Chương 20: Khích bác
Xế chiều Tiểu Trư luyện kiếm xong, ở chỗ Lan Tử Hàng ăn điểm tâm, bởi vì Lan Tử Hàng nói cho y biết Đỗ Ninh chuẩn bị một buổi dạ tiệc, bề bộn nhiều việc. Ăn xong uống trà, Tiểu Trư nhấc chân bước đi, Lan Tử Hàng gọi y lại hỏi: “Điểm tâm hương vị thế nào?”
“Ngon.”
“Thích không?” Lan Tử Hàng chú ý quan sát phản ứng của y, mới vừa rồi ăn rất ngon, chứng minh y vẫn là hài lòng với điểm tâm sư phụ, có điều nói như vậy, Tiểu Trư ăn cái gì cũng rất chuyên chú, làm cho người ta cảm giác rất thơm ngon, ngay cả cảm giác thèm ăn của mình cũng sẽ bị gợi lên.
“Ừ.”Tiểu Trư lời ít mà ý nhiều, xoay người lại muốn đi. Lan Tử Hàng rất bất mãn, một tháng, hắn nơi nơi nhân nhượng y, ăn ngon tốt uống hầu hạ, tìm cách buộc y, làm sao y vẫn nghĩ tới trở về bên cạnh Đỗ Ninh?
“Tối nay bên kia phòng bếp sẽ rất bận rộn, ngươi không bằng ở chỗ này luyện công một lúc đi, ta tìm người bồi ngươi, lát nữa cơm tối có phiêu hương áp và bánh sợi củ cải đó, đây là món ăn sở trường mười hai sắc truyền đời của đại trù phòng thứ nhất ở Công Đức Lâm.”, dùng mười hai loại tài liệu tỉ mỉ làm ra, nghe nói phảichuẩn bị trước mười hai canh giờ mới có thểlên bàn, cực kỳ vị mỹ, Tiểu Trư ở chỗ Lan Tử Hàng đã ăn một lần, lập tức đã thích rồi.
Tiểu Trư dừng bước, do dự trong chốc lát, nói: “Ta đây đi về trước một chút, viết chữ xong sẽ trở lại.”
“Viết chữ?”Lan Tử Hàng kỳ quái, Tiểu Trư lười như vậy, còn có thể đi luyện chữ sao?
Tiểu Trư buông một câu khiến cho Lan đại công tử tức giận mà không có chỗ phát tác: “Ca ca quy định.”
Hừ, ca ca, ca ca, y đầy trong đầu cũng chỉ có Đỗ Ninh! Lan Tử Hàng âm thầm cắn răng, mỉm cười nói: “Ở chỗ này cũng có thể viết a.”
“Chữ dán ở bên kia.”
Còn có bảng chữ mẫu! Lan Tử Hàng nheo mắt lại mỉm cười: “Sai người ta đưa tới là được.” Quay đầu phân phó người đi phòng Tiểu Trư lấy bảng chữ mẫu, sau đó mang Tiểu Trư đến thư phòng mình, lấy bút mực cho y.
Bảng chữ mẫu mang tới, Lan Tử Hàng vừa nhìn, chữ viết cực kỳ thanh tú, phong cách viết tròn vẹn mềm mại, đoan đoan chính chính.
“Người nào viết?”Lan Tử Hàng biết rõ còn cố hỏi.
“Ca.”Tiểu Trư mài mực, ngồi thẳng bắt đầu viết, chữ của y kém xa chữ Đỗ Ninh, nhưng là lực tay rất lớn, mỗi chữ đều là nét chữ cứng cáp.
Nhìn y nghiêm túc viết, mỗi nét bút mỗi chữ tuyệt không qua loa, nước chua trong lòng Lan Tử Hàng lại trào lên, tên Đỗ Ninh này, đối với Tiểu Trư ảnh hưởng to lớn như thế, thật sự là… Không có thể tha thứ.
“Ca của ngươi đối với ngươi rất tốt a.”
“Ừ.”Tiểu Trư nghĩ đến Đỗ Ninh, trên mặt lộ ra tươi cười, Lan Tử Hàng nhất thời nhìn đến ngây người, đứa nhỏ này bình thường nguội lạnh giống như tảng đá, cười lên một cái, lại có thể thanh tao kinh tâm động phách như vậy!
“Tiểu Trư?”
“Hả?”
“Ca ca ngươi không thể nào bồi ngươi cả đời, ngươi không thể lệ thuộc vào hắn như vậy.”
“A?”
