Chương 111: Ăn Cả Hai Bên

Sáng ngày thứ hai , thuyền trường Trần Văn Kiệt đã đem 33 thương thuyền chở đầy đồ giao cho thượng tá Khải Đức Mỗ và sớm mang theo tin tình báo và tin tức của bọn Đường Long đưa về tới hành tinh Trung Châu . Lúc này họ chỉ cần chờ đợi chọn lựa ra 100 chiếc tàu vận tải để hoàn thành cải trang , vì vậy để lấp thời gian nên tham gia lớp học bồi dưỡng đội trưởng thương đội do Vưu Na và vài mỹ nữ đặc biệt vì hắn mà biên soạn .


Lưu Đông cũng cầm 1 cái thẻ ngân hàng bạch kim mang theo vài bộ hạ nhằm thẳng trụ sở đoàn luật sư hoàng gia chạy tới . Lúc này trong lòng hắn dâng trào 1 cỗ nhiệt khí , bởi vì hắn thấy buổi tối ngày hôm qua vài huynh đệ được cử đi mua bản đồ tinh hệ cùng báo giá các chủng loại thương phẩm đã được chúa công khích lệ một phen và còn được chúa công tự mình chúc rượu mới oách chứ . Cho nên hắn thầm quyết định nhất định phải sớm hoàn thành công việc để cũng được chúa công khích lệ một chút , mình không thể thua các huynh đệ khác được .


Mà Văn Đào cũng sớm mang theo 10 tên đệ tử của hắn , bắt đầu toàn tâm toàn ý giám sát thi công . Hắn tuy không phải là loại đầu to óc bằng hạt nho , chỉ là các loại tư liệu và tri thức cần biết là 1 khối khổng lồ nên hắn chuẩn bị sẽ giam mình học xong các tri thức đấy trước khi khởi công . Hắn biết căn bản của mình , tuy hắn đã được huấn luyện phân tích phân loại các tin tình báo thu thập được nhưng hiện tại hắn không chỉ phải thu thập tin tình báo mà còn phải đem nơi này biến thành một cứ điểm a . Còn nữa , hắn thấy chúa công nói ít nhất một tháng nữa thì hành tinh Trung Châu sẽ xuất ra 100 thuyền vận tải . Hắn phải phối hợp với chi thương đội này để chiếm lĩnh thị trường hành tinh Minh Hải và ổn định tuyến đường mậu dịch này . Hơn nữa hắn còn muốn phóng vệ tinh gián điệp ở 14 tinh cầu khác của liên bang Minh Hải , thành lập mạng lưới tình báo , lôi kéo nhân tài . Thiếu hiểu biết sao có thể hoàn thành đám nhiệm vụ đó được ? A , còn nữa , còn phải đi liên hệ với đoàn luật sư hoàng gia , giữa trưa thì còn phải đi mời thượng tá Khải Đức Mỗ ăn cơm . Ân , phải cẩn thận nghĩ kỹ xem nên tặng hắn lễ vật gì mới được .


Còn Phỉ Lỵ thì sao ? Nàng đã cùng Đường tiểu muội đi vào nhà hàng ăn sớm một chút . Mặc dù nàng bởi vì một đêm không ngủ mà hai mắt đỏ bừng , nhưng vẻ mặt nàng lại sáng láng . Phỉ Lỵ thấy mình giống như trở lại thời kỳ chuẩn bị lấy thẻ luật sư , chuẩn bị đi phỏng vấn ở đoàn luật sư hoàng gia thì mới có chuyện làm việc cả đêm cũng không biết mệt như vậy . Phỉ Lỵ vỗ vỗ cái cặp công văn có đựng đống thẻ tư liệu bên người , vẻ mặt lộ ra nét hạnh phúc . Mặc kệ nói như thế nào , hiện tại mình bắt đầu trở thành luật sư chân chính , cái cảnh bận rộn như vậy tương lai sẽ còn rất nhiều rất nhiều .


" Chào buổi sáng . " Toàn thân mặc âu phục do Đường Lệ Văn mua , Đường Long nhằm hướng Đường Lệ Văn các nàng bên này đi tới , mỉm cười chào hỏi .


" Ca ca , anh đã dậy rồi à ? Mau đến đây ăn sáng đi . " Đường Lệ Văn cao hứng bẻ 1 miếng bánh mì đặt vào trong đĩa của Đường Long .
" Ông chủ dậy sớm quá . " Phỉ Lỵ hướng Đường Long chào hỏi .


available on google playdownload on app store


Đường Long thấy đôi mắt Phỉ Lỵ đỏ bừng thì không khỏi quan tâm nói : " Cô thức đêm sao ? Sau này phải chú ý giữ gìn ắc khỏe , không nên tự hành hạ thân thể mình được . "


