Chương 36: Hài hòa

Qua một lúc lâu, Tiết Thanh Thu mới lấy lại nhận thức, cảm nhận được Nham Kiều đang ôm lấy mình mà yêu thương ôn nhu vuốt ve trên cơ thể mình, nàng khóe miệng khẽ câu lên, tâm tình khá là vui vẻ.
Đặt biệt là trên ngón tay chiếc kia chẳng biết lúc nào mang lên tinh xảo băng tinh giới chỉ, càng làm nàng hài lòng.


Sớm từ Bỉ Bỉ Đông nơi đó nàng đã biết qua ý nghĩa giới chỉ này.


Đây không chỉ là thể hiện rằng mình là người của hắn yêu quý, mà còn là thủ đoạn để hắn luôn có thể bảo vệ nàng mọi lúc mọi nơi. Cảm giác được che chở, được quan tâm thật sự làm nàng cảm thấy nội tâm rất ngọt, rất mê mẩn.


Nhìn xem nàng ánh mắt hơi mang theo ôn nhu chăm chú, Nham Kiều bàn tay vuốt lấy tóc dài, ôn nhu cười nói “Thích không?"
“Ngươi vẩn luôn ôn nhu như vậy sao” Tiết Thanh Thu tay nhỏ trên ngực hắn mà vuốt nhè nhẹ, mềm giọng hỏi.


“Chỉ đối với nữ nhân của ta mà thôi” Nham Kiều yêu thương trên môi đỏ của nàng hôn nhẹ, chăm chú nói.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau, đều tâm tình rất không tệ.


Tiết Thanh Thu hiện tại khá là hài lòng nam nhân này, về mọi phương diện đều rất tốt, còn rất biết che chở lấy nữ nhân của mình.
Nàng tuy là siêu cấp nữ ma đầu, nhưng nội tâm vẩn là một nữ nhân đấy, vẩn muốn tìm một nơi để tựa vào.


available on google playdownload on app store


Đặc biệt là lúc nãy hắn dũng mãnh xâm lược, đã chinh phục được nội tâm cao ngạo của nàng.
Cảm nhận được bên trong mật huyệt của mình vẩn còn chứa lấy lượng lớn dương tinh của Nham Kiều, Tiết Thanh Thu đều bắt đầu suy nghĩ miên man nếu có hài tử thì sẽ như thế nào rồi đấy.


“Ngươi lúc nãy vẩn còn chưa thỏa mãn đúng không?”
Tiết Thanh Thu tay ngọc bắt lấy thanh kia vẩn còn căng cứng dương căn, mị ý tràn đầy lườm hắn một mắt.


Nói xong thân thể mềm mại nhẹ nhàng trượt xuống dưới, mở ra anh đào miệng mà ngậm lấy thô to long đầu, nhẹ nhàng chăm sóc lấy cái này làm nàng mê mẫn.
“Hô” Nham Kiều thoải mái thở ra một hơi dài, ôn nhu nhìn xem nàng tỉ mỉ mà phục vụ.


Sáng hôm sau, các tiểu yêu nữ nhìn xem Tiết Thanh Thu tùy ý mà ngồi trong lòng Nham Kiều trên đại điện.
Mọi người con mắt đều trừng lớn.
Đây là tuyệt thế ma đầu đây sao? làm sao đều chỉ nhìn thấy một tiểu nữ nhân nũng nịu mà nỉ non trong ngực nam nhân mình mà thôi.


“Hôm nay ta mang ngươi đi một nơi” Nham Kiều nhìn xem trong lòng mình Tiết Thanh Thu, cười nói.
“Là đi ra mắt bà lớn đúng không”
Giai nhân trong ngực kiều mị liếc hắn một mắt, tiếp tục híp mắt ỷ lại trong lòng hắn.
Từ khi chấp nhận trao thân, lại bị chinh phục triệt để.


Tiết Thanh Thu đã hiển lộ rõ tiểu nữ nhân tư thái bị nàng chôn giấu nhiều năm nay.
Mà Nham Kiều cũng rất thích nàng ỷ lại như vậy, thậm chí hắn cảm thấy hiện tại Tiết Thanh Thu càng thêm mê người rồi.


“Một lát cùng ta đi dạo phố, đã rất lâu ta chưa từng thể nghiệm qua” Tiết Thanh Thu đột nhiên ngẩn đầu, ôm lấy cổ Nham Kiều mà nói.
“Ân, ngươi muốn đi đâu đều được, ta sẽ mọi lúc mọi nơi mang ngươi đi”
Nham Kiều mỉm cười, ôm lấy mê người vưu vật này thật chặt.


