Chương 38
Trong lịch sự Trung Hoa hơn năm nghìn năm, loại chuyện ma quái thế này chiếm được sự quan tâm tương đối lớn. Gần như mỗi ngày mỗi tháng mỗi năm mỗi triều đại đều có truyền thuyết về nó. Vì vậy, mặc dù đang là thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, nhưng đối với chuyện “vừa sâu xa vừa khó hiểu” này, mọi người vẫn tràn ngập hứng thú, kinh hãi, sau đó là kính sợ.
Tư Không Dịch và bốn nhóc thấy tin đồn Tạ Kỳ gặp ma khi quay MV trên internet, lập tức cảm thấy hứng thú. Thậm chí Đại Hoàng còn nghiêm túc phân tích về tình hình ma quỷ hiện nay.
Gâu gâu gâu. [Đúng là bây giờ vẫn tồn tại một ít yêu ma quỷ quái, dù sao chỉ cần một chút kỳ ngộ trên trời ban cho là động thực vật và cả con người có thể biến hóa thần kỳ. Nhưng số lượng này cực nhỏ, cũng rất ít khi ra ngoài lăn lộn. Nhiều nhất vẫn là những người sau khi ch.ết không về trời mà trở thành thực thể năng lượng, cũng chính là “ma” mà người bình thường hay nói, đa số nhóm ma này đều từ một năng lượng mãnh liệt tạo thành, ví dụ như lúc ch.ết cực kỳ oán hận, ghen ty, phẫn nộ, vân vân… Vì thế những cảm xúc này thành năng lượng làm cho bọn họ không cách nào tiêu tán. Nếu người nào có thể chất yếu thì sẽ bị “ma” làm ảnh hưởng.]
“Vậy là có khả năng Tạ Kỳ thật sự gặp ma khi quay MV?” Sau khi nghe Đại Hoàng nói, Tư Không Dịch hỏi lại, kết quả Đại Hoa trực tiếp cho cậu một móng.
Meo meo! [Anh đọc kỹ bản tin này đi! Xem kỹ sẽ phát hiện có vấn đề!]
Tư Không Dịch nhìn thoáng qua móng vuốt đen tuyền sắc bén của Đại Hoa, cân nhắc tối nay cắt móng cho nó.
“Được rồi.”
Sau đó Tư Không Dịch cẩn thận đọc bản tin về chuyện Tạ Kỳ quay MV rồi gặp ma, quả nhiên phát hiện vài vấn đề. “… Không đúng nha.”
Vo ve. [Không đúng chỗ nào?]”
“Tin tức trên đây nói, Tạ Kỳ gặp chuyện kỳ quái khi quay MV vào ba ngày gần đây. Không phải đột nhiên cúp điện thì là xuất hiện tiếng khóc không rõ, còn có tình huống thiết bị không hiểu sao bị hỏng nữa, có người còn cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm xuống. Chậc, chuyện làm mọi người tin chắc là có ma, chính là chuyện nhân viên dựng phim phát hiện có bóng đen phía sau nhân vật chính, cũng chính là Tạ Kỳ.”
Chít chít chít. [Quả thật rất giống có ma.]
Tư Không Dịch lại lắc đầu, vẻ mặt hơi kỳ quái. “Vừa rồi Đại Hoàng đã nói sơ sơ, nếu có ma thật, tao cảm thấy phải kinh dị hơn một chút chứ.”
Bốn nhóc lập tức nhìn tiểu chủ nhân bằng ánh mắt “Anh đúng là thích xem náo nhiệt không sợ hỏng chuyện”.
“Tụi bây đừng nhìn tao như vậy! Vừa rồi Đại Hoàng nói ma là dựa vào năng lượng tạo thành. Vậy nếu có ma hận Tạ Kỳ rồi đi theo hắn, dù thế nào cũng nên làm Tạ Kỳ bị thương mới đúng chứ. Nhưng trong bài này đều nói về hoàn cảnh xảy ra vấn đề. Mà mấy vấn đề này chỉ cần chút thủ đoạn nhỏ là làm được thôi.”
Nghe Tư Không Dịch nói vậy, Đại Hoa ɭϊếʍƈ móng gật đầu meo meo. [Đúng vậy, bản mèo cũng có trực giác như vậy.]
Khóe miệng cậu co rút: “Mặc kệ thế nào, trước tiên chúng ta vẫn nên đi xem chính chủ Tạ Kỳ nói thế nào. Dù sao cũng cùng công ty, tối nay chắc là gặp được hắn. À, mấy đứa có thể nhân thời gian rảnh chiều nay đi thám thính tin tức một vòng trong công ty, không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn! Tao cảm thấy cây xương rồng kia biết rất nhiều chuyện, lát nữa tao đi hỏi nó.”