Nghe được lời nói quan tâm của Đường Long , trong lòng Phỉ Lỵ chợt rộn ràng , khuôn mặt đỏ lên . Đương nhiên , nàng vì muốn thoát khỏi loại cảm giác làm tim mình đập thình thịch nên vội vàng nói : " Ông chủ , tôi đã điều tr.a một chút tình hình buôn bán của liên bang Minh Hải , phát hiện thị trường thịt của liên bang Minh Hải là bởi vì đại công ti mậu dịch của Kỷ gia cố ý giảm bớt số lượng bán ra , đồng thời đàn áp thương nhân bên ngoài nên mới như bây giờ . Không phải họ đè ép thương nhân bên ngoài rời đi mà là họ bức bách thương nhân cấp thấp đem hàng hoá bán cho bọn họ . Mà bộ vật tư hậu cần ra giá quá thấp , cho nên tôi cho rằng trực tiếp đem chế phẩm thịt bán cho công ti mậu dịch của Kỷ gia là tốt nhất . Bởi vì tất cả kênh buôn bán đều do công ti của Kỷ gia kia khống chế , người khác không có khả năng mua sản phẩm của ngài . "


" Bộ vật tư hậu cần ? Bộ này ra giá là bao nhiêu ? Đem tình hình thị trường và các công ti thu mua nói rõ xem nào . " Đường Long nhíu mày nói , hắn không ngờ sự thật lại như vậy . Ban đầu còn tưởng rằng là cung không đủ cầu , bây giờ mới biết thì ra là do đại công ti của Kỷ gia thu mua số lượng lớn rồi bán ra từng tí một .


Phỉ Lỵ không hề nghĩ ngợi nói : " Thịt thượng phẩm , giá thị trường 100 khắc ăn 16 nguyên tiền vũ lai ……" Tuy nhiên mới nói tới đây đã bị Đường Long cắt ngang .


"100 khắc ăn 16 nguyên ?! Dùng lam kim à ? " Đường Long bất ngờ nói , tuy vậy Đường Long vừa buột miệng đã lập tức câm luôn , hắn không muốn để người ta biết hắn mù giá .


Phỉ Lỵ có chút đắc ý nói tiếp : " Cư dân hành tinh Minh Hải chúng tôi thu nhập cao . " Nói xong lại tiếp tục báo cáo : " Công ti của Kỷ gia thu mua 100 khắc ăn 8 nguyên , mà bộ vật hậu cần thu mua giá 4 nguyên . "


" 4 nguyên ? Không trách được bộ vật tư thu mua không được vài phần , bọn họ bán cho chính phủ thì lấy gì mà ăn ? Sao không đề cao giá lên bằng bán cho bên ngoài nhỉ ? Hoặc là chụp mũ công ti Kỷ gia tội nhiễu loạn thị trường tài chính , niêm phong tịch biên bọn họ , chuyện gì cũng không có làm à ? " Đường Long lắc đầu , người ta cho dù so với thị trường thấp hơn 4 nguyên cũng so với giá chính phủ thu mua cao gấp đôi , đám thương nhân đương nhiên sẽ đem hang hóa trực tiếp bán cho các đại công ti mà không phải bán cho chính phủ rồi .


Phỉ Lỵ bất đắc dĩ thở dài : " Ai , chính phủ cũng không phải là không nghĩ chuyện đề cao giá , nhưng bộ vật tư hậu cần căn bản không có nhiều tiền . 100 khắc ăn 4 nguyên này cũng do dân chúng kháng nghị nên nghị viện mới chấp thuận đấy . Khi mới bắt đầu thì bộ vật tư hậu cần thu mua giá là 2 nguyên . Chính phủ cũng không phải là không muốn nuốt công ti của Kỷ gia , nhưng pháp viện quyết định là chính phủ không được can thiệp mậu dịch tự do , pháp luật căn bản không có cách nào khắc chế bọn họ . "


Vẫn chăm chú tiêu diệt bánh mì nên đến lúc lúc này Đường Lệ Văn nghe rõ Phỉ Lỵ cùng Đường Long trao đổi nên đã nói với Phỉ Lỵ : " Phỉ Lỵ tỷ tỷ , bên này các vị mua thịt là 100 khắc 1 đơn vị sao ? Chúng tôi bên kia dùng cân làm đơn vị . " Đường Long trong lòng lập tức hô không xong , quên mất bên cạnh mình có 1 người cái gì cũng không hiểu là Đường Lệ Văn nên chỉ có thể cầu xin nàng giữ mồm giữ miệng .


" Dùng cân làm đơn vị à ? 1 cân là 500 khắc . Đường tiểu thư , xin hỏi cô nơi đó 1 cân tính giá bao nhiêu tiền vậy ? " Phỉ Lỵ cảm thấy rất hứng thú hỏi .


" Phổ thông là 1 cân 1 nguyên , tốt một chút thì 1 cân 2 nguyên còn loại thượng đẳng thì 1 cân ăn 10 nguyên . Hơn nữa thị trường còn không có bán nữa kìa ! Những cái đó đều do người trong nghề nói ra , người thường căn bản không có cửa được mua đâu . Nghe nói loại cao cấp nhất , 1 cân có thể bán giá gần 2 vạn nguyên . " Đường Lệ Văn thuận miệng nói .


Đường Long vì nội tình bị người khác biết nên sắc mặt khó coi lập tức hỏi Đường Lệ Văn : " Sao em lại biết rõ thế ? Chẳng lẽ em đã mua rồi à ? " Với hi vọng vì mình ngắt lời nên Phỉ Lỵ không có nghe rõ .


