Chương 12: Khố Phòng

Sáng hôm sau, bởi vì chuyện hoàn thành nhiệm vụ đã có Phùng Bá vỗ ngực đảm bảo, Lý Dương ngược lại rất nhàn nhã thoải mái đi đến Khố Phòng nhận lãnh túi trữ vật và những vật dụng dành cho tu sĩ chính thức.


Mặc dù vẫn là thân phận đệ tử ngoại môn, nhưng giữa những người chưa có tu vi và những người đã chính thức thành tu sĩ hoàn toàn có đãi ngộ bất đồng.


Dựa theo con đường mà Phùng Bá chỉ dẫn, Lý Dương chậm rãi mà đi. Hiện giờ bước chân hắn dù chậm rãi nhưng cũng đi nhanh hơn trước kia rất nhiều lần.


Chỉ trong nửa nén nhang thời gian, một gian phòng với Khố Phòng nhanh chóng hiện lên trước mắt Lý Dương. So về khí thế dĩ nhiên khác xa với nơi mà Lý Dương nhận trang phục hôm trước. 
- Nơi này chắc chắn chỉ có tu sĩ mới có tư cách đến!


Lý Dương thầm nghĩ, bước chân không nhịn được nhanh hơn một chút.
Khi gần đến Khố Phòng, bỗng nhiên trên bầu trời ngang đầu hắn vang lên tiếng phá không.
Lý Dương theo bản năng ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một đạo hồng sắc từ xa bay đến. 


Nheo hai mắt lại, Lý Dương liền nhìn thấy một người đang chân đạp phi kiếm từ xa bay tới.
Người này là một thiếu nữ mình mặc đạo bào màu xanh lục, gương mặt lãnh tĩnh không hề nhìn xuống nơi này, nhanh chóng bay vọt qua.


available on google playdownload on app store


Lúc này, từ trong Khố Phòng cũng đang có mấy tên đệ tử đi ra, vừa lúc nhìn thấy liền trầm trồ:
- Ngươi xem, Bạch sư tỷ nghe nói chỉ trong năm muôi năm đã thuận lợi Trúc cơ, trở thành Trúc cơ kỳ trẻ tuổi nhất trong đệ tử nội môn Vân Linh Tông chúng ta gần trăm năm nay!


- Hừ, cái đó thì tính là gì. Quan trọng nhất là Bạch sư tỷ này nghe đồn còn xếp hạng thứ năm mươi trong toàn bộ đệ tử nội môn. Nghĩ mà xem, điều này kinh khủng đến mức nào.


Hai người ta một câu, ngươi một câu liền không ngớt lời khen vị Bạch sư tỷ vừa bay qua. Thậm chí còn cố ý nói lớn tiếng một chút, mong giai nhân dù liếc một cái cũng là phúc khí ba đời, có thể nở mặt nở mài trong toàn bộ ngoại môn nha!
Đáng tiếc, người ngọc đã đi xa, không ai để ý đến bọn họ.


Hai người lúc này mới chú ý đến Lý Dương, nhưng sau khi thần thức đảo qua, chỉ thấy tu vi hắn là một gã Luyện Khí Kỳ tầng một thì liền hừ lạnh, không nói lời nào cùng nhau đi xa.
Lý Dương lắc đầu cười khổ, tay sờ sờ mũi đi vào trong Khố Phòng, lấy lệnh bài thân phận ra.


Khố Phòng lúc này có một quản sự đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần. Lý Dương cũng không dám thăm dò tu vi của người này, chỉ cung kính đưa lệnh bài thân phận ra rồi nói:
- Đệ tử Lý Dương, xin lãnh vật tư dành cho mới đệ tử thăng cấp Luyện Khí Kỳ.


Vị quản sự nọ thân hình nhỏ con, là một trung niên có gương mặt thư sinh, lúc này hai mắt khẽ đảo qua lệnh bài thân phận của Lý Dương. 
Sau khi xác nhận lệnh bài không giả, lại cảm nhận tu vi của Lý Dương, liền mở miệng nói:


- Đây là đồ vật của ngươi. Hàng tháng đến nơi này lãnh một linh thạch. Ngoài ra, từ giờ trở đi, lệnh bài thân phận của ngươi sẽ thêm chức năng chứa điểm cống hiến. Có thể dùng điểm cống hiến đổi linh thạch, đan dược, thư tịch. Ngoài ra, ngươi đã trở thành tu sĩ chính thức, sau khi hoàn thành nhiệm vụ nhập môn bên kia, có thể đến Nhiệm Vụ Phòng để tìm nhiệm vụ thích hợp thu thập điểm cống hiến. Bên cạnh đó, nếu ngươi có bảo vật, linh dược hoặc đan dược, công pháp gì đó cũng có thể đổi thành điểm cống hiến. Những chi tiết này sau khi ngươi xem ngọc giản trong túi trữ vật sẽ rõ.


