Chương 75
Dù Tư Không Dịch xoắn xuýt thế nào, hiện trường Tu La kia cũng đã xảy ra và cũng đã trôi qua, cuối cùng kết cuộc ra sao, cậu không thèm quan tâm chút nào, thật sự.
Lúc cậu quay về ký túc xá của công ty, Tạ Kỳ và Trần Hi nghe tiếng gió đã chạy tới, thật vất vả chờ Khổng Triệu dặn dò xong rời đi, Tạ Kỳ ngồi trên sô pha nhỏ của Tư Không Dịch hưng phấn nói: “Nói mau nói mau! Rốt cuộc cậu làm thế nào mà anh dũng cứu người vậy? Sao cậu cứ luôn gặp loại chuyện kiểu này thế? Cậu là đại hiệp ông trời phái xuống để cứu vớt thế giới hả?”
Tư Không Dịch nghe thế co rút khóe miệng: “Tôi thấy cậu bổ não có thể so với tôi rồi đó. Nếu thật sự thế giới này có những đại hiệp như vậy thì sẽ không có nhiều người khổ cực như thế. Tôi chỉ là vừa đúng lúc mà thôi.”
Tạ Kỳ hoàn toàn không tin lời cậu nói, hắn nhìn Đại Hoa đang bắt nạt mèo Ba Tư của Trần Hi, nhịn không được lén đến gần cậu nói: “Nè, Đại Hoa thật sự không phải là kiến quốc hậu rồi thành tinh hả? Sao càng ngày tôi càng cảm thấy nó trâu bò, giống như chiến hạm hình mèo vậy? Cậu phát hiện nam sinh kia cũng là nhờ có Đại Hoa và Tiểu Bạch đúng không? Tôi thật muốn nuôi một con mèo như Đại Hoa! Đại Hoa là công chúa phải không? Anh Trần! Mèo Ba Tư của anh là mèo đực hả?”
Hai mắt Tạ Kỳ lóe lên tia hưng phấn, giống như giây tiếp theo hắn sẽ có được mấy con mèo con vậy. Trần Hi có chút nói không nên lời nhìn thằng nhóc tóc vàng già đầu mà như trẻ con này, nhịn không được thở dài: “Nó đúng là mèo đực, nhưng nhỏ hơn Đại Hoa vài tuổi, mà quan trọng nhất chính là, cậu nhìn cách hai đứa nó ở chung đi. Tôi nghĩ khả năng mèo Ba Tư có thể thắng Đại Hoa thật sự rất nhỏ.”
Tạ Kỳ quay đầu nhìn mèo Ba Tư nằm dưới đất ôm đầu dùng hành động tỏ vẻ “Chỉ cần không đánh mặt thì đánh chỗ nào cũng được”, rồi nhìn sang Đại Hoa cao quý đang ɭϊếʍƈ lông ɭϊếʍƈ móng, bỗng nhiên hiểu ra sự bất đắc dĩ của Trần Hi. Hắn lập tức cảm thấy tuyệt vọng: “Nhưng nếu hai đứa tụi nó mà sinh mèo con, chắc chắn sẽ rất đáng yêu! Hơn nữa nhất định sẽ cực kỳ thông minh nha!”
Đối với câu này, Tư Không Dịch ngược lại không phản bác, dù sao hai đứa này không phải là mèo bình thường, nếu thật sự sinh được mèo con, tuyệt đối sẽ rất trâu bò. Nhưng dựa theo việc Đại Hoa coi toàn bộ mèo trên toàn thế giới đều là đàn em của nó, phỏng chừng chuyện này không có khả năng.
“Được rồi, nhìn cậu không sao thì chúng tôi cũng yên tâm. Chiều nay tôi còn phải tham gia một show, không nhiều lời với cậu nữa. Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi nha.” Trần Hi nói xong liền đứng lên, mèo Ba Tư bên kia cũng nhanh chóng lẻn về bên cạnh chủ nhân.