" Hừ , Lệ Văn mặc dù chưa từng mua bán , nhưng Lệ Văn giúp chị Vưu Na sửa sang lại tư liệu nên biết chứ . " Đường Lệ Văn thấy Đường Long kinh ngạc nên rất không vui . Vẻ mặt anh giai không phải nói rõ là Lệ Văn chưa từng mua bán nên toàn chem. gió sao ? Hừ , Lệ Văn nhất định sẽ học buôn bán .


" Bên đó dùng tiền để nhập hàng chính là tiền vũ lai à ? " Đã bị giá đầu vào rẻ mạt làm cho tí thì hôn mê nên Phỉ Lỵ không tin lại hỏi Đường Lệ Văn tiếp .


" Đương nhiên là tiền vũ lai rồi , chứ cô nghĩ là dùng loại tiền gì để giao dịch ? " Đường Lệ Văn gật đầu nói .
Phỉ Lỵ đột nhiên quay đầu nhìn Đường Long hỏi : " Ông chủ , 99 tàu chế phẩm thịt kia có đẳng cấp gì ? Tổng cộng khối lương bao nhiêu ? "


Biết không có biện pháp giấu diếm nữa nên Đường Long bất đắc dĩ nhún vai nói : " Đều là hàng loại 2 , là loại mà Lệ Văn nói “ tốt một chút “ đấy . Tổng cộng có 20 tàu thịt trâu đông lạnh khối lượng 200 vạn đốn ( 1 đốn khả năng = 1 tấn , nhưng mình nghĩ nó chỉ khoảng 1 tạ thôi chứ không 100 tàu này đổ đầy 1 hảnh tinh ấy nhỉ , rõ bốc phét ) ,10 tàu thịt dê đông lạnh khối lượng 100 vạn đốn , 20 tàu thịt gà đông lạnh khối lượng 200 vạn đốn , 20 tàu thịt heo đông lạnh khối lượng 200 vạn đốn , 29 tàu thịt bò đông lạnh khối lượng 290 vạn đốn . "


Nghe Đường Long báo số liệu , Phỉ Lỵ dùng động tác như thiểm điện rút ra máy tính rồi sau đó bắt đầu tính toán : " 1 đốn khoảng 100 vạn khắc , dựa theo giá thị trường cấp thấp của chính phủ thì 1 đốn có thể bán được 400 vạn , 10 vạn đốn bán được 4000 ức . " Thì thầm đến đây , Phỉ Lỵ bất thần ngẩng đầu nhìn Đường Long reo lên : " Ông chủ ! Ngài bán hết 29 tàu thịt bò đông lạnh là có thể kiếm được gần 12 vạn ức đấy ! "


Cằm Đường Long lập tức rơi xuống mặt bàn cái rầm một tiếng . Tuy rằng sớm được nghe nói ở hành tinh Minh Hải thị trường thịt bò không ngờ là 100 khắc ăn 16 nguyên , ý thức được mình có thể làm ít hưởng nhiều . Nhưng không ngờ bán giá thấp nhất 100 khắc ăn 4 nguyên này cho chính phủ , chỉ mỗi thịt bò cũng có thể kiếm được 12 vạn ức ! Tuy nói Đường Long đối với tiền bạc rất không để ý nhưng bây giờ cũng cảm thấy tim mình đập điên cuồng .


Đường Long khẽ nuốt nước miếng có chút chần chờ hỏi : " Không tính sai chứ ? Không thể nhiều như vậy chứ ? "


Phỉ Lỵ đang liều mạng tính toán , nghe vậy không thèm ngẩng đầu lên nói : " Sao mà tính sai được chứ ? Ông chủ , lần này tất cả hàng hoá có thể bán được hơn 40 vạn ức đó . Nếu không phải bán cho chính phủ mà là bán cho thị trường tự do thì sẽ vượt qua 80 vạn ức . Ân , khấu trừ chi phí đầu vào ……" Nói đến đây , Phỉ Lỵ quay sang hỏi Đường Long : " Ông chủ , ngài chi hết bao nhiêu ? "


Đường Long nháy mắt nói : " Chi phí vận chuyển 10 nguyên 1 đốn . "
" Ách , thế còn tiền nhập hàng ? " Phỉ Lỵ ngẩn người lại hỏi tiếp .


" Hình như 1 đốn 1 vạn nguyên , hơn nữa trong đó đại bộ phận đều là do nông trường của ta làm ra , không cần tiền . " Đường Long suy nghĩ một chút rồi nói .


" 1 đốn 1 vạn ? Ôi giời ơi ! Nói cách khác lần này bán được bao nhiêu tiền ngài bỏ túi bấy nhiêu tiền à ? " Phỉ Lỵ tái mặt hỏi .
" Ừ , chắc là như vậy . " Đường Long gật đầu .


" Ách , không biết ông chủ định bán cho ai ? Tôi có thể nói cho ông chủ biết là công ti của Kỷ gia tuyệt đối không có quá nhiều tiền để mua hàng của ngài . Bọn họ dồn hết sức cũng chỉ ngoạm được tối đa 10 vạn đốn thôi . " Phỉ Lỵ nói .