“Hắn lớn hơn ngươi bốn tuổi, rất nhanh sẽ thành thân, có thê tử hài tử, sẽ không thể trông coi ngươi.”
“Hử?” Tiểu Trư dừng bút, nhăn lại lông mày, có thể như vậy sao?
“Ca ca có tẩu tử, dĩ nhiên sẽ thương nàng, nếu tẩu tử không thích ngươi, ngươi phải tránh ra, nếu không ca của ngươi sẽ mất hứng.”
“A?”Tiểu Trư bất mãn, bảo y ra đi?
“Còn có, hắn cũng không có thể giống như bây giờ ngày ngày nấu cơm cho ngươi ăn, cho nên ngươi không bằng sớm tính toán.”
Tiểu Trư để bút xuống, đi ra ngoài, Lan Tử Hàng vội gọi y lại: “Ngươi đi làm cái gì?”
“Ta đi hỏi hắn một chút.”
“Ha ha, ngươi hỏi hắn có ích lợi gì, đây là tình huống khách quan a, mỗi người đàn ông đều đi bước này.”Lan Tử Hàng cười.
“Sẽ không, ta không cần.” Tiểu Trư lắc đầu: “Nữ nhân phiền toái, ta có ca ca là được.”
“Nhưng ca ca ngươi thích nữ nhân.” LanTử Hàng cười hì hì nói: “Trong nhà lại muốn hắn nối dõi tông đường, chờ hắn có hài tử, ngươi liền lùi xuống vị trí thứ ba, thứ tư, thứ năm.”
Tiểu Trư liếc hắn một cái, không nói gì.
Lan Tử Hàng cười nói: “Ta thì không, ta với ngươi giống nhau, không thích nữ nhân, nam nhân cùng nam nhân ở chung, chí thú hợp nhau, bao nhiêu vui vẻ. “Hắn đem tay khoác lên vai Tiểu Trư, nhìn ánh mắt của y: “Chúng ta có thể uống rượu với nhau, luyện võ, cỡi ngựa, trường kiếm thiên hạ, thỏa ý bình sinh!”
Tiểu Trư nhìn hắn, không nói gì.
“Hơn nữa, ở đây có rất nhiều đầu bếp tốt, ngươi muốn ăn cái gì đều có thể, ta sai người làm cho ngươi.”Đây là phương pháp duy nhất làm Tiểu Trư dao động.
Tiểu Trư nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Ca ca làm ăn ngon.”Thức ăn mỹ vị, không chỉ có đến từ bản thân thức ăn, yêu thích của người nấu người dồn vào bên trong, mới là thứ dụ người hơn a.
Lan Tử Hàng tức ch.ết, cắn răng cười nói: ” Thường xuyên ăn cơm do một người nấu ngươi không ngán a? Không phải đã nói với ngươi, ca của ngươi lập tức thành thân, sẽ không có thời gian nấu cơm cho ngươi.”Tại sao đề tài luôn xoay quanh Đỗ Ninh?
“Sẽ không.”
“Cái gì?”
“Ca ca sẽ không thành thân.”
“Mới là lạ! Nam nhân nào không thành thân?”
“Vậy ngươi chẳng phải cũng như thế?”
“Ta không như thế, ta làm chủ chính mình, ta không cần nữ nhân, ca của ngươi lại không làm chủ được, người nhà để bảo hắn thành thân, hắn nhất định sẽ thành thân.”Lan Tử Hàng đang suy nghĩ nên ép Đỗ Ninh thành thân hay không.
“Sẽ không.”Tiểu Trư vẫn kiên định tín nhiệm Đỗ Ninh, hắn chưa từng có tỏ vẻ muốn thành thân a.
“Làm sao đầu óc ngươ lại bảo thủ như vậy!” Lan Tử Hàng phát hỏa, Tiểu Trư còn có bản lãnh này, đem Lan đại công tử từ trước đến giờ tứ bình bát ổn tức giận đến nổi trận lôi đình.
Tiểu Trư hất cánh tay của hắn ra, đi ra ngoài, Lan Tử Hàng kéo hắn lại, Tiểu Trư trở tay, hai người qua lại vài chiêu, cách nhau một bước.
“Quên đi, không nói hắn, cơm tối hẳn là đã làm xong, ta gọi người mang tới.”Lan Tử Hàng cất giọng gọi người đi vào, phân phó đi xuống lập tức ăn cơm, Tiểu Trư rầu rĩ không vui nói: “Ta không muốn ăn, ta đi về.”
