Chương 27: Tinh Nguyệt nghi hoặc

Ngày hôm sau, Kinh Sư, Cô Đồng Viện Trúc Lâm, bầu không khí túc sát căng thẳng.
"Tiết Thanh Thu, hiện tại xem ngươi yêu nữ này như thế nào chạy thoát khỏi kinh sư"
Ngự Huyền mang theo thái giám cách ăn mặc.
Xung quanh hắn là Thần Cơ khôi lỗi thú bao vây, cười lạnh nói.


Xung quanh vô số cao thủ khác đều nghiêm nghị mà đối đãi.
Mà đối diện bị vây công người kia lại là một tuyệt sắc giai nhân, toàn thân là máu.
Nhưng ánh mắt của nàng lại không có chút gì gọi là sợ hãi hoặc hoang mang.


Chỉ có mang theo sát khí mãnh liệt, tỏa ra khí thế bất khuất, thân ảnh kia làm cho xung quanh không ai muốn làm chim đầu đàn ra tay trước.
"Các ngươi nếu có thể làm được, cứ việc ra tay"
Tiết Thanh Thu nhàn nhạt nói, tuy tình hình nguy cấp nhưng khuôn mặt nàng vẩn thản nhiên mà đối đãi.


"Như vậy chư vị, nhanh ra tay tránh đêm dài lắm mộng" Mạnh Khánh Chi híp lại ánh mắt, lạnh lùng hô.
Đang lúc các cao thủ kéo căng cơ thể, chuẩn bị đồng loạt ra tay.
Đột nhiên một âm thanh ẻo lã ngả ngớn xuất hiện, vang vọng xung quanh trúc lâm rộng lớn.


"Các ngươi một đám đại hán nam nhân, lại vây công một nữ nhân"
"Trong miệng lại còn là tự xưng chính đạo, thật làm cho ta mở rộng tầm mắt đó a"
...
"Là ai?"
Nhất thời quần tình rung rung, Vấn Thiên đạo nhân cảnh giác xung quanh.
"Phía trên bầu trời" Phan Khấu Chi sau lưng mát lạnh, chỉ tay hô lớn.


Mà cũng đúng lúc này, bốn thân ảnh cũng đạp không mà đứng, khí tức kinh khủng trên người tuôn trào mà ra.
"Động Hư, lại còn có bốn vị Động Hư tiến vào kinh sư"
"Tại sao có thể tại kinh sư phi hành cơ chứ, vô vi đại trận vẩn còn tác dụng trên người chúng ta mà"
"Là ma môn cứu viện sao?"


available on google playdownload on app store


“Không thể nào, ma môn tại sao có thể nhiều Động Hư như thế nguyện ý cứu viện Tiết ma nữ”
Cả đám cao thủ đều hơi kinh, một lúc xuất hiện bốn vị Động Hư, đây là quá kinh dị đi.
Cũng tại trong lúc này, cả kinh sư đều nao nao nhìn về bầu trời.
...


Cúc Nguyệt Quang không thèm nhìn bọn hắn, hướng về Tiết Thanh Thu hơi chấp tay nói
"Tiết tông chủ, nhà ta chủ thượng muốn gặp ngươi bàn luận một chút chuyện hợp tác, chúng ta trước tiên đưa ngươi rời đi kinh sư"
Nghe vậy, Tiết Thanh Thu hơi cau mày ngọc, cảnh giác lạnh lùng nói
"Các vị là?"


"Trưởng lão Võ Hồn Điện, Quỷ Mị" Quỷ Mị nhàn nhạt nói
“Tê..” Bên dưới mọi người hơi hút một hơi lạnh.
Cho dù tại các đại phái đứng đầu nhất thiên hạ, trưởng lão cao nhất chỉ là Nhập Đạo đỉnh phong mà thôi.


Hiện tại lại nghe Võ Hồn Điện cái này vừa biết tên thế lực bên trong trưởng lão lại là Động Hư chí cường, làm sao không chấn kinh.