" Cái gì ? Sao công ti các người bên này quy mô lại nhỏ như vậy chứ ? " Đường Long tò mò hỏi .


Phỉ Lỵ cảm thán : " Còn nhỏ nữa à , mỗi công ti gia đình bọn họ đều có hơn một ngàn ức tiền vốn ! Đáng tiếc hàng hoá ngài mang đến lại đủ cho cả hành tinh Minh Hải ăn hơn một năm . Dựa theo sản lượng , có lẽ ngài cần một hành tinh nông nghiệp loại tốt mới sinh sản ra được . "


Đường Long gật đầu , hành tinh Trung Châu quả thật là một hành tinh nông nghiệp . Cả hành tinh hầu như không có công nghiệp nặng , tất cả đều là làm nông và chăn thả gia súc cùng làm ngư nghiệp . Có lẽ để Vưu Na đem đám công xưởng từ hành tinh Hồng Sư tới bắt đầu kiến thiết lại mới được , tuy nhiên Vưu Na bắt đầu quản lý phương diện này được chưa nhỉ ? Hì hì , một ngàn ức tư sản là trở thành công ti lớn , Trần Kháng kia có thể chuyển ình mấy ngàn chiến hạm thì công ti chẳng phải đã là vũ trụ siêu cấp đại công ti à ?


Nghĩ đến đây Đường Long bất thần chấn động . Dựa theo ý kiến Trần Kháng , công ti của hắn là mới thành lập nhưng khi hắn bán chiến hạm thì hầu như không nghe hắn nói cần thời gian chế tạo chiến hạm , mà chỉ là nói cần bao nhiêu thời gian lộ trình để chuyển hang . Vậy chẳng phải là nói công ti hắn có rất nhiều chiến hạm , hoặc là nói công ti bọn họ mỗi năm sản xuất hơn một ngàn chiến hạm à ? Như vậy công ti đó có thể là 1 công ti mới thành lập được à ? Hơn nữa công ti vũ khí lại yêu cầu khống chế kinh tế của ngươi sao ? Vì vậy Đường Long đối với Trần Kháng nghi hoặc lại sâu thêm một tầng .


" Ông chủ , ngài còn chưa nói sẽ bán cho ai đấy ? " Phỉ Lỵ thấy Đường Long ngẩn người không trả lời thì lại hỏi .


Bị hỏi nên Đường Long có chút tò mò hỏi lại : " Đã biết công ti Kỷ gia không có quá nhiều tiền để mua hàng , vậy chỉ có bán cho chính phủ thôi . Tuy nhiên chính phủ có đủ tiền mua không ? "


Phỉ Lỵ cười , cười rất đẹp , nàng cười hì hì rồi nói với Đường Long : " Ông chủ , chẳng lẽ ngài không biết liên bang Minh Hải là noi có nhiều quốc gia nhất Vô loạn tinh hệ sao ? Năm sáu mươi vạn ức , bộ vật tư hậu cần cũng có thể xuất ra . Chính phủ không phải không có biện pháp đối phó với công ti kỷ gia kia , mà là chính phủ sợ bị người ta dùng cái cớ can thiệp thị trường để bắt hạ đài , cho nên mới không có hành động thôi ! "


Nghe thế Đường Long ngẩn người , thầm chửi mình thật ngu . Lần trước từ hành tinh Hồng Sư đã vơ vét được 30 vạn ức , đến khi mình chiếm cứ hành tinh Trung Châu thì cũng từ Đường Gia thu được 20 vạn ức . Đám hành tinh xem ra rất lạc hậu đều có hơn mười vạn ức trong túi , cái hành tinh Minh Hải này vừa thấy đã biết là 1 hành tinh phát đạt thì quốc gia lại không có tiền à ? Đánh chết cũng không ai tin .


Trong lúc Đường Long xấu hổ định nói cái gì , một trung niên to béo mang theo vài đại hán bưu hãn nhắm hướng Đường Long bên này đi tới . Tuy nhiên họ còn chưa tới gần đã bị hộ vệ cảnh giới xung quanh Đường Long ngăn lại . Cái tên béo đó cũng không để ý , vội vàng há mồm nói : " Uy ! Ông chủ Đường , ta là giám đốc công ti Khải Mễ , có việc muốn thương lượng với ngài ! "


Đường Long nhìn Phỉ Lỵ 1 cái , Phỉ Lỵ lập tức nói nói : " Đó là 1 công ti con của công ti Kỷ gia , khả năng là muốn ngài đem hàng hoá bán cho hắn . "
Đường Long nghe đến đây đột nhiên hỏi : " Công ti bọn họ có thể ôm của ta bao nhiêu ? "


" Đại khái khoảng 10 vạn đốn . " Phỉ Lỵ kỳ quái nhìn Đường Long , chẳng lẽ hắn nghĩ bán 1 lần là xong à ?


