Chương 88: Phiên ngoại
Tiên Hoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Thân Các giả: Chu Chi Cho Edit: Lom Phiên tai Bánh chưng chuẩn được! (Ca lễ tiết oan Ngọ)
(Hạ lễ: Quà mừng)
Sở Sương không ngờ rằng bản thân ngoài ý muốn có khiếu kinh thương trời cho. Sinh ý ở phạn quán đã được ba năm, hiện giờ chẳng những mở ra hai phạn quán lớn tại kinh thành, sinh ý còn kéo đến cả Lạc Dương. Hôm nay là tiết Đoan Ngọ, nàng cho các khóa kế một ngày nghỉ, cũng thuận tiện cho mình một ngày nghỉ ngơi, công việc vội vàng khiến nàng mệt mỏi vô cùng. Nếu đang ở Lạc Dương, lại là tiết Đoan Ngọ, hay là đến thăm đại sư huynh đi?
Nhớ đến vẻ mặt của Vân Mị mỗi khi nàng đến gặp đại sư huynh, nàng có loại vui sướng đùa dai. Ừ, cứ đến thăm đại sư huynh đi!
"Bà chủ, có người nhờ ta đưa giỏ bánh chưng này cho ngài." Khỏa kế đang định về nhà mới nhớ đến giỏ bánh chưng cần đưa cho nàng.
"Cám ơn nhé." Nàng cười meo meo nhận lấy cái giỏ, vừa vặn đem tặng cho đại sư huynh đi.
Sở Sương sửa sang lại một chút, cầm cái giỏ bánh chưng rồi ra ngoài đi thăm Triệu Đại Ngưu. Đến nhà Vân Mị vừa vặn là buổi chiều, Vân Mị và Triệu Đại Ngưu đang ở trong viện bồi bọn nhỏ chơi đùa. Vân Mị nhìn thấy Sở Sương bản mặt lập tức trầm xuống, lạnh lùng hỏi: "Ngươi đến làm cái gì!" Triệu Đại Ngưu nhiều lần nhấn mạnh quan hệ của y và Sở Sương đơn thuần chỉ là sư huynh sư muội, nhưng Triệu Đại Ngưu đối xử với nàng nhiệt tình khiến hắn luôn khó chịu, hơn nữa nữ nhân này ỷ thế có Triệu Đại Ngưu làm chỗ dựa liền..... liền......
"Tiểu muội, đừng nói như thế chứ, tốt xấu gì ta cũng là khách nha." Sở Sương hớn hở nhìn sắc mặt Vân Mị lập tức thay đổi, nàng thật sự rất bội phục Nẵng Tá Long Thêm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!
tên boa Thiên Đêu Sáp Ngưu Phan Các giả. Chu Ghi Chảy Edit: Lom đại sư huynh, cư nhiên có thể nghĩ ra xưng hô "đáng yêu" như vậy, thật là tài tình nha! Ha ha, mỗi lần nhìn vẻ mặt của Vân Mị sau khi nghe xong xưng hô này, nàng thật vô cùng sung sướng!
Vân Mị sắc mặt khó coi trừng Sở Sương. Nữ nhân ch.ết tiệt! Biết hắn ở trước mặt Triệu Đại Ngưu không thể phát tác, cư nhiên dám xưng hô với hắn như vậy!
"Tiểu sư muội nói rất đúng, mau vào phòng ngồi đi. Bán Hạ, Bạch Chỉ mau chào a di nào." Triệu Đại Ngưu vui cười tiếp đón, nhìn Vân Mị càng thêm u ám kìa, mà Triệu Bán Hạ và Vân Bạch Chỉ hai tiểu gia khóa này còn không cho hắn mặt mũi, nghe lời Triệu Đại Ngưu ngoan ngoãn gọi: "Chào a di - "Ngoan quá…" Sở Sương cũng rất thích hai hài tử này của Triệu Đại Ngưu, diện mạo đáng yêu lại nhu thuận, đặc biệt khiến người ta yêu thích.
