Chương 1-3
8h55_Sân bay Haneda
1cô gái trạc tuổi 20 ngồi ở hàng ghế chờ. Cô ta mặc 1chiếc áo sơmi trắng va quần kaki đen,bỏ áo trong quần chỉnh tề. Mái tóc vàng đặc trưng của người Âu duỗi thẳng chẽ xéo. Tay đeo 1chiếc đồng hồ Omega luôn để ý đến thời gian. Nhìn có vẻ là 1nhân viên văn phòng, có đeo bảng tên ở ngực trái có chữ "cherry".
∆nhân vật:
Cherry Wastone 21t, là nhân viên công ty CFF-Công ty nhà nó, một tập đoàn hùng mạnh ở Mỹ và Toàn Thế giới. Tính tình thông minh, sắc sảo. Cô vừa là thư kí riêng cho papa nó, vừa là quản lí của 4nàng nhà ta (1nữ nữa, từ từ tới ha) hỗ trợ tụi nó rất nhiều trong công việc. Thạo 5thứ tiếng trong đó có Việt ngữ, xinh đẹp theo phong cách châu âu. Là 1người đáng để tin tưởng
==============================================
Kééééttttttttttt
2tiếng phanh xe chói tay trước cổng sân bay, tụi nó hiên ngang bước vào mặc cho những ánh nhìn ngưỡng mộ xen lẫn ganh tị ố ạt nhìn tụi nó, tụi nó bỏ ngoài tai cả.
Vì cũng đúng thôi, khắp cái đất Newyork này. Ai ai không piết 3tiểu thư này chứ:
Siêu mẫu nỗi tiếng của châu á chỉ ở lứa tuổi xấp xỉ 9x(Ngọc)
Tiểu thư Đặng gia có năng lực kinh doanh ở độ tuổi 17 (Vy)
Và Đại tiểu thư Dương gia tài sắc vẹn toàn làm choáng váng 4trường đại học danh tiếng với số diểm thi cao ngất ngưỡng ở tuổi vị thành niên
Với những ánh nhìn thế này là "cơm bữa" đối với tụi nó thôi.
Vừa thấy tụi nó từ xa, Cherry mừng rỡ chạy đến chỗ tụi nó:
-Ôi, các chị, các chị đến rồi à?!
- Không thì ai đứng trước mặt cô? Không khí chắc?!- nó bắt bẽ
- Chị này~-cherry cười hiền
- Cherry này, chị hơn tụi em 4 tuổi lận đó, kêu tụi em bằng chị vậy sao được- Ngọc gãi đầu
-Thôi, em thích gọi các chị như vậy hơn,dù gì cũng quen rồi ạ -cherry đáp
-Chị này, ý chị nói tụi em già hơn chị chớ gì-Vy bĩu môi
- Thôi mà…-cherry
-Cherry, ở đây có vẻ đông người nhỉ, gấp đôi bình thường chứ chẳng chơi- nó ngó xunh quanh rồi nói
(Quên nói sân bay này của pa ma 3đứa cùng xây dựng nha)
-ừm, nhắc mới thấy vậy nha, khu B cũng giống khu này hả chị?- Vy cũng nói theo
-ừm, sao lạ vậy chị? -Ngọc
-Oh…Oh My God, các chị quên rồi ư, đây là "phần thưởng" cho "đóng góp" "oanh liệt" của các chị năm hôm trước mà- Cherry bụm miệng cười khúc khích
-Nè, cô nói vậy là sao-nó nhíu mày khó hiểu
- Em cũng không hiểu, chị nói gì lạ vậy- Vy đồng tình nó
- Em cũng thế- Ngọc cũng hùa theo
-Để em nhắc cho các chị nhớ, 5hôm trước lúc 10p.m chị Linh và Chị vy đua môtô đến đây qua khu B làm 1cuộc quẩy đêm khuya "kiệt sức"...
-Là cuội hội tụ cho những tay đua "kiệt xuất", phát âm sai rồi- nó nhắc nhở
-À...kiệt xuất. Em xin lỗi, Rồi lái xe gây tai nạn.......cho khuB. Đồ đạc bể tất tần tật, giờ nó đang được sữa chữa. Khách hàng phải dùng cùng 1 khu A đó ạ- Cherry vừa kể vừa cười híp mắt như là " chuyện vui" dữ lắm vậy đó
-À, ừm...nhớ rồi- Vy gật gù
-Chậc Chậc- Ngọc tặc lưỡi ra vẻ tiếc của thay
-Mày im đi, mày có ngoan hiền gì hơn tụi tao đâu. Có tin là tao khỏi cho mày mượn môtô rồi cải trang đi quậy nữa không- Vy nguýt vai Ngọc
(T/g:Chúa tôi, sợ mấy bà này thiệt chớ)
-Keke..đừng mà pạn iuu u u u u dấu ơi i i...-ngọc xoa đầu nhỏ
-Thôi đủ rồi đó!- nó lên tiếng. Quay sang cherry- Cô chuyển giúp tôi hai con ôtô ngoài cổng với con BMW của Ngọc qua dùm đi, xe ở bển chắc gì bì được, với cả quần áo, đồ đạc nữa
-Vâng, nhưng các chị muốn chuyển tới đâu ạ- Cherry hỏi
-....nhà Anh Lâm với Anh Kiệt ấy, ngoài 2ảnh ra cũng có còn điạ chỉ nào quen nữa đâu mà gửi- nó
-Ok- cherry trả lời
Cả 4 người nói chuyện được một lát thì tụi nó chia tay cherry và lên máy bay....đánh 1giấc (lại ngủ)
Chuyến bay khá dài, tụi nó chỉ ăn rồi ngủ, ngủ dậy rồi ăn (y hệt heo)
Đích đến là sân bay Tân Sơn Nhất-Việt Nam.
Hết phần một
Phần hai_ Dying, bộ tứ hotboy
*Mọi người đọc cho shin biết ý kiến nha!
Thân
Oanh shin
O.s