“Hả?” Lan Tử Hàng kinh ngạc, Tiểu Trư lại có lúc không muốn ăn cơm? Hắn con ngươi xoay động, biết lời mình vừa nói bắt đầu có tác dụng, nhất thời tâm tình thật tốt, cười nói: “Vẫn là ở đây ăn đi, phòng bếp bên kia rất bận rộn, không ai lo lắng quan tâm ngươi.”
Tiểu Trư không để ý tới hắn, chính mình đi, Lan Tử Hàng cũng không ngăn trở.
Đến phòng bếp của Đỗ Ninh, quả nhiên khí thế ngất trời, Đỗ Ninh hết sức chuyên chú làm thức ăn, cũng không thấy Tiểu Trư. Hôm nay có năm bàn tiệc, khách nhân chỉ đích danh muốn hắn làm, hai trợ thủ đắc lực hết lần này tới lần khác đều có chuyện không có ở đây, Đỗ Ninh bận đến đầu đầy mồ hôi.
Tiểu Trư muốn giúp đỡ, mấy tạp dịch vội ngăn cản y, trong phòng bếp có quy định, không cho ngoại nhân nhúng tay. Đỗ Ninh lúc này mới chú ý tới y, đi tới nói hai câu, bên kia còn gọi hắn, hắn vội vàng nói với Tiểu Trư: “Ngươi về phòng trước đi, lát nữa ta làm đồ ăn cho ngươi.” Tiểu Trư cònchưa đáp ứng, hắn đã vội vã rời đi.
Trong phòng bếp tất cả mọi người đang bận, Tiểu Trư yên lặng đứng trong chốc lát, xoay người rời đi, trở lại phòng mình.
Trong phòng lạnh tanh, y nằm ở trên giường, qua thật lâu cũng không người đưa cơm tới cho y, bụng Tiểu Trư bắt đầu kêu ục ục. Y lại tới đến ngoài phòng bếp, Đỗ Ninh còn đang bận rộn, bị một đám người bao quanh, đằng trước gã sai vặt lại tới thúc dục thức ăn, Đỗ Ninh vội vàng đáp ứng, chỉ huy người làm nhanh lên.
Xem ra cơm tối không có tin tức, Tiểu Trư tâm tình rất sa sút, từ từ đi trở về phòng, ngẫm lại những lời Lan Tử Hàng nói, trong lòng đầy hoảng sợ, cái gì cũng không muốn làm, nằm xuống ngủ.
Đỗ Ninh bận đến đêm khuya mới kết thúc, an bài xongchuyện ngày mai, mới ngồi xuống thở một cái, đột nhiên thấy thức ăn mình làm sai người đưa cho Tiểu Trư còn ở trên bàn, đã nguội lạnh.
“Di?!”Đỗ Ninh vội vàng hỏi tại sao chưa cho đưa đi, gã sai vặt bối rối trả lời bận rộn nên quên, Đỗ Ninh thở dài một hơi, việc đã đến nước này, nhiều lời vô ích, hắn một lần nữa đem cơm hâm nóng, tự mình bưng đến phòng Tiểu Trư.
Trong phòng rất tốt, Tiểu Trư đã ngủ, Đỗ Ninh muốn gọi y ăn cơm, song nhìn y ngủ say như vậy, lại không muốn quấy rầy. Hắn đem cơm đặt lên bàn, ngồi bên cạnh Tiểu Trư nương theo ánh trăng xuyên qua khe cửa nhìn y một lát, tâm bận rộn bất an từ từ bình tĩnh trở lại.
Ta sẽ bảo vệ y, nhất định phải nghĩ biện pháp nhanh rời khỏi nơi này, Đỗ Ninh nói với mình. Hắn tự tay giúp Tiểu Trư kéo chăn, nhẹ nhàng rời đi.
Trở lại phòng mình, Đỗ Ninh sợ hết hồn, chăn đệm trên giường đã trải xong, một gã sai vặt đang đổ nước nóng vào trong bồn.
“Ngươi…”Đỗ Ninh nghi ngờ, gã sai vặt cười nói: “Đại công tử phái ta tới hầu hạ Đỗ sư phụ.”
Đỗ Ninh giờ mới phát hiện góc phòng có thêm một cái giường nhỏ, làm gì vậy!
“Ngài mau tới tắm rửa, nhanh chóng nghỉ ngơi đi, hôm nay ngài rất bận sao?”Gã sai vặt thật là lanh lợi, đi tới hầu hạ Đỗ Ninh thay quần áo, Đỗ Ninh ngăn cản tay của hắn, ôn hòa nói: “Ta tự mình làm được rồi, ngươi trở về đi thôi, chỗ này của ta không cần người hầu hạ.”
