Quyển 2 - Chương 13: Sự cố Thiên giới
Cả trường bất động. Đứng chôn chân tại chỗ như tượng. Mặt ai cũng trắng bệch run sợ. Mấy học sinh nữ thì ngất lịm vì sock và quá sợ hãi.- Chị Thiên Nhi....Hơi quá tay rồi đó...._My sợ hãi, run cầm cập nhìn hành động của nó.
- Đúng rồi đó Nhi...Em có ác quá không ?_Khải
- Hừ...Cái lũ gian dối này cần phải bị trừng trị_Đan và Băng đồng thanh
- Haiz, mấy người kẻ tung người hứng, dù gì cũng hơi quá đáng_hắn bất quá, phải lên tiếng, nhìn ả đã ngấn từ lúc nào.
Như nhận được dấu hiệu gì đó. Băng lập tức cầm chặt tay nó.
- Dừng. Mau về_ít nói là vậy, đến âm độ giọng nói cũng không ấm áp chút nào
- Tại sao ?_nó khó hiểu
[ Thiên giới có chuyện. Mau về ]_Băng dùng thuật truyền ý nghĩ
- Ừ . Về thôi_Nó nói rồi bỏ về trước, không quên lườm 2 con nhỏ đằng sau.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Thiên giới~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Có việc gì vậy cha ?_Linh Đan hỏi cha cô
- Haiz...Hoàng thượng...Hoàng thượng..._Thái thượng lão quân thở dài, ấo úng nói
- Cha con làm sao ? Người mau nói đi_Nó không thể kiên nhẫn nổi.
- Người bệnh nặng rồi_đành phải nói sự thật
- Bệnh Lí do ? Vì sao lại bệnh _Khải cũng không đủ kiên nhẫn
- Ngọc Hoàng bệnh vì gì vậy ạ _My điềm đạm
- Ngọc Hoàng..trúng đọc tình
- Độc tình ?_Thiên
- Phải. Là độc tình
- Cho hỏi ngu cái. Độc tình là gì vậy _Kỳ lên tiếng tò mò
- Ta không biết_nó, My, Đan, Thiên đồng thanh
- Là loại độc dược mê hoặc. Khó giải lắm a !_Băng
- Cái này rất khó nói. Nhưng chắc chắn phải quan hệ thì mới trúng độc. Mẫu hậu ta thì đã..._Khải buồn bã
- Không phải mẫu hậu 2 người, thì chỉ có thể là ngan tình._Hắn nhìn Khải và nó
- Không thể. Chắc chắn không phải. Phụ hoàng ta không bao giờ làm chuyện đó._nó hoảng loạn, phản bác, cố gắng thanh minh cho người cha của nó.
- Không thì cô nghĩ là cái gì chứ Độc tình làm sao tự dưng có trong người cha cô được_hắn cáu gắt
- Tỷ bình tĩnh đi_My cố trấn an nó
- Việc này quả thật không đơn giản..._Thái thượng lão quân
Không gian trùm trong tĩnh lặng. Mỗi người một suy nghĩ. Mỗi người một tâm trạng.
- Xuân nhi và Vi nhi đâu ?_Khải
- Dạ_ nàng tiên nữ bay đến
- Thời gian qua Ngọc Hoàng thường xuyên làm gì nhất ?_vẫn cái giọng lạnh nhạt
- Ngọc Hoàng vẫn như bình thường...chỉ là...._Xuân nhi ấp úng đoạn cuối
- Chỉ là sao _Băng lên tiếng, cô ghét nhất loại con gái ăn nói ấp úng ra dáng điệu đà như vậy.
- Chỉ là dạo này Ngọc Hoàng hay xem các tiên nữ múa ca nhiều hơn trước thôi ạ_Vi nhi
- Múa ca Chẳng phải phụ hoàng ghét nhất là xem múa sao Đến Hằng Nga tỷ tỷ người cũng không muốn xem múa nữa là..._nó ngơ ngác
- Ngọc Hoàng xem tiên nữ nào _hắn
- Là một tiên mới. Cô ta tên là Tiểu Uyển_Vi nhi
- CHU TIỂU UYỂN _My giật mình hoảng hốt
Mọi người cũng giật nảy mình.
- Tiểu My, muội quen ả _Thiên
- Muội không rõ, nhưng mà....Cái tên này nghe rất quen. Vả lại...Muội có chút run sợ..._My không chắc chắn
- Đừng sợ, có ta rồi_Thiên đặt tay lên vai My an ủi
- Con trai ta...Lớn thật rồi_Thái Thượng lão quân nhìn 2 người
- Vào việc chính sự giùm cái_Đan lên tiếng
- 2 đứa sến súa vậy đủ chưa Để lũ FA gato à _Kỳ
- FA Gato _Thái thượng lão quân không hiểu gì sất ( Yun : ông nì trên giời mà lạc hậu qá )
- Cha không cần để ý đâu ạ_Đan
- Nếu My biết tên ả...Có lẽ ả không phải là người mới lên thiên cung, càng không phải là tiên nữ bình thường_Băng chốt lại
- Ả đang ở đâu _Nó bốc hỏa
- Mấy người suy luận sâu xa vậy đã đủ chưa _Hắn mãi mới nói được một câu
Tất cả ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
- Tôi nói chưa chắc đã đúng. Chi bằng đi hỏi Ngọc Hoàng_hắn
- Ừm. Ta đồng ý