Chương 8: Gặp gỡ
Sáng hôm sau...Nó lọ mọ đến lớp với cái chân tập tễnh lí do là...
------------------------------------------------
- don"t you give up....nah_ nah_nah
I won"t give up.... nah_ nah_ nah
Let me.... Áaaaaaaa- nó đang vừa đi vừa hát thì 1 chiếc xe tự nhiên phi đến đâm vào nó 1 cách vô tổ chức, đã thế cái thằng ranh con( thực chất 1 anh chàng nào đó bằng tuổi nó^.^) lại còn cười cười rồi nói 1 câu khiến nó bức xúc😡
- em gái đi đứng kiểu gì thế, hát hay đấy, bye!- đi đường cẩn thận- thanh niên đó~ vẫy tay xin chào ngẹn ngào gặp lại mai sau( trích: như ngày hôm qua- sơn tùng m-tp)
Nó cắn môi mặt hằm hằm đứng dậy phủi quần áo, chỉ tội cái chân nó giờ thế này đây
- biết thế hôm nay bà đi xe còn hơn- nó buột 1 câu tồi đến trường
-----------------------------------------------
- hello, good morning, hi, hvhhhvbuyvgfrđxgh- Thằng Phương Anh( lớp tg có một thằng tên như thé-.-) đến rồi rảnh hơi trêu nó, ức chế tiện tay phi thẳng vào nó 1 cú đấm
- bà đây đang nổi máu đấy cu- nó ngửa mặt lên( chiều cao khiêm tốn)
Phương Anh ngưng 1 lát rồi cười cười... Bộp
Bàn tay của thằng này đặt lên đầu nó rồi dí xuống:
- bố con nấm lùn! Haha- nói rồi thằng dơr hơi này đi luôn
- mày về đây bà cho mày ăn đủ nhé con!- nó hét lên đằng sau
- rất sẫn sàng!- 1 giọng nói vang lên và đi đến chỗ nó
- Quang!- nó nhíu mày- anh lên đây làm gì?
- làm gì vội thế nhỏ, mà chân làm sao kia?- Quang nói rồi nhìn xuống cái chân đứng hơi tập tênh tí
- không phận sự miễn bàn- nó lạnh lùng nói
- rồi rồi, chiều nay Thảo rảnh không?- Quang
- đừng gọi tên toi như thế( tg: khó tính thế chị!?- nó: nhóc không biết gì cả hứ... Tg:-.- lạc trôi lời). Có tôi rảnh, sao tính khao ăn à?- nó chỉ biết ăn là tài
- không có đâu, chiều em đi đón bạn cùng bọn anh không?- Quang
- liên quan!- nó
- đi đi mà, bọn anh không biết nên tặng bạn ý là gì thôi, bọn em là con gái biết mà!
- thôi được
Quang rút điện thoại ra đưa cho nó.
- cho tôi à?- nó cầm điện thoại rồi nói
- Em ảo tưởng quá đấy- Quang cười nói lấy ngón trỏ dí đầu nó trông anh thật zễ thương ý- nhắn điện thoại đi gọi cho dễ
- khôn thế bao giờ cho ch.ết hở người?!- nó ngao ngán nói
Rồi Nam và Phong ở dưới tầng vẫy xuống
- cứ cầm lấy đi tí anh lên lấy- Quang nở nụ cười
- bít oy đi đi ông nội- nó
Quang đi nó liền nở nụ cười quái đản...
-----------------------------------------------
1h30" chiều....