Mỗi khi đến đây nhìn thấy hai hài tử này, tâm nàng lại sinh cảm thán, nếu mình cũng có một đứa con thì nửa cuộc đời còn lại chẳng còn mong muốn gì nữa!
Sở Sương ngồi chơi một lúc, đến khi cả khuôn mặt của Vân Mị hoàn toàn hóa đen liền nhanh chóng ly khai, Vân Mị thì chỉ ước nàng nhanh rời đi. Đến khi chân trước nàng vừa đi hắn chân sau đã ném giỏ bánh chưng nàng tặng xuống. Triệu Đại Ngưu nhanh chóng ngăn cản hắn: "Ngươi làm cái gì vậy?" "Đồ nữ nhân đó mang tới sao có thể ăn được! Đương nhiên là ta muốn vứt nó!" Vân Mị oán hận nói, ai mà biết nữ nhân này đã an phận chưa!
"Sao lại không thể ăn!" Triệu Đại Ngưu đoạt lấy bánh chưng, "Vứt đi tiếc lắm, để ta ăn luôn cho."Y không vừa lòng nhất là việc lãng phí lương thực, sợ Vân Mị lại muốn ném đi, y nhanh chóng bóc một cái ra ăn, "Khụ…" Nắng Cá Cưng Thêm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!
Liên Khoa Thiên Đêu Sáp ngưu Thân Các giả Chu Ghi Chap Edit: Lom Vân Mị mau chóng rót cho y một chén nước, vỗ vỗ lưng y nói: "Chậm một chút, không ai tranh với người đâu. Đồ nữ nhân kia mang đến có gì ngon, chẳng qua là người còn thương nhớ nữ nhân kia thôi!" Vân Mị lại bắt đầu bực bội.
"Đã nói ta và tiểu sư muội không..." Đã nhiều năm như thế rồi sao Vân Mị còn không tin y. Y cũng thấy buồn bực lây, "Nói như vậy người vẫn không tin ta......" "Ta không có!" Vân Mị lập tức kêu oan, đột nhiên hắn phát hiện Triệu Đại Ngưu không được thích hợp đang ôm ngực. Hắn biết ngay mà, đồ nữ nhân kia mang đến làm sao ăn được! "Ngưu! Ngươi không sao chứ!" "Ta...... A..... Nóng quá..." Triệu Đại Ngưu cảm thấy cả người mình nóng lên, thập phần khó chịu. Vân Mị nhanh chóng dìu y vào trong phòng, lại phân phó Bán Hạ nhanh ném giỏ bánh chưng đó đi, ném được bao xa thì cứ ném! Không biết có phải ngộ độc thức ăn không, nữ nhân ch.ết tiệt kia, hắn thề không thể không làm thịt nàng ta!
Cẩn thận đỡ Triệu Đại Ngưu nằm lên giường, đang định bắt mạch cho y, Triệu Đại Ngưu đột nhiên ngồi dậy khỏi giường, đóng một cánh cửa phòng lại, rồi quay đầu quyến rũ cười với Vân Mị.
"Ngươi...... Ngưu...... Ngươi, ngươi xảy ra chuyện gì vậy?" Vân Mị không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Hắn... sao hắn cảm thấy Triệu Đại Ngưu rất khác thường, hình như là...... hình như là trúng......
"Tiểu Mị–" Thái độ của Triệu Đại Ngưu rất khác thường, ngay trước mặt Vân Mị chủ động cởi y phục của mình, lộ ra thân thể cao lớn khôi ngô màu đồng cổ, chậm rãi đi về phía Vân Mị, ngay lúc hắn chưa kịp phản ứng gì đã một tay đẩy ngã hắn lên mặt đất, cởi y phục của hắn, một phen xé rách quần của hắn.
Nắng Cá Tung Thế Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!