Nói tới đây, vị quản sự này ngừng một chút rồi nói tiếp:


- Lần đầu tiên tiến giai, ngươi có quyền miễn phí vào thư phòng đọc sách, một lần miễn phí sao chép công pháp. Ghi nhớ, khi tiến vào đọc miễn phí, nhưng nếu sao chép thì cần linh thạch, mà nếu như đem truyền bá ra ngoài mà chưa có sự cho phép của tông môn thì chính là tội phản tông, bị truy sát ngay lập tức!


- Đệ tử đã rõ, đệ tử nhất định tuân thủ, xin đa tạ đại nhân chỉ điểm!
Lý Dương chắp tay cung kính nói.
Trung niên quản sự thấy vậy thì hơi gật đầu tỏ vẻ hài lòng, sau đó khẽ phất tay một cái. 


Bấy giờ, bên vách tường tưởng như trống không lại đột nhiên hiện ra một cánh cửa. Hiển nhiên là đã bị người dùng trận pháp che giấu lại, cần pháp quyết đặc thù mới có thể mở ra.
Lý Dương lần đầu thấy cảnh này, ánh mắt có chút rung động quan sát. Bỗng bên tai vang lên tiếng nói:


- Đem lệnh bài thân phận áp vào nơi đó!
Lý Dương giật mình, ngưng thần nhìn lại thì thấy quả thật có một chỗ hơi lõm, vừa vặn áp lệnh bài vào.
Lý Dương không nói hai lời, bước tới áp lệnh bài vào, nhất thời một luồng hào quang loé lên.
Thân ảnh Lý Dương ngay tại chỗ biến mất. 


Loé một cái liền xuất hiện phía bên kia vách tường. Mà cánh cửa cũng chậm rãi khép lại như cũ. Nhìn vào bức tường giống như chưa có gì xảy ra.
Lý Dương thoáng giật mình, khi ổn định thân mình thì đã thấy bản thân ở trong một gian phòng nhỏ.


Căn phòng này lúc này ngoài Lý Dương mới đến ra thì có một lão nhân mặt mũi nhăn nheo, đang ngồi trên một cái góc phòng.
Lý Dương vội vàng chắp tay hành lễ:
- Đệ tử vừa tiến nhập Luyện Khí Kỳ, đến đây xin được tiến vào Thư Phòng, xin tiền bối xem qua!


Vừa nói, Lý Dương vừa đưa ra Lệnh bài.
Lão nhân lúc này mới chậm rãi mở đôi mắt nhăn nheo ra, nhìn thoáng qua Lý Dương, lại khẽ phất tay lấy lệnh bài tới tay. Đảo qua một cái liền đưa lệnh bài trở lại cho Lý Dương.
Trong đầu Lý Dương ngay lập tức vang lên âm thanh:


- Luyện Khí Kỳ vào lần đầu được phép tiến vào tầng một tham khảo thư tịch trong một ngày, được quyền sap chép miễn phí một lần. Thêm một ngày mất một hạ phẩm linh thạch, lên tầng hai cần tu vi Luyện Khí Trung Kỳ và mười hạ phẩm linh thạch một ngày. Muốn sao chép thư tịch tầng một, thêm một lần mất một hạ phẩm linh thạch. Hiện tại tính giờ!


Từ đầu đến cuối lão nhân không mở miệng lần nào. Hiển nhiên đây chính là truyền âm chi thuật mà chỉ những người có tu vi Luyện Khí Hậu Kỳ trở đi mới có thể sử dụng. Cũng là một loại dấu hiệu chứng tỏ tu vi cao thâm của tu sĩ tầng thấp.


Lý Dương nghe vậy vội vàng thu lại lệnh bài thân phận, rảo bước vào bên trong.
Diện tích tầng một này cũng thật rộng lớn, được chia theo nhiều khu vực khác nhau.