Bên cạnh, Lãnh Trúc bị không thèm để ý đến, khuôn mặt biến âm trầm nói, mạnh miệng nói "Các ngươi là ai, mong rằng nếu không liên hệ việc của mình, xin mau rời đi để tránh xung đột không cần thiết"
"Ngươi là…" Cúc Nguyệt Quang nhìn hắn một mắt, nhàn nhạt nói


Ngữ khí đối phương rõ ràng mang theo vô cùng xem nhẹ ý vị.
Lãnh Trúc khuôn mặt càng âm trầm ra nước "Tự Nhiên Môn, Lãnh Trúc"
"Ồ, lại là một trong bát đại chính đạo tông môn Tự Nhiên Môn, rất đáng gồm đó a"


"Như vậy đi, sau khi trở về ta sẽ đề nghị miện hạ trước hết đồ ngươi Tự Nhiên môn được hay không!"
"Còn bây giờ, ai ngăn cản Tiết Tông chủ rời đi, như vậy thì ch.ết!!!!"
Cúc Nguyệt Quang làm ra một khuôn mặt chế nhạo, ánh mắt mang theo xem thường nói.


Vừa dứt, xung quanh trúc lâm, thêm sáu đạo Động Hư khí thế nổi lên bao quanh đè ép về phía bọn người bên dưới.
Nhất thời mười cổ Động Hư chi ý tại bầu trời khuấy đảo, ép đến trong kinh sư mọi người trầm trọng.


Phan Khấu Chi, Vấn Thiên, Nguyên Chung, Ngự Huyền, Thần Đồ Tội, Mạc Tuyết Tâm các Động Hư cái trán đều mồ hôi lạnh chảy xuôi, đừng nói còn lại như Nhập Đạo đỉnh phong như Ảnh Dực.
"Làm sao lại, làm sao thiên hạ có nhiều Động Hư như vậy xuất hiện"


"Ma môn không thể ẩn giấu xâu như vậy được" Phan Khấu Chi con mắt muốn nứt, lẩm bẩm.
Lại nhớ lại lời Cúc Nguyệt Quang vừa nói, hắn tâm như rơi vào hầm băng.
“Đều là Động Hư trung kỳ, thiên hạ từ khi nào xuất hiện thế lực như vậy”
Nguyên Chung chấp tay trước ngực, vô cùng ngưng trọng than nhẹ.


Những người còn lại đều kéo căng cơ thể, nguy cơ trí mạng bất ngờ đổ xuống làm cho ai nấy đều toàn thân lạnh lẽo.
Tiết Thanh Thu ánh mắt lắp lóe, nghĩ nghĩ sau đó tung người đi đến bên cạnh Cúc Nguyệt Quang bọn người.


Mà bên dưới không ai giám ngăn cản, ngay cả trong hoàng cung mấy cổ mờ mịt khí tức cũng không có dị động.
“Như vậy làm phiền chư vị rồi” Nàng hướng về Cúc Nguyệt Quang chấp tay nói.
"Ha ha, nguyên một đám hϊế͙p͙ yếu sợ mạnh...ha ha chính đạo ...ch.ết cười lão tử....ch.ết cười lão tử "


Thứ Đồn nhìn xem như vậy, cười lớn vô cùng sảng khoái, tiếng cười của hắn như vả vào mặt của Nguyên Chung đám người.
Mà bên dưới Mạc Tuyết Tâm bọn người hai tay nấm chặt, cắn chặt hàm răng không nói gì.


"Các vị có thể mang theo ta sư muội cùng một vài người cùng rời kinh sư được không" Tiết Thanh Thu nhìn xem bên cạnh mười vị Động Hư bá đạo không coi ai ra gì, nói nhẹ.
Nàng còn ẩn ẩn cảm nhận một khí tức xa lạ mạnh mẽ không kém mình lúc toàn thịnh ngăn lại Lận Vô Nhai.


Biết rõ ngay lúc này đã không có lựa chọn nào khác, mà đối phương không lợi dụng thời cơ ra tay với mình, có lẽ về sau thật có hợp tác không chừng.
"Tiết tông chủ yên tâm, Miện hạ nhà ta đã phân phó hết thảy theo ý của Tiết tông chủ, cứ giao cho ta" Quỷ Mị chắp tay, rời đi.


Mà nghe vậy, Tiết Thanh Thu cùng bọn người bản địa đều không hẹn mà cùng nghĩ tới, có đại nhân vật xem trọng nàng rồi.
Nhưng tình thế này, Tiết Thanh Thu chỉ có thể đi theo bọn người này.
...
Một lát sau, Quỷ Mị mang theo Tinh Nguyệt Tông nhóm tiểu yêu nữ cùng một tiểu cô nương đã ngất xỉu.


Còn kèm theo một nam nhân khuôn mặt kinh nghi.
"Người này toàn thân là độc, giao cho ngươi đấy Thứ Đồn"
Quỷ Mị quăng Tiết Mục cho Thứ Đồn đón lấy, tên này chơi độc nhất lưu đấy.
Tiết Mục hiện tại cũng còn mộng bức, không biết tình hình ra sao.


"Tự Nhiên Môn tông chủ Lãnh Trúc, ta đã nói rồi, chờ bọn ta tới cửa a"
Cúc Nguyệt Quang khinh thường nhìn bên dưới đám người, nhạo báng nói.
"Đi thôi"
Tiết Thanh Thu liếc bên dưới đám người, bị Huyết Thứ mang theo phi hành rời đi.


Mà Phan Khấu Chi hay Thần Đồ Tội đều cắn răng im lặng nhìn Tiết Thanh Thu bình yên rời đi, sắc mặt đều lúc xanh lúc trắng.
...
Lục Phiến Môn trước cửa, Hạ Hầu Địch nhìn xem trên bầu trời bá đạo nhóm người rời đi, bàn tay nắm thật chặc yêu đao.
Bên cạnh Tuyên Triết cũng mồ hôi lạnh chảy ra.


"Tiết Thanh Thu lại có quan hệ với nhiều như vậy Động Hư"
"Bệ hạ lần này hành động quá sơ xuất rồi, sau này làm sao có thể chống lại hơn mười vị Động Hư điên cuồng trả thù cơ chứ, hoàng thất nguy rồi"
"Thiên hạ này còn nhiều Động Hư như vậy sao Tuyên Hầu" Hạ Hầu Địch âm thanh phát run hỏi.


“Ta cũng không biết rõ, nhưng chắc chắn một điều là thiên hạ sẽ loạn, chính đạo cũng ma đạo đều không thể thoát được” Tuyên Triết ngưng trọng nói
“Nhất định phải tr.a cho ra lai lịch bọn hắn, nếu có thể cầu hòa thì tốt hơn”
...
Mà trúc lâm nơi khác


Lận Vô Nhai ngưng trọng nhìn xem lão giả cao to chắn trước mắt mình, chăm chú nói "Thiên hạ này vẫn còn có chí cường như các hạ, chưa nghe tôn tính đại danh"
"Bản tọa Võ Hồn Điện nhị cung phụng, Kim Ngạc"
"Ngươi cũng rất mạnh, tuy nhiên so với nhóm người kia thì vẩn kém xa lắm, có dịp tiếp tục luận bàn "


Kim Ngạc Đấu La nhàn nhạt nói, sau đó cảm nhận được Quỷ Mị bọn người rời đi, cũng biến mất trong bóng đêm.
“Sư phụ, người này thật mạnh” Mộ Kiếm Ly ngưng trọng vô cùng nói.
"Là rất mạnh, không kém hơn ta chút nào"


"Thiên hạ tại sao có thêm nhiều Động Hư như vậy chứ, lại càng thêm loại này chí cường giả, thật không lẽ trước nay cái gọi là bát đại đỉnh cấp tông môn chỉ là trò cười"
Lận Vô Nhai thu kiếm vào, nhìn bầu trời thì thào nói, hắn cũng vô cùng nghi hoặc.


“Thiên hạ này sắp phải loạn, ngươi cùng vi sư trở về tông môn đi thôi, hiện tại tiếp tục bái kiếm đã không còn ý nghĩa”
“Vâng” Mộ Kiếm Ly gật gật đầu.

Cổ Đồng Viện.
“Sau này sẽ là vô tận trả thù” Nguyên Chung chấp tay, u sầu quay người rời đi.


Nghĩ đến cảnh Tiết Thanh Thu mang theo mười vị Động Hư trung kỳ tiến đến sơn môn, mọi người tại đây ai cũng run rẩy, nhất là Tự Nhiên Môn Lãnh Trúc.
Cứ như vậy đám cao thủ tụ tập quay công Tiết Thanh Thu mỗi người mang theo âm trầm quay về sơn môn, chuẩn bị đối ứng tình hình sắp tới.


Tất cả đều rõ, một cơn sóng lớn đang tiến đến, nó sẽ quét ngang thiện hạ này.

Linh Châu thành, Yến Chi Phường.
Bây giờ bên trong, đám tiểu yêu nữ của Tinh Nguyệt Tông đều đang cẩn thận từng li từng tí mà dẫn theo Cúc Nguyệt Quang cùng Huyết Thứ vào đại sảnh.


Về phần Quỷ Mị cùng Thứ Đồn bọn người đã quay về nơi không gian thông đạo trấn giữ tại đó.
“Tiết tông chủ, đây là Huyết Long thảo, thánh dược chữa nội thương, hi vọng giúp ích” Huyết Thứ từ hồn đạo khí lấy ra một hộp ngọc, đặt tại Tiết Thanh Thu trước mặt.


“Các vị hao tâm cứu ta cùng tông môn nhân tài một mạng, hiện tại lại bỏ ra thánh dược bật này, tha thứ Tiết Thanh Thu ta không giám nhận”
Tiết Thanh Thu hiện tại đã cơ bản trị một ít thương thế ngoài da, thay đổi lại quần áo tông chủ, nhìn đã có lại uy nghiêm ngày xưa, chậm rãi lắc đầu nói nhẹ.


Sau lưng nàng là Tinh Nguyệt Tông cao tầng cùng cận vệ đều mang theo một ít cảnh giác, mà phần nhiều là hiếu kì, kinh nghi nhìn xem hai vị Động Hư xa lạ này.
Không phải các nàng lấy oán báo ơn, nhưng một thế lực mạnh mẽ như vậy lại đơn phương giúp đỡ mình nhiều như vậy, thật làm cho người ta không nghĩ ra.


Lúc trước, khi nghe được mười vị Động Hư hoành hành bá đạo tại kinh sư cứu ra Tiết Thanh Thu cùng Tinh Nguyệt tông phân đà các đệ tử, các trưởng lão cũng kinh hãi gần ch.ết.
“Không trách các vị cảnh giác chúng ta, nhưng bọn ta cũng chỉ phụng mệnh hành sự mà thôi"


"Tiết tông chủ cứ việc chửa hết thương thế, vài ngày sau chúng ta đại nhân sẽ đến cùng ngài bàn chuyện” Cúc Nguyệt Quang mỉm cười nói.
Nghe vậy Tiết Thanh Thu trầm mặt một lát, đưa tay nhận lấy Huyết Long Thảo, nhẹ giọng nói
“Như vậy xin thay ta nói cảm tạ với vị đại nhân của các ngươi”


Nhìn xem nàng nhận lấy, Cúc Nguyệt Quang cùng Huyết Thứ mỉm cười.
Sau đó liếc nhìn xung quanh các yêu nữ của Tinh Nguyệt Tông, toàn tông đều là yểu điệu kiều mị nữ nhân đúng là hiếm gặp.
...






Truyện liên quan