Chương 19: Bóng dáng Tả Huyền Dạ
Editor: Trang Lyn
Tiêu Tiệp bị hù dọa, thấy Dĩ Đồng không biết đến lúc nào, đứng ở cửa phòng cô, dáng vẻ bát quái. Mặt Tiêu Tiệp đỏ lên, đẩy Dĩ Đồng ra, xấu hổ nói: "Đừng nói linh tinh? Lúc nào thì cậu đổi nghề sang làm phóng viên rồi, bát quái như vậy!"
Dĩ Đồng nói: "Nếu mình là phóng viên, sớm đã nhân cơ hội này chụp vài tấm hình, nhất định sẽ lên trang đầu ngày mai. Nhìn dáng vẻ tình cảm mãnh liệt của cậu lúc này, theo mình đoán, buổi sáng nhất định bị giày vò không ít, xem ra sức chiến đấu của Tịch Thiếu nhất định không bình thường..."
"Thẩm Dĩ Đồng!" Tiêu Tiệp cũng không thèm dè dặt nữa, tức giận nhìn về phía bạn tốt nói: "Cậu còn nói linh tinh nữa, hôm nay mình sẽ không cùng cậu đi mua sắm nữa!"
"Tốt, mình xin lượng thứ, xin lượng thứ! Mình ngậm miệng lại, được chưa!" Dĩ Đồng chép miệng, không nói chuyện nữa. Đừng nhìn mặt Tiêu Tiệp lúc nào cũng dịu dàng, nếu như thật sự nổi giận, vậy thì rất đáng sợ.
Vả lại, hôm nay đến quả thực có chuyện.
Thì ra hôm qua Dĩ Đồng cùng cô đi mua đồ thấy rất tốt, nên hôm nay muốn theo cô đi mua đồ.
Ở cửa phòng làm việc, đúng lúc chạm mặt Kiều Đại Tâm đang đưa tài liệu đến, thấy trang phục hôm nay của Tịch Âu Minh, vẻ mặt hơi ngạc nhiên, sau đó không nhịn được nói: "Anh Tịch, sao anh lại phối chiếc cà vạt này thế? Rất không hợp với bộ quần áo này, nghe nói buổi tối anh còn phải gặp khách hàng, nếu không thì chờ hết giờ làm em giúp anh đi mua một chiếc khác?"
Tịch Âu Minh cúi đầu nhìn qua, cười nhạt nói: "Anh thấy rất hợp." Xoay người vào phòng làm việc luôn, không thấy khuôn mặt vặn vẹo của Kiều Đại Tâm.
Khi Tiêu Tiệp và Dĩ Đồng đi dạo đến cửa hàng trang sức, Tiêu Tiệp nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc, lấy tay kéo Dĩ Đồng, ra hiệu cho cô ấy nhìn.
Trước quầy hàng, một người đàn ông đứng trước quầy trang sức của một cô gái, giống như đang nghiêm túc chọn. Sau lưng còn có vài vệ sĩ, người đi đường nhìn thấy đều đi đường vòng, chỉ có tiểu thư trước quầy cười híp mắt, đây là khách hàng lớn.
Tiêu Tiệp vừa định đi qua chào hỏi, lại bị Dĩ Đồng kéo lại, Tiêu Tiệp phát hiện mặt cô đỏ lên, bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Cậu muốn anh ấy cho cậu ngạc nhiên hả?"
Luôn luôn nhanh nhẹn như Dĩ Đồng cuối cùng cũng không nói lời nào, Tiêu Tiệp hiểu cười một tiếng, sau đó đi vòng qua.
Tả Huyền Dạ không nghĩ đến vợ anh ở ngay sau lưng, anh cẩn thận chọn chiếc dây chuyền nữ màu sắc rất đẹp, đưa cho nhân viên phục vụ.
Sau khi anh đi, Dĩ Đồng lại kéo Tiêu Tiệp quay lại.
"Cậu không phải muốn ngạc nhiên sao? Sao lại trở lại?" Tiêu Tiệp có phần không hiểu Dĩ Đồng, khó hiểu nói.
"Xin hỏi một chút, vị khách vừa rồi mua cái gì?" Bây giờ Dĩ Đồng không có tâm trạng để ý mấy lời trêu chọc của Tiêu Tiệp, sốt ruột hỏi.
Nhân viên phục vụ thấy lại là một người ăn mặc không rẻ, cặp mắt cũng phát sáng, hôm nay là ngày gì? Toàn người có tiền đến mua? Theo đà này, tiền lương của cô có thể được gấp mấy lần!
Lập tức thành thật trả lời: "Vừa rồi vị khách kia chọn là dây chuyền Pháp này, là kiểu mới của năm nay, kiểu dáng đặc biệt, tiểu thư cũng muốn một chiếc sao?"
Bây giờ lòng Dĩ Đồng đều bị mấy lời này lấp đầy rồi, nhân viên phục vụ nói gì nữa cô cũng không nghe thấy, chỉ nghe thấy anh mua! Kết hôn lâu như vậy! Anh cũng không tặng cô món quà nào!
Đâu còn tâm trạng tiếp tục đi dạo phố, hận không thể chạy về nhà ngay, nhìn món quà anh tự mình mua cho cô!
Nhân viên phục vụ thấy cô vừa nói xong người đều đi, trong lòng tức giận, không mua còn đến hỏi làm gì!
Dĩ Đồng vội vã đến công ty Tả Huyền Dạ, muốn cho anh ngạc nhiên. Tả Huyền Dạ thấy vợ, hơi ngạc nhiên nói: "Sao em lại đến đây?"