- Chúng ta còn có cơ hội!
Mắt nhìn địa hình chung quanh, Diệp Trần cười lạnh nói.


- Còn có cơ hội sao?
Tử Cảm Lãm vừa gia nhập đội ngũ, ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Trần.
Tình huống trước mắt, nghĩ thế nào cũng không giống như còn cơ hội.
- Thật không, lão đại ? Làm như thế nào? Ngươi mau nói đí!


Pháp Hào hưng phấn kêu lớn, đối với lời nói của Diệp Trần một điểm nghi vấn cũng không có.
- Trước đi qua xem tình hình xung quanh Boss rồi nói sau!
Diệp Trần phất tay, đi về hướng Lang vương Boss.
Ba người tò mò chạy sát theo sau.


Phía trước là một mảng cỏ xanh mượt, trên đó lác đác vài bụi cây tạp, Diệp Trần cẩn thận quan sát một hồi, xác định phụ cận không có tảng đá nào có thể nhổ trồng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ.


- Này, tên Trần Ai kia, rốt cục có được hay không vậy? Ngươi đừng lãng phí thời gian của mọi người. Hơn nữa, gia hoả này là BOSS đấy, kể cả là một con boss tèm nhèm cũng không phải chúng ta có khả năng đối phó!
Tử Cảm Lãm không nhịn được, không khách khí chất vấn Diệp Trần.


Pháp Hào cùng Dạ Sắc nữ vương thấy Diệp Trần có ý muốn đánh nhau cùng với con Boss này, đều nghi hoặc nhìn tới.


Thực lực của bọn họ không đến nỗi tệ, bất quá chức nghiệp của cả bốn người đều phòng ngự siêu thấp. Thạch Lang bình thường công kích đã cao rồi, đầu Lang Vương boss này thì càng không cần phải nói chỉ cần hai, không chỉ cần một lần công kích có thể đem bọn họ giây sát ( miểu sát).


- Hắc hắc, người khác khẳng định đánh không được, nhưng đối với chúng ta là không có vấn đề. Chúng ta không chỉ muốn giết boss này, hơn nữa còn muốn lợi dụng Boss này xử lý toàn bộ người của Long Chiến Công Hội!
Diệp Trần đã liệu trước, cười nói.


- Quay lại vị trí lúc trước ta sẽ nói rõ cho các ngươi!
Diệp Trần xoay người quay trở lại.
- Trần ai ca ca, ngươi nói cho người ta rõ ràng đi mà, người ta tò mò quá rồi!
Nhưng lúc này Tử Cảm Lãm bị Diệp Trần gây lên sự tò mò, bè lắc lắc eo thon, chạy đến ôm lấy cánh tay Diệp Trần, làm nũng nói.


“ E hèm, ngực co dãn không tồi chút nào!”
Khuỷu tay bị bộ ngực Tử Cảm Lãm đè ép, Diệp Trần khẽ liếc bộ ngực cao vút của Tử Cảm Lãm thầm khen.
- Hừ, đồ đầu đất!
Tử Cảm Lãm vừa thấy ánh mắt của Diệp Trần, biết rằng hấp dẫn gia hoả này không thành, bèn buông tay chạy tới một bên.


- Đơn thể di thực!
Đi đến dưới một tảng đá, dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, Diệp Trần khẽ hua pháp trượng, làm cho một cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ xuất hiện trên đỉnh tảng đá.
- Như vậy cũng được sao?
Ba người nhìn Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phía trên, trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc.


Nhìn vào những trái sầu riêng màu vàng đất đang lung lay như muốn rụng xuống, ba người cũng chưa rõ làm thế nào có thể giết boss.
- Giết boss rất đơn giản,chỉ cẩn chúng ta dẫn boss tới là được, vấn đề là làm thế nào lợi dụng con boss này giết ch.ết tất cả người của Long Chiến Công Hội. Hệ thống thông báo:


Trận doanh đối địch chỉ còn một đội ngũ cuối cùng, nên đối phương được công thêm 20% tất cả các thuộc, đề nghị chú ý đề phòng!
Đồng thời khi đám người Diệp Trần nhận được thông báo, thì tại Hôi Thạch Lâm Long Chiến Công Hội cũng nhận được thông báo tương tự.


