Chương 5: Bình chọn hoa khôi _ cô ko tham gia cũng ko được
Ánh nắng mặt trời chiếu vào khung cửa sổ chen vào căn phòng tuy nhỏ nhưng rất gọn gàng của 4 cô nàng xinh đẹp họ vẫn đang chìm vào giấc ngủ ngon lành! Bi thức dậy trước cô vươn vai một cái rồi xoay người qua lại mấy lần, việc tiếp theo là mở máy tính lên...
- Dậy đi tin khẩn cấp. - tiếng của Bi làm náo loạn cả phòng
- Bi à để mình ngủ. - Min vẫn còn ngái ngủ
- Min à, cậu thức dậy đi.
- Cái gì?
- Trên mạng ai đã đưa ảnh cậu lên diễn đàn của trường còn đăng kí cho cậu tham gia cuộc thi “ Bình chọn hoa khôi của năm “ kìa
- Hả? - cô vừa nghe tin bấn loạn nhảy ra khỏi giường chạy thẳng vào chỗ máy tính coi bảng tin trên diễn đàn. “ Ai lại chụp ảnh lúc mình học trong thư viện trường vậy ta? “
- Mấy câu chụp lén mình hay sao? - cô xoay người chỉ chỉ mọi người
- Mình ko liên quan. - Ni chùm mền lại tiếp tục ngủ
- Cậu biết mình ghét thư viện mà, nên ko có lý do mình bước vào đó. - My cũng tiếp tục công việc ngủ của mình cô lại nhìn sang Bi
- Ko liên quan đến mình nha! Dạo này, mình ko có thường xuyên ở trường. - Bi quơ tay giải thích
- Nếu vậy là ai? - cô suy nghĩ ko biết ai là người đưa ảnh của cô lên diễn đàn trường ko phải Bi, Ni, Mi thì ai? Ai là người làm việc này nhất định phải tìm ra cho bằng được bảo họ gỡ xuống mới thôi. Cô tiếp tục ngồi lên máy tính bấm liên tục để tìm cách kiếm ra người đã chụp ảnh còn đăng ảnh của cô lên diễn đàn trường nữa, cô ko thích thi những cuộc thi để tranh giành làm mỹ nhân như thế này!
- Danh Tiếu Sơn, người này là ai sao lại biết mình. - cô thắc mắc về người đăng ảnh của cô lên diễn đàn trường cô ko quen họ cớ sao lại muốn cô tham gia. Những người tham gia khác đều tự mình đăng kí và đăng ảnh chỉ có cô là được người khác tùy tiện đăng kí thôi.
( Nè bạn! Mình ko biết bạn là ai nhưng việc bạn tự ý đăng ảnh của mình lên diễn đàn như thế thật sự làm người khác khó chịu) - cô gửi tin nhắn trên messenger cho người đó nhưng đợi mãi mà ko thấy trả lời cô có chút ko vui nhắn thêm một tin nữa ( Bạn Danh Tiếu Sơn mình và bạn ko thù ko oan sao lại tự ý đăng lên diễn đàn như vậy?) - lại một tin nhắn nhưng người kia vẫn ko hồi âm. Cô ko nhắn nữa cô chờ nhưng messenger để chữ “ Đã xem “ lòng cô giờ tức giận vô cùng sao xem mà ko trả lời chứ người gì vậy! Kì thiệt chứ đã làm sai mà ko xin lỗi nữa.
....
8 giờ tối
- Min à, nhà trường thông báo kết quả rồi kìa. - Bi chạy lại chỗ cô đưa máy tính cho cô coi
- Woa, Min nhà ta đứng thứ 2 trong danh sách thí sinh được vào vòng trong hé. - My khen ngợi
- Sao lại đứng sau Hiền Hoa chứ! - Ni tức giận khi thấy lượt thích của Hiền Hoa cao hơn
- Thôi xong rồi, mình ko muốn tham gia đâu. - Min than thở chán nản
- Ko phải cậu đã tìm ra người đăng ảnh rồi sao? - My hỏi
- Tìm được rồi nhưng người đó ko chịu nhắn tin trả lời cũng ko chịu gỡ xuống.
- Nếu vậy, cậu ko rút được nếu cậu rút thì kí túc xá số 10 chỗ Hiền Hoa ở sẽ cười vào mặt chúng ta. - Bi
- Mình ko muốn tham gia cũng ko được. - Min chán nản ngồi xuống
- Để mình đọc thông báo thể lệ cuộc thi cho “ Tất cả thí sinh phải mặc trang phục dân tộc sao đó chụp một bức ảnh toàn thân gửi lên diễn đàn nếu ai nhiều lượt bình chọn hơn sẽ giành chiến thắng vòng 2 “ - Ni nhìn vào trong máy tính đọc cho mọi người nghe
- Trang phục dân tộc sao? - Min ngơ ngác hỏi lại
- Phải rồi, lúc này mình đi qua kí túc xá số 10 có nghe là Hiền Hoa sẽ mặc áo dài rồi ngày mai họ sẽ đi ra Hà Nội để chụp ảnh phố cổ nữa đó. - Bi vừa ăn vừa nói
- Nếu vậy Min sẽ mặc gì? - My hỏi
- Kí túc xá số 12 ra nhận đồ này. - tiếng của bác bảo vệ đứng ngoài cửa nói vọng vào.
- Ra ngay ra ngay. - Bi chạy ra mở cửa thấy bác đang cầm một hộp quá khá to cô cầm lại nói “ Cảm ơn “ bác bảo vệ xong thì đi vào trong
- ko biết là của ai?
- Của ai vậy Bi? - My hỏi
- Ko biết nữa mở ra xem thử!
Mọi người mở hộp quá ra có một bức thư của người ẩn danh nội dung là “ Trang phục Tây Nguyên sẽ đẹp hơn! “ ai cũng rất bất ngờ ko biết là ai nhưng mọi người biết đó là của Min chắc chắn là vậy!
- Có trang phục rồi giờ mình đi đâu chụp bây giờ. - My ngơ ngác nhìn vào hộp quá hình như bên trong còn có thứ gì đó, cô lật hộp quà ra nhìn kĩ có một bao thư mọi người thấy vậy bèn lại gần nhìn xem bên trong viết gì? Nhưng bên trong chả có lá thư “ tình “ nào mà có hai vé đi Tây Nguyên vào ngày mai trong vòng 1 tuần.
- May quá có chỗ đi chụp hình rồi. - Bi nhảy lên vui sướng
- Ko, mình ko muốn mắc nợ người khác. Ta nghĩ cách khác đi - Min từ chối
- Sao vậy? - Ni hỏi
- Các cậu có biết ai tặng chúng ta món quà này ko?
Bi, Mi, Ni lắc đầu ko nói
- Nếu lỡ mình mặc vào rồi xảy ra chuyện gì thì sao, rồi lỡ mấy tấm vé này đưa mình đi mà mình ko về được thì sao? - Min giải thích
- Đúng rồi hé, nhưng còn cách nào? - Ni
- Vẫn còn. - Min cười nhẹ một cái khoanh tay đứng nhìn ra ngoài cửa sổ mọi người có vẻ rất là khó hiểu nhìn cô.
........
Sáng hôm sau
Trên xe buýt
- Qua cảnh đẹp quá Min ơi!
- Đây là quê của chị Tú, chút nữa gần lên núi các cậu nhớ cẩn thận dạo này mưa đừng hơi khó đi.
- Sao ko nhờ bác tài chở mình lên núi luôn. - Ni hỏi
- Ko được, chỗ này khó đi lắm với lại đường nhỏ xe ko vào được.
- Đi bộ cho gân cốt khỏe mạnh. - My khoanh tay nhìn ra ngoài dường như My đã thành chúa tể rồi.
...