Chương 77

Lão viện sĩ nhìn cục sữa nhỏ trước mặt, không ngờ tới đây lại có thể thu nhận một tiểu đồ đệ hoạt bát như vậy, trong lòng rất phấn khởi.
Vì vậy, lão nhân gia vẫy vẫy tay, nói: “Tạm biệt, cô bạn bé nhỏ!”
Một lớn một nhỏ có vẻ rất vui.


Sau khi lên xe, viện sĩ lại lấy điện thoại ra nhìn lại những bức vẽ của Túc Bảo vừa rồi mình chụp.
Khi mẹ của Tuyết Nhi thấy Viện sĩ Lao đích thân xuống xe, lại càng cảm thấy Tuyết Nhi nhà mình có hy vọng.


Cô ta vội vàng nói: “Lão viện sĩ, ngài còn nhớ chúng tôi không? Đây là Tuyết Nhi! Trước đó con bé được giải nhất trong đội tranh thiếu nhi Trung Quốc, Lam Tuyết Nhi!”
Nói như vậy chắc hẳn ông nhớ ra rồi phải không?
Ai ngờ viện sĩ Lao mờ mịt hỏi lại: ” Lam Tuyết Nhi là ai?”
Mẹ của Tuyết Nhi: “…”


Lão thậm chí không biết Tuyết Nhi nhà cô ta! ?
Từ sau khi tác phẩm của Lam Tuyết Nhi được tuyển vào nhóm thiếu nhi quốc họa, mẹ Tuyết Nhi liền lấy điều này làm kiêu ngạo, thường xuyên “lơ đãng” nhắc tới trước mặt người ngoài.


Cô ta cho rằng Tuyết Nhi nhà mình rất nổi danh, Quốc Họa Viện cũng khẳng định nhớ rõ Tuyết Nhi.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, viện sĩ Lao một chút cũng không nhớ rõ.
Mẹ Tuyết Nhi đỏ mặt, Tuyết Nhi dù sao cũng là trẻ con, thiếu kiên nhẫn hỏi: “Lao gia gia, người không phải tới thu học sinh sao?”


Lao viện sĩ: “A, đúng, làm sao vậy?”
Tuyết Nhi: “Vậy sao ngài còn chư thu con?”
Lao viện sĩ: “……”
Mẹ Tuyết Nhi nhất thời có chút xấu hổ……
Lao viện sĩ uyển chuyển nói: “Thật ngại quá, nhóc con, ta đã thu học sinh rồi.”


available on google playdownload on app store


Đáy lòng Mẹ Tuyết Nhi lộp bộp một tiếng, mỉm cười nói: “À, người ngài nhận là Túc Bảo tiểu thư phải không?”
Viện sĩ Lao gật đầu, nhắc đến Túc Bảo trên mặt cũng nhịn không được nở nụ cười: “Đúng, Túc Bảo là một đứa trẻ rất có thiên phú.”


Ông nói xong gật đầu với hai người, lên xe rời đi.
Mẹ Tuyết Nhi không chấp nhận được sự thật, nhịn không được oán giận: “Tô gia quả nhiên đập tiền……”
Tuyết Nhi ngây ngẩn cả người.
Danh ngạch của cô bé bị Túc Bảo cướp mất?
Đột nhiên, Tuyết Nhi khóc lóc chạy đi!


Tuyết nhi chán ghét Túc Bảo, vốn Lao gia gia là tới thu cô bé làm học sinh, lại bị Túc Bảo cướp mất!
Mẹ Tuyết Nhi vội vàng đuổi theo……
**
Tiễn thầy đi xong, Túc Bảo trở lại phòng tắm rửa sạch sẽ thay áo ngủ.






Truyện liên quan