Chương 58 Minh Dương (2)
Tư Mộ Huyền bước chân lại Cơ Thiên Vân, một tay đè lên vai hắn, kiểm tr.a mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng hay chưa.
Đây gần như là một lần sáng tạo lại công pháp nên không thể không cẩn thận.
Phá Hạn Ngự Linh Kinh nguyên bản là lấy đan điền làm thế giới, không ngừng mở rộng thế giới đó ra. Còn đây, bọn hắn chưa khai phát xong một thế giới, mà đã vọng tưởng chế tạo ra vũ trụ hình thức ban đầu!
Làm điều điên rồ như vậy, chính Tư Mộ Huyền cũng cảm giác kích thích, nếu mà lần này thành công, thử hỏi tiềm năng của kẻ này đạt tới đâu nữa?
Rủi ro cao, lợi nhuận cũng cao. Đương nhiên, tài nguyên đầu nhập cũng khổng lồ, Cơ Thiên Vân chỉ vừa nhập vào tiên đồ mà đã tiêu tốn tài nguyên có thể để bất kỳ kẻ nào bước vào Hóa Thần. Giờ đây con số này chỉ sợ tăng lên nữa!
Nhưng mà, thân là Hợp Thể đại năng, Tư Mộ Huyền hay Trường Minh, kẻ nào chưa từng thử sáng tạo công pháp hay pháp kỹ phù hợp bản thân?
Bất kỳ kẻ nào chưa từng thử điều này thì cho dù là Chân Tiên cũng là kẻ yếu mà thôi!
Trở lại với hiện tại, căn phòng im ắng, hồi hộp không một âm thanh thì Tư Mộ Huyền miệng phun ra một chữ: “Ngưng.”
Nghe thấy thanh âm vừa vang lên, Cơ Thiên Vân nháy mắt tập trung cao độ, tinh thần căng thẳng, dù những chuyện kế tiếp hắn không nhúng tay vô được.
Nhưng biết làm sao, đây là cơ thể hắn ah!
Quan sát trong đan điền hắn, từng sợi linh khí lúc này đã tụ tập lại, nhưng chúng không còn là chỉnh thể riêng biệt như lúc trước, mà bây giờ nó như bị nén lại trong một cái khuôn!
Dưới sự điều khiển tỉ mỉ của Tư Mộ Huyền, đám linh khí đó bắt đầu vận chuyển theo quỹ tích của hắn muốn.
Đám linh khí xoay chuyển càng lúc càng nhanh, thời gian bên ngoài chỉ trôi qua hơn 5 phút, mà bên trong thì đã hàng ngàn năm.
1000 năm… 5000 năm… 10 ngàn năm… 13 ngàn năm!
Thời gian trong đan điền Cơ Thiên Vân bị đẩy nhanh đến cực hạn! “Rắc.” Lại một viên Như Ý Châu vỡ vụn, toàn bộ quá trình này có thể vận hành trôi chảy nãy giờ là do Tư Mộ Huyền và Như Ý Châu của hắn.
Chỉ ngắn ngủi 13 ngàn năm, mặt trời đơn giản nhất đã được hình thành trong cơ thể Cơ Thiên Vân. Hắn nhìn một màn này, không khỏi cảm thán: “Tiên đạo huyền diệu ah.”
Theo tri thức hắn biết ở Lam Tinh, muốn hình thành mặt trời phải tốn ít nhất hàng chục triệu năm, vậy mà ở nơi này chỉ dùng 13 ngàn năm. Không! Là hơn 5 phút!
Tư Mộ Huyền nhìn từng mảnh Như Ý Châu rơi lả tả trên sàn nhà, hắn đau lòng vô cùng, theo trí nhớ của hắn, ngày người hắn yêu thương nhất theo người khác cũng chỉ đau đến như vậy.
“Tài đại khí thô.” Còn Trường Minh hắn đứng 1 bên, thu hết những cảnh ban nãy vào mắt, chỉ biết cảm thán 1 câu như thế.
Người ngoài cầu 1 viên Như Ý Châu còn không được, vậy mà hôm nay Tư Mộ Huyền lại mạnh tay dùng một lần 5 viên!
Mặt trời đã hình thành, nhưng đó vẫn chưa đạt tới mong muốn của 3 người. Thứ bọn hắn muốn là Minh Dương, hỏa tính âm, có khả năng tự mình hấp thu linh khí trưởng thành. Chứ không phải là một mặt trời ở phàm giới!
Bước tiếp theo, theo như Cơ Thiên Vân biết là chuyển đổi thuộc tính của mặt trời thành thuộc tính âm, để nó phù hợp với hơn với Minh Giới.
Nghịch!
Tư Mộ Huyền không ngừng lại lâu, hắn tiếp tục dùng một trong những sở học của mình: Bát Tư Chân Ngôn.
Bát Tự Chân Ngôn gồm 8 chữ: Thuận - Nghịch - Phá - Diệt - Hư - Thực - Ngưng - Sinh.
Là 1 pháp kỹ biến thể từ Ngôn Xuất Pháp Tùy - Nho đạo thần thông, pháp kỹ này dễ tu luyện hơn, liên quan đến chiến đấu nhiều hơn!
Đó là lý do 8 chữ trong Bát Tự Chân Ngôn phần lớn đều liên quan đến chiến đấu.