“Nhưng đây là đại công tử phân phó,tiểu nhân nếu hầu hạ không tốt, sẽ bị tổng quản đánh chửi.”Gã sai vặt nháy mắt, đáng thương năn nỉ.
Đỗ Ninh thở dài, mềm lòng, nói: “Được, ta đây ngày mai đi nói với hắn.”
Qua loa rửa mặt lên giường, Đỗ Ninh trằn trọc trở mình không ngủ được, trong phòng có thêm người ngoài, hắn rất không quen, hơn nữa, nghĩ đến dụng tâm của Lan Tử Hàng, hắn liền tức giận khó nén, lại nghĩ tới tình cảnh Tiểu Trư, lại càng lo lắng.
Đột nhiên cửa sổ vang lên, Đỗ Ninh vội vàng mở mắt, quả nhiên một bóng đen từ cửa sổ nhảy vào, chính là Tiểu Trư.
“Ai nha!”Gã sai vặt cả kinh kêu một tiếng, nhảy dựng lên, lập tức đốt đèn lên.
Tiểu Trư nhìn chằm chằm hắn, người này là ai vậy?
Đỗ Ninh vội nói: “Đây là người đại công tử phái tới… Hầu hạ, ngươi tới làm gì, mau trở về ngủ.”Hắn lo lắng hướng Tiểu Trư nháy mắt, để cho người ta biết Tiểu Trư mỗi đêm cùng hắn ngủ, vậy không thể giải thích được.
Tiểu Trư nhăn mặt cau mày, không nói một lời lại từ cửa sổ nhảy ra ngoài, Đỗ Ninh trấn an gã sai vặt mấy câu, hai người tắt đèn lên giường, tâm Đỗ Ninh nhảy dồn dập, hồi lâu không bình tĩnh được.
Đột nhiên cửa sổ nhẹ nhàng kêu, Đỗ Ninh vội vàng ngồi dậy, Tiểu Trư giống như tia chớp nhào tới bên tường, điểm huyệt đạo gã sai vặt, xách hắn ra cửa.
“Ai… Ngươi…”Đỗ Ninh vội nhảy xuống giường đuổi theo, vừa lúc đụng phải Tiểu Trư trở lại, nhìn hắn ngay cả hài cũng không xỏ, Tiểu Trư một phen ôm lấy hắn, đưa trở về giường.
“Ngươi làm gì? Ngươi xử lý hắn thế nào?” Đỗ Ninh nôn nóng, nếu Lan Tử Hàng biết, không biết lại xảy ra chuyện gì.
Tiểu Trư đem hắn ấn xuống, mình cũng chui vào chăn, hắn vốn chỉ khoác áo ngoài, tùy tiện một lột ném ở dưới giường.
“Ngươi không đem hắn làm gì đi?”Đỗ Ninh lại hỏi.
Tiểu Trư gắt gao đem hắn ôm ở trước ngực, thanh âm buồn bực nói: “Không có chuyện gì, để cho hắn ngủ ở phòng ta.”Tại sao phải để cho người ngoài ngủ trong phòng Đỗ Ninh? Tiểu Trư rất mất hưng, Đỗ Ninh là của y. Hắn xiết xiết tay, Đỗ Ninh khổ sở khẽ kêu: “Ta thở không ra hơi!”
“A.”Tiểu Trư buông lỏng tay một chút, dùng mũi cọ cọ trên tóc Đỗ Ninh: “Ngủ đi.”Như vậy mới thoải mái a, ở bên cạnh hắn, đem hắn ôm vào trong ngực, như vậy mới có thể ngủ ngon. Tiểu Trư đã đã quên mình trước đây một người làm sao ngủ, bất quá hiện tại đã thành thói quen ngủ bên cạnh Đỗ Ninh, không có hắn liền ngủ không ngon.
Đỗ Ninh ở trong bóng tối mở to hai mắt, Tiểu Trư hô hấp một chút một chút lay động tóc của hắn, bên cạnh một thân thể cường kiện ấm áp như vậy, mạnh mẽ ôm cánh tay hắn như vậy, thân thể căng thẳng của hắn từ từ thanh tĩnh lại, ánh mắt cảm thấy ráp, lỗ mũi có chút ê ẩm, trong ***g ngực có một loại ấm áp, không biết là cảm xúc gì đang chuyển động.
Rất lâu sau, hắn an tâm ngủ thiếp đi.