Tư Không Dịch gật gật đầu, nhìn Trần Hi rời đi. Tạ Kỳ còn muốn lưu lại tám mấy đề tài hot gần đây với cậu, kết quả bị người đại diện Diêm Túc kéo đi.
“Cậu còn ba bài hát chưa hoàn thiện, hôm nay cũng chưa tập thể hình, luyện vũ đạo, rốt cuộc cậu gan lớn cỡ nào mà nghĩ dù không chuẩn bị gì cũng sẽ có fan não tàn nâng cậu lên trời?”
“Tôi tôi tôi…”
“Thực lực là quan trọng nhất, mà không luyện tập dù chỉ một ngày thì thực lực của cậu cũng sẽ giảm xuống, nếu cậu không có nhan sắc nghịch thiên, thú cưng manh đến chảy máu cùng với thể chất tự lên top như Tư Không Dịch, vậy mời cậu mau chóng trở về luyện tập. Nếu không, sau này khi Tư Không Dịch nói cậu là bạn của cậu ta, mọi người sẽ cảm thấy đó chỉ là quá khứ đặc biệt, cậu sẽ xấu hổ chẳng biết chui đầu vào đâu.”
“A a a a! Tôi không muốn mất mặt.”
“Tốt lắm, vậy trở về luyện tập đi!”
Tư Không Dịch nhìn Tạ Kỳ bị người đại diện dạy bảo tràn đầy nhiệt huyết, cảm thấy quả nhiên người đại diện nhà cậu vẫn là tốt nhất.
Thế nhưng người đại diện của Tạ Kỳ nói rất đúng, dù là chuyện gì, nước chảy ngược không tiến tất lùi, nhất là trong giới giải trí. Cho nên, mấy ngày tiếp theo cậu đều hiếm thấy làm tổ trong phòng ký túc xá công ty xem kịch bản, còn trường học thì cậu đã xin thầy giáo nghỉ ba ngày.
Mà trong ba ngày này, đội trưởng Triệu của đội hình sự nhanh chóng ra tay theo dõi Lâm Văn Văn, chỉ cần một ngày bọn họ đã xác định được, tối nào Lâm Văn Văn cũng đi làm thêm ở hội sở. Cộng thêm có lẽ vận may của bọn họ rất tốt, ngay tối hôm sau, đội trưởng Triệu đã cứu Lâm Văn Văn khỏi một tên trung niên say rượu muốn cưỡng hϊế͙p͙ cô cách hội sở không xa, dẫn người về cục cảnh sát tr.a hỏi, từ trong miệng Lâm Văn Văn thu hoạch được rất nhiều tin tức có ích.
Trong đó, quan trọng nhất chính là tin tức về một kênh Wechat tên là
“Thoải mái vay mượn”
, cộng thêm số điện thoại của “lão Chu”.
Tư Không Dịch đã bảo Tiểu Văn đi theo dõi Lâm Văn Văn, nên lúc Tiểu Văn báo cho cậu biết đội trưởng Triệu đã tr.a được tổ chức kia, cậu liền bảo nó đi theo sát đội trưởng Triệu. Sau đó, cơ bản cái gì nên biết, cái gì không nên biết, cậu đều biết cả.
Vì thế cậu rất rõ, hiện tại đội trưởng Triệu đã tr.a được vị trí bí mật của tổ chức mà tên lão Chu cầm đầu, nhưng dường như mấy gã này rất hung ác, không chỉ trời sinh hung tàn, mà trong tay chúng còn có súng ống phi pháp, thậm chí có cả mìn loại nhỏ. Nếu cảnh sát bọn họ muốn triệt phá hoàn toàn tổ chức này, thì nhất định phải một lần là thành công khống chế được tất cả bọn chúng, bằng không đội cảnh sát chắc chắn sẽ có thương vong. Nhưng chuyện quan trọng nhất chính là, đội trưởng Triệu nghi ngờ trong cục cảnh sát có nội gián. Hắn sợ một khi hành động sẽ có người thông báo cho đám lão Chu, bọn chúng chạy thoát không nói, lỡ như bọn chúng có chuẩn bị rồi ngoan cố chống lại, vậy đội cảnh sát sẽ càng thương vong nhiều hơn.