Trong đó chữ “Nghịch” là chữ khó tu luyện nhất, kẻ tu luyện phải cực kỳ thông hiểu về ngũ hành, lưỡng cực.
Gian nan khốn khó, ngọc mới thành tài!
Chỉ cần nắm giữ được chữ này, dưới Chân Tiên có thể đi ngang cũng không là nói chơi!
Nói nhiều như vậy chỉ để nói về sức mạnh chữ Nghịch này, còn có thể giúp ích được tình hình bây giờ không, thì có lẽ người sáng tác ra môn pháp kỹ này cũng không biết.
Chỉ vài giây sau, Cơ Thiên Vân cảm giác từng dòng máu trong cơ thể mình bị nghịch chuyển, tim đập mạnh, áp lực đè nén lên tới cực đại!
“T...iên…” Cơ Thiên Vân cố lên tiếng cầu cứu, nhưng vô ích, lúc này, chỉ là việc thở đối với hắn cũng khó khăn, huống chi là nói.
Không kiên trì được nữa, Cơ Thiên Vân ngã xuống bất tỉnh!
Lúc này, Tư Mộ Huyền cũng phun ra một ngụm máu, hắn nhận phản phệ do thi pháp lên người Cơ Thiên Vân.
Cái giá phải trả cho việc tự tiện thi pháp lên mục tiêu mà hắn chưa hoàn toàn thông hiểu.
Trường Minh lo lắng nhìn hắn, Tư Mộ Huyền lấy tay, chùi đi vết máu ngay miệng, cười nhạt: “Không sao, chỉ là thương nhẹ.”
Bọn hắn tiếp tục Như Ý Châu là chủ, thay đổi thuộc tính trong người Cơ Thiên Vân, cuối cùng, Tư Mộ Huyền lấy ra một vật tròn, nhét vào người Cơ Thiên Vân.
Cơ Thiên Vân càng ngủ càng sâu, ý thức hắn chìm vào bóng tối.
…...
Khi Cơ Thiên Vân tỉnh lại, Tư Mộ Huyền đã đi mất, chỉ còn lại sư tôn hắn - Trường Minh. Lão thấy hắn tỉnh lại, cũng không nói gì, mà chỉ chỉ vào người, ra hiệu hắn kiểm tr.a cơ thể mình.
Cơ Thiên Vân thoáng nhớ lại, tâm tình có chút trầm trọng, hắn nhắm mắt, quan sát thể nội.
Trong Minh Giới, Minh Dương trên trời cháy hừng hực, nhưng vẫn không cách nào xua tan đi sự âm u, linh khí xói mòn ảnh hưởng đến căn cơ, nhưng không quan trọng, Minh Dương bắt đầu trả lại linh khí, Minh Giới cũng từ từ được khôi phục, hoàn cảnh cũng dần thay đổi theo!
Phóng rộng tầm mắt ra ngoài Minh Giới, hắn nhìn chăm chú vào Minh Dương, có chút hồi hộp.
Cơ Thiên Vân nhìn vào Minh Dương, không hiểu sao, hắn như có cảm giác Minh Dương cũng đang nhìn lại hắn, cảm giác sợ hãi từ từ dâng lên trong lòng hắn.
Nhưng cảm nhận thuộc tính của nó, thì đúng là đạt mong muốn của hắn: Lửa tính âm, chầm chậm trưởng thành!
Vừa mừng vừa sợ, hắn không kiềm chế được, mở miệng hỏi sư tôn.
“Chỉ là nó bắt đầu khai sinh trí tuệ thôi.” Như hiểu được tiếng lòng của hắn, Trường Minh mở miệng ngay.
Nghe vậy, hắn thoáng yên tâm, Trường Minh tiếp tục nói: “Sau này ngươi có thể tìm thêm một linh thú làm giới chủ của Minh Dương.”
Cơ Thiên Vân nghe vậy, hắn gật đầu, trong đầu có chút tiếc hận lỡ vụt mất thú sủng đầu tiên, trong lòng mắng 8 đời tổ tông ngoại ma.
Nhưng nghĩ về tình huống của Minh Giới, hắn do dự, nhưng vẫn hỏi: “Sư tôn, tình huống của ta bây giờ nên tiếp tục hấp thu linh khí hay bắt đầu xung kích luyện khí tầng 2?”
Trường Minh lập tức cười nhạo: “Hấp thu tiếp? Cơ thể ngươi chịu nổi sao?
Tiểu tử ngươi muốn tìm đường ch.ết thì cũng phải chọn cách khác, ch.ết kiểu này tổn hại danh vọng của tông ta lắm.”
Trường Minh tận tình khuyên nhủ Cơ Thiên Vân suy nghĩ lại.
Hắn có chút bất lực nhìn sư tôn, thầm nghĩ, “Hỏi một chút cho chắc chắn cũng không sai mà.”
Nhìn biểu cảm của hắn, biết là hắn đang vướng mắc điều gì đó, “Thôi được rồi, ngươi chuẩn bị đột phá đi, ta hộ pháp cho ngươi.” Trường Minh vắt tay lên trán, có chút bất đắc dĩ nói. Đời này lần đầu hắn nghe được luyện khí tầng một đột phá cần phải được hộ pháp.
Quả là vô tiền khoáng hậu.