Chương 85: Chuẩn bị bế quan
Hạ Thiên Hàn nhìn xem Huyết Đồng Tử ngồi bên cạnh, lạnh giọng nói "Ngươi quang minh chính đại hiện thân, không sợ Lục Phiến Môn cao thủ vây quét"
"Hừ, ta tại Linh Châu thành an ổn tuân theo quy củ, không lẽ Lục Phiến Môn can đảm tại đây ra tay với ta hay sao?" Huyết Đồng Tử khinh thường nói.
Hắn trước giờ một mực tại quan ngoại U Minh Cung trú ngụ, nguyên nhân cũng là do hắn bị Lục Phiến Môn truy nã gắt gao.
Hiện tại hiếm thấy cơ hội an toàn đi ra ngoại giới, đương nhiên không cam lòng ẩn nấp trong bóng tối.
Nghe vậy, Hạ Thiên Hàn cũng không nói tiếp, bởi vì Huyết Đồng Tử nói là sự thật.
Tại Linh Châu thành, tất cả mọi người đều như nhau, phải an ổn mà làm kinh doanh việc của mình, nếu muốn nháo sự thì tốt nhất viết trước di thư để lại.
...
"Hắc hắc, Lục gia trang trang chủ Lục Hằng Viễn, Linh Thứu sơn trưởng lão Mộc Đào đoàn người vậy mà bám theo đến tận đây, thật sự âm hồn bất tán đâu"
Huyết Đồng tử nhìn xem ngồi nơi xa chăm chú quan sát bọn hắn nhóm người, cười lạnh nói.
"Hai nha đầu này giết Tây Môn gia thiếu chủ"
"Bọn hắn cùng đối phương vốn là minh hữu mấy trăm năm, đương nhiên không bỏ qua" Hạ Thiên Hàn nhìn xem Bạch Nhược Tuyết cùng Khinh Nhược Trần hai người, lạnh nhạt nói.
"Hừ, theo tới thì lại làm sao? chúng ta từ đầu lại không có ý định rời đi Linh Châu thành" Huyết Đồng Tử nhếch miệng cười.
Bách Nhược Tuyết cùng Khinh Nhược Trần cũng hơi kéo kéo khóe miệng, các nàng lúc trước ra tay vốn đã suy tính kỹ lưỡng.
Hiện tại các nàng lâu dài tại Linh Châu thành trú đóng, Tây Môn gia, Linh Thứu sơn, Lục gia trang mấy cổ thế lực này tuy muốn trả thù, nhưng làm sao giám ra tay đâu.
...
Yến Chi Phường, nơi đây vẫn như lúc trước, vô số thanh xuân tịnh lệ, lại mang theo một chút yêu mị khí chất các yêu nữ ra ra vào vào.
Trong diễn võ trường, cũng có các nữ đệ tử đang thao luyện vũ kỹ.
Trên thân các nàng đều chỉ mặc nhẹ nhàng võ phục, mồ hôi khi luyện công thấm ướt làm lộ ra trắng nõn da thịt, xuân quang như ẩn như hiện.
Tinh Nguyệt tông hiện tại số lượng nữ đệ tử đã có hơn hai vạn chi chúng, phần lớn tại Dạ Huyện sơn môn bên kia tu luyện.
Chỉ có một phần tinh anh là được ở vào Yến Chi Phường, ở gần Tiết Thanh Thu nhất.
Nham Kiều lúc này đang ôm lấy kiều tiểu thân thể Nhạc Tiểu Thiền, thoải mái mà nằm trên ghế.
"Sư công, nghe sư phụ nói người sắp bế quan đột phá?" Nhạc Tiểu Thiền thích ý mà hôn lấy Nham Kiều một ngụm, đôi mắt kiều mị nhìn hắn mà nhẹ hỏi.
"Ân, nói là bế quan, tuy nhiên không tốn bao lâu thời gian" Nham Kiều bàn tay vuốt ve mê người thân hình này, cười nói.
"Tiểu Thiền ngươi đều nhanh bước vào Nhập Đạo rồi" hắn cảm nhận trên người nàng khí tức, hắn nhẹ giọng nói.
Nhạc Tiểu Thiền nhớ tới việc này, nhếch miệng cười, tâm tình hết sức vui vẻ.
Nàng hơi đỏ mặt, kề sát bên tai Nham Kiều, mị ý tràn đầy than nhẹ "Ân, đến khi đó Thiền nhi nhất định thật tốt hầu hạ sư công"
Nghe vậy, Nham Kiều buồn cười, hôn nàng một ngụm, ôn nhu nói "Sư công rất chờ mong đây, đều bị Thiền nhi ngươi câu dẫn thật lâu, sư công sắp không nhịn được"
Nhạc Tiểu Thiền nghe vậy hơi đắc ý, ngón tay ngọc trên trán hắn điểm nhẹ, giọng nói mềm nhu nhu "Đêm qua khi mẫu thân các nàng ngất đi, ta rõ ràng đã dùng nơi đó cho sư công thỏa mãn đây, hiện tại lại càng tham lam rồi"
Nhớ đến đêm qua tại Giáo Hoàng điện, đợi mẫu thân, sư phụ cùng các vị tỷ tỷ đều thỏa mãn ngủ say, nàng vậy mà nhịn không được dùng khe huyệt ướt đẫm mật dịch của mình chà sát sư công thô to dương căn.
