Chương 59: Nước Hoa
**
Lão Phương được Lý Dịch gọi người nhấc về nhà, thời điểm bị khiêng đi, miệng còn không ngừng lẩm bẩm "Hảo tửu", Lý Dịch rõ ràng thấy, lúc hai hán tử ngửi được mùi rượu trên thân Lão Phương, mắt không khỏi phát sáng.
Lúc đó Lý Dịch còn trào phúng Lão Phương một hồi, bất quá không bao lâu, hắn bắt đầu hối hận.
Vừa rồi thực sự không nên dụ Lão Phương uống chén rượu đó, đây là rượu có nồng độ hơn 75% nha, ngủ không đến sáng mai, đoán chừng Lão Phương tỉnh không tới.
Mà hắn không tỉnh, chuyện tiếp theo thì Lý Dịch tự mình một người làm thôi.
Ngưu Hoàng, Bạc Hà, Kim Ngân, Hương Liệu..., sau khi mài những vật này thành phấn, rót rượu đã qua chưng cất vào một bình sứ, bỏ các bột phấn vào trong đó luôn, sau đó lắc mạnh, cam đoan chúng được trộn đều lại cùng nhau.
Ngưu Hoàng và Kim Ngân đều có công hiệu thanh nhiệt giải độc, công dụng chủ yếu của Bạc Hà là khu muỗi, về phần những Hương Liệu, đương nhiên là để mùi nước hoa dễ ngửi...
Đây là một loại phương pháp thô sơ chế ra nước hoa Lý Dịch tr.a được trong sách, luận hiệu quả khẳng định so ra kém "Lục Thần" hoặc "Long Lực Kỳ" (*) các đại phẩm bài của hậu thế, nhưng yêu cầu Lý Dịch không cao, chỉ cần có thể khu muỗi là được.
*: Tên các loại nước hoa.
Dựa theo trên sách nói, dùng rượu có nồng độ từ 75% hòa với bột phấn của Ngưu Hoàng, Kim Ngân, Bạc Hà, sau đó không ngừng lắc nửa giờ, chờ đến khi chúng hòa lẫn vào nhau, sau đó lọc cặn, nước hoa đơn giản được chế tạo thành công.
Thế là, thời điểm tiểu nha hoàn đi vào nhà bếp, nhìn thấy cô gia đang giơ một cái bình sứ trong tay, cả người giống như bị điên mà lắc tới lắc lui.
- Cô gia, người, người làm sao...
Tiểu nha hoàn cuống quít chạy tới, trong ánh mắt nhìn về phía Lý Dịch tràn đầy lo lắng.
Cử chỉ của cô gia thật điên rồ, làm sao bây giờ!
Lắc lâu như vậy, dù người sắt cũng gánh không được, đang lúc Lý Dịch cảm giác có chút choáng đầu buồn nôn, thân ảnh Tiểu Hoàn hợp thời xuất hiện.
- Tiểu Hoàn, nhanh tới đây, giúp ta lắc cái bình này.
Có Tiểu Hoàn làm thay, có thể nghỉ ngơi một hồi, Lý Dịch đứng nhìn tiểu nha hoàn còn đang ngây ngốc không biết phát sinh chuyện mà lắc bình sứ, thầm nghĩ, chờ về sau sản xuât quy mô lớn, vẫn phải tìm ra một biện pháp đáng tin cam đoan chúng đã hòa vào nhau, mỗi lần đều lắc bình cũng không phải kế hoạch lâu dài...
Hai người thay phiên ra trận, cứ như vậy qua gần nửa canh giờ, Lý Dịch thấy đã ổn hơn không ít.
Gỡ nắp bình, đỗ dịch thể trong bình qua một khối băng gạc sạch sẽ để lọc cặn bã không có hòa tan, sau khi loại bỏ, nhận được một dịch thể hơi mờ.
Ngay lúc đó, một mùi thơm quen thuộc cũng bắt đầu tràn ngập trong phòng.
- Cô gia, đây là vật gì, thơm quá!
Tiểu nha hoàn trừng to hai mắt ngạc nhiên nhìn Lý Dịch hỏi.
- Xem ra bỏ hương liệu hơi nhiều, lần sau giảm đi một phần ba.
Lý Dịch thì thào một câu, đổ nước hoa lần đầu luyện chế thành công chứa vào một bình sứ mới.
Lần thứ nhất chế luyện nước hoa vẫn tương đối thành công, tuy còn có chút tì vết, nhưng chỉ cần làm nhiều thêm mấy lần thí nghiệm, tổng hợp lại có thể tìm ra cách điều chế thích hợp nhất.
Lý Dịch đã không kịp chờ đợi muốn thí nghiệm công hiệu nước hoa.
- Tiểu Hoàn, nhanh nấu nước, ta muốn tắm rửa!
- Biết rồi, cô gia!
Tiểu nha hoàn hơi nghi hoặc dò xét cái bình đang chứa thứ gì đó trong phòng bếp, lại nhìn bóng lưng Lý Dịch có chút mừng rỡ rời đi, trong nội tâm tràn đầy hiếu kỳ.