Theo Lý Dương nhìn sơ qua, trong này bao gồm cả sách giấy như thế tục và cả ngọc giản. Được chia thành nhiều khu vực riêng biệt thường thức, linh dược, luyện đan, trận pháp, công pháp, luyện khí, dị văn, cố sự, linh thú….
Nhìn qua một lần đúng là làm cho con người ta hoàn toàn choáng ngợp.


Lý Dương nhìn chung quanh, sau khi xác định trong một ngày không thể nào đọc hết được nơi này, liền quyết định đầu tiên đi đến khu vực thường thức tu tiên.
Sau khi đến nơi này, Lý Dương liền chọn một tấm ngọc giản đặt lên trán, bắt đầu đọc.


Sau nửa nén nhang, Lý Dương thở dài xem đến cái kế tiếp.


Cứ như vậy, Lý Dương liên tục đọc hết ngọc giản này đến cái nọ. Mà những kiến thức trong đó làm cho hắn mở mang đầu óc rất nhiều. Rất nhiều kiến thức trong đó mà tu sĩ cần phải biết. Một ít quy tắc khi hành tẩu trên tu tiên giới cũng cực kỳ quan trọng.


Mà cũng nhờ những ngọc giản này, Lý Dương lại biết thêm thì ra linh thạch lại có giá trị quan trọng đến như vậy.


Linh thạch, bắt nguồn từ tinh hoa linh khí sau rất lâu, rất lâu, ở những nơi có linh mạch nồng đậm dần dần mới có thể sản sinh ra. Linh thạch phân chia làm nhiều phẩm cấp từ hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, đến cả cực phẩm. Mỗi trung phẩm linh thạch có thể đổi một trăm hạ phẩm linh thạch, tương tự như vậy, mỗi viên thượng phẩm linh thạch có thể đổi một trăm trung phẩm linh thạch hoặc một vạn hạ phẩm linh thạch.


Tất nhiên, đây chỉ là giá trị tương đối trong tu tiên giới. Thông thường, tu sĩ có linh thạch cấp cao thường rất ít khi đổi thành linh thạch cấp thấp. Lý do rất đơn giản, nồng độ linh khí trong linh thạch cấp cao tất nhiên nhiều hơn, tinh thuần hơn linh thạch cấp thấp.


Tu sĩ bình thường, khi ngồi xuống đả toạ nếu có thể hấp thu linh khí trong linh thạch thì tu vi càng thêm nhanh chóng tăng tiến. 
Mà trong quá trình tu luyện, nếu chỉ đơn thuần dựa vào đả toạ hoặc hấp thụ linh thạch thì có muôn kiếp cũng không khá nổi, cho nên tu sĩ còn phải dùng đan dược.


Đan dược thì vô biên vô tận, trải dài theo lịch sử của tu tiên giới, không biết bao nhiêu loại đan dược đã được sản sinh ra. Tuy nhiên, với thân gia Luyện Khí Kỳ như Lý Dương hiện nay, thì dùng đan dược chính là quá phá sản. Chưa nói tới đan dược khó tìm, mà giá cả cũng đều là trên trời.


Thế nhưng tiền nào của nấy, đan dược tuy đắt, nhưng lại có thể giúp tu sĩ trong thời gian ngắn đạt được tăng tiến tu vi, tiết kiệm được thời gian đả toạ tu luyện rất nhiều.
Sói nhiều thịt ít.


Dĩ nhiên theo đó, cái nghề luyện đan sư trong tu tiên giới cũng trở nên nóng hổi. Một số tu sĩ cấp cao có thể dùng tu vi cưỡng ép luyện ra một số đan dược cơ bản, nhưng đan dược càng cao cấp, thì ngoài đan phương quý giá ra, còn cần tới thiên phú của mỗi người. 


Nghĩ đến đây, Lý Dương cũng nảy sinh hứng thú với nghề luyện đan này một cách nồng đậm.
Sau khi đọc thêm vài cái ngọc giản thường thức tu tiên, cảm thấy bản thân đã nắm được đại khái thông tin, Lý Dương liền chuyển bước chân sang khu vực đan dược.


Khu vực đan dược nơi này chính là rộng và nhiều nhất trong tất cả sách nơi này.
Vừa đọc ngọc giản đầu tiên, Lý Dương liền say mê đắm chìm. 


Trong lúc này, ngay cả Lý Dương cũng không biết, trong huyết mạch cơ thể hắn đang có một luồng ý chí vẫy gọi hắn đến với đan dược, đến với luyện đan.






Truyện liên quan