Vì thế, hiện tại đội trưởng Triệu rất rối rắm, hắn nói chuyện này cho cục trưởng Lưu, làm ông cũng đặc biệt rối rắm. Tuy trong lòng đã hoài nghi một người, chỉ là, trong tay ông không hề có bất cứ bằng chứng gì.
Tư Không Dịch nghe Tiểu Văn và Cỏ Nhỏ báo cáo, yên lặng nâng bát, ăn sạch mì sợi làm bằng bột dầu đỏ. Cậu cảm thấy đến lúc Tiểu đội bát quái lên sân khấu rồi.
“Nào nào, mọi người tụ họp lại, chúng ta thảo luận chuyện này.” Tư Không Dịch vừa nói vừa dọn xương rồng bà, phong lan, cá vàng lên bàn, bốn nhóc tụ tập xung quanh cậu, Cỏ Nhỏ trên cổ tay lắc lư uốn éo.
“Được rồi, đã đông đủ. Bây giờ tao tuyên bố nhiệm vụ, ai muốn hành động thì giơ tay. Cỏ Nhỏ vì phải theo dõi động tĩnh của Từ gia, Mạnh Thanh Thu và đội trưởng Triệu nên không cần tham gia, có thể vây xem. Mấy đội viên khác có thể nhiệt tình tham gia.” Tư Không Dịch vừa nói xong, tập thể đội viên Tiểu đội bát quái rất có tinh thần trở nên phấn chấn. Một đám đều cực kỳ chăm chú lắng nghe, phải biết chúng nó rất thích bát quái và có tinh thần hiệp nghĩa, cứ muốn làm gì đó có ích cho đời.
“Đội trưởng Triệu đã tr.a được hang ổ và đang muốn triệt phá tổ chức kia, nhưng bọn chúng có gián điệp trong cục cảnh sát. Cảnh sát không biết người đó là ai, nhưng tao nghĩ, chỉ cần Tiểu đội bát quái chúng ta ra tay, một phút là có thể nắm được nhược điểm và có bằng chứng về tên đó. Vì thế, ai muốn đi tìm bằng chứng, đánh ngã người xấu?”
Gâu meo chít vo ve!!!
[Em em em em em!]
Xào xạc xào xạc.
[Để oa đi nha, tuy oa là cây tiên nhân chưởng, nhưng oa đặc biệt thích gió rét đó nha~]
[Cậu rất nổi bật, vẫn là tôi cùng Cỏ Nhỏ thích hợp hơn.]
Rì rào. [Gia cũng hiểu gia rất thích hợp, gia có thể đồng thời giám sát một trăm chỗ mà không sợ mệt! Thật đó! Cho nên hãy để gia đi!]
Tư Không Dịch rất vừa lòng phát hiện, mỗi đội viên trong Tiểu đội bát quái đều rất nhiệt tình và có năng lực hành động. “Ồ, vậy tụi bây cùng nhau ra tay đi. Chứng cứ càng nhiều càng tốt, tranh thủ tối mai thông qua Weibo kéo tên kia xuống ngựa.”
Vì thế, chiều ngày một tháng mười một, tập thể đội viên Tiểu đội bát quái xuất quân. Mặc dù cá vàng nói rời khỏi nước nó không làm gì được, nhưng nó có thể ra sức giữ nhà, cùng với xương rồng bà.
Xương rồng bà: [Không công bằng!! Vi sâm oa phải ở lại!! Vi sâm phong lan mộc có ở lại! Oa có chỗ nào không bằng lan chứ?!]