Đường Long một bên ra dấu cho hộ vệ để tên béo đi tới , một bên hướng Phỉ Lỵ âm hiểm cười nói : " Ta dùng giá 8 nguyên ăn 100 khắc bán cho hắn 10 vạn đốn , sau đó dùng giá 4 nguyên 100 khắc bán toàn bộ cho chính phủ , đến lúc đó chính phủ sẽ làm thế nào ? Công ti bọn họ sẽ có thái độ thế nào ? "


Phỉ Lỵ ánh mắt sáng ngời hưng phấn thấp giọng nói : " Chính phủ sẽ dùng giá 5 nguyên ăn 100 khắc để mua , mà công ti bọn họ sẽ thiệt lớn ! "
Đường Long hài lòng gật đầu nói : " Vậy nhiệm vụ đó giao cho cô . "


" Tốt , tôi tuyệt sẽ không làm ngài thất vọng . " Phỉ Lỵ nói xong đứng dậy , nở nụ cười nghề nghiệp rồi giơ tay với tên béo nói : " Ngài khỏe chứ , ta là luật sư riêng của ông chủ Đường , có chuyện gì xin cứ trao đổi với ta . "


Tên béo tức giận nhìn Đường Long 1 cái , bởi vì Đường Long không ngờ coi hắn như không tồn tại . Tuy nhiên đã lăn lộn tại thị tường lâu năm nên hắn đương nhiên biết người này hắn chọc không được . Không nói hắn mang theo 100 tàu vận tải không biết chở hàng hoá cao cấp gì , chỉ mỗi thương vụ tùy tiện vất đi ba trăm ức mua một khu đất là đã biết hắn lợi hại rồi .


Ngay từ đầu đám thương nhân quả thật nhận định Đường Long là thằng ngu , bởi vì không có ai lại bỏ ra ba trăm ức mua 1 mảnh đất không đáng giá . Nhưng đến khi nghe nói Đường Long bỏ tiếp hai ngàn ức cải tạo mảnh đất đó , chuẩn bị đem nó biến thành trụ sở . Mọi người đều tặc lưỡi gật đầu , người này có nhiều tiền đến dọa người tốt n hất là không nên trêu vào hắn . Cho dù hắn là thằng đần thì kẻ ngu cũng không muốn đi lừa hắn , bởi vì hắn là kẻ có tiền nên khi hắn biết bị lừa rồi thì khẳng định sẽ tiến hành trả thù . Còn như đám thương nhân tại sao biết ? Cách Mỗ Tư nhận được vụ làm ăn béo bở như vậy thì có thể không khoe khoang chung quanh sao ?


" Ân , ta nghe bằng hữu trong quân đội nói là Đường tiên sinh đã phi thường hào phóng tặng 10 vạn đốn thịt bò cho bọn họ cải thiện . Vừa vặn công ti của kẻ hèn này là công ti chuyên kinh doanh mặt hàng thịt , lần này đến đây hi vọng Đường tiên sinh có thể đem chế phẩm thịt trong tay nhục cho chúng ta , như vậy Đường tiên sinh có thể rất nhanh thu tiền về . " Tên béo nói với Đường Long , thấy rõ hắn không muốn cùng một luật sư đàm phán sinh ý .


Đường Long không quan tâm đến hắn mà chỉ cùng Đường Lệ Văn nói chuyện phiếm , mà Phỉ Lỵ lại đi đến trước mặt tên béo nói : " Ông chủ ta đương nhiên sẽ không cự tuyệt loại chuyện rất nhanh thu tiền về như vậy . Tuy nhiên chúng ta không hề có chuyên môn về giao dịch mặt hàng này , cho nên khi chuyển đi 10 vạn đốn thịt bò xong , chúng ta chỉ còn lại có 10 vạn đốn thịt bò thôi . "


Nghe Phỉ Lỵ nói tên béo lập tức thở ra , hắn sợ 100 phi thuyền kia của Đường Long tất cả đều là chế phẩm thịt . Loại này chỉ 10 vạn đốn thì chỉ có cỡ 3 phi thuyền chở thôi , 100 cái phi thuyền đều chở thịt như vậy là đủ để làm công ti mậu dịch Kỷ gia phá sản rồi . Hiện tại chỉ có 10 vạn đốn , hoàn toàn có thể ăn lại . Suy nghĩ một chút tên béo nói : " Chúng ta xuất giá thu mua 8 nguyên một ngàn khắc thì như thế nào ? "


Vốn vẻ mặt Phỉ Lỵ tươi cười lập tức sầm mặt nói : " Ngài khinh thường ông chủ ta là người ngoài hả ? Các người đối với bên ngoài xuất giá thu mua là 100 khắc 8 nguyên , hơn nữa 10 vạn đốn này của chúng ta đều là hàng thượng đẳng , so với thị trường hiện tại các người tốt hơn rất nhiều . Hiện tại lấy giá hàng phổ thông bán cho các người , các người đã chiếm tiện nghi rồi ! Nếu ngài không có thành ý , xin đừng lãng phí thời gian của chúng ta . "


