Chương 71: Tà Nguyệt ma nữ và Cửu Dương công tử
“Hừ, bản Thánh Nữ như thế nào cũng không đến lượt một tên “liệt dương công tử” châm chọc. Lo tìm cách mà chữa bệnh liệt dương của mình đi.” - Nguyệt Vịnh rất ác mồm, ác miệng phản kích. Không phải là vô duyên vô cớ mà cô bị mọi người gọi là ma nữ.
Nghe được xung quanh nhiều người vì nén không được mà phì cười, “Cửu Dương công tử” Dương Khang nghiến răng nghiến lợi mắng: “Khốn kiếp! Cô nói ai liệt dương. Có giỏi bước ra cùng bản công tử quyết đấu 300 hiệp xem ai ch.ết trước.”
Nguyệt Vịnh làm bộ sợ hãi nói: “Không dám! Ngài là Tân Tinh bảng thứ 13 Liệt Dương, à không, “Cửu Dương công tử”, em gái không dám múa rìu qua mắt thợ.”
Đám khán giả lần này cười vang thành tiếng, Nguyệt Vịnh vừa rồi đã biến tướng trêu chọc Dương Khang là Tân Tinh bảng thứ 13 lại đi khiêu chiến thứ 14, trong khi đó đối phương lại là cái “em gái”, rõ ràng là thứ liệt dương nam nhân chỉ có thể đi bắt nạt em gái yếu ớt.
Dương Khang tu luyện là chí dương, chí cương công pháp, tính tình cực kỳ táo bạo. Bây giờ trước mặt nhiều người như vậy bị trêu đùa, còn là vấn đề nhạy cảm của đàn ông, tức giận xông lên đầu, hắn cũng không nể nang gì ai.
Hai tay Dương Khang sáng bừng lên hai vòng chân khí màu vàng óng như hai mặt trời nhỏ, sau đó hắn gộp hai “mặt trời nhỏ” thành một mặt trời lớn hơn rồi quăng về phía Nguyệt Vịnh.
“Thái Dương Hạ Sơn” - Cửu Dương Kinh đệ nhất thức.
Đám đông thấy Tân Tinh bảng thứ 13 và 14 sắp đánh nhau liền quay đầu chạy. Mặc dù chỉ là hai Nguyên Anh Kỳ nhưng lên được Tân Tinh bảng không có ai là người bình thường a.
“Hừ, bản Thánh Nữ cũng không phải cà chua mềm muốn nắn như thế nào thì nắn.” - Trước mặt Nguyệt Vịnh ngay lập tức xuất hiện một vòng ánh sáng hình bán nguyệt.
Đang lúc Nguyệt Vịnh chuẩn bị trả đòn, một giọng nói lại vang lên: “Các vị, tôi nghĩ chúng ta nên giữ nơi này yên tĩnh một lát đi.”
Một màn chắn bằng nguyên khí dựng lên trước mặt Nguyệt Vịnh, toàn bộ đòn đánh của Dương Khang bị hấp thu rồi tan biến không tạo nên chút gợn sóng nào, cùng lúc đó vòng bán nguyệt của cô cũng bị đánh tan thành điểm điểm ánh sáng.
Nguyệt Vịnh sửng sốt, nhỏ giọng tự nói: “Không Minh Kỳ cao thủ?”
Lê Nhân Doanh từ bên ngoài Lý gia chậm rãi bước vào, vẫn vẻ tươi cười của người làm kinh doanh trên mặt nhưng ai cũng biết vị Không Minh Kỳ vừa ra tay rất có thể là vị ông chủ của Phúc Đạt này.
“Đại tiểu thư có lời, đang tiến hành đột phá bên trong là Trần gia thiên tài, tới nơi này tạm thời tiếp quản hoạt động kinh doanh chi nhánh Trần thị thương hội. Còn tại sao lại đột phá tại Lý gia, cái này liên quan tới Trần gia và Lý gia quan hệ hợp tác, không tiện cùng các vị nói rõ. Mong các vị cho Đại tiểu thư chúng tôi một bộ mặt, không nên làm khó Lý gia chủ.” - Lê Nhân Doanh lời nói rõ ràng, ý tứ minh bạch.
Đang lúc mọi người cho rằng hắn nói xong rồi, Lê Nhân Doanh lại tiếp tục mở miệng, lần này là kèm theo Không Minh hậu kỳ uy áp, quần áo của hắn bay phần phật, giọng nói âm trầm: “Nếu có người cố ý không hiểu những gì tôi vừa nói, vậy thì đành đắc tội rồi.”
Đám đông không ai dám thở mạnh, Nguyệt Vịnh và Dương Khang cũng không ai dám nói gì. Có thể Không Minh hậu kỳ Lê Nhân Doanh không phải là rất ghê gớm, nhưng “Tu La” Tú Anh và Trần gia thì khẳng định là rất ghê gớm.