Cô gia lần này chơi đùa cái gì đây?
Đổ một ít nước hoa vào trong thùng tắm.
Nằm vào nước nóng dễ chịu, nhất thời cảm giác sảng khoái tinh thần, trên thân thể cũng tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt.
Để nghiệm chứng hiệu quả khu muỗi, Lý Dịch ngồi trong một góc phòng mà nhiều muỗi nhất đợi một hồi lâu, đám muỗi nguyện ý tiếp xúc thân mật cùng người hắn thật không còn mấy con a.
- Thành công!
Thấy được nước hoa khu muỗi có hiệu quả, Lý Dịch lộ vẻ vui mừng, điều này nói rõ, phương pháp dùng nước hoa khu muỗi có thể thực hiện, tiếp theo cần tăng thêm nhiều loại có tác dụng đuổi muỗi như Bạc Hà thì có thể đạt được nước khu muỗi có hiệu quả càng mạnh.
Đồng dạng, nếu như sửa đổi cách điều chế một chút, cho hương liệu càng thêm đa dạng, vậy không phải đã tạo ra được nước hoa sao?
Đây quả thực là sự tình nhất cử lưỡng tiện.
Bất quá, Lý Dịch cũng không có bao nhiêu lòng tin đối với việc quảng bá nước hoa ở cái thế giới này.
Trước kia xem qua rất nhiều phim về người xuyên việt, nhân vật chính nhờ vào tri thức dẫn trước cổ nhân hàng trăm hàng ngàn năm, phát minh ra các đồ vật hiện đại, được cổ nhân hoan nghênh, đếm tiền đến bong gân, kiều thê mỹ thiếp, tòa nhà lớn, tôi tớ thành đàn, trải qua sinh hoạt xa hoa ɖâʍ đãng...
Nhưng Lý Dịch có kinh lịch chân thực rõ ràng, hiện thực rất tàn khốc khác xa tưởng tượng, một số chuyện ngẫm lại mười phần đơn giản nhưng thời điểm chính thức làm qua, các loại khó khăn sẽ theo nhau mà đến.
Hiện tại hắn cần làm là tận lực cải tiến trang bị chưng rượu thuần, nếu hiệu suất mỗi lần chưng cất cũng thấp giống như lần thứ nhất, tuyệt đối không làm được.
Trừ cái đó ra, còn cần kiến tạo một tửu phường độc lập, dù sao cũng không thể mỗi lần đều làm trong phòng bếp nhà mình.
Huống hồ, sau khi sản xuất quy mô lớn, không gian nhà bếp quá nhỏ, xa xa không thỏa mãn yêu cầu.
Cũng may Lý Dịch còn cần một khoảng thời gian cải tiến thiết bị chưng cất và cải tiến cách điều chế, chuyện kiến tạo nhà xưởng ngược lại không cần gấp gáp.
Huống chi, như thế nào kiến tạo nhà xưởng, rồi xây xong thì sẽ vận hành như thế nào, tất cả đều phải đi qua nghĩ sâu tính kỹ mới có thể quyết định.
Những chuyện này, một người Lý Dịch tự nhiên làm không xuể, cho nên hắn mới bảo bọn Lão Phương nhanh chóng thoát thân ra khỏi việc băng đường hồ lô, chỉ dựa vào bán mấy xâu băng đường hồ lô, Lão Phương muốn cưới tiểu thiếp, mua nhà lớn, chắc phải chờ đến kiếp sau mới có thể thực hiện.
Lý Dịch cảm thấy mình trời sinh có mệnh lao lực.
Ép trại tướng công khi thật tốt, mỗi ngày có ăn có uống có nha hoàn hầu hạ, sinh hoạt vô cùng hài lòng, ở không không chịu đâu, phải dẫn đám người Lão Phương làm việc này, xuất việc kia, rõ ràng hướng tới sinh hoạt như heo, kết quả là lại làm đến mệt như chó, tất cả đều tự mình đâm đầu vào...
Lúc từ trong phòng đi ra nhìn thấy tiểu nha hoàn đang ngồi trong sân, vểnh cái miệng nhỏ nhắn không ngừng lầu bầu, xoa xoa vị trí vừa mới bị muỗi cắn.
Nghe được cô gia đang gọi, thiếu nữ vội vàng đứng lên, quay đầu hỏi:
- Cô gia, chuyện gì?
- Tới đây...
Vẫy tay với tiểu nha hoàn, gọi nàng vào phòng, lấy ra một chút nước hoa xoa vào địa phương trên cánh tay nàng bị muỗi cắn, hỏi:
- Cảm giác thế nào, còn ngứa không?
- Không... Không ngứa nữa...
Trời chiều, ánh chiều tà xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào gian phòng, tiểu nha hoàn vén tay áo lên, lộ ra cánh tay trắng noãn, cúi đầu mềm mại mở miệng, khuôn mặt đỏ hồng, xinh đẹp không gì sánh được.