Bốn nhóc đồng loạt gật đầu, chuẩn bị ăn trưa xong liền làm chính sự.
Một giờ rưỡi chiều, sau khi đi một vòng công ty không thu được tin tức gì liên quan đến Tạ Kỳ, bốn đứa bèn chia nhau đi theo dõi Từ gia và Mạnh Thanh Thu. Sau đó Tư Không Dịch đến phòng huấn luyện ở tầng mười một, cũng chính là căn phòng có cây tiên nhân chưởng kia.
Lúc Tư Không Dịch tiến vào phòng luyện tập, cậu thấy cây tiên nhân chưởng hơi quơ quơ thân chào đón. Tư Không Dịch mắt trợn trắng đóng cửa lại: “Mày đừng lung lay, nếu bị người khác nhìn thấy thì mày có thể bị ném đi hoặc là đưa đến phòng thí nghiệm giải phẫu nghiên cứu đó.”
Quả nhiên xương rồng nghe hiểu Tư Không Dịch nói, nó lập tức ngừng lung lay, bắt đầu nói liên miên: [Oa biết oa hổng có đoán sai mà! Anh nghe hiểu oa nói phải không?! Có phải anh dùng ý thức giao lưu với oa? Oa ở đây đã bốn, năm năm, đời này không nghĩ tới có thể giao lưu cùng với nhân loại! Oa kích động đến dựng thẳng gai lên luôn rồi nè!]
Tư Không Dịch rót một ly nước, ngồi trên sô pha nhìn cây xương rồng, “Quả thật trời sinh tao đã có thể nghe được tư duy và âm thanh của một số động thực vật có ý thức cường đại. Nhưng hôm nay tao đến không phải để tám chuyện, tao muốn hỏi vài vấn đề, mày ở đây đã bốn, năm năm, chắc chắn biết rất nhiều chuyện! Nói cho tao biết được không? Tao có thể chuyển mày qua chỗ mà mày thích.”
Xương rồng nghe thế, cả thân cây đều lên tinh thần: [Anh hỏi oa là đúng cây rồi đó! Anh không biết trong căn phòng nhỏ này đã xảy ra bao nhiêu ân oán tình thù đâu! Cũng có rất nhiều người kỳ lạ. Nói đến người kỳ lạ nhất thì chính là một người tên Tạ Kỳ. Đây là người duy nhất mà oa nhớ rõ tên, ngay từ đầu oa còn tưởng hắn giống anh, có thể nghe oa nói chuyện. Thế nhưng hắn chỉ có thể nhìn thấy ma mà thôi, căn bản không thể giao lưu với oa. Haiz, anh không biết từ hy vọng đến thất vọng chênh lệch như nước sông với nước biển thế nào đâu, lúc biết chân tướng oa thương tâm đến nỗi suốt một tháng không cao lên được chút nào. ]
[Nhưng bây giờ anh đến rồi, nhất định là trời cao đưa anh đến cứu chuộc em! Anh chính là cuộc sống là nước tưới là phân bón của em! Em không cần anh làm gì cho em cả, chỉ cần một điều duy nhất là dẫn em trốn đi ~~~] Xương rồng bà nói xong, gần như cả thân cây đều lung lay lắc lư.
Tư Không Dịch nhìn dáng vẻ tình cảm dạt dào của nó, cảm thấy có lẽ không lâu nữa nó sẽ tự mình rút rễ ra được luôn, rồi tự do chạy trốn. “Mày đây là đang nói lời thoại nào vậy? Nghe thấy ớn quá.”
Xương rồng ngừng múa may: [Á, bị anh phát hiện rồi! Đây là lời thoại sao? Oa cũng không biết nữa, có một người thường xuyên tập diễn ở đây, oa nghe đoạn này nhiều nhất, lỗ tai muốn đóng kén luôn! Tuy là oa không có lỗ tai ~]
Tư Không Dịch cố nhịn không bật cười, nhưng cậu đã biết được tin hot nhất, Tạ Kỳ thế mà có thể thấy ma, thể chất này cũng rất đặc biệt đó. Tạ Kỳ mới là người thấy ma thật sự, có thể kiên cường sống đến hôm nay, mà còn trở thành một ca sĩ phái thực lực, thằng nhóc này cũng không dễ dàng gì. Cậu nghĩ có thể kết bạn với thằng nhóc đầu tóc luôn thay màu này nha.