Linh Châu thành trên đường phố, tại mọi người ánh mắt bất khả tự nghi bên trong, Tiết Thanh Thu mang lấy lụa mỏng khăn che mặt, tự nhiên mà ôm lấy cánh tay của Nham Kiều, hứng thú ngắm nhìn nhộn nhịp xung quanh.
Tại những nơi đi qua, không ai giám nhìn nhiều hai mắt, đều cố ý cúi thắp đầu của mình.


Bởi vì có một số thứ, chỉ cần nhìn nhiều một chút là có thể mất mạng đó a, bọn hắn không muốn ch.ết oan như vậy.
“Ta xem bọn hắn đều càng sợ hãi ngươi hơn cả ta đấy”
Tiết Thanh Thu cảm nhận xung quanh bầu không khí, tựa vào vai hắn, mềm mại cười nói.


Nham Kiều cười cười mà vòng tay ôm lấy eo nhỏ của nàng, không biết giải thích như thế nào.
“Tông chủ không biết đó thôi, miện hạ tại Linh Châu thành lúc chỉnh đốn không biết tự tay dọn đi bao nhiêu hạng ác ôn, đầu lâu đều có thể chất cao một tầng lầu đi”


Trác Thanh Thanh đi theo bên cạnh Nham Kiều, che miệng cười nói.
“Đúng vây, bây giờ nhân gia đều còn sợ hãi đây này”
La Thiên Tuyết ở một bên phụ họa, nhưng miệng cười toe toét nào có chút gì gọi là sợ hãi, con mắt nhìn Nham Kiều đều muốn chảy ra nước.


“Các ngươi a…” Nham Kiều buồn cười trừng các nàng, lại không thể làm gì.
Khiến cho chúng hộ vệ càng vui vẻ mà cười tươi như hoa, các nàng biết rất rõ chỉ cần bị Nham Kiều xem là người mình, hắn đều rất là ôn chu chiều chuộng đấy.


Mà các tiểu yêu nữ hộ vệ tuy còn chưa bị hắn phá thân, nhưng đều không sai biệt lắm bị hắn sủng hạnh đến cao trào không biết bao nhiêu lần.
Cũng đã triệt để xem như nữ nhân của hắn, nhưng các nàng lại thích công việc làm hộ vệ cho hắn khi Nham Kiều đến Linh Châu thành.


Ý nghĩ của mấy tiểu yêu nữ này làm sao mà giấu được Tiết Thanh Thu, nhưng nàng cũng không để ý gì, chỉ cần hắn vẫn như hiện tại không thay đổi đối với mình, đối với Tinh Nguyệt Tông là đủ rồi.


Cứ như thế một đường cười nói, Nham Kiều mang nàng mua đủ thứ quà vặt, lại đi đến khắp nơi trong thành mà du ngoạn, quả nhiên có tăng thêm không thiếu tình cảm.

Mà tin tức Tiết Thanh Thu, siêu cấp ma nữ trở thành nữ nhân của Nham Kiều cũng theo Linh Châu thành bí mật truyền khắp thiên hạ.


Mọi người đều biết, Tinh Nguyệt Tông từ đây đã chắc chắn mà tựa vào Võ Hồn Điện cái này quái vật khổng lồ, quật khởi đã thế không thể đỡ.
Nơi xa Vân Châu, Vấn Kiếm Tông.
“Nàng cuối cùng cũng tìm được nam nhân phù hợp rồi sao?”


Lận Vô Nhai đứng chấp tay mà nhìn nơi xa vân hải, tâm tình phức tạp.
Sau lưng hắn Mộ Kiếm Ly nhìn xem sư phụ trầm tư, cũng hiểu rõ một số việc, nhưng nàng lại không biết góp lời như thế nào.
“Sư phụ, ta muốn đi Linh Châu bái kiếm”
Một hồi lâu, mộ Kiếm Ly mới kiên định nói.


“Nơi đó hiện tại đúng là thích hợp ngươi bái kiếm, nhưng ta có dự cảm, ngươi một khi đến đó lại cũng không thể quay về” Lân Vô Nhai than nhẹ nói.


“Ở đó hiện tại không hổn loạn, không như những nơi khác có ma môn gian tặc hoành hành, tại sao lại nguy hiểm?” Mộ Kiếm Ly mơ hồ không rõ, ngơ ngác hỏi.
“Ý ta không phải như thế, thôi được rồi ngươi cứ đi đi, chú ý an toàn”


Lận Vô Nhai không biết nên giải thích như thế nào, chỉ đành gật đầu đồng ý.
Mộ Kiếm Ly không nghĩ nhiều, thấy sư phụ cho phép lập tức quay người rời đi, nàng tính cách luôn vô cùng dứt khoát.