Vẫn là Nguyệt Vịnh tính cách nhanh nhảu hơn, hơi khom người với Lê Nhân Doanh nói: “Xin lỗi Lê lão bản, là tôi quá tò mò người được Thiên Địa Tẩy Lễ là ai nên không cẩn thận mạo phạm. Nếu bên trong là Trần gia thiên tài, vậy xin chúc người kia đột phá thành công, cũng như chúc mừng Trần gia lại ra một vị tuyệt thế thiên tài. Xin phép đi trước!” - Nói rồi không chờ Lê Nhân Doanh trả lời, cô dùng thân pháp lập tức biến mất.
Dương Khang cũng không muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, hắn ôm quyền nói với Lê Nhân Doanh: “Lê lão bản, đắc tội!” – Quay đầu đi thẳng.
Lý Anh Tuấn xuất hiện bên cạnh Lê Nhân Doanh, quét mắt những người còn lại, nói một câu đuổi khách: “Các vị, không tiễn!”
Mọi người nhao nhao rời đi, ai cũng không muốn bị Trần gia nhớ kỹ. Nguy hiểm nhất là nếu bị Trần gia cấm cửa, thế lực của họ có khả năng sẽ bị thế lực đối địch vượt trên một đầu, như vậy thì thật sự chơi xong rồi.
“Anh Doanh, cám ơn anh. Tình hình vừa rồi thật sự vượt qua tầm kiểm soát của Lý gia.” - Lý Anh Tuấn cùng Lê Nhân Doanh khách khí, Chính Nam và Trần đại tiểu thư quan hệ hắn cũng biết, nhưng không nghĩ là tới mức này.
“Haha, Nam công tử đột phá là đại sự, không thể để xảy ra sai lầm. Còn Lý gia chủ cũng không cần cùng tôi khách khí, đều là người một nhà.” - Lê Nhân Doanh cười nói, chỉ là “người một nhà” cái từ này, đúng là ý nghĩa có chút rộng.
“Cũng đúng, vậy chúng ta tiếp tục chờ Chính Nam xuất quan, có lẽ cũng không bao lâu.” - Lý Anh Tuấn gật đầu, liếc mắt Lý Gia Như, tâm cũng lo lắng.
Lý Gia Như cắn răng, vô hình cảm thấy không an tâm.
“Tu La” Tú Anh có nhãn tuyến bên này, người ta tu vi vừa cao, lớn lên lại xinh đẹp, gia thế lại xuất sắc, rõ ràng là đối với người đang trong giai đoạn phát triển thế lực như Chính Nam có thể cho hắn rất nhiều trợ giúp. Đấy còn chỉ là nói một cách bị động, ngày nào đó người ta hứng lên tới cướp người, lúc đó mình, cha mình, toàn bộ Lý gia cũng không cản được.
Thua từ lúc chưa bắt đầu a!
“Mình nên làm cái gì!? Mình nên làm cái gì!? Mình… đúng, mình có lợi thế… anh ấy hiện tại đang ăn, ở, ngủ tại Lý gia, đây là lợi thế của mình. Có lẽ cần phải cùng chị Ngọc Ngân liên thủ, không thể đấu với nhau để người ngoài lợi dụng.” - Gia Như phú bà lo được lo mất, đã tính đường cùng người khác liên thủ trói lại Chính Nam.
Ngọc Ngân ngược lại là không lo lắng, cô biết rõ mình chỉ có thể làm cái hộ pháp, cái nô tỳ. Nếu có thể may mắn được chủ nhân muốn làm ấm giường, vậy thì hoàn mỹ.
...
Trong phòng, Chính Nam hiện tại toàn thân bị bọc ở trong một cái kén ánh sáng, từng tế bào đều đang được vuốt ve, kinh mạch càng thêm vững chắc, da thịt càng thêm nõn nà, đời này cũng đừng mong thoát kiếp tiểu bạch kiểm.
“Nam con, cha rất vui mừng con lại bước ra thêm một bước nữa trên con đường cường giả…” - Giọng nói Chính Thiên lại vang lên vẫn đầm ấm như vậy, vẫn như gần như xa.
Chính Nam lần này lại không có bất ngờ, hắn coi như hiểu rõ, mấy đoạn video này được lưu trong đầu hắn, mỗi lần phá đại cảnh giới sẽ được mở ra một lần cho hắn xem sau đó tự hủy, cảm giác thật cmn cao cấp, giống cách FBI, CIA làm việc.
“Lời lần trước cha nói hi vọng con vẫn còn nhớ rõ. Lần này cha cũng không có gì nhiều để nói cùng con, có việc gì cần Lý Anh Tuấn sẽ giải đáp cho con. Thêm nữa, cẩn thận ba cái siêu nhất lưu thế lực, bọn họ tại ba đại lục đại diện cho quyền uy, cho sức mạnh tuyệt đối, nhưng bọn họ cũng đại diện cho ma quỷ, cho tà ác. Con hiện tại cái gì cũng không làm được, đừng lộ ra manh mối, tiếp tục phát triển, cha dành cho con chỉ dẫn ở các lần tiếp theo, nếu như con có thể nhìn thấy được.”
