Chương 8

Tối, ngồi trước bàn học nó lôi túi đồ mà Trang đưa cho ra xem. Trong túi đồ ngoài những thứ Trang dẫn nó đi mua ra còn có một mảnh giấy nhỏ. Nó thò tay vào bên trong túi lấy mảnh giấy ra, đoạn nó mở tờ giấy bị gấp làm hai ra. Những nét chữ tỉ mỉ, cẩn thận của Trang hiện ra: " Ngày mai đúng 6 giờ mày hãy mặc những đồ này và ra ngoài. Nhớ đấy nhé!!! ^^ "Nó mỉm cười rồi gấp mảnh giấy lại, lòng không khỏi băn khoăn không biết rốt cuộc Trang đang tính toán điều gì.


Sáng... 5h30...


Nó mặc đồ mà Trang đưa cho vào, đứng soi gương nó giật mình khi nhìn bộ dạng của mình bây giờ..... Còn tận 30 phút nữa mới đến giờ Trang hẹn nên nó lôi cuốn nhật kí ra xem lại, miệng tủm tỉm cười khi đọc lại những dòng nhật kí của mình. Cuốn nhật kí này chứa đựng những kỉ niệm, tâm tư mà nó luôn giấu kín trong lòng bấy lâu nay, nó luôn cất giữ rất cẩn thận. Tay nó lật từng trang một rồi dừng lại ở những trang gần cuối. Nó dành những trang cuối dùng để vẽ hình ảnh của một người nó luôn yêu thầm bấy lâu nay....Tiếng chuông điện thoại không ngừng reo...... Nó với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn mở tin nhắn lên xem. Là tin nhắn của Trang: " Ra ngoài đi". Đọc xong tin nhắn nó vội bỏ cuốn nhật kí vào trong cặp rồi mở cửa đi ra ngoài.


Nó đứng một lúc ở trước cửa nhà mà không thấy Trang đâu. Nó đi dịch lên phía trên tìm Trang. Đi đến gần chỗ hẻm đột nhiên thấy có cái gì đó phát sáng từ bên trong chiếu vào mắt nó. Ánh sáng chói làm mắt nó không nhìn thấy gì, nó lấy tay che bớt ánh sáng đó đi, đột nhiên một bàn tay lạ kéo nó vào trong hẻm.... Nó định thần lại nhìn kĩ người đối diện đó là người mặc áo đen bịp kín mít. Chắc đây là người xấu, sợ quá nó vội la lên, chân bước nhanh ra khỏi con hẻm


- Cứu tôi với! Cứu tôi với!.....
Nhưng người áo đen đã kịp kéo nó lại và bịp miệng nó lại. Nó cố hết sức vùng vẫy khỏi người áo đen, người áo đen thật sự rất khỏe, nó vũng vẫy một hồi cũng không thoát được....


- Đừng vùng vẫy nữa là tao đây! - Tiếng người áo đen cất lên đồng thời nới lỏng tay ra. Nó quay ngoắt lại nhìn người áo đen. Trang tháo khẩu trang, kính mắt và chiếc mũ lưỡi trai ra, tất cả đều là màu đen
- Mày làm gì mà như đi ăn cướp vậy? - Nó hỏi


available on google playdownload on app store


- Thì đi ăn cướp mà - Trang bình thản trả lời tay đang gỡ những sợi tóc rối ra khỏi chiếc mũ lưỡi trai
- Đừng vậy chứ! - Nó nhăn mặt lại nhìn Trang
- Thôi không nói nữa tập trung vào kế hoạch đi đã! - Mặt Trang đột nhiên nghiêm lại
- Kế hoạch gì vậy? - Nó ngạc nhiên


- Thì kế hoạch cho bọn theo dõi mày một bài học chứ còn gì nữa!
- Tao có biết gì về kế hoạch này đâu mà thực hiện chứ


- Mày chỉ cần làm theo tao bảo là được rồi. Tao đã nghĩ kế hoạch này cả ngày hôm qua nếu mà thành công mày phải trả công cho tao đấy. Thôi không nói nữa nhìn kìa có phải là cái bọn hôm nọ theo dõi mày không?


Nói rồi Trang chỉ tay về phía chiếc ô tô bên đường cách con hẻm một đoạn, từ trong ô tô ba, bốn người mặc comple đen, đeo kính râm bước ra. Đồng thời lúc ấy Trang cũng cởi bỏ những đồ vật bên ngoài ra trở lại là cô học sinh
- Mày mặc nhiều đồ vậy không thấy nóng à? - Nó lên tiếng


- Không vì sự nghiệp vĩ đại cả thôi! Mày gù cái lưng xuống đi - Trang ra lệnh rồi ấn lưng nó xuống
- Mày định làm gì thế? - Nó la lên
- Nhanh lên hợp tác với tao chút đi!
Khi nó khom lưng xuống, Trang đưa trước mặt nó cái chổi rồi nói;


- Cầm lấy giả vờ ra kia quét đường đi rồi đợi tao! À, nhớ là phải gù lưng xuống nghe chưa?


