Chương 4

Thần Nguyên đại lục – 16 năm sau ~
=3=. Tiên Lĩnh sơn.=3=
" Phiêu Nhi, dậy thôi, sư phụ không nuôi nổi ngươi nữa rồi, sư phụ phải trả ngươi về rồi! "


Mỹ nam tử tóc trắng, vận bạch y vẫn đang ngơ ngẩn ngồi ôm trong lòng một cục bông lớn. Hàn nghiêm khe khẽ kêu nàng, lại khe khẽ vuốt mái tóc mền của tiểu đồ đệ đang rúc sâu trong lòng chính mình mà ngủ ngon lành. Dường như cả thế gian có sụp đổ cũng không liên quan đến nàng.


=3=. Tại Phượng Quốc- Phượng Thành.=3=


Dưới cái nắng rực rỡ đầu hè trong Phượng thành – kinh đô Phượng Quốc, đèn hoa sặc sỡ, lụa là rực rỡ, pháo nổ tung bừng, trải dài từ cổng thành tới tận cửa hoàng cung Phượng Quốc, đâu đâu cũng một màu đỏ khỏi hoàn. Con dân chìm đắm trong sự hân hoan, đầy mong đợi. Hôm nay là ngày “Chiến Thần” của họ hồi kinh, thế tử phủ Trấn Lạc vương - Nam Cung Vũ Họa.


Nam Cung gia nhiều đời tướng tài luôn một lòng trung thành, làm tướng quân giữ nước dưới triều Thượng Quan gia, nên được Cao Thái Tổ Hoàng đế phong vương ban tước, lấy hiệu là Trấn Lạc vương, mang ý rằng, ngàn đời giữ trọn sự thái bình cho Phượng Quốc, và vương vị sẽ mãi được lưu truyền từ đời này qua đời khác. Đến đời của Trấn Lạc vương hiện tại – Nam Cung Tứ, 23 năm trước nên duyên phu thê cùng trưởng công chúa và cũng chính là hài tử duy nhất của Tiên đế - Thượng Quan Bình Nhi.


Tiên đế năm xưa một lòng thủy chung cùng Tiên hậu, phá bỏ hậu cung, độc sủng tiên hậu. Nhưng đôi phu thê họ lại chỉ có một người con là trưởng công chúa Thượng Quan Bình Nhi. Trưởng công chúa lên 7 tuổi, Tiên hậu băng hà, Tiên đế cũng không nạp phi, một thân gà trống nuôi lớn Thượng Quan Bình Nhi lên đến khi nàng tròn mười tám thì lưỡng tình tương duyệt cùng Nam Cung Tứ.


available on google playdownload on app store


Đồng thời gian ấy, Tiên đế cũng cùng nuôi dưỡng Thượng Quan Minh. Y là hoàng chất của Tiên đế, là con trai duy nhất của hoàng đệ Thụy Thân vương. Vì một trận chiến mà phu thê Thụy Thân vương đã hi sinh vì quốc gia. Sót cháu nhỏ, mà chính mình chưa có người nối dõi, Tiên đề đem Thượng Quan Minh nuôi dưỡng bên mình, về sau truyền lại ngôi cho y. Cho tới tận bây giờ, Phượng đế - Thượng Quan Minh đã tại vị được tròn 20 năm – vị hoàng đế lên ngôi lúc tuổi trẻ nhất của Thần Nguyên đại lục, được ca tụng là anh minh thần võ, thấu tình đạt lí, thấu hiểu lòng người. Con dân hàng năm vẫn đều hưởng được thái bình an lạc.


Khi còn sống, Tiên đế và Thượng Quan Minh rất sủng ái Nam Cung gia, đặt biệt rất yêu thích Nam Cung Vũ Họa, hài tử duy nhất của phu thê Nam Cung Tứ và Thượng Quan Bình Nhi. Trưởng công chúa sau 3 năm sinh hạ được Nam Cung Vũ Họa cũng băng hà. Khi Nam Cung Vũ Họa vừa ra đời được Tiên đế bồng bế trong vòng tay đầy thương yêu, còn được Phượng đế ban cho y quyền lợi còn hơn cả một vị thái tử, hoàng tử như: gặp hoàng đế không cần hành lễ, ban cho y một điện riêng trong hoàng cung để tùy ý ra vào lưu lại. Nam Cung Vũ Họa lên 5 tuổi, được ngự cùng Phượng đế trên long sàn. Khi y lớn hơn một chút, khi đã có thể suy xét đúng sai, Phượng đế lại ban cho y thượng phương bảo kiếm, tiền trảm hậu tấu… Quả thực là vô vàn tình yêu, sự dung túng, che chở, khiến không ít những nhân vật tai to trong ngoài triều đình căm hận!


Nhưng dù là lúc bấy giờ hay hiện tại, người người đều nói rằng, Phượng đế yêu thương, sủng ái Trấn Lạc thế tử đến vô pháp vô thiên, vô cực hạn, còn hơn cả những đứa con thân sinh hoàng tử. Cứ như thể hận rằng không thể đem tất cả những gì tốt đẹp nhất, hoàn mỹ nhất cho đứa hoàng chất ấy. Người ta còn thầm truyền tai nhau rằng, ngôi vị hoàng đế kế tiếp chắc chắn sẽ là của Nam Cung Vũ Họa. Vì thế, kể nào muốn đổi đời, cóc ghẻ hóa thiên nga chỉ cần nắm được nam nhân vĩ đại này.


Người ta hâm mộ Nam Cung Vũ Họa bao nhiêu thì cũng có bấy nhiêu nể sợ và ghen ghét. Chính vì không muốn bản thân hắn gặp bất chắc nên khi Nam Cung Vũ Họa 12 tuổi, đã thể hiện tài năng lãnh quân của con cháu Nam Cung gia, Tiên đế thì có chút đắn đo, còn Phượng đế không do dự giao cho hắn quân lệnh và hạ chỉ để hắn ra biên quan chấn ải cùng phụ vương y.


Nháy mắt mà sóng yên biển lặng được 10 năm. Chiến công của Nam Cung Vũ Họa lại ngày một nhiều, tài năng lãnh binh lại ngày càng một tinh diệu, được người của tam quốc ban tặng cho đỉnh đỉnh danh xưng: “ Liệt Diễm Chiến Thần “. Không chỉ dụng binh như thần. mà dung mạo đầy kinh diễm kinh thiên, xuất chúng không thể đo lường. Nghe lời đồn thổi, là vì Nam Cung Vũ Họa này thừa hưởng nét đẹp bất phàm từ Tiên hậu Lưu An Nhi. Năm đó Lưu An Nhi Tiên hậu độc chiếm hậu cung của Tiên đế cũng không phải loại người tầm phào. Nàng không chỉ mỹ mạo hơn tiên mà còn có tấm lòng thiện lương hơn cả Phật tổ, rất thân cận dân chúng, cứ một tháng lại một lần đích thân vi hành hỏi han từng hộ dân trong Phượng Thành đây. Có lẽ là vì phúc đức của Tiên hậu mà tạo nên một hoàng tôn vô khuyết như Nam Cung Vũ Họa. Chỉ 10 năm nơi biên ải đã tạo nên một con người, mà người nghe người sợ, người nghe người ái mộ. Nhưng len lén cũng đầy những mối lo lắng thay, Nam Cung Vũ Họa, giờ nổi danh như vậy, liệu Phượng đế có còn sủng ái hắn như xưa sao?!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Ngày hôm nay. Cũng là ngày mà “ Liệt Diễm Chiến Thần “ hồi kinh, nghe nói là Phượng đế phải 5 lần hạ chiếu mới triệu được hắn hồi kinh, với lí do thương nhớ hoàng chất khôn nguôi. Nửa giả nửa thật, người tin người không tin. Nhưng dù vì lí do gì, thì Chiến Thần của họ đã hồi kinh, đây quả thực là việc quan trọng, đáng để cao hứng. Mới giờ mão mà con dân đã xếp hai hàng dài ngong ngóng từ cổng thành. Quan viên ra ngoại thành nghênh đón cũng tấp nập, vội vàng không kém.


Xa xa trên tòa lầu các nổi tiếng của Phượng thành Mãn Lai lầu, ở các phòng gian nhã các hướng về phía đường lớn đều được mở rộng cửa sổ, nam thanh nữ tú chăm chú dương mắt đợi chờ. Trong một nhã gian thanh đạm yên ả tại lầu ba, một nam tử thân vận nguyệt y, nửa tóc vấn cao, gài kim quang nguyệt sắc gắn một viên lam thạch sáng. Thân mình hắn nằm dài đầy lười nhác, mắt nhắm dưỡng thần trên chiếc ghế quý phi lót đệm mền đặt cạnh ban công, ngọc thủ sạch sẽ trắng trẻo khẽ gõ nhịp lên thành ghế theo nhịp, như chờ đợi điều gì.


“ Kẹt “ – tiếng cửa nhã gian mở nhẹ, bước vào một lão nhân trung niên, nét mặt hiền hòa, lưng khom, tay bưng khay điểm tâm nhỏ. Lão nhẹ nhàng đặt điểm tâm lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh, rồi bước tới bên người nam tử lười nhác kia, khẽ báo:


-“ Đại thiếu gia, người không đi đón thế tử Trấn Lạc vương sao? “ – lão như có ý nhắc nhở.
-“ Đón? “ – nam tử nguyệt y lười mở mắt, đôi mày lại khẽ cau – “ Hắn còn cần ta đi đón sao? “ – giọng điệu lại có chút hờn dỗi.
-“ Đại thiếu gia… “


-“ Ân? Dù ta có tâm đi đón, cũng có kẻ không có lòng nhận. Mà ngươi còn không xem xem là có bao nhiêu quan to mặt lớn đi đón hắn rồi nha? Có tận ba vị hoàng tử, còn có Kim tể tướng, Vạn thừa tướng, một Tư Đồ gia như ta có đi cũng chỉ rước thêm nhục sao! “


-…... – Lão nhân khẽ thở dài bất đắc dĩ.


Đại thiếu gia cùng thế tử Trấn Lạc vương có tình cảm huynh đệ giao hữu ra sao lão còn không biết sao? Dù nói thế nào thì Tư Đồ gia tộc cũng là một trong hai đại gia tộc của tam quốc, là gia tộc phú hoàng thương duy nhất trên Thần Nguyên Đại Lục sao lại bị rước nhục đây!


Đại thiếu gia Tư Đồ Tử Ngôn, tuy nhỏ tuổi hơn thế tử Nam Cung Vũ Họa 2 tuổi nhưng từ nhỏ đã cùng nhau bái sư học nghệ thành tài, cùng vào sinh ra tử mấy năm qua. Ngay vì thế tử, đại thiếu gia không tiếc bạc dựng lên Mãn Lai lầu đây chỉ để làm nơi thu thập thông tin cho ngài ấy, phò tá ngài ấy. Trên danh nghĩa, họ là sư huynh đệ nhưng thực chất đại thiếu gia đồng thuận cúi mình xưng nô tài với thế tử. Nhiều lúc lão cũng không hiểu, vì sao đại thiếu gia lại phải hèn mọn như vậy.


Thấy lão nhân cứ đứng đơ mãi tại chỗ, Tư Đồ Tử Ngôn, lại cau mày hờn dỗi đối lão:
-“ Chu bá. Ngươi còn đứng ở đó làm gì!! Còn không mau đi lo việc Mãn Lai sao? Hay muốn ta thay luôn của lão bản nơi đây nha?! “


Chu bá nghe vậy khẽ hồi thần, lại khom người chào đại thiếu gia nhà chính mình mới lui ra ngoài.


Tư Đồ Tử Ngôn, chớp động mở mắt, mi cong rung giương lên, ánh mắt liền phóng ra phía cửa thành. Không nhanh không chậm, ngọc thủ vẫn gõ nhịp đều đều trên tay ghế. Ngoài mặt Tư Đồ Tử Ngôn, tĩnh lặng như một mặt hồ yên tĩnh, nhưng tận sâu đáy mắt kia lại là nỗi mong chờ, đầy cao hứng!


Về rồi thì về rồi, không hiểu hoàng thượng lần này là có ý gì đây? Là thực lòng thương nhớ? Hay là muốn đoạt quân quyền? Hay...lại là một mưu đồ khác? Nam Cung Vũ Họa, huynh sẽ cảm thấy thế nào đây?
#Airen.






Truyện liên quan