Chương 1-2: Không thể nhịn nhục, cũng không muốn nhịn nữa (2)

Duy nhất một lần ba cô nói chuyện thật lâu là muốn cô gả cho Lôi Tiên Tước.
Lúc ông cầm ảnh của Lôi Tiên Tước cho cô xem, tim cô trong khoảnh khắc nhảy mắt đường như ngừng đập, gương mặt đẹp trai, tuấn tú kia chẳng mấy chiếc đã lấy mất tâm hền cô, cô mà nói đối với anh vừa thấy đã thương.


Mà cô cứ đinh ninh cho rằng Lôi Tiên Tước đồng ý kết hôn cũng vì có cùng cảm giác như cô, nhưng về sau cê mới phát hiện bản thân quá mức ngây thơ, hôn nhân của bọn hẹ bất quá chỉ là cuộc hôn nhân kinh tế mà thôi.


Lêi Thành Uy sau khi tham gia quân ngũ trở về, bản thân đầu tư vào kinh doanh thiết bị điện tử, nhưng bởi vì quá trình nghiên cứu phát triển không thuận lợi, vòng quay tài chính không kịp, nên tìm kiếm sự giúp đỡ của bạn bè, cuối cùng chỉ có Đồng Gia Kiệt ra tay giúp đỡ, như gặp được Cập Thời Vũ*, khiến Lôi Thành Uy vê cùng biết ơn, cũng vượt qua được khó khăn làm ăn ngày càng phát đạt. Vì thế ông cùng Đồng Gia Kiệt kết nghĩa anh em, thậm chí còn giao ước nếu sau này Đồng Nhất Kiệt có con gái nhất định sẽ cưới nó làm con dâu Tôi gia.


*Cập Thời Vũ: là Tống Giang, tướng lĩnh của 108 anh hùng Lương Sơn Bạc trong tác phẩm Thủy Hử, có lòng tốt hay giúp đỡ người khác (Wikipedia Việt Nam)


Đồng Gia Kiệt thấy Lôi Thành Uy trở nên giàu có, còn bản thân chỉ là ông chủ của một công ty nhỏ. Tuy rằng vợ ông đã sinh liên tiếp ba đứa con trai nhưng cũng cao hứng đồng ý, ông trước sau vẫn không quên lời hứa đó, luôn luôn nghĩ nếu gia đình có thêm một đứa con gái thì có th dựa vào đó mà hưởng chút phú quý.


Có lẽ vì Đồng Gia Kiệt hết sức mong mỏi chuyện đứa con gái, nên một lần ngẫu nhiên say rượu lại là cơ hội thúc đẩy mối nhân duyên hai nhà. Ông cũng không phải thật sự yêu mến người tình này, nhưng vì ba đã sinh được cho ông một đứa con gái, bản thân ông lại không nguyện buông tay lời hứa kia, nên về nhà khuyên can vợ mình mãi mới khiến bà ta đồng ý cho đứa con gái nhận ba và một danh phận chính thức.


available on google playdownload on app store


Đồng Vệ Tà còn nhớ khi chuẩn bị kết hôn, bản thân vui sướng tưởng tượng ra cảnh sáng sớm đều thức dậy trong vòng tay ấm áp của chồng, nghĩ đến đó trong lòng đã tràn đầy ngọt ngào.
Nhưng sau khi kết hôn không bao lâu bao nhiêu mơ tưởng hạnh phúc đều bị dập tắt triệt để.


Chỉ là cô luôn tự lừa dối bản thân, một ngày rồi lại một ngày chờ đợi, một ngày rồi lại một ngày làm tròn nghĩa vụ của người vợ ngoan ngoãn, nghĩ rằng đến một ngày nào đó sự chờ đợi của mình cũng sẽ có kết quả.


Nhưng, không nghĩ đến cuối cùng chờ đợi, người đó lại ở bên người đàn bà khác lại thêm đứa con của bọn họ.
Nên cô cảm thấy bản thân mình thật ngu xuẩn, hoặc nói chính mình không có năng lực phát hiện?


Cô lẽ ra mười mấy năm trước phải mở mắt te ra thấy rõ ràng mọi việc mới đúng, nhưng con người luôn có những tính xấu cố hữu, chưa thấy quan tài sẽ chưa để lệ.


Mà cô may mắn có thể thoát khỏi quỷ môn quan, ông trời giúp cô thấy rõ sự thật, trên đời này không có năng lực tốt thì cũng đừng tưởng có thể cầm chén vàng trong tay, che nên cô cần học cách không cần chấp nhất.
Học thì học, không thể nhịn nhục mãi, mà cũng không cần nhịn được nữa.