Tên béo đương nhiên biết đám thịt đó đều là hàng thượng đẳng , cái này là từ quân đội mới biết được cho nên hắn vội xua tay nói : " Không không , chúng ta thật sự rất có thành ý . Chỉ là chúng ta không có quá nhiều vốn lưu động , dù sao cũng là 10 vạn đốn giá 8000 ức đấy ! "


" Không có quá nhiều tiền ? Chuyện cười , các người là công ti của Kỷ gia , mỗi nhà đều là hơn một ngàn ức tài sản vậy mà lại không có quá nhiều tiền ? Hơn nữa hiện tại thị trường lượng cung rất thưa thớt . Không nói các hành tinh khác của liên bang Minh Hải , chỉ đơn giản là hành tinh thủ đô này có thể tiêu hao được mấy vạn đốn . Có thể tới ngân hàng chuyển khoản mà , dù sao tiền vừa chuyển là hàng sẽ giao ngay . " Phỉ Lỵ cố ý ám thị bọn họ tới ngân hàng chuyển khoản .


Tên béo chần chờ một hồi , công ti hắn không phải không có tiền nhưng đại bộ phận vốn lưu động đều bỏ ra để mua đợt hàng này thì cạn kiệt . Cũng không phải là không thể chuyển khoản , chủ yếu là tiền trong đó tuyệt đại bộ phận dùng để đối lưu khi quân đội dùng giá 4 nguyên 100 khắc mua 5 vạn đốn , hiện tại mà chuyển khoản thì có lẽ phải đem bất động sản thế chấp mất .


Đường Long thấy tên béo đang chần chờ bèn lên tiếng nói : " Bỏ đi , dù sao đám thịt đó ta chuẩn bị bán cho chính phủ . Nếu ngươi thật sự muốn , vậy thu ngươi giá 100 khắc 4 nguyên đi . " Phỉ Lỵ nghe hắn nói vừa định há mồm cãi nhưng nàng bất thần nhớ tới công ti Kỷ gia vì ôm quá nhiều nên không còn tiền , nếu giá tiền không tiện nghi một chút thì bọn họ có lẽ sẽ không thể nhập hàng của mình được . Cho nên cũng đổi giọng nói : " Ai nha , ngài xem ông chủ ta có bao nhiêu hào phóng , trực tiếp dùng giá chính phủ thu mua bán cho các người . Đó là 4000 ức đấy , nếu còn chần chờ thì ông chủ ta sẽ trực tiếp đưa cho chính phủ , dù sao ông chủ cũng không lưu ý mấy ngàn ức kia . "


Tên béo nghĩ đến đám quân đội tới mua thịt , chỉ một ngày mà đã hết quá nửa . Chỉ cần chỗ còn lại bán ra thị trường giá 100 khắc ăn 10 nguyên , thế thì không bao lâu là mình có thể kiếm 1 khoản kếch xù rồi . Chuyển khoản ngân hàng hả ? Không vấn đề , hai ba ngày là có thể đổ đầy tài khoản ngay . Nghĩ đến đây , tên béo cắn răng gật đầu nói : " Được ! Thành giao ! Xin cho chúng ta 2…… không , tiếng đồng hồ để huy động tiền . 3 tiếng sau một tay giao tiền một tay giao hàng ! "


" Không vấn đề , thuyền đỗ ở cảng vũ trụ . Chỉ cần tiền được chuyển khoản , ngài lập tức có thể vận chuyển . Như vậy ta ở nơi này chờ ngài ba tiếng đồng hồ . " Đường Long đứng dậy nói .


" Cám ơn . " Tên béo nói tiếng hậu tạ xong lập tức xoay người chạy đi , tốc độ so với đám bảo tiêu của hắn còn nhanh hơn .


Lúc này Đường Long tò mò hỏi Phỉ Lỵ : " Ngân hàng của các người có hiệu suất nhanh như vậy sao ? Ba tiếng đồng hồ có thể thẩm tr.a và chuyển khoản xong 4000 ức à ? "


" Chúng tôi không có ngân hàng quốc gia , tất cả ngân hàng cuả liên bang Minh Hải đều là chi nhánh của ngân hàng vũ trụ , tốc độ đương nhiên phải nhanh rồi . " Phỉ Lỵ cười nói .


Đường Long lộ ra vẻ mặt hóa ra là như vậy . Toàn vũ trụ ở đây chỉ có duy nhất đại vũ trụ ngân hàng làm công tác thẩm tr.a vật phẩm thế chấp , giải phóng tài khoản nên là tất cả ngân hàng đều có tốc độ nhanh nhất . Khó trách tên béo dám nói chỉ cần 3 tiếng đồng hồ .


Đường Long suy nghĩ một chút rồi nói : " Phỉ Lỵ , cô giúp ta liên lạc bộ vật tư hậu cần . Nói ta có hơn một ngàn vạn đốn chế phẩm thịt , nguyện dùng giá 100 khắc 2 nguyên bán cho bọn họ . "


Phỉ Lỵ nghe Đường Long tự giảm bớt giá không khỏi sửng sốt , nhưng nàng rất nhanh hỏi : " Không biết ông chủ đối với chính phủ có yêu cầu gì ? " Nàng không tin một thương nhân lại hảo tâm đem hàng hoá bán ra so với bên ngoài giá còn rẻ hơn .