Nhìn xem đệ tử đi xa, Lân Vô Nhai mới thầm nói nhỏ “Ta là sợ ngươi về sau lại không nguyện ý rời đi nơi đó mà thôi”

“Không ngờ ngươi Võ Hồn Điện là từ một thế giới khác mà đến, chẳng thể trách từ mấy ngàn năm trước đến nay đều chưa từng nghe nói qua”


Tiết Thanh Thu cùng Nham Kiều quay về Võ Hồn Điện, nhìn xem nguy nga tráng lệ, hùng vị Võ Hồn Thành, nàng tâm cảnh đều khiếp sợ nói.
Cả ngày đi theo Nham Kiều du ngoạn, đến chiều nàng mới đi theo Nham Kiều mà gặp Bỉ Bỉ Đông.


Thiết nghĩ Võ Hồn Điện là cư ngụ trong một bí cảnh rộng lớn, nhưng lại không thể nghĩ tới lại là đến từ một thế giới khác.
“Thấy nơi này như thế nào”
Nham Kiều đem nàng ôm vào lòng, từ bên trên nhìn xuống cả tòa hùng thành, kề sát bên tai nàng hỏi.


“Rất sạch sẽ, rất nghiêm trang, cao thủ nhiều như mây, nội tình kinh khủng, cùng với quản lý rất ngay ngắn”
Tiết Thanh Thu cảm nhận một lúc lâu, mới mềm mại mặt hắn ôm ấp, tán thưởng nói.
“Dù sao đây là tập hợp tâm huyết của ta và đại tỷ ngươi nhiều năm mà” Nham Kiều tự hào nói.


Võ Hồn Điện là tập hợp mấy mươi năm Nham Kiều cùng Bỉ Bỉ Đông kinh doanh, mà thành quả cũng làm cho hai người bọn hắn rất vui mừng.
“Tốt, hiện tại mang ngươi đi gặp các muội muội” Nham Kiều hôn nàng khuôn mặt, cười hắc hắc nói.
“Đức hạnh!”


Tiết Thanh Thu mềm mại trắng hắn một mắt, hiện tại nàng đã rất tự nhiên mà cùng hắn liếc mắt đưa tình.
Chỉ một hành động của nàng như vậy, cũng làm cho Nham Kiều muốn xách thương lên ngựa, đúng là yêu tinh mà.


Nhìn xem chư nữ líu ríu mà hỏi thăm Tiết Thanh Thu đủ mọi việc, Nham Kiều bị đá sang một bên mà nhứt cả trứng.
Nhưng nhìn xem các nàng đều rất là thoải mái mà trò chuyện với nhau, hắn trong lòng cũng đặc biệt vui vẻ đấy.


Bỉ Bỉ Đông cùng Tiết Thanh Thu nói chuyện với nhau một lát, nhường lại không gian cho các tiểu muội, đi đến bên người Nham Kiều, đẫy đà thân thể nhẹ nhàng chui vào lòng hắn.
“Ra tay thật là nhanh đây”
Nàng nhìn xem đem nàng ôm chặc lấy Nham Kiều, cười không phải cười nói.


“Khục, cũng nhờ muội lót đường từ trước” Nham Kiều ho khan một tiếng, ôm chặt nàng mà thâm tình nói.
“Hừ, chỉ trách chúng ta nhiều người như vậy đều không thể thỏa mãn được ngươi, hiện tại tất nhiên phải tìm thêm tỷ muội mà trợ giúp”


Bỉ Bỉ Đông chủ động trên mặt Nham Kiều hôn một ngụm, hai tay ôm cổ hắn nũng nịu mà nói nhỏ.
“Vẩn chưa muốn có bảo bảo sao” Nham Kiều kề bên tai nàng nói nhỏ.
“Hiện tại chưa giải quyết thần giới nguy cơ, muội không muốn có sớm như vậy” Bỉ Bỉ Đông nhụi vào lòng hắn, ngại ngùng nói.


“Ân, thời điểm đó sớm thôi”
Nham Kiều nhìn nàng mê người như vậy, nhịn không được hôn lên môi nàng, chui vào bên trong chiếm giữ lấy lưỡi mềm mại của nàng.
Bỉ Bỉ Đông cũng mềm mại đáp lại.

Gần đó, Tiết Thanh Thu đang ứng phó các vị muội muội mới gặp này.


“Thanh Thu tỷ, công pháp song tu của tỷ thật lợi hại nha, thời gian này chỉ cần cùng phu quân giao hoan thì có thể phụ giúp tăng thực lực"
"Mà lúc hoan ái lại càng thêm thoải mái rồi, so với lúc trước đều thoải mái hơn nhiều” Độc Cô Nhạn nói lời ô kinh người.


“Ngươi các sắc nữ này, mau đi qua một bên” Thanh Liên ghét bõ mà đẩy Độc Cô Nhạn ra xa.
“Hừ hừ, ngươi cũng học so với ai đều nhanh còn nói ta đây” Độc Cô Nhạn không chịu yếu thế chút nào mà cùng Thanh Liên quấn nhau dây dưa lấy.
...






Truyện liên quan