Khi đó cảm giác khoái cảm quá lớn đánh vào linh hồn nàng, nếu không phải sư công ngăn cản, nàng kém một chút đã nhịn không được muốn đem cái kia của sư công nhét vào mật huyệt đâu.
Khuôn mặt nàng đỏ ửng, ôm lấy Nham Kiều thật chặt, mềm giọng nói "Không ra hai ngày mà thôi"
"Thiền nhi cũng thật chờ mong, muốn hoàn toàn giao thân thể cho sư công tất cả"
Nham Kiều xem nàng mật ý như vậy, ôm nàng mềm mại thân thể thật chặt, cười nói "Đêm qua các tỷ tỷ của ngươi đều chứng kiến đâu"
"Cái gì, mọi người không phải khi đó đã ngủ hết sao?" Nhạc Tiểu Thiền ánh mắt phiêu hốt.
"Các nàng đều giả vờ đấy, là Vô Dạ giúp các nàng che giấu khí tức" Nham Kiều vuốt nhẹ mái tóc của nàng, thú vị nói.
Khuôn mặt Nhạc Tiểu Thiền càng đỏ hơn.
Bởi vì còn ngại ngùng, nàng mỗi đêm chỉ đợi các tỷ tỷ nghỉ ngơi mới giám cùng sư công triền miên.
Nhưng hiện tại lại bị các tỷ tỷ toàn trình quan sát nàng sấu hổ tư thế, làm sao có thể chịu đựng ở.
"Sư công, ngươi cũng không nhắc nhở nhân gia rồi" nàng đỏ mặt chụp hắn một cái.
"Tốt tốt, các nàng sẽ không trêu chọc ngươi" Nham Kiều nắm lấy tay nhỏ của nàng, cười nói.
"Hừ, nhân gia mới không sợ các nàng đâu" Nhạc Tiểu Thiền ngạo kiều hừ nói, sau đó tiếp tục tựa đầu vào ngực hắn, tham lam ngửi lấy sư công khí tức.
...
Nơi xa các yêu nữ nhìn xem thiếu tông chủ của mình thích ý nằm trong ngực Nham Kiều miện hạ nũng nịu.
Các nàng trong mắt đều là hâm mộ chi ý, các nàng cũng muốn được nằm trong lòng vị kia mà nũng nịu lấy đâu.
Bên trong Tinh Nguyệt Tông có vô số yêu nữ mị hoặc chúng sinh sẵn lòng mở lấy đào nguyên tiếp đón vị này miện hạ sủng ái.
Mà tông chủ cũng chưa từng có ý ngăn cản, thậm chí cũng đã từng có ý để các nàng thỏa mãn thật tốt Nham Kiều miện hạ mọi lúc mọi nơi.
Đối với cái này, các yêu nữ vốn cũng không có bất kỳ cái gì bất mãn, ngược lại nội tâm còn mừng thầm lấy.
Nhưng vị miện hạ này vẫn luôn rất khắc chế, thỉnh thoảng chỉ cùng các nàng nói đùa một chút, chưa bao giờ tùy ý làm bậy đối với các nàng.
Mà hắn càng như vậy, các yêu nữ càng quyết tâm muốn được vị này miện hạ đặt các nàng dưới thân mà mạnh mẽ sủng ái lấy.
Cùng Nhạc Tiểu Thiền tình ý tâm sự một lát, Nham Kiều nhẹ giọng nói "Nên quay về dùng cơm trưa rồi"
"Ân" Nhạc Tiểu Thiền nhu nhu đáp, nàng đã quen thuộc cùng nhau dùng bữa với các tỷ tỷ, không khí gia đình cũng làm nàng rất thoải mái lấy.
Hai người mật mật ôm nhau biến mất tại chỗ, để lại các yêu nữ nhỏ giọng nghị luận.
...
Hồ Tâm Đình.
Trên bàn cơm, Tiết Thanh Thu chư nữ đang nhẹ giọng hướng về Nham Kiều cùng Bi Bỉ Đông hỏi hang lấy.
"Phu quân, có nguy hiểm không?" Thanh Liên cho Nham Kiều gắp một lát cá, nhẹ giọng hỏi.
Thiên Nhận Tuyết, Tần Vô Dạ chúng nữ cũng một mặt chăm chú.
"Không có nguy hiểm đấy, ta cùng Đại tỷ của các ngươi đã chuẩn bị kỹ lưỡng" Nham Kiều thấy các nàng lo lắng, nhẹ giọng an ủi.
Dừng lại một lát, hắn thần bí cười cười "Lần này đột phá, ta mang cho các muội đến một kinh hỉ"
Thấy hắn chắc chắn như vậy, chúng kiều thê cũng an tâm rất nhiều, xưa nay Nham Kiều chưa từng nói dối các nàng bao giờ.