Đường Long cười nói : " Ta là thương nhân , vì khuếch trương làm ăn nên ta cần chính phủ liên bang Minh Hải tặng ta bản đồ tinh hệ . Bảo bọn họ không nên giao loại bản đồ qua loa trên đường có thể mua được . Còn có một điều kiện nữa chính là cùng ta ký kết hiệp ước mậu dịch . Ta bảo đảm mỗi năm đều có 100 tàu , mỗi tàu 10 vạn đốn chở các loại nông sản đến liên bang Minh Hải . Đám thương phẩm đó giá cả giao cho cô đi đàm phán với chính phủ . "


" Tốt , tôi sẽ tận lực giúp ngài kiếm được bản đồ tinh hệ tốt nhất của liên bang Minh Hải . Đối với cái hiệp ước mậu dịch tôi tin tưởng chính phủ Minh Hải một khi biết sẽ nôn nóng cùng ngài ký kết ấy chứ . Dù sao liên bang Minh Hải không hề có 1 nông trường gì . Đây không phải là điều kiện gì , ngài không đổi một điều kiện khác sao ? " Phỉ Lỵ suy nghĩ một chút rồi cười nói .


" Không cần , dù sao ta là vì kiếm tiền nên đề xuất hai điều kiện này . " Đường Long lắc đầu . Ngoại trừ hai điều kiện này , hắn thật sự là không nghĩ ra cái điều kiện nào tốt hơn .
" Như vậy bao giờ tôi sẽ đi làm việc này ? " Phỉ Lỵ dùng ngữ khí dò hỏi .


" Ân , càng nhanh càng tốt , việc này phải làm ngay . " Đường Long gật đầu .


Rất nhanh , Phỉ Lỵ bỏ đi hai tiếng đồng hồ rồi trở lại . Nàng cầm lấy ấm trà tu 1 hơi rồi mới nói : " Ông chủ , người của bộ vật tư hậu cần sau khi biết ý của chúng ta đã trực tiếp đưa tôi tới giới thiệu với cấp trên . Mà bộ trưởng nghe được tin tức tôi mang đến hắn đã vô cùng vui vẻ đáp ứng sau khi hiệp ước được ký lập tức cấp cho ngài một phần bản đồ tinh hệ mới nhất chính phủ vừa thu thập . Bộ trưởng còn muốn tôi chuyển lời cho ngài , bọn họ cũng không muốn cho ngài thiệt thòi nhiều quá , hơn nữa hàng hoá của ngài đều là thượng đẳng cho nên chuẩn bị dùng 50 vạn ức ngân sách dự phòng mua sắm tất cả vật tư của ngài . Còn nữa , đây là biểu giá bộ vật tư hậu cần áp dụng để giao dịch các chủng loại hàng hóa . Chỉ cần có hiệp ước , sau này công ti ngài có thể dựa theo giá này giao dịch . " Nói rồi đưa cho Đường Long 1 tấm thẻ từ .


Đường Long mặc dù cảm thấy một bộ trưởng đến xử lý chuyện này có chút bé xé ra to , tuy vậy hắn cũng không quá để ý . Hắn gật đầu hài lòng với Phỉ Lỵ rồi nói : " Ân , làm tốt lắm . Chờ chúng ta bán xong 10 vạn đốn thịt bò kia xong lập tức tới ký hiệp ước với bộ trưởng . " Hắn tiếp nhận thẻ từ , không thèm xem mà cho vào trong lòng . Dù sao mặc kệ chính phủ liên bang Minh Hải ép giá thế nào , hắn đều có lãi rồi .


Phỉ Lỵ không hiểu những lời này của Đường Long có ý tứ gì , mỉm cười gật đầu . Mà Đường Lệ Văn đã sớm vì quá nhàm chán nên dựa vào Đường Long ngủ gật lúc nào không biết .


Không lâu sau đó Đường Long cùng công ti Kỷ gia giao dịch xong thì cũng cùng chính phủ liên bang Minh Hải ký kết hiệp ước mậu dịch , ngoại trừ tìm được một phần bản đồ tinh hệ trân quý ra hắn còn được ưu đãi phàm là “ ngưu ngưu tinh tế mậu dịch vô hạn công ti “ đến giao dịch chỉ thu thuế 8% . Còn như đám chế phẩm thịt bán cho chính phủ , chính phủ dùng cách gì bán ra thị trường không phải việc Đường Long quan tâm . Nhưng Đường Long có thể tin chắc , công ti của Kỷ gia rất nhanh sẽ phá sản thôi .


Vào 1 buổi tối chúng nhân đang thương thảo vấn đề trở về cùng tiếp tục mậu dịch , Đường Long suy nghĩ một chút rồi nói : " Chúng ta không cần lo lắng có người sẽ đào bới quá khứ của mình . Đa phần đám tìm tới cửa đều bị chúng ta dọa sợ rồi , cho nên hiện tại đúng là lúc phát triển mậu dịch . Chỉ cần chúng ta bắt đầu giàu có , căn bản không phải sợ ai cả ! Mọi người thương thảo một chút xem quyết định thế nào là chuẩn nhất . " Tuy nói bất luận làm cái gì đều là Đường Long một câu là quyết , nhưng Đường Long vẫn cho rằng tập trung ý kiến mọi người sẽ tìm được quyết sách tốt nhất .


Nghe Đường Long nói , mọi người nghĩ đến Đường Gia bị diệt , Caesar gia nguyên khí đại thương , mà thế lực 3 nhà lớn còn lại cũng không có khả năng tấn công mình . Có thể nói hiện tại đúng là thời điểm tập trung phát triển nên cũng đồng loạt gật đầu . Từ biểu hiện của đám gia thần mà xem , Đường Long mà đã phát biểu ý kiến chỉ có thể nói là chuẩn không cần chỉnh .


Cảm giác hội nghị này hơi bị là lạ nên Phỉ Lỵ thấy mọi người không nói gì thì lên tiếng nhắc nhở : " Ông chủ , hành tinh Minh Hải có đặc sản là sản phẩm khoa học kỹ thuật điện tử công nghệ cao như puter siêu nhỏ , xe bay … Các loại sản phẩm tại tinh cầu khác đều có lượng tiêu thụ rất khả quan . "


" Được , ngày mai mọi người đi ra ngoài tham khảo , phàm là hàng thích hợp và cần thiết thì mua với số lượng lớn ! " Trong thẻ có hơn mười vạn ức nên Đường Long mạnh mồm nói . Hắn vừa nói xong Đường Lệ Văn hưng phấn đến giật nảy người , các đại hán áo đen cũng lộ vẻ cao hứng thái quá .


" Ông chủ , tôi muốn nói đến mậu dịch mua sắm a . " Phỉ Lỵ vội vàng nói , nàng còn tưởng rằng Đường Long không hiểu nàng nói gì .


" Cái này cô không rõ , ta đây là mậu dịch mua sắm a . Chúng ta nào đâu có tâm tính như người thường , có thể làm chúng ta thích rồi nguyện ý bỏ tiền mua thì những người khác cũng đồng dạng sẽ nguyện ý bỏ tiền mua mà . Như vậy thì chúng ta sẽ không chỉ mua hàng mà cũng có thể bán lại . " Đường Long lắc lắc đầu ngón tay nói .


" Hóa ra là như vậy . " Phỉ Lỵ nghe hắn nói xong bỗng nhiên tỉnh ngộ gật đầu , thấy ông chủ của mình còn nắm bắt được cả tâm lý khách hàng .


Tuyên bố giải tán hội nghị xong Đường Long đột nhiên nhớ ra cái gì nên gọi Phỉ Lỵ lại nói : " Cô thu thập hành lý của mình một chút , qua vài ngày nữa là ly khai hành tinh Minh Hải rồi thì cũng không biết lúc nào mới trở lại . "


Phỉ Lỵ gật đầu , bắt đầu suy nghĩ xem mình cần mang theo cái gì .


Ngày thứ ba , sau khi tiêu phí một ngày công phu làm 99 cái thương thuyền chất đầy các sản phẩm loạn thất bát tao thì nhóm người Đường Long đã điều khiển thương thuyền rời khỏi bầu khí quyển của hành tinh Minh Hải .


Nhìn vào puter , nhìn cái bản đồ tinh hệ của chính phủ liên bang Minh Hải , Đường Long than thở nói : " Không hổ là bản đồ tinh hệ do quốc gia giàu có đệ nhất Vô loạn tinh hệ thu thập , cả phương vị các tinh cầu của Vô loạn tinh hệ không ngờ cũng bị bọn họ thu thập được 5 phần , lợi hại lợi hại ! " Nói xong Đường Long tiếc nuối lắc đầu , bởi vì bản đồ tinh hệ này là bản buôn bán , trên mỗi hành tinh đều có giới thiệu đặc sản . Đối với khát vọng tìm được bản quân sự của Đường Long mà nói đương nhiên là đáng tiếc .


Bá vào vai Đường Long để quan sát bản đồ tinh hệ nên Đường Lệ Văn đột nhiên chỉ vào 1 điểm của bản đồ tinh hệ đồ hỏi : " Ca ca , đó là hành tinh gì vậy ? Sao xung quanh nó không có hành tinh khác ? "


Theo ngón tay Đường Lệ Văn chỉ , Đường Long phát hiện tại 1 vùng tối phía dưới của bản đồ tinh hệ đồ có một hành tinh hành chính lẻ loi nằm yên nơi đó . Có thể khẳng định hành tinh này ngoại trừ tinh vực cùng hằng tinh ra , không có một hành tinh khác tồn tại . Tại sao nói như vậy ? Trên bản đồ tinh hệ thì vị trí của nó bốn phía một mảnh tối đen mà .


Vừa thấy 1 hành tinh cô độc như vậy , Đường Long lập tức cảm thấy hứng thú chạm vào hành tinh này để xem xét tin tức . Chỉ thấy vốn là 1 điểm nhỏ như hạt đậu , lập tức trở nên khổng lồ , phía trên hành tinh này cũng xuất hiện cái tên " Địa cầu " .






Truyện liên quan