Nó ngạc nhiên nhưng cũng đành làm theo lời Trang. Nó giả vờ gù lưng xuống rồi cầm cây chổi quét sân. Giờ nó đã hiểu vì sao Trang bắt nó mặc như thế này rồi, thì ra Trang muốn nó hóa trang thành một bà lão đang quét đường..... Nó cố hết sức còng lưng rồi quét rác trên đường chắc mấy cô lao công hôm nay sẽ đỡ vất vả hơn đây! Mấy người đang theo dõi nó nhìn thấy một bà cụ đang quét đường lại gần chỗ mình đứng thì cũng tránh ra. Nhân lúc đó Trang trong bộ học sinh đeo ba lô từ đâu chạy tới chỗ nó, mặt vô cùng sốt sắng:


- Bà ơi, cái kính của bà cháu tìm không thấy
Nghe Trang nói lúc đầu nó vô cùng ngạc nhiên nhưng cũng hiểu ý khi cô bạn nháy mắt với mình
- Sao kính của bà tại sao lại không thấy bà mới mua cơ mà? Cháu tìm kĩ trong tủ chưa? Trời ơi cái kính râm đó mắc lắm đó!


- Cháu xin lỗi tại hôm qua cháu lấy kính đeo ra ngoài chơi sau đó cháu tháo ra cầm trên tay nhưng không hiểu sao lại mất được - Trang cúi mặt xuống thú tội
- Trời ơi kính cả tôi cháu với chả chắt


Nói rồi nó cầm lấy cây chổi vụt lịa lịa về phiá Trang nhưng Trang nhanh chân chạy về phía những người mặc comple kia để nó có cơ hội vụt về phía họ. Chiếc chổi "bay" tới hết mặt từng người một, Trang nấp đằng sau những người mặc comple nên không bị hề hấn gì. Đột nhiên một người trong đám người lạ mặt cúi xuống nhặt thứ gì đó ngắm nghía rồi đưa nó về phía nó:


- Đây có phải chiếc kính của bà không bà?


Nó thôi không vụt nữa đưa mắt nhìn về phía cá kính. Nó bàng hoàng nhận ra khi đó lại là chiếc kính mà Trang đã mua, nó đưa mắt nhìn về phía Trang thấy Trang cũng bàng hoàng không kém. Trong khi cô bạn đang không biết xử sự thế nào nó đành đánh liều lên tiếng:


- Phải cảm ơn cậu! - Nó đưa tay về phía chiếc kính, tay run run nhận chiếc kính từ tay người đàn ông kia


Nó cố tình run run tay thật mạnh để cố làm sao cho kính rơi xuống đất.... Khi cái kính rơi xuống đất theo phản xạ thì những người lạ mặt đang theo dõi nó sẽ cúi xuống nhặt hộ. Nhanh như cắt nó và Trang lao tới, nó thì cần chổi, Trang thì cần chiếc ba lô của mình đánh túi bụi về phía những người kia. Do bất ngò nên họ không thể phản công lại được, họ chỉ có thế tránh những cái đánh từ nó và Trang


- Đi thôi!
Trang hét lên và cầm tay nó chạy đi thật nhanh. Chạy dược đoạn đường dài nó sực nhớ ra:
- ch.ết rồi tao chưa thay đồng phục!
- Trời ạ! Sao mày không làm như tao mặc đồng phục bên trong còn quần áo hóa trang mặc bên ngoài. Mày có mang đồng phục không?
- Có trong cặp tao - Nó trả lời


- Vậy cặp mày đâu?
- Tao để quên trong con hẻm rồi mày ơi - Nó nhăn mặt nhìn Trang
- Vậy quay lại lấy đi! Tao biết một con đường đi vào hẻm mà không bị lũ người xấu kia nhìn thấy đấy! Đi thôi nếu không trễ học mất...


May sao lúc nó quay trở lại con hẻm thì chiếc cặp vẫn còn, nó và Trang cũng đến trường kịp giờ......
Giờ thể dục, trong lúc đợi thầy giáo nó và Trang hai đứa kể lại câu chuyện dạy bọn xấu bài học cho Thảo làm Thảo cười ngặt nghẽo
- Hai cậu giỏi thật đấy! Gía như mình có ở đó để chứng kiến nhỉ?


- Do Trang bày hết cả đấy đúng là mệt với nó mà! Mình suýt thì đau tim luôn
- Tao thấy mày diễn đạt hơn cả tao đấy!
Trang khoanh tay trước ngực nhìn về phía xa của sân bóng mím môi, chợt nhìn thấy cái gì đó Trang la toáng lêN
- Á á á á á.....
- Sao thế? - Nó và Thảo hốt hoảng


- Hai người nhìn ra kia đi kìa.......
Nó và Thảo nhìn theo hướng chỉ tay của Trang về phía sân bóng đá. Những ánh nắng trải dài trên nền cỏ mượt của sân cỏ. Nơi đó tụ tập rất nhiều người........






Truyện liên quan