"Huynh lại thần thần bí bí" Thiên Nhận Tuyết ngồi bên cạnh Nham Kiều, chụp hắn nhẹ một cái, kiều hừ.
"Phu quân, chúng ta tốt hiếu kỳ a" Độc Cô Nhạn nũng nịu nói.
Thủy Băng Nhi cùng Mộ Kiếm Ly, Trác Thanh Thanh chư nữ thì híp mắt nhìn chăm chú Nham Kiều.
"Tốt, tốt...Đến lúc đó để các nàng tận mắt chứng kiến mới tốt giải thích a" Nham Kiều buồn cười nói.
Hồ Liệt Na hiếu kỳ nhìn về một bên mỉm cười Bỉ Bỉ Đông.
"Ta cũng không rõ hắn nói đến kinh hỉ là gì đâu" Bỉ Bỉ Đông yêu mị lườm Nham Kiều một chút, buồn cười nói.
"Ngay cả đại tỷ đều không biết?" Lưu Uyển Hề hơi kinh ngạc.
Theo các nàng nghĩ, đại tỷ hẳn là rõ ràng trong hồ lô của phu quân bán thuốc gì chứ.
"Thật sự hiếm lạ đâu....không lẽ phu quân giấu diếm đại tỷ cùng chúng ta bên ngoài có con riêng" Tần Vô Dạ đảo lấy đôi mắt hồ ly, cố ý làm ra vẽ kinh ngạc khuôn mặt nhìn về Nham Kiều.
Nhất thời các kiều thê lập tức chăm chú nhìn phu quân mình, trong mắt mang theo hiếu kỳ cùng nguy hiểm.
"Khụ khụ..." Nham Kiều kém một chút đem trong miệng nước canh phun ra, trừng mắt nhìn cái này nghịch ngợm kiều thê.
Đảo mắt lại phát hiện Bỉ Bỉ Đông đang híp mắt mà nhìn tới, ngay cả cái này một bộ la lỵ Di Dạ cũng nghi ngờ xem hắn, Nham Kiều phiền muộn nói
"Làm sao lại có chuyện này đâu, phu quân các ngươi đều không có làm cho các ngươi có bảo bảo đâu, làm sao lại ra bên ngoài tìm người khác rồi"
Nghe hắn nói, chúng nữ hơi đỏ mặt lườm hắn một chút.
"Nhưng phu quân ngươi thần bí như vậy, không thể trách chúng ta suy nghĩ nhiều đâu" Tiết Thanh Thu như cười không phải cười nhìn hắn mà nói.
"Đúng vậy, đối với đại tỷ, huynh làm sao lại có bí mật nào ngoài chuyện đó chứ" Trác Thanh Thanh buồn cười nói.
"Ân, muội chưa thấy như vậy bao giờ" Thủy Băng Nhi nhẹ nhàng gật đầu.
"Tốt rồi, đã hắn thần bí như vậy, thật tốt đợi ngày mai lại biết cũng không muộn" Bỉ Bỉ Đông thấy các muội muội hiếu ký ánh mắt, ôn nhu nói.
"Đúng vậy, khi đó để các ngươi giật nảy cả mình" Nham Kiều thở ra một hơi, híp mắt thần bí nói.
"Tốt, đừng treo khẩu vị chúng ta" Bỉ Bỉ Đông thấy phu quân còn ác thú vị, nhịn không được trừng hắn một mắt.
Nham Kiều lập tức đàng hoàng dùng cơm, không giám tiếp tục trêu chọc chư vị lão bà.
Mộ Kiếm Ly, La Thiên Tuyết, Từ Vi Vi các nàng vốn vui vẻ nhìn xem phu quân khốn cảnh, thấy hắn bị đại tỷ trị ngoan ngoản như vậy, đều thú vị mà mỉm cười.
Không khí trên bàn cơm một mực hòa thuận như vậy.
...
Hôm sau.
Tinh Nguyệt Tông chủ phong.
Nham Kiều cùng Bỉ Bỉ Đông các kiều thê đều xuất hiện tại đây.
Nham Kiều vì chúng nữ an toàn trong giai đoạn hắn bế quan, cho nên lựa chọn nơi đây làm địa điểm bế quan đột phá 100 cấp.
Đúng vậy, sau thời gian dài tích lũy, hắn cùng Bỉ Bỉ Đông đã đến điểm giới hạn.
Năng lượng tích lũy đã đầy đủ để hai người bọn hắn bước vào thần chi lĩnh vực.
Theo như phương pháp của Nham Kiều, từ 99 cấp bước vào 100 cấp là một quá trình nhảy vọt về chất, là quá trình thăng hoa đẳng cấp sinh mệnh.
Vì giây phút này, Nham Kiều cùng đại lão bà Bỉ Bỉ Đông đã hao tốn vô số trân quý tài nguyên, vô số tuyệt thế bảo vật bị hai người luyện hóa, nhằm đảm bảo nhất cử bước qua một đạo lằng ranh này.