Tiên Hoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Thân Các giả Chu Ghi Chủ Edit: Lom "Ngưu, ngươi…" Sao nhìn thế nào cũng giống như trúng xuân dược vậy!
Triệu Đại Ngưu chen cái eo của mình vào giữa hai chân của Vân Mị, ngón tay cầm lấy vật nam tính lộ ra của hắn, không chút do dự đưa miệng đến ngậm.
Vân Mị giật mình con mắt cũng sắp lồi ra rồi. Sống chung với nhau lâu như vậy, đến bây giờ Triệu Đại Ngưu còn chưa làm chuyện này cho hắn lần nào đâu! Dù rằng hắn cũng có khi dùng miệng làm cho y nhưng y lúc nào cũng một mực từ chối. Mà bây giờ.... bây giờ.... Nhưng Vân Mị giật mình không bao lâu, hắn nhanh chóng phát ra âm thanh sung sướng.
Triệu Đại Ngưu ma sát nam tính của hắn, hút lấy phần đỉnh, ɭϊếʍƈ toàn bộ cực đại, như thập phần khao khát mà ʍút̼ vào khiến nam tính của Vân Mị lập tức cứng rắn, bàn tay rời khỏi trống rỗng như đang thúc dục bắn tinh, vỗ về chơi đùa hai cái túi phía dưới.
"Ô. "Vân Mị thập phần hưởng thụ phát ra tiếng than nhẹ. Rất thư thái!
Tuy rằng lưỡi của Triệu Đại Ngưu không được xem là linh hoạt, nhưng lại thành công kích hoạt nhiệt tình vô hạn của hắn.
Triệu Đại Ngưu cẩn thận ngậm lấy nam tính càng lúc càng lớn, nam tính quá lớn khiến y không thể hoàn toàn ngậm nó vào trong miệng, cái miệng nhỏ nhắn chỉ có thể nhấm nháp lấy, như đang thưởng thức món ngon mỹ vị mà ʍút̼ vào lượng lớn chất lỏng đang phân bố ra ngay trên đỉnh. Cả đầu y toàn bộ đều vùi vào trong đùi Vân Mị, nhắm mắt lại, hoàn toàn say mê âu yếm nam tính của hắn.
"Ngưu...... Thật giỏi......" Được cổ vũ, Triệu Đại Ngưu hung hăng hít một hơi, một cơn tê liệt, Vân Mị nhanh chóng ở trong miệng y bắn ra mầm móng.
Nẵng Cá Tủ Lạ Mềm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!
Tiên Hoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Thân Các giả. Chu Ghi Chủ Edit: Löm "Ừng ực" Nhìn thấy Triệu Đại Ngưu một ngụm uống hết tinh dịch của mình, hầu hết khêu gợi cao thấp lên xuống, yết hầu của Vân Mị cũng dao động theo. Rất..... Rất quyến rũ! Mũi hắn nóng lên, hai lỗ mũi thật không có hình tượng chảy máu, nam tính dưới thân lập tức lại cứng lên.
Như là rất hưởng thụ, Triệu Đại Ngưu toát ra vẻ mặt thỏa mãn, "Ta còn muốn......" Chiếc lưỡi mang theo hương vị tinh dịch chậm rãi nhét vào miệng Vân Mị, nhiệt độ nóng như muốn thiêu cháy cả khoang miệng hắn. Khẽ ɭϊếʍƈ răng nanh của hắn, hai tay ôm lấy nam tính một lần nữa ngẩng đầu lên, cao thấp vuốt ve, đắc ý nhìn nó càng lúc càng lớn.
"Ưm......" Lộ ra vẻ mặt say mê hoàn toàn khác xa lúc bình thường, cả người Triệu Đại Ngưu khóa ngồi trên người Vân Mị, hai tay bắt lấy nam tính của hắn, chậm rãi đưa vào u cốc giấu trong cánh mông của mình.
"A..." Yết hầu trắng nõn ngẩng lên, phát ra tiếng rên rỉ vui sướng.