Chính Thiên nói ngắn gọn vài câu rồi rất nhanh im lặng, không có nhiều tin tức và hé lộ gì quan trọng.
Đến đây Thiên Địa Tẩy Lễ hoàn thành, Chính Nam trong lòng lại là một trận nhổ nước bọt: “Lão cha thật sự dài dòng, làm sao không nói thẳng “ê, kẻ thù của con là ba cái siêu nhất lưu thế lực á, mà con bây giờ yếu quá, sau này lại tính ha”, như thế có phải tiết kiệm thời gian không.”
(Chính Thiên: “Hắt xì!?”)
...
Chính Nam phủi trên người mình bụi bặm không tồn tại, đứng dậy nhìn quanh một vòng rồi mở cửa đi ra.
Vừa bước ra bên ngoài, thấy bao quanh mấy chục người đang nhìn chằm chằm cửa ra vào, tay lăm lăm vũ khí dọa Chính Nam xém chút đái ra quần. Hắn giật mình giơ hai tay lên, la to: “Tôi đầu hàng, đừng nổ súng!”
Mọi người tự động bỏ qua lời nói kỳ quái của hắn, từng người chạy qua.
“Nam, cháu đột phá thành công rồi hả, chúc mừng tu vi lại tăng nha.” - Lý Anh Tuấn cười, bắt lấy bả vai hắn lắc một trận, thật giống như thấy con rể vậy.
“Mới qua mấy ngày lại đột phá đại cảnh giới, tại Trần gia chúng tôi cũng không có nhiều thiên tài như thế này a.” - Lê Nhân Doanh cảm khái nói.
“Mặc dù là cái biến thái, nhưng phải công nhận là cái biến thái thiên tài.” - Gia Như phú bà cũng không chịu thua kém.
Ngọc Ngân cũng yên lặng nở nụ cười, thẳng lưng, ưỡn ngực.
Mọi người ăn ý không nhắc tới sự kiện Lý gia bị vây quanh, không ai muốn cho Chính Nam thêm áp lực.
"Ahaha, may mắn, may mắn mà thôi, không có chút nào liên quan tới thiên phú, nhân phẩm hay lớn lên có đẹp trai không!" - Chính Nam gãi đầu cười.
Mọi người mặt đều đen như đáy nồi. Khen hắn hai câu hắn liền tự bay lên tới trời rồi!
Chính Nam cùng mọi người chém gió một lúc rồi kéo nhau đi thư phòng Lý Anh Tuấn, hắn rời Hà thành mấy ngày, cần phải có nhiều chuyện xảy ra a.
...
Sau hai giờ họp “hội động quản trị”, Chính Nam thay mặt mọi người tóm tắt lại các ý chính: “Nói như vậy là hiện tại Hà thành giống như trái bong bóng càng lúc càng lớn, chỉ cần một cây kim nhỏ cũng sẽ đến một vụ nổ lớn?”
“Đã có vài người không tin tà, vụng trộm rời khỏi Hà thành.” - Lê Nhân Doanh lắc đầu, thở dài: “Kết quả thì không cần phải nói.”
“Ai muốn đùa thì cứ để họ đùa thôi.” - Chính Nam cười lạnh: “Chúng ta là người làm ăn, đồ đã bán ra, tiền về rồi thì hết trách nhiệm, còn đan dược cuối cùng vào bụng ai vậy thì không tới lượt chúng ta quản.”
Mọi người đều trầm ngâm một lát rồi đồng loạt gật đầu.
Chính Nam tiếp tục nói: “Như vậy cảm ơn mọi người!"
Lê Nhân Doanh đứng dậy ôm quyền: “Vậy tôi trở về cùng Đại tiểu thư báo cáo tình huống. Tạm biệt mọi người.”
Lý Anh Tuấn thì ánh mắt mờ ám nhìn qua nhìn lại Chính Nam cùng Gia Như phú bà rồi cười thâm ý rời đi, để Gia Như phú bà giậm chân liên tục.
Còn gần hai giờ hệ thống mới bảo trì xong, Chính Nam cũng không xem được thông tin thuộc tính của mình, hắn dứt khoát cùng Gia Như phú bà, Ngọc Ngân đi đối chiến thử tay.
Mới đột phá thành công, Chính Nam tâm lý cũng bành trướng, quyết định 1 vs 2 một lần: “Tới, hôm nay bản đại gia cùng hai cô đối chiến 300 hiệp, các cô nhỏ tới trước, hay lớn tới trước, hay cả hai cùng lên?”
Hai cô gái nhìn nhau, sau đó cùng nhau xông lên.
...
QC