Nó và bọn họ đi đến 1 shop quần áo. Trong đấy đẹp long lanh lung linh luôn, toàn váy đẹp hớt, bọn dân bình thường như nó có mơ cũng không vào được. Hôm nay nó mặc áo sơ mi trắng kết hợp với quần bò yếm đi đôi giày cao~ ùi ui đáng iêu ch.ết luôn^~^
- uây, tôi chưa bao giờ được vào đây hết đó!- nó mắt long lanh ngôi sao xanh miệng nói
- thích không anh mua tặng.- phong nói, anh nở nụ cười mỹ nam trông rõ cool
- thôi, mua xong anh bắt tôi trả tiền ag, tôi đâu ngu đâu- nó phồng má bĩu môi nói
- haha, nhóc đừng có biểu cảm hài hước thế được không, trông dễ thương.. Như iêu quái ý- Nam nói rồi ôm bùng cười
- hừ...-.- tôi biết mà, nhưng vẻ dễ thương của tôi chả ai có đâu, vậy nên mọi người sẽ gọi tôi là: cô gái có khuôn mặt dễ thương đáng iêu baby cute nhất nhất quả đất à không nhất hệ mặt trời luôn- nó tự kỉ nói một tràng làm cho mấy anh chàng mắt chớp chớp nhìn nó nói được vài giây thì thi nhau cười😂😂
- cười cái gì, đánh cho bây giờ!- nó nới rồi nhắm mắt đi thẳng ra vẻ: ta tức rồi nhá, liệu mà dỗ đi
Mấy chàng trai chỉ biết đi theo sau và cố nhịn vười
- các anh có ảnh cô ta không?- nó tự dưng quay phắt lại rồi đâm rầm vào người Quang
Ais.... Nhóc phải cẩn thận chứ!- Nam có ảnh đó
Nó xem ảnh cô gái đó, quả thực cô ta rất xinh nhưng tự nhiên nó cảm giác không ưa cô ta tí nào mặc dù nó chưa từng gặp qua hay nói truyện. Thân hình cô gái đó cao( hơn nó 2cm nhưng do đi đôi giày cao nên trông cao hơn nó, ngoài ra ngoại hình rất ok quyến rũ. Đặc biệt là đôi môi, đánh son Mac trông căng mọng và đẹp( soi kĩ thế!)
- mua cho cô ta đôi giày đi- nó nói
- giày gì?- Nam nói
- mua cho bạn anh đôi giày kiểu búp bê ý
- bọn anh chưa bao giờ thấy cô ấy đi giày đó cả- Phong nói
- thì mua cô ta đi các anh mới được nhìn chứ
Thế rồi họ đi 1 vong tìm được đôi giày
------------------------------------------
Tại sân bay....
Một cô gái bước xuống kéo theo chiếc vali to bự phải 2, cái. Khuôn mặt V line, đôi môi quyến rũ đeo chiếc kính mắt trông thật sành điệu
_____________________________
GTNV:
Triệu Khánh Thư: hơn nó 1 tuổi
Diện mạo: xinh đẹp đài các, tiểu thư và xấu bụng....
Thân hình quyến rũ. Rất ghét nó( lúc đầu)
______________________________
- chào thư! Lâu rồi không gặp- Quang chạy đến và bắt tay Thư
- chào anh bạn, lâu không gặp trông đẹp trai hẳn ra- Thư nở nụ cười hút hồn
- đi bên đó có quà cho bọn anh không thế?- phong nhếch mô nói
- Phong! Từ khi nào anh nói nhiều thế?- Thư
- Thư lâu không gặp- Nam chạy đến
- Nam anh vẫn dễ thương như ngày nào- Thư
Nụ cười của cô chợt tắt khi thấy nó bước ra từ sau lưng Nam
- ai đây?- Thư khó chịu hỏi
- à giới thiệu, đay là Thảo bạn anh- Quang nói
- chào Thư- nó giơ tay chào, nhưng đáp lại Thư lại quay ra chỗ khác vẻ kiêu căng khiến nó cảm thấy không được tôn trọng, cả hai trở nên căng thẳng
- thôi thôi nào, chào nhau cái đi- Nam cười phá vỡ không khí đó
Nó nhoẻn miệng cười rồi ra chỗ Nam, Quang nhíu mày nhìn theo, nó mặc kệ ra sau lưng Nam như né điều gì từ Quang....
---------
Mọi người đọc truyện vui vẻ ag