Suy nghĩ miên man hồi lâu, Đồng Vệ Tà cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến, cô không còn tinh thần chờ Lêi Tiên Tước về nhà, mà một điều hiển nhiên là anh sẽ không về nhà.
Bởi vậy hai mươi năm qua cô cũng đã quen dần thói quen ngủ một mình.


Giữa lúc mơ màng, Đồng Vệ Tà cảm giác đường như một bên giường có chút lún xuống, nhưng cô vừa bước qua cửa thập tử nhất sinh, một lần nữa trọng sinh, cơ thể vê cùng mệ mỏi. Bởi vậy cô theo bản năng cho đó là ảo giác của chính mình nên không có một chút tính hiệu tỉnh lại, tiếp tục rơi vào mộng.


Con người đen sâu thẳm của người đàn ông lướt qua Đồng Về Tà đang nằm trên giường đưa lưng về phía anh. Đôi lông mày dày rậm nhưng vô cùng ngay hàng thẳng lối một cách tinh tế có chút nhăn lại. Anh cho rằng lúc anh đi vào trong phòng, cô sẽ ngối ở đó dựa vào đầu giường, bày ra gương mặt lấy lòng, nói với anh câu nhàm chán Anh đã về rồi.


Từ lúc kết hôn cho đến những ngày trước, người phụ nữ này đều là như thế, mặc kệ có trễ thế nào, luôn cố gắng che tinh thần thanh tỉnh thức đợi anh trở về, mà anh cũng chưa từng nhiều lời đáp lại lần nào.


Với anh mà nói, Đềng Vô Tà bất quá cũng là cô gái anh vâng lời cha mẹ mới đồng cưới về, cô làm việc gì anh cũng không muốn can thiệp, chỉ cần đừng gây ảnh hưởng đến cuộc sống vốn có của anh là được.


Nghĩ vậy, Lôi Tiên Tước cũng không quan tâm nhấc chăn mỏng lên định nằm xuống, bóng lưng duyên dáng của Đồng Vô tà chợt rơi vào mắt anh, khiến đồng tử của anh đột nhiên ce rút thật nhanh, một đám lửa nóng dưới bụng tự nhiên bị đốt cháy lên.


Từ trước đến nay cô đều mặc những bộ ác ngủ họa tiết đáng yêu lại vê cùng bảo thủ, đúng là quá quy củ, khiến đàn ông gợi lên nửa điểm dục vọng cũng không có, trừ phi trong một thời gian dài anh không phát tiết, tinh lực quá dư thừa thì mới có thể nhắm mắt êm cô.


Cá tính Lôi Tiên Tước không thích lãng phí thời gian vào mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt, cùng các đối tác đến nhà hàng, khách sạn ăn uống xã giao, bàn bạc chuyện làm ăn, nếu mục đích đạt được hoàn tất ký kết hợp đồng, anh sẽ trực tiếp vễ mừng chạy lấy người, tuyệt đối không đàn đúm rượu chè, lại càng không lưu tuyến lui tới mấy nơi chơi bời gái gú.


Anh tự hạn chế thân mình, thói quen đó cũng là từ lúc học đại học hình thành, trước thời gian đó anh cũng đã trải qua một khoảng thời gian lêu lỏng hoang đường. Mà bản thân cũng biết rẽ phụ nữ là một loại động vật vô cùng phiền toái, vì vậy anh không muốn tốn một tia tinh thần, sức lựa nào đặt lên bất kì người phụ nữ nào, cũng chính vì vậy anh mới đồng ý hôn nhân sắp đặt sẵn cưới một cô gái mà mình chưa từng gặp qua làm vợ. Dù sao anh cũng không cần tình yêu, cưới vợ cũng chỉ là thỏa lòng mong mỏi của ba mẹ có cháu bồng bế, có người nối dõi mà thôi, anh cũng không quan tâm đối phương là ai.


Người con gái trước mắt hôm nay lại mặc trên người ác ngủ màu đen mỏng manh trong suốt, càng khiến cho da thịt bóng leáng trắng mịn của cô càng thêm trong suốt. Tôi Tiên Tước không nhịn được đem mền che nửa người dưới của cô thẳng kéo lên, chỉ có cái quần lét nhe nhỏ màu đen bao bọc lấy bờ mông căng tròn, đôi chân dài trắng nẽn càng dụ dễ anh phát ra nhiều ham muốn.






Truyện liên quan