- Ha ha, một đám tự cho mình là thông minh, bọn họ tưởng chúng ta cái gì cũng không biết hay sao? Kết quả cũng bị chúng ta tiêu diệt toàn bộ.
Tứ đoàn trưởng nhìn hệ thống thông báo, lớn tiếng cười, nói.
- Cũng là La lão đại tính toán lợi hại, bằng không cũng sẽ không thuận lợi như thế!


Tam đoàn trưởng nhìn về phía La Thành. Trước ngày hôm nay, đoàn trưởng của bọn họ vốn là một kẻ vô danh, chỉ huy bốn đoàn tác chiến, bọn họ còn có chút không phục, nhưng hiện tại, đều không còn một chút nào nữa. Tâm phục khẩu phục.


- Bất quá, tên Tạc Nhật kia cũng có vài phần bản lãnh, nội ứng cuối cùng cũng bị phát hiện, bằng không có thể lợi dụng để đối phó với chi đội ngũ cuối cùng này!
Tứ đoàn trưởng tiếc hận thở dài.
- Đội ngũ này có phải là ba người giết hai đội ngũ của các ngươi không?


Tam đoàn trưởng có chút ngưng trọng hỏi.
Ba người kia không chỉ có thực lực lợi hại, hơn nữa đầu óc cũng không kém, không có đâm đầu tự sát sau khi nghe thông báo trên kênh trận doanh, bằng không Long Chiến Công Hội bọn họ có phải là an tâm chờ đợi hoàn thành nhiệm vụ rồi không.


- Đúng vậy. Chúng ta mới chỉ tìm hiểu được chút ít tin tức trên diễn đàn về Dạ Sắc nữ vương, cũng là một người tương đối lợi hại. Bất quá, căn cứ vào tin tức của hai đội ngũ tử vong kia, lợi hại nhất là một tên thực vật sư có tên là “ Nhất Hiệt Trần Ai”. Điều kỳ quái là trên diễn đàn chúng ta không thể tìm hiểu bất cứ tin tức gì về tên này!


Tứ đoàn trưởng thở dài, sắc mặt kỳ quái nói. Một tên gia hoả lợi hại như vậy không biết từ nơi nào nhảy ra.
- La lão đại, tiếp theo sẽ làm như thế nào?


La Thành lúc này đã đi tới bên cạnh tam tứ đoàn trường, nhất đoàn trưởng cùng nhị đoàn trưởng đứng cách đó không xa đều nhìn về phía La Thành hỏi.
- Cuồng Phong đoàn trưởng, căn cứ vào tin tình báo của cấp dưới, cuối cùng còn có một tên mục sư chạy thoát phải không?


La Thành suy nghĩ một lát rồi hướng về Nhất đoàn trưởng - Hắc Cuồng Phong – hỏi.
- Vâng, không hiểu nữ mục sư kia có chuyện gì, bắt đầu khai chiến đã hoàn toàn mặc kệ thành viên đội ngũ sống ch.ết, một mình bỏ chạy, bằng không muốn giết đội ngũ đó không dễ dàng đến vậy!


Hắc Cuồng Phong suy nghĩ rồi đáp. ( Thực chất thì tên nó là Tất hắc cuồng phong, nhưng ta nghe nó chuối quá, cắt bớt, thông cảm nhé)
- Nữ mục sư kia vốn không cùng đội ngũ với ba người kia, hiện tại hệ thống thông báo chỉ còn một đối ngũ cuối cùng, chứng tỏ, nữ mục sư đã gia nhập đội ngũ của ba người kia.


La Thành trầm tư một lát khẽ nói, khiến cả bốn đoàn trưởng sắc mặt cả kinh.


Đội ngũ kia tuy lợi hại nhưng nhược điểm duy nhất là không có mục sư. Hiện tại nữ mục sư kia đã gia nhập, lại còn gia tăng toàn bộ thuộc tính 20%, cứ như vậy, có lẽ ba đội ngũ liên hợp cùng xuất thủ có lẽ cũng không nhất định là đối thủ của người ta.


Chiến đấu hơn 2h, bọn họ cũng tử vong mất gần trăm người, chỉ còn lại hơn ba trăm một chút, nếu chia thành ba đội ngũ mười tám người một tổ ( 1pt tối đa là 6 người nhé ), trừ lại việc lưu lại thành viên tại khu vực trung tâm, cuối cùng chỉ có thể chia thành hơn mười tổ ra ngoài tìm kiếm, số lượng đội ngũ có thể nói là thiếu trầm trọng, Hôi Thạch Lâm rộng lớn như vậy, muốn tìm một đội ngũ bốn người như vậy chả khác nào mò kim đáy bể.


Huống chi, một tổ ba đội ngũ chắc đã có thể đối kháng cùng đối phương.
Nghĩ đến đây, bốn đoàn trưởng đều nhìn về phía La Thành, một khi hắn đã nhắc tới vấn đề của nữ mục sư, thì vấn đề bọn họ đang nghĩ tới, hắn đã nghĩ ra lâu rồi.


- Mời tất cả thành viên trở về, chỉ phong thủ khu vực trung tâm, không cần quan tâm đội ngũ kia!
La Thành đã có chủ ý, nhìn rừng cây yên tĩnh trước mắt, trong mắt loé lên từng tia sáng lạnh lẽo.


Chỉ cần đội ngũ kia không ở trong trạng thái vô địch, bất kể bọn họ chiếm được cực phẩm trang bị hay đạo cụ gì nữa. Chỉ cần bọn họ dám xuất hiện, hắn dám khẳng định bọn họ, có đi không có về!

- Lão đại, làm sao bây giờ? Chúng ta chỉ còn có bốn người.


Pháp Hào buồn bực nói, hắn không nghĩ nhiệm vụ cứ thế thất bại, nhưng lý trí lại nói với hắn nhiệm vụ có lẽ kết thúc tại đây.


Chỉ còn một mình đội ngũ bọn họ, cho dù đối phương cái gì cũng không làm, chỉ chờ bọn họ tới cửa, bọn họ cũng không thể phá tan ma pháp trận kia dưới sự phòng thủ của nhiều người như vậy.


Diệp Trần cũng cảm thấy khó giải quyết, cứ như vậy mà liều mạng, tựa hồ là lãng phí thời gian. Hắn so với bọn người Pháp Hào rõ hơn nhiều lắm, vật tư hệ thống cho bọn hắn, không thể khiến cho bọn họ “imba” lấy một địch trăm, cho dù hiện tại toàn thân thuộc tính tăng 20%. Kết quả cũng không thay đổi quá nhiều.


Đối phương là Long Chiến Công Hội, chắc hẳn cũng minh bạch đạo lý này, quyết tâm phòng thủ, thẳng đến khi thời gian nhiệm vụ kết thúc. Bọn họ tiếp tục ở chỗ này, cho dù có muốn giết thêm vài đội ngũ của Long Chiến Công Hội rơi thêm vài món trang bị cũng không thể.


- Pháp Hào, cái bóng màu trắng kia là cái gì?
Nhưng lúc này, Diệp Trần khẽ nheo mắt, nhìn thấy phía xa xa có một bóng màu trắng mơ hồ.
- Lão đại, mắt ngươi tinh thật đó, là Thạch Lang, bất quá hình thể so với quái bình thường lớn hơn rất nhiều, có thể là Lang vương Boss!


Mắt Diệp Trần nhạy bén khiến cho Pháp Hào cảm thấy kinh ngạc, phải biết rằng chức nghiệp của Diệp Trần không có tăng thêm tầm nhìn, trên thân cũng không có trang bị gia tăng tầm nhìn!
“ Một con Lang vương Boss ư? Hay rồi đây!”
- Chúng ta còn có cơ hội!
Mắt nhìn địa hình chung quanh, Diệp Trần cười lạnh nói.


- Còn có cơ hội sao?
Tử Cảm Lãm vừa gia nhập đội ngũ, ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Trần.
Tình huống trước mắt, nghĩ thế nào cũng không giống như còn cơ hội.
- Thật không, lão đại ? Làm như thế nào? Ngươi mau nói đí!


Pháp Hào hưng phấn kêu lớn, đối với lời nói của Diệp Trần một điểm nghi vấn cũng không có.
- Trước đi qua xem tình hình xung quanh Boss rồi nói sau!
Diệp Trần phất tay, đi về hướng Lang vương Boss.
Ba người tò mò chạy sát theo sau.


Phía trước là một mảng cỏ xanh mượt, trên đó lác đác vài bụi cây tạp, Diệp Trần cẩn thận quan sát một hồi, xác định phụ cận không có tảng đá nào có thể nhổ trồng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ.


- Này, tên Trần Ai kia, rốt cục có được hay không vậy? Ngươi đừng lãng phí thời gian của mọi người. Hơn nữa, gia hoả này là BOSS đấy, kể cả là một con boss tèm nhèm cũng không phải chúng ta có khả năng đối phó!
Tử Cảm Lãm không nhịn được, không khách khí chất vấn Diệp Trần.


Pháp Hào cùng Dạ Sắc nữ vương thấy Diệp Trần có ý muốn đánh nhau cùng với con Boss này, đều nghi hoặc nhìn tới.


Thực lực của bọn họ không đến nỗi tệ, bất quá chức nghiệp của cả bốn người đều phòng ngự siêu thấp. Thạch Lang bình thường công kích đã cao rồi, đầu Lang Vương boss này thì càng không cần phải nói chỉ cần hai, không chỉ cần một lần công kích có thể đem bọn họ giây sát ( miểu sát).


- Hắc hắc, người khác khẳng định đánh không được, nhưng đối với chúng ta là không có vấn đề. Chúng ta không chỉ muốn giết boss này, hơn nữa còn muốn lợi dụng Boss này xử lý toàn bộ người của Long Chiến Công Hội!
Diệp Trần đã liệu trước, cười nói.


- Quay lại vị trí lúc trước ta sẽ nói rõ cho các ngươi!
Diệp Trần xoay người quay trở lại.
- Trần ai ca ca, ngươi nói cho người ta rõ ràng đi mà, người ta tò mò quá rồi!
Nhưng lúc này Tử Cảm Lãm bị Diệp Trần gây lên sự tò mò, bè lắc lắc eo thon, chạy đến ôm lấy cánh tay Diệp Trần, làm nũng nói.


“ E hèm, ngực co dãn không tồi chút nào!”
Khuỷu tay bị bộ ngực Tử Cảm Lãm đè ép, Diệp Trần khẽ liếc bộ ngực cao vút của Tử Cảm Lãm thầm khen.
- Hừ, đồ đầu đất!
Tử Cảm Lãm vừa thấy ánh mắt của Diệp Trần, biết rằng hấp dẫn gia hoả này không thành, bèn buông tay chạy tới một bên.


- Đơn thể di thực!
Đi đến dưới một tảng đá, dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, Diệp Trần khẽ hua pháp trượng, làm cho một cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ xuất hiện trên đỉnh tảng đá.
- Như vậy cũng được sao?
Ba người nhìn Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phía trên, trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc.


Nhìn vào những trái sầu riêng màu vàng đất đang lung lay như muốn rụng xuống, ba người cũng chưa rõ làm thế nào có thể giết boss.
- Giết boss rất đơn giản,chỉ cẩn chúng ta dẫn boss tới là được, vấn đề là làm thế nào lợi dụng con boss này giết ch.ết tất cả người của Long Chiến Công Hội.






Truyện liên quan