“Vậy đại tiên, mày còn biết chuyện gì khác của Tạ Kỳ không? Ví dụ như hắn có bị ma bám thân không? Hoặc là vì hắn có thể nhìn thấy ma mà làm việc gì ngốc nghếch?”
Cây tiên nhân chưởng dường như rất thích xưng hô đại tiên này, hơn nữa nó cũng cực kỳ thích có người tám với nó, cho nên lúc này nó *nói hết toàn bộ. [À, không có chuyện gì kỳ quái cả. Nhưng oa nghe rất nhiều người nói giác quan thứ sáu của Tạ Kỳ cực kỳ chuẩn, luôn biết trước nguy hiểm và dự đoán tương lai nữa. Còn nữa, hình như Tạ Kỳ tín ngưỡng Đạo giáo. Thích âm thầm làm việc thiện, ừm, bản thân hắn nói làm vậy để tăng dương khí tích âm đức. Chuyện bất thường nhất chính là lúc hắn đang quay MV đột nhiên ngất xỉu, oa cũng chỉ nghe người khác nói, lúc đó vẻ mặt của Tạ Kỳ rất hoảng sợ. Căn cứ vào đó oa phỏng đoán, nhất định là hắn thấy ma, còn bị ma tấn công.]
*Tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn: không biết thì sẽ không nói, nếu biết sẽ nói hết toàn bộ.
Âm đức, âm công: âm thầm làm việc tốt, người mê tín cho rằng việc làm nhân đức trên dương gian đều được ghi công ở âm phủ.
Đạo giáo:(Đạo nghĩa là con đường, đường đi, giáo là sự dạy dỗ) hay gọi là tiên đạo, là một nhánh và , được xem là đặc hữu chính thống của xứ này. Nguồn gốc lịch sử được xác nhận của Đạo giáo được xem nằm ở thế kỉ thứ 4 trước CN, khi tác phẩm của xuất hiện. Các tên gọi khác là Lão giáo, Đạo Lão, Đạo Hoàng Lão, hay Đạo gia (道家). Tham khảo thêm
Tư Không Dịch nghe thấy mùi ngon: “Ồ, nói vậy ngoại trừ chuyện này thì không có chuyện đột nhiên cúp điện, hoặc là nghe thấy ma khóc, gió lạnh gì đó phải không? Mày muốn tưới nước không?”
Xương rồng bà hơi vẫy vẫy: [Không cần đâu, trong công ty có một nhóc rất đáng yêu tên là Tiểu Cầm, đúng giờ sẽ tưới nước cho oa. Tạ Kỳ chỉ có thể thấy ma thôi, không thể làm người khác thấy, hơn nữa đa số ma quỷ cũng không lợi hại như oa, không có khả năng bỗng nhiên cúp điện hay hiện ra trước mặt người khác. Nhiều nhất chỉ là làm người khác thấy mát lạnh một chút thôi, còn muốn gió lạnh từng cơn, bọn chúng không mệt ch.ết sao? Không có đâu. Haiz, oa thật muốn ở cùng anh, muốn tám chuyện quá. ]
Tư Không Dịch nghe xương rồng bà cảm thán, biểu diễn một màn tràn đầy cảm xúc, muốn cười nhưng cũng thấy nó đáng thương, ngẫm lại nếu có một ngày mà bản thân cậu không thể chia sẻ bát quái với ai thì thật đúng là đáng sợ, năm năm trời xương rồng bà không có người để lải nhải, chuyện này rất đáng cảm thông. Nhưng dù sao xương rồng cũng là tài sản của công ty, cậu không thể tùy tiện mang nó về phòng, nhưng cậu cũng không muốn để nó cô đơn như vậy, vì vậy Tư Không Dịch làm một quyết định.
“Tao không thể mang mày về phòng, dù sao mày không phải là cây cảnh của tao. Nhưng tao có thể tìm một chậu cây cảnh có thể giao lưu đến làm bạn với mày, mày thấy sao?”
Cây tiên nhân chưởng kích động lắc lư thân cây lần nữa, run run rẩy rẩy suýt chút nữa làm cái chậu lật luôn. Có thể thấy được nó kích động đến cỡ nào: [Tốt quá tốt quá! Đây quả thật là chuyện tốt! Anh đúng là người tốt! Oa oa oa, chỉ cần anh tìm bạn cho oa, giúp oa thoát khỏi cuộc sống độc thân cẩu, từ nay về sau oa trở thành đàn em trinh thám của anh! Oa sẽ giúp anh thám thính thật nhiều tin tức, còn có thể giúp anh đánh người đó nha, có rất nhiều người đến phòng luyện tập này đó!]
Vì thế giao dịch thành công, ngoại trừ bốn nhóc, Tư Không Dịch còn thêm một đàn em thực vật ngoài biên chế, phỏng chừng tương lai sẽ còn thêm nhiều đàn em nữa. Cậu tưởng tượng một căn phòng toàn cây cỏ hoa lá có tư duy, suýt chút nữa bị dọa sợ. Nhưng nghĩ kỹ lại, sau này cậu muốn thám thính tin tức của ai, chỉ cần đặt một chậu hoa trong phòng hoặc cạnh cửa sổ nhà người đó, là có thể theo dõi 24/24 mọi ngày mọi thời tiết luôn! Đàn em ngoài biên chế này quả thật có thể nghe lén như Tiểu Văn nha!
Nghĩ vậy Tư Không Dịch liền cười há há, sau này Tiểu đội bát quái có thể tồn tại như âm hồn ma trơi nha, là siêu đẳng trong siêu đẳng!
Quyết định như vậy, ngày mai liền đi đến chợ cây cá cảnh xem sao!
Tạm biệt xương rồng, Tư Không Dịch quay lại phòng xem kịch bản cả buổi chiều, giữa chừng cậu có gọi điện thoại cho Từ Đồ Chi, dùng giọng nói rất bội phục kể cho Từ Đồ Chi biết, tình huống hắn suy đoán trong buổi thử vai cực kỳ chính xác, cậu đã thành công nhận được vai diễn. Trong điện thoại Từ Đồ Chi cũng rất cao hứng chúc mừng cậu, đồng thời nói cậu có vấn đề gì không hiểu cứ đến hỏi hắn.
Ngoài ra Từ Đồ Chi còn nói một chuyện làm Tư Không Dịch cực kỳ căm thù bọn nhà giàu – Vì có Yến tổng hỗ trợ, Từ Đồ Chi đã chuyển từ khách sạn đến một khu dân cư cách công ty không xa. Nghe nói căn nhà kia rộng hơn một trăm năm mươi mét vuông, đầy đủ đồ đạc, phong cảnh cũng không tồi, tính sơ sơ căn nhà này cũng hơn ba trăm vạn. Tư Không Dịch nghe xong nghĩ dù cậu có ăn thêm mười nồi lẩu cay cũng không thể loại bỏ ghen tỵ và hâm mộ trong lòng.
“Đồ nhà giàu khó ưa.” Tư Không Dịch hung hăng nghiến răng nghiến lợi, kết quả Từ Đồ Chi nghe câu này, cười khẽ nói: “Nếu Tiểu Dịch thích, chờ sau khi tôi báo thù xong sẽ tặng cho cậu một căn nhà lớn hơn nhé? Nhà lớn cho Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch cùng ở.”
Tư Không Dịch tưởng tượng hình ảnh đó, cảm thấy đó là một màn cực kỳ hạnh phúc, thế nhưng cậu vẫn cự tuyệt đề nghị của Từ Đồ Chi: “Anh vẫn nên giữ tiền phát triển công ty và trả cho Yến ma vương đi, tôi cảm thấy cứ nợ ân tình của anh ta cũng không tốt. Bây giờ tôi đã bắt đầu đóng phim, một bộ phim có thể kiếm được mấy chục vạn, hơn nữa anh Khổng cũng nói với tôi, nếu tôi trở nên nổi tiếng sau ảnh chụp của Yaris được phát hành, tôi có thể được nhiều người mời quảng cáo và đóng phim nữa. Cho nên tôi có thể tự mua được căn nhà lớn, đến lúc đó mời anh đến chơi.”
Từ Đồ Chi bên kia dừng lại một chút, sau đó Tư Không Dịch nghe hắn trầm thấp trả lời: “Được.”
Sáu giờ rưỡi chiều, bốn nhóc đúng giờ trở về báo cáo tình hình cho tiểu chủ nhân, vẫn không có phát hiện gì lớn ở Từ gia và Mạnh Thanh Thu. Ngược lại Tư Không Dịch nói cho bốn nhóc biết về kế hoạch tổ chức đội ngũ cây cối bên ngoài, được bốn nhóc nhất trí đồng ý!
“À, còn về chuyện Tạ Kỳ, bây giờ vừa đúng lúc, Đại Hoàng mày đi xem Tạ Kỳ có ở trong phòng không. Nếu có thì chúng ta đi qua hỏi thăm tình hình của hắn!”
Đại Hoàng đứng lên lắc đuôi, thông thuộc mở cửa đi ra ngoài, lát sau nó trở lại cùng một đáp án khẳng định.
Tư Không Dịch lập tức phấn chấn tinh thần, ôm Đại Hoa và dẫn ba nhóc còn lại đi qua gõ cửa phòng Tạ Kỳ.
Tạ Kỳ nghe tiếng động ra mở cửa, lập tức cả người hắn ngơ ngác. Ngoài cửa chính là người làm mưa làm gió mấy ngày gần đây ở công ty, gần như ai trong bọn họ cũng thử đoán xem nghe nghệ nhân dẫn theo ba con thú cưng, được đại diện át chủ bài Khổng Triệu dẫn đến, rốt cuộc có lai lịch gì, mỗi ngày bọn họ đều não bổ rất nhiều, nhưng vì Tạ Kỳ có thiên phú nên đã sớm xếp Tư Không Dịch vào hàng ngũ dù thế nào cũng không được đối địch.
Vì thế, lúc này thấy Tư Không Dịch chủ động đến cửa, trong lòng hắn rất kỳ quái. thế nhưng khi nhìn đến con mèo tam thể tao nhã cao quý xinh đẹp trong lòng Tư Không Dịch, hắn lập tức nhường đường: “Trong phòng tôi có cá khô, nó ăn không?”
Tư Không Dịch nở nụ cười, cảm thấy Tạ Kỳ là người tốt: “Đại Hoa không kén ăn, cái gì cũng ăn, cám ơn cậu.”
Tư Không Dịch nở nụ cười, Tạ Kỳ cũng không tự giác cười theo, không khí trở nên hòa hợp vui vẻ: “Làm cậu chê cười rồi, tôi cực kỳ thích mèo, nhất là con mèo xinh đẹp này của cậu, làm tôi không động đậy nổi luôn. Tôi có thể ôm nó không?”
“Được thôi, Đại Hoa cũng rất thích cậu đó.”
Tạ Kỳ hớn ha hớn hở ôm Đại Hoa vuốt ve, cảm giác vuốt ve bộ lông bóng loáng như nước của em mèo quả thật quá tuyệt vời, vẻ mặt hắn như muốn bay lên trời. Ngay lúc này Tư Không Dịch quyết định vào vấn đề chính: “Tạ Kỳ, hôm nay tôi đọc được một bài báo về cậu, cảm thấy rất ngạc nhiên, cậu có thể nói tình huống lúc đó cho tôi biết không?”
Lúc đầu Tạ Kỳ chưa hiểu ý của Tư Không Dịch, nhưng hắn nhanh chóng nhớ đến chuyện quay MV ồn ào mấy ngày nay. Hắn nhíu mày, nhìn cậu một lúc lâu rồi mới nói: “Cậu hỏi chuyện ma lúc quay MV đúng không? Ngay cả cậu cũng biết, chắc mấy người trong công ty đã sớm truyền đi? Nhưng tôi có thể khẳng định chuyện này không phải do ma cỏ gì, mà có người cố ý quậy phá, hại thanh danh của tôi. Chỉ là hành động của gã nó rất cẩn thận, tôi vẫn chưa tóm được gã thôi, chờ tôi tóm được chắc chắc sẽ cho gã biết tay!”
Tư Không Dịch nghe vậy cau mày, quả nhiên giống như cậu nghĩ. Thế nhưng, “Sao cậu khẳng định như vậy?”
Tạ Kỳ dừng một chút: “… Giác quan thứ sáu của tôi rất chính xác. Chuyện lần này chắc chắn không liên quan đến ma quỷ gì cả. Mặc kệ cậu tin hay không, dù sao tôi…”
“Tôi tin cậu, vì vậy tôi đến hỏi cậu có cần giúp đỡ gì không? Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch của tôi đều rất lợi hại, tôi từng huấn luyện chuyên môn cho chúng nó, chúng có thể phát hiện mấy vấn đề mà người thường không nhận ra. Tệ nhất cũng có thể giúp cậu quan sát.” Không đợi Tạ Kỳ nói xong, Tư Không Dịch liền bày tỏ ý định của cậu.
Sau đó cậu phát hiện, Tạ Kỳ trước mặt vốn đang vuốt ve Đại Hoa, đầu tiên là lộ ra vẻ mặt kỳ quái, sau đó không hề hoài nghi chút nào, sùng bái nhìn ba nhóc kia.
Gâu meo chít vo ve! [Thích mấy đứa ngốc dễ lừa như vậy nè!]
Tạ Kỳ: “Chúng nó kêu kìa! Có ý gì thế?”
Tư Không Dịch mỉm cười: “Chúng nó đều rất thích cậu, quết định ngày mai sẽ giúp cậu bắt kẻ trộm.”