Chương 26

Mạc Nhàn nghe vậy quả thật cũng không còn gì để nói, cha nàng cũng không biết giấu giếm một chút, cứ như vậy không biết xấu hổ mà nói ra đến hợp tình hợp lý, thật sự không biết xấu hổ đến cảnh giới tối cao rồi, thật làm người khác bội phục.“Nếu có thể yên tâm thoải mái làm phế vật, sao tự dưng lại muốn tiến tới như vậy?” Mạc Nhàn lại hỏi.“Hửm?” Mạc Tử Sinh giống như nghe không hiểu Mạc Nhàn nói gì, ngữ khí nghi hoặc hỏi.“Bình dược này là do ngươi làm ra được đi.” Mạc Nhàn nói là câu khẳng định.“Ta vừa mới nói, trong lúc vô tình biết được công thức thôi.” Mạc Tử Sinh không thừa nhận là do mình làm ra được.“Vẫn như Tạ Đạo Vi nói, ngươi đã lợi hại từ ban đầu?” Hiển nhiên Mạc Nhàn vẫn không tin lý do thoái thác của Mạc Tử Sinh.“Có người nào đang êm đẹp không muốn, một hai phải làm phế vật đâu, ngươi nói đúng không?” Mạc Tử Sinh hỏi ngược lại.Mạc Nhàn nghe, hình như đúng vậy.“Ta cũng mặc kệ ngươi có lợi hại hay không, dù sao ta cũng chướng mắt ngươi, vì ngươi mà nương ta chết sớm.” Mạc Nhàn thực sự là trong lòng có oán giận Mạc Tử Sinh.“Ngươi nên oán ta.” Mạc Tử Sinh xấu hổ cúi đầu nói.“Dù sao ngươi cũng không để ý nhiều đến việc này, ngươi là người đặc biệt không tim không phổi, sống được như bây giờ cũng tốt lắm rồi.” Mạc Nhàn đã nhận ra từ sớm.Mạc Tử Sinh cũng không phản bác, chỉ là gật đầu.“Nghe phu nhân nói ngươi tập võ rất có thiên phú, rất tốt, rất tốt.” Mạc Tử Sinh liền nói hai lần rất tốt.“Trừ bỏ chuyện đánh nhau giỏi một chút, có thể dùng vào chuyện gì? Nữ hài tử đánh nhau lợi hại có cái gì đáng giá để khoe khoang sao?” Mạc Nhàn không đồng ý nói, đối với chuyện mình có thiên phú học võ cũng không quá để bụng.“Vậy Nhàn nhi thích cái gì?” Mạc Tử Sinh hỏi.“Trang điểm thật xinh xinh đẹp đẹp, mỗi ngày có thể tận hứng ăn uống, sau đó kiếm việc nhẹ nhàng, cũng không cần gả chồng sinh con, như thế rất vướng bận, tự do tự tại như thế này, nhưng mà nghĩ lại đây không phải là phế vật như ngươi rồi sao? Thật đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn, ta nghĩ mình không nên như vậy, phải học cái gì đó mới đúng. Nương ta không nên lấy tên này cho ta, cứ như thể nhắc nhở ta không thể giống như ngươi, làm ta không thể cứ lười phế không có trách nhiệm, không tim không phổi như ngươi vậy.” Mạc Nhàn vừa ăn vừa nói.“Ngươi không giống ta, ngươi giống nương ngươi.” Mạc Tử Sinh gật đầu nói, không giống mình thì tốt rồi.“Vậy còn thảm hại hơn, để bụng ai rồi liền không oán không hối mà trả giá, ngu ngốc thật sự, nếu ta là nương đã sớm hưu* ngươi, miễn liên lụy chính mình.” Mạc Nhàn vẫn cảm thấy nương nàng với cha nàng như Chu Du đánh Hoàng Cái, một người đánh một người chịu đánh, nương nàng chính là quá bảo bọc cha nàng, mới ôm hết trách nhiệm lên người mình. Nên giống như Tạ Đạo Vi với phu nhân mới đúng, lấy cái roi quất ở sau lưng, cũng không tin cha nàng không nhúc nhích.*hưu: ly dị“Không đúng, phu nhân làm sao lại không có hy vọng với ngươi, nếu không vì sao lúc trước một hai phải bức ngươi đọc sách viết chữ.” Mạc Nhàn đột nhiên nghĩ đến, cha nàng trả lời rõ ràng có vấn đề.“Cái gì?” Mạc Tử Sinh lại giả ngu.“Ngươi chính là thấy phu nhân xinh đẹp, nhìn dịu dàng nhưng thực chất rất cường thế dọa người, ngươi thích nữ nhân cường thế, là thích được người ta ép buộc đi.” Mạc Nhàn phát hiện, lời cha nàng nói giờ là không thể tin được.“Nhàn nhi, không phải ngươi cũng thích đại tiểu thư ép buộc ngươi sao?”






Truyện liên quan