* 为什么 (vi thập ma) đọc là “wèishénme”: vì sao, gần giống với 为森么 wéisēnme: vi sâm
没有 (một hữu) đọc là méiyöu: không có, gần giống với 木有 (mộc có) đọc là mùyǒu
Chỗ này xương rồng bà nói ngọng, chính xác là [Không công bằng!! Vì sao oa phải ở lại!! Vì sao phong lan không có ở lại! Oa có chỗ nào không bằng lan chứ?!]
Cá vàng trong bể cá thở ra vài cái bong bóng: [Cả người cậu toàn là gai. Tháng mười một rồi, làm gì có cây xương rồng dại nào mọc ven đường.]
Xương rồng bà: [Oa đánh mày bây giờ.] Một bàn tay đáng bay bể cá cho mày thiếu nước thành cá ch.ết luôn.
Cá vàng liếc mắt xem thường: [Xí.] Ai sợ ai, cùng lắm thì một mạng đổi một mạng, tưởng tôi sợ cậu hả?
Tư Không Dịch bỏ một buổi chiều phân chia đội viên đến xung quanh cục cảnh sát. Trong đó, Tiểu Văn vì có hình thể thuận lợi nên theo sát phó cục trưởng cục cảnh sát, Phó Trung Quốc. Cỏ Nhỏ thì phụ trách theo dõi trên diện rộng, Tiểu Bạch thám thính tin tức liên quan đến cục cảnh sát. Đại Hoàng, Đại Hoa đi theo Tư Không Dịch, chờ cậu xuất chiêu.
Lúc này Tư Không Dịch đang ở trong một quán cà phê đối diện cục cảnh sát. Đương nhiên là có đeo kính râm và đội mũ, Đại Hoàng và Đại Hoa cũng được cậu mặc quần áo, trách cho màu lông và hoa văn dễ bị người ta nhận ra.
“Thời gian cấp bách, chúng ta không thể chờ đến khi vị phó cục trưởng kia phạm sai lầm được.” Hai mắt cậu tỏa sáng: “Chúng ta phải chủ động ra tay.”
Đại Hoa ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ bánh gato sữa tươi trên bàn, meo một tiếng. [Ý tưởng không tồi, nhưng tiểu chủ nhân muốn chủ động ra tay thế nào?]
Tư Không Dịch xoa xoa đầu Đại Hoàng: “Đương nhiên là ăn không nói có. Há há.”
Sau đó cậu lấy di động ta, bấm số điện thoại mà Cỏ Nhỏ đã tìm được.
Đại Hoàng cảnh giác nhìn xung quanh, phòng ngừa có người đến quấy rầy.
Điện thoại nhanh chóng được nhận: “Alo? Ai đó?”
“Phó Trung Quốc! Mày lấy việc công mưu hại cả nhà tao, tao sẽ không để mày yên! Mày chờ mà xem, tao sẽ giết người mày quan tâm nhất! Dù sao bây giờ tao chẳng còn gì cả, ch.ết một mạng là xong! Mày còn nhận hối lộ! Tao đã có bằng chứng chính xác, mày chờ xui xẻo đến đi!”
Giọng nói của Tư Không Dịch bỗng nhiên trở nên thô ráp, khàn khàn và thâm trầm, nghe giống như một người đàn ông trung niên đã bị ép đến bước đường cùng. Hơn nữa sau khi nói xong, cậu nhanh chóng cúp điện thoại. Còn bảo Tiểu Văn và Cỏ Nhỏ chủ ý động tĩnh bên kia.
Kết quả của việc đánh rắn động cỏ, nói không thành có này tương đối khả quan.
Cú điện thoại này giống như đốt thành một đốm lửa “ma trơi” trong lòng Phó Trung Quốc, làm sau đó hắn cứ đứng ngồi không yên. Sau khi tan tầm, Phó Trung Quốc từ chối tụ tập với đồng nghiệp, nhanh chóng lái xe rời đi. Hắn lái xe quẹo đông quẹo tây trong thành phố cả tiếng đồng hồ, cuối cùng xác định không có người theo dõi, hắn mới rẽ vào một tiểu khu giàu có bảo mật vô cùng cao, trực tiếp tiến vào căn biệt thự số 6/4.
Suốt dọc đường, Tiểu Văn đeo camera siêu nhỏ bay theo chụp ảnh quay phim, cuối cùng chụp được hình ảnh ngôi biệt thự sang trọng không hề phù hợp với tiền lương của Phó Trung Quốc.
Càng thú vị chính là, chừng mười mấy phút sau, từ trong biệt thự có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đi ra, cô ta vào trong xe của Phó Trung Quốc cầm một cái va li ra rồi quay vào biệt thự.
Chụp đến đây, Tiểu Văn bàn giao cho Đại Hoàng đến tiếp ứng, còn nó thì thắng lợi trở về.
Tư Không Dịch xem video Tiểu Văn mang về mà nhịn không được cười ha hả hai tiếng. “Đây chính là biệt thự nhận hối lộ và tiểu tam nha, quả nhiên đàn ông không phải thứ gì tốt! Để tao hỏi thăm một chút.”
Thế là Tư Không Dịch mở Wechat, hỏi trực tiếp đội trưởng Triệu: Đội trưởng Triệu, nhà phó cục trưởng của các anh ở đâu vậy? Hình như tôi vừa thấy ông ta ở một khu biệt thự.
Đội trưởng Triệu bên kia trả lời trong vòng một giây: Chắc chắn là cậu nhìn lầm rồi, phó cục trưởng và cục trưởng đều ở trong khu nhà của cục cảnh sát. Sao cậu lại hỏi vậy? Tôi cứ có cảm giác cậu có dụng ý gì khác?
Tư Không Dịch nhắn lại một icon mặt cười đơn thuần đáng yêu.
Thế là, vào sáng sớm ngày hai tháng mười một, cư dân mạng đang trên đường đi làm lướt Weibo liền thấy được đại bát quái, lập tức sôi nổi cả lên.
@Tiểu đội bát quái: Thật ra tôi không phải cố ý chụp vị phó cục trưởng này đâu, chỉ là đang núp lùm, không cẩn thận canh trúng ông ta. Tôi chỉ muốn hỏi @Cục cảnh sát Bắc Kinh V, cục trưởng và các chú cảnh sát thân mến, tiền lương của mọi người có thể mua được biệt thự ở khu Hạo Thiên Sơn Thủy hả? Cô gái trẻ tuổi kia có phải là vợ chính thức của phó cục trưởng không? Hy vọng không phải tôi nghĩ nhiều, bằng không tôi phải đại biểu chính nghĩa của nhân dân, hung hăng bới móc. # video # video # ảnh chụp # ảnh chụp #
@Tôi nhìn xem mà không nói lời nào: Má nó! Quỳ trước đội trưởng! Tôi vừa mới tr.a biển số chiếc xe này, đúng là xe của phó cục trưởng cục cảnh sát nha!!
@Thực hành là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân lý: Ha hả, theo như tôi được biết, nhà của vị phó cục trưởng này phải ở khu nhà của cục cảnh sát mới đúng, mà không phải là Hạo Thiên Sơn Thủy mỗi mét vuông 8,8 vạn tệ.
@Tôi một đi không trở lại: Như tên của tôi. Mãnh liệt yêu cầu điều tr.a phó cục trưởng. Lấy chính nghĩa nhân dân! Phản đối tham ô nhận hối lộ! Cuối cùng, đội trưởng, anh lập chí tạo hài hòa giới giải trí là đủ rồi, bây giờ còn định cống hiến vì xã hội hài hòa hay sao?! Nhưng tôi muốn nói, good job!
@Càng nghĩ càng thấy sợ: Đội trưởng, good job! Ngoài ra, phó cục trưởng… Ha hả, như tên của tôi, chờ kết quả.
Vì thế, lúc cục trưởng Lưu còn chưa đến cục cảnh sát, ông đã nhận được điện thoại tới tấp của cấp dưới, nói đã xảy ra chuyện lớn rồi.