Chương 129
Mạc Nhàn trở lại Bắc Nguy, nhung nhớ Tạ Đạo Vi càng thêm mãnh liệt, viết thư cho Tạ Đạo Vi cũng thường xuyên hơn, chỉ là sinh hoạt cũng không có biến hóa gì quá lớn, ngày ngày vẫn bị đưa đi luyện võ.Tạ Đạo Vi so với lúc trước cũng không có gì khác biệt, nàng cũng không trả lời Mạc Nhàn, nàng chưa bao giờ có tư thái của nữ nhi nhỏ tuổi, chỉ thấy như vậy quả thật làm quá. Bất quá dưới sự đồng ý của Tạ Đạo Vi, Bạch Thuật trả lời thư so với trước kia thường xuyên hơn nhiều.Bốn năm sau, Mạc Nhàn hai mươi tuổi, nàng học Kim Cương chưởng đã ổn định, nhưng Kim Cương chưởng thuộc về chưởng pháp bá đạo dũng mãnh, yêu cầu có nội lực thâm hậu mới có thể phát huy được toàn bộ uy lực của nó, tuy Mạc Nhàn xem như là học thành, nhưng dù sao tuổi cũng còn quá trẻ, nội lực còn chưa đủ thâm hậu, không thể hoàn toàn phát huy uy lực của nó.Quân Tử Kiếm của Mạc Nhàn đã học đến tầng thứ tám, đại khái là cũng cực kỳ lợi hại rồi, dù sau càng lên tầng cao càng khó đột phá. Đặc biệt là đến tầng thứ chín, chỉ cần học nội công không xong, hơi vô ý một chút sẽ rất dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma. Bất quá dù vậy, hiện tại Mạc Nhàn cũng có thể đánh ngang tay với tướng quân tả hữu Quân Phi Dực và Quân Tả Nhiên, dù sao bọn họ cũng có nhiều năm nội lực hơn Mạc Nhàn, tư chất võ công cũng không thấp.“Đại ca, Quân Dĩ Nguy đã học Quân Tử Kiếm tới tầng thứ tám rồi, chúng ta sắp không phải đối thủ của nàng ta nữa, hiện giờ thế lực quan trọng trước kia đã sôi nổi đến đầu quân dưới trướng nàng ta rồi, nếu để luyện đến tầng thứ chín, chúng ta sẽ không có cơ hội…..” Quân Tử Chiêu nói với Quân Tử Thành, nhìn bộ dáng Quân Tử Thành vẫn bình thản như rùa bò, hắn hẳn là nên gấp hơn mọi người mới đúng chứ.“Ả muốn luyện đến tầng thứ chín, để xem có cái mệnh này hay không đã!” Quân Tử Thành cười lạnh nói.“Ngươi muốn đợi nàng ta bế quan trong thời điểm mấu chốt khiến nàng ta tẩu hỏa nhập ma sao? Đây xác thật là cơ hội duy nhất của chúng ta, nhưng là lão nhân chắc chắn sẽ trợ thủ nàng ta, để nàng ta đột phá, chúng ta không có cơ hội xuống tay!” Quân Tử Chiêu không nhiều hy vọng nói, lão nhân lợi hại thế nào, cũng không phải là người bọn họ có thể đối phó được.“Sự thành do người, biện pháp đều là do người nghĩ ra.” Quân Tử Thành cười như rắn độc.
Quân Tử Chiêu nửa tin nửa ngờ nhìn hắn, hắn muốn diệt trừ Quân Dĩ Nguy dưới mắt Quân Tiếu Cẩn, nghĩ lại thật sự không có khả năng. Bất quá nếu Quân Dĩ Nguy càng ngày càng lợi hại, phần thắng của bọn họ sẽ càng ngày càng thấp, chó cùng rứt giậu, Quân Tử Thành có lẽ thực sự muốn đi bước cuối, Quân Tử Chiêu liền chờ xem kịch vui.Xác thật Mạc Nhàn cũng đang luyện đến điểm mấu chốt của tầng thứ tám, đang chuẩn bị đột phá đến tầng thứ chín, muốn đột phá tầng thứ chín, cần phải hết sức tập chung, chỉ cần có hơi phân tâm, thì sẽ tẩu hỏa nhập ma. Nếu là tẩu hỏa nhập ma, khí huyết đảo lộn, nhẹ thì kinh mạnh hao tổn, nặng thì đứt kinh mạch đổ máu mà chết.Đột phá từ tầng thứ tám lên tầng thứ chín, Mạc Nhàn yêu cầu bế quan tu luyện một tháng, Quân Tiếu Cẩn mệnh lệnh bất luận kẻ nào cũng không được đến gần phòng luyện võ của Mạc Nhàn, ông tự mình canh giữ cho Mạc Nhàn, để đề phòng bất trắc.Đến lúc Mạc Nhàn bế quan ngày thứ mười, hãn tộc biên giới đột nhiên phát binh đánh lén Bắc Nguy, Quân Tiếu Cẩn phái tướng quân cánh tả Quân Tả Nhiên đi trấn áp trước, cũng để Quân Tử Thành và cha con Quân Tử Chiêu đi ra tiền tuyến trước. Tuy rằng Quân Tử Thành đi trước, nhưng cũng để lại không ít tướng sĩ dưới trướng hắn ở lại Quân gia. Quân Tả Nhiên lên đường, nhưng vì Quân Tử Thành bán tin cho địch, khiến cánh quân lọt vào mai phục, tất cả quân chủ lực đều bị nhốt ở chân núi tuyết, Quân Tiếu Cẩn không thể không phái Quân Phi Dực xuất quân đi chi viện.Bởi vì chiến sự đột nhiên diễn ra, hơn nữa quân thủ thành tinh nhuệ nhất cũng phải ra biên cảnh, trong thành quân tinh nhuệ không có không nói, chỉ còn lại Quân Tiếu Cẩn mà ông lại đang phải trấn thủ Mạc Nhàn đang trong lúc mấu chốt, để Quân Tử Thành có cơ hội lẻn vào.Lúc này Mạc Nhàn tu luyện nội công tâm pháp đến điểm đột phá, Quân Tiếu Cẩn nửa bước cũng không dