Chương 4
Trưa hôm đó, Phó Tinh Thần liền nhận được điện thoại của trợ lý Từ.
Trợ lý Từ đem phương thức liên hệ của chủ xe đưa cô, còn thập phần uyển chuyển biểu đạt chủ xe muốn tích cóp tiền cưới vợ, không có ý tứ cho cô nợ.
Phó Tinh Thần đem điện thoại ném sang một bên, vọt vào phòng tắm, thời điểm đang sấy tóc, đúng lúc Phó Hinh Vân vừa đánh bài trở về, dù đã qua bốn mươi tuổi thần thái cùng vóc dáng bà đều xinh đẹp, bởi vì bảo dưỡng tốt, nhìn thoáng qua như chỉ mới ba mươi, Phó Hinh Vân đi nhanh tới gần cô.
Phó Tinh Thần bị mẹ làm hoảng sợ, nhanh tay tắt máy sấy, duỗi tay bám trụ trên người Phó Hinh Vân: “Mẹ, người không cần kích động như vậy?”
“Con đi ba năm không chịu trở về một lần, còn không cho mẹ kích động"
Phó Hinh Vân nghiêng người liếc cô một cái, nha đầu này từ trước đến nay không tim không phổi, nói đi là đi, không chủ động gọi điện về nhà, càng không xuất hiện việc nói chuyện qua video.
Tính cách này, cùng Phó Hinh Vân nửa điểm cũng không giống.
Phó Tinh Thần tiếp thu từng lời nói,trong mắt không có ý xem thường, không dám tiếp tục chêu chọc mẹ,liền ôm tay làm nũng, hai ba câu liền đem Phó Hinh Vân dỗ ngọt.
Phó Hinh Vân hôn lên mặt cô một cái, vừa đi vừa dặn dò cô “Đừng như trước kia so đo việc lớn việc nhỏ, dù gì Hoắc Cận Viễn cũng là anh trai của con"
Phó Tinh Thần chỉ yên lặng nghe, không trả lời.
Trước cơm chiều, Phó Tinh Thần lại một lần cùng Hoắc Cận Sơ chứng minh cái gì gọi là oan gia ngõ hẹp.
Phó Hinh Vân tự mình xuống bếp, lúc này đang cùng Hoắc Chấn Hành trong phòng bếp bận rộn, phòng khách chỉ có hai người bọn họ, Phó Tinh Thần ngồi rất xa, tùy tiện cầm cuốn tạp chí lên xem, kết quả vừa chạm đến bì tạp chí, liền bị cướp mất.
Đây là lần thứ năm cô thấy Từ tiểu thư cùng Hoắc Cận Sơ xuất hiện ở trên tạp chí, Phó Tinh Thần chán đến ch.ết mà thả ra câu,: “Vận đào hoa không ít nhỉ”
" Âm dương quái khí mà nói bừa cái gì?” Hoắc Cận Sơ nhìn cũng chưa nhìn cô, lời nói ra lại không tha người: “Đào hoa này sao bằng đào hoa của em”
Phó Tinh Thần: “……”
Cách một thời gian, Phó Tinh Thần gọi điện cho chủ xe Bentley, nhận điện thoại hình như là trợ lý của anh ta, câu đầu tiên vừa ra khỏi miệng chính là: “Tiểu thư, xin hỏi cô có hẹn trước không?”
“Không có.” Cô đáp có chút không tự tin.
Không những không có, cô trừ bỏ biết đối phương họ Giang,đến mặt ngang mặt dọc anh ta thế nào còn chưa nhìn thấy.
Vừa nghe điện thoại, Phó Tinh Thần vừa lên mạng tìm hiểu một chút, họ " Giang" là hào môn thế gia, còn sinh sống ở Bách Gia Thượng Hào, dân cư Tây Thành mấy trăm vạn người, hẳn là không khéo đến mức đụng mặt Giang Dạ.
Huống chi có mấy người mua hai chiếc xe giống nhau như đúc, một chiếc mới đem đi sửa chửa, ngay sau đó liền đem một chiếc khác ra chạy?
Trừ phi là có bệnh.
Phó Tinh Thần đơn giản đem sự tình nói qua một lần, bên kia trợ lý liên tiếp gật đầu, dò hỏi thân phận của cô liền sắp xếp hành trình.
Đại khái mới nửa phút, nói câu:“Xin lỗi Phó tiểu thư, Giang tổng mấy ngày nay muốn đi công tác một chuyến, nếu không cô cuối tuần lại ghé? Cuối tuần Giang tổng không có lịch trình khác, cô có thể tới phòng nghỉ chờ Giang tổng"
Phó Tinh Thần không nghĩ nhiều, sảng khoái đáp ứng
Phó Tinh Thần ở nhà một tuần.
Thứ sáu cuối tuần, Mạc Văn Ngữ mang theo một giỏ trái cây đến thăm.
Phó Tinh Thần hết sức kinh ngạc, đứng ngoài cửa một lúc mới nghiêng người cho cô nàng tiến vào “Hôm nay không phải thời gian làm việc sao?”
Mạc Văn Ngữ xuất hiện rất bất ngờ, cô nàng hướng tới Phó Hinh Vân chào hỏi, cười tủm tỉm mà đáp: “Tớ đến gặp dì Phó, thuận tiện tới tìm cậu có việc.”
Phó Tinh Thần lấy cho cô nàng ly nước, chờ Phó Hinh Vân lên lầu, mới quay đầu hỏi Mạc Văn Ngữ: “ Việc gì vậy?”
" Thứ hai có thể cậu có thể tới Hoàn Vũ làm việc.” Mạc Văn Ngữ cười hề hề, “Có phải hay không cảm thấy đặc biệt bất ngờ?”
Hoàn Vũ là công ty truyền thông lớn nhất Tây Thành, chỉ nghe tên đã khiến mọi người muốn bon chen vào làm.
Bất quá Phó Tinh Thần tiến vào rất thông thuận, khởi điểm của cô với người khác không giống nhau, người lớn lên xinh đẹp, phía sau còn có Hoắc gia làm hậu thuẫn, chủ yếu vẫn là trong tay cô còn được ông lão làm nghệ thuật đề cử.
Cho nên cô không cảm thấy việc này quá bất ngờ
Nhưng Phó Tinh Thần vẫn làm bộ làm tịch mà gật đầu, sau đó tiện tay lật vài tờ tạp trí giải trí.
Mạc Văn Ngữ ở bên cạnh hỏi cô: “Công ty cách chỗ này cũng không gần, không tính toán dọn ra ngoài sao?”
Thật ra cô cũng có suy nghĩ đó
Phó Tinh Thần nhíu mày: “Hoắc Cận Sơ không cho. Nếu không cậu đi theo nói với anh ta nhé?”
“Nghĩ cũng đừng nghĩ ” Mạc Văn Ngữ vội vàng xua tay, “Tớ không dám nói"
Phó Tinh Thần cúi đầu cong khóe môi,tầm mắt hướng về phía tạp chí, tiêu đề trên tạp chỉ được tô đen nổi bật: Hoắc tổng làm sáng tỏ mối quan hệ với Từ gia,quan hệ chỉ đơn thuần hợp tác đôi bên, không có chuyện đôi bên kết giao.
Đóa hoa đào Từ tiểu thư kia, còn chưa kịp nở đã héo tàn.
Mạc Văn Ngữ ngồi cả buổi sáng, giữa trưa Phó Hinh Vân bảo cô nàng ở lại dùng cơm.
Trong nhà, có hai người đàn ông đều không về, ba người phụ nữ lập thành cái chợ,tám chuyện từ Tây Thành đến Đông thành, từ nam đến bắc, khí thế ngất trời, thiếu chút nữa đem mái nhà nhấc lên cao.
Sau hai giờ, Phó Tinh Thần đem Mạc Văn Ngữ đang xem TV trên xô pha túm lên: “Đừng xem nữa, lái xe đưa tớ đến chỗ này.”
“Cậu không phải có xe hay sao?” Mạc Văn Ngữ đang xem hăng say, thuận miệng hỏi, đột nhiên nhớ tới cái gì, mở to hai mắt nhìn qua.
Cô thiếu chút nữa liền quên, bằng lái xe của Phó Tinh Thần đã bị thu giữ cùng tiêu hủy.Mạc Văn Ngữ cũng là tốt số, lần trước Phó Tinh Thần lái xe cô không nhớ vấn đề này, may mắn lúc ấy chỉ ở bãi đỗ xe, nếu lái trên đường,thế nào cũng trở thành sát thủ đường phố.
Khẳng định không dừng lại ở việc đụng xe.
Mạc Văn Ngữ: “Cậu ở nước Mỹ không chạm qua xe chứ"
Phó Tinh Thần liếc nhìn cô nàng một cái, duỗi tay đem một đầu tóc dài hất lên, “Nếu tớ chạm qua xe, không chừng cỏ trong mộ đã mọc cao"
Mạc Văn Ngữ trong lòng còn sợ hãi, càng nghe cô nói, liền càng cảm thấy chính mình mệnh quá lớn, cho nên thời điểm ngồi trên xe Phó Tinh Thần lái mới không phát sinh sự cố gì lớn.
Cô cảm thấy chính mình là một người may mắn, tinh thần phấn chấn mà cầm lấy chìa khóa xe, nhanh chân bước qua Phó Tinh Thần để lấy xe.
Lái xe trên đường, Mạc Văn Ngữ hỏi cô nàng đi đâu.
Phó Tinh Thần cong mắt cười, sau đó chậm rì rì nhả ra hai chữ: “Hẹn hò.”
Mạc Văn Ngữ: “……”
Cô đánh cong tay lái, thiếu chút nữa đâm vào vạch chắn đường. Mạc Văn Ngữ khụ một tiếng, không dám đáp lại lời tiểu tổ tông bên cạnh.
Nghĩa của động từ hẹn hò trong mắt Phó Tinh Thần chính là: Trước tiên ước định thời gian cùng địa điểm gặp mặt.
Bất quá đối tượng Phó Tinh Thần hẹn hò chính là chủ chiếc xe Bentley kia, nhưng thật ra giống hẹn hò với nữ trợ lý hơn.
Trợ lý tuổi không nhỏ, nhìn qua đại khái hơn ba mươi tuổi, trên mặt đều là biểu tình đoan chính ôn nhu, dẫn cô về phía phòng nghỉ rồi giải thích: “Phó tiểu thư, Giang tổng chiều nay còn có hai cuộc hội nghị, thời gian kết thúc đại khái hơn 6 giờ tối.”
Trợ lý nhìn thời gian, còn có nửa câu sau chưa nói —— Cô chính là tới quá sớm.
Xác thật sớm, mới ba giờ cô đã đến.
Phó Tinh Thần không nghĩ nhiều, vừa đúng lúc chiều nay không bận việc gì, liền dứt khoát ở phòng nghỉ đợi người.
Trợ lý đẩy cửa đi ra ngoài,sau vài phút, bưng một ly trà lại đây.
Phó Tinh Thần đang cùng Mạc Văn Ngữ nói chuyện phiếm trên Wechat, trợ lý có ánh mắt tốt, thời điểm cúi người đưa trà, không cẩn thận thấy được hai chữ“Hẹn hò”.
Cô không phải cố ý nhìn lén, chỉ là hai chữ kia thật muốn người ta chú ý tới.
Trợ lý: “Phó tiểu thư…… Cô thật sự cùng Giang tổng đụng xe sao?”
Cô bắt đầu hoài nghi vị tiểu thư này mượn cớ tới gặp Giang tổng, mấy ngày hôm trước cũng có tình huống tương tự như vậy, cái gì mà đụng xe vào giang tổng … Cái gì dám nói đều nói lung tung.
Phó Tinh Thần chỉ chỉ chính mình: “Không giống sao?”
Trợ lý trên dưới đánh giá cô vài lần, cảm thấy lắc đầu lại không quá thích hợp, xấu hổ lại không mất lễ phép mà cười cười, đẩy cửa đi ra ngoài.
Giang Dạ dự xong một hội nghị đã 6 giờ tối.
Từ trong phòng hội nghị ra ngoài, thừa dịp trên đường nghỉ ngơi hơn mười phút, trước trả lời điện thoại quan trọng, bên này vừa mới nói xong việc trọng sự, nâng đầu, liền thấy trong phòng nghỉ có người.
Phòng nghỉ có cửa chớp, nhưng lại không kéo xuống, từ phía bên ngoài có thế nhìn thấy rõ sự việc bên trong
——
Cô ngồi trên sô pha, tư thế ngồi của Phó Tinh Thần có chút đoan chính, chỉ là bả vai sụp xuống dưới một ít, nhìn cả người yên tĩnh, nếu không phải đôi mắt đang nắm chặt, thì không thể nhận ra cô đang ngủ.
Giang Dạ dừng lại một chút, đôi mắt híp lại, cằm nâng lên, trợ lý liền hiểu chuyện mà giải thích: “Giang tổng, vị tiểu thư này nói mấy hôm trước đụng phải xe ngài, cho nên đến đây cùng ngài thương lượng việc bồi thường phí sửa xe"
Dừng một chút, trợ lý do dự nói: “Có cần tôi đi đánh thức Phó tiểu thư?”
Trên mặt anh vẫn như cũ không chút biểu tình, trợ lý không dám đoán mò, chỉ quay đầu lại nhìn cô gái đang ngủ trong phòng.
Giang Dạ cũng liếc mắt nhìn Phó Tinh Thần một cái, sau đó không mặn không nhạt mà trả lời : " Cô làm việc đi".
---------
Đôi lời muốn nói: Hôm nay mình đã edit xong 2 chương ngày mai mình sẽ up cả 4 chương sau vì t4 mình k dịch đc. Chúc các b ngủ ngon 😴😴