Chương 74: Anh có phải muốn thay bạn đời không
“Là tôi, xin hỏi?” Lộ Lê trêи dưới đánh giá đối phương, nghi hoặc không biết vì sao đối phương tìm mình.
“Xin chào, rất vui được làm quen, tôi là Đổng Phong, người phụ trách trung tâm chế tạo cơ giáp.” Người trung niên đưa tay ra, cười hiền lành, không giống như làm chuyện xấu.
Lộ Lê bắt tay ông ta, hỏi: “Xin hỏi có chuyện gì sao?”
“Tôi biết Ly Lục tiên sinh nhất định đang rất nghi hoặc, không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống lại nói. Yên tâm, chuyện này không phải chuyện xấu, đối với anh thì có khi lại là chuyện tốt.” Đổng Phong sợ y nghĩ nhiều, trước hết giải thích một chút.
Lộ Lê nghĩ trêи Tinh Võng thì đối phương cũng không thể làm gì mình, bèn đồng ý.
Hai người tới một gian phòng có thể nghỉ ngơi, Đổng Phong mới đi thẳng vào vấn đề.
“Anh muốn mua linh kiện cơ giáp do tôi chế tạo?” Lộ Lê kinh ngạc, lúc đại sư Milo phát sóng trực tiếp thì cũng có nhắc đến chuyện như vậy, nhưng thật kinh ngạc vì đối phương sẽ tìm tới mình, đến bây giờ y cũng chỉ chế tạo mấy cái linh kiện, mới học được mấy ngày.
“Ly Lục tiên sinh không biết đến bảng xếp hạng sao?” Đổng Phong thấy y kinh ngạc không hề che giấu chút nào, dường như hoàn toàn không biết gì, cũng hơi kinh ngạc, thời đại này còn ai mà không biết tới bảng xếp hạng chứ.
“Không có.” Lộ Lê thành thực trả lời.
Đổng Phong lại giới thiệu qua về bảng xếp hạng, nói hai lần y phá kỷ lục, một thời gian dài sau đó đều không có người nào vượt qua. Tâm trạng của ông ta lúc này có chút phức tạp, bởi vì ông ta nhìn ra được tuổi của Lộ Lê hẳn không lớn, thậm chí có thể là mới vừa học không lâu, một người mới học đã có thể đạt được thành tích như vậy, thật khó mà tin nổi.
Lộ Lê nghe xong chỉ có chút kinh ngạc. Trước khi bắt đầu chế tạo y đã xem không ít video, cũng biết mình đạt được dữ liệu có chút cao, chỉ là không biết có thứ bảng xếp hạng này.
Thật không nghĩ y vừa mới cất bước vào nghề không lâu, à không, thậm chí còn chưa thể xưng là chế tạo sư, lại có thể được so với đại sư Milo. Người ta mua cơ giáp của đại sư Milo, còn mua từ y là linh kiện, khác biệt rất lớn, nhưng vẫn khiến y rất vui.
Lộ Lê vốn cho là trong thời gian học này, y chỉ có thể làm một con sâu gạo ôm đùi Tần Vũ, hiện tại y cũng có thể kiếm lời, tuy rằng không nhiều, nhưng tích tiểu thành đại, vẫn tốt hơn chỉ biết tiêu pha.
“Không biết Đổng tiên sinh nghĩ ra bao nhiêu?” Lộ Lê bình tĩnh nhìn Đổng Phong.
Người bình thường gặp chuyện như vậy nhất định sẽ thật vui mừng, phản ứng của y làm Đổng Phong có hơi kinh ngạc. Nhưng có thể chế tạo ra linh kiện tốt như vậy, phỏng chừng trong thực tế cũng là một thiên tài, hẳn cũng tương đối từng trải.
“Anh chế tạo được hai loại linh kiện là cánh tay, chúng tôi nguyện ý ra 50 ngàn tinh tệ, loại thứ hai có dữ liệu thấp hơn một chút, lại không trọng yếu bằng phần cánh tay, chúng tôi nguyện ý ra 45 ngàn tinh tệ, không biết ý anh thế nào?”
Một người mới học nghề thì giá cả sẽ không cao hơn giá thị trường là bao, nhưng linh kiện mà Lộ Lê chế tạo thật sự tốt, quan trọng nhất là, Đổng Phong có dự cảm, ông ta cảm thấy Lộ Lê còn có thể phát triển lên cao nữa, nếu như có thể tập hợp một bộ đầy đủ thì sẽ có tiềm năng cao bao nhiêu, ông ta rất mong đợi.
Vì tạo cho Lộ Lê một ấn tượng tốt, để ngày sau y sẽ ưu tiên bán linh kiện cho họ, Đổng Phong mới ra giá cao, giá thị trường chỉ có 40 ngàn tinh tệ là tốt lắm rồi.
Lộ Lê không biết giá thị trường là bao nhiêu, liền đi hỏi Lang Thang Trong Mưa, vì cậu ta có bạn là thợ chế tạo. Lang Thang Trong Mưa không để y chờ quá lâu, khoảng năm giây sau đã trả lời.
Xác định đối phương không lừa mình, còn mua với giá cao, Lộ Lê rất hài lòng với giao dịch này, gật đầu đáp ứng.
Đổng Phong lập tức chuyển 95,000 tinh tệ cho y, Lộ Lê cũng giao ra linh kiện.
“Ly Lục tiên sinh, lần sau nếu có thể chế tạo ra những linh kiện như vậy, thỉnh ưu tiên cho chúng tôi.” Đổng Phong thành ý nói, ông biết Lộ Lê nhất định sẽ đi tìm hiểu thị trường, mà linh kiện dữ liệu cao sẽ không thiếu người mua.
“Đương nhiên.” Lộ Lê cười híp mắt gật đầu.
Tiễn khách đi, Lộ Lê lại tiếp tục chế tạo linh kiện, lần này y không chế tạo linh kiện khác, mà lặp lại chế tạo hai loại trước. Hai giờ sau, trêи bàn đã chất đầy linh kiện, dữ liệu làm y rất hài lòng, chỉ cần tâm trạng không phập phồng thấp thỏm, linh kiện cơ bản đều có thể duy trì tại giá trị 99. 9%.
Lộ Lê thu dọn linh kiện, sau đó log out.
Vừa mở mắt, đầu tiên y tìm kiếm Tần Vũ. Tần Vũ không phải đang làm việc, cửa sang phòng ngủ lại mở ra, trong lòng y thở phào nhẹ nhõm.
Tần Vũ không tới quấy rầy y giống hôm qua, ngày hôm nay nên bình thường trở lại đi.
Lộ Lê lập tức mang dép trở về phòng, thấy Tần Vũ vừa bước ra khỏi phòng tắm, cục căng thẳng trong lòng rốt cục rơi xuống.
Tắm, có nghĩa Tần Vũ chuẩn bị ngủ, sẽ không làm chuyện đó.
“Em đi tắm.” Lộ Lê cầm lấy áo ngủ mà Tần Vũ lấy giúp y, đi vào phòng tắm.
Sau mười lăm phút, y tắm xong, vén chăn lên chui vào, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ.
Tần Vũ nằm xuống bên cạnh y, cánh tay dài kéo y vào lòng. Lúc thường, chỉ cần Tần Vũ ở nhà, Lộ Lê sáng sớm đều sẽ tỉnh lại trong lòng hắn, vì vậy y tự giác tìm một tư thế ngủ thoải mái. Kết quả cơ thể vừa thả lỏng, người kia liền quấn lên.
Lộ Lê mở choàng mắt, muốn ngồi dậy lại bị kéo xuống, sau đó rơi vào một cái hôn sâu thẳm.
Nửa giờ sau, trong phòng vang lên tiếng thở dốc dày đặc.
Lộ Lê ôm lấy tấm lưng rắn chắc của Tần Vũ, trêи mặt che kín ửng hồng, hàm răng trêи dưới cắn chặt.
Tại sao y rõ ràng đã kiên định cự tuyệt, cuối cùng lại vẫn biến thành như vậy? Mà Tần Vũ vốn vẫn tôn trọng ý nguyện của y mấy ngày nay cũng giống ăn thuốc tráng dương? Được rồi, Tần Vũ không làm bảy, tám ngày cũng hung mãnh như vậy.
Y rất hoài nghi còn tiếp tục như vậy, y còn có thể sống nữa sao.
Cuối cùng vẫn là y mạnh mẽ yêu cầu, Tần Vũ rốt cục cũng buông tha cho y.
Mấy buổi tối, chỉ cần hơi buông lỏng một chút, y sẽ bị người nào đó lột sạch quần áo, cho dù có một đêm chống lại thành công thì trong giấc mộng cũng sẽ cảm thấy không yên ổn, y mở mắt ra mới phát hiện không phải nằm mơ.
Buổi tối ngày nào đó, Lộ Lê rốt cục bạo phát, không bạo phát, y cảm thấy mình sẽ có ngày tinh tẫn nhân vong ch.ết ở trêи giường, đến lúc đó Tần phu nhân cũng không cần đuổi y khỏi Tần gia nữa.
“Tần Vũ, em cho anh biết, nếu anh muốn thay bạn đời, hoàn toàn có thể nói với em, đừng dùng phương pháp này.”
Tối hôm đó, Lộ Lê thấy Tần Vũ cởi quần áo liền đứng ở trêи ghế, từ trêи cao nhìn xuống, giống như làm vậy mới có khí thế, sau đó y cảm thấy, mình đại khái là bị làm đến choáng váng rồi.
Tần Vũ bình tĩnh nhìn y nửa ngày, ném xuống một câu ‘Anh biết rồi’, buổi tối hôm đó cũng chẳng hề làm gì.
Lộ Lê vẫn không cảm thấy vui, sớm biết chiêu này hữu dụng như vậy, y hà tất phải chịu tội lâu vậy. Hiện tại chỉ cần thấy Tần Vũ cởi quần áo, y theo phản xạ cảm thấy ƈúƈ ɦσα đau.
Bởi vì chút nhạc đệm, Lộ Lê quên nói cho Tần Vũ rằng mình kiếm được tinh tệ trêи Tinh Võng. Khi nhớ ra, y lại không dự định nói, chờ đến khi kiếm được nhiều tinh tệ hơn thì nói cũng không muộn.
Ngày đó Tần Vũ nói sẽ giúp y tìm nơi có thể luyện tập chế tạo linh kiện, y cho là sự tình sẽ không nhanh như vậy, dù sao còn phải giấu Tần nguyên soái, không nghĩ mấy ngày sau, Tần Vũ đã nói tìm được rồi.
“Nhanh như vậy, ở đâu?”
Thật ra y cũng không gấp lắm, bởi vì kỳ sát hạch đầu của sở nghiên cứu phát minh cơ giáp của tập đoàn Tây Huy là tiến hành trêи Tinh Võng, nội dung chắc chắn sẽ không phải là chế tạo một chiếc cơ giáp, cho nên tạm thời y không vội, không ngờ Tần Vũ hiệu suất nhanh như vậy.
Đương nhiên, y không biết còn có thể nhanh hơn, chỉ là vì che dấu tai mắt cho nên mới tốn thời gian hơn.
“Cách Tần gia chỉ một tiếng đồng hồ đi xe, tốc độ nhanh thì nửa tiếng đồng hồ là đủ rồi, anh nhờ người dẫn em đi xem.” Tần Vũ không đi được, nếu không hắn sẽ tự mình đưa Lộ Lê đi.
“Ai?” Lộ Lê hỏi.
“Tần Ca.”
“Có làm phiền cậu ấy không, thực ra một mình em đi cũng có thể.” Y còn tưởng rằng sẽ là Chu Tuấn Ngạn.
“Nó rảnh rỗi.” Tần Vũ lãnh khốc ném ra hai chữ.
Lộ Lê nghĩ Tần Ca gần đây đang nghỉ phép, nhưng không biết Tần Ca có đồng ý không.
Sự thực chứng minh lo lắng của y là dư thừa.
Toàn bộ Tần gia ai có thể quản được Tần Ca, người này không còn ai ngoài Tần Vũ. Nếu như Tần Vũ không quản, Tần Ca chính là một con ngựa hoang có thể thoát cương bất cứ lúc nào, bởi vì anh ta còn chẳng nghe Tần nguyên soái, Tần phu nhân thì càng không thể. Anh ta sẽ dỗ Tần phu nhân vui vẻ, nhưng Tần phu nhân bắt anh ta làm chuyện mà anh ta không muốn, cơ bản sẽ không quay đầu lại chạy lấy người.
Buổi chiều, Tần Ca xuất hiện, tươi cười chẳng hề thấy một chút không tình nguyện.
“Phu nhân à, hai người muốn đi đâu?” Nhạc Hiểu thấy họ phải đi mà không mang theo mình, vội vã mở miệng.
“Tần Vũ nhờ Tần Ca đi cùng tôi có việc, cậu cứ ở nhà chờ đi.” Lộ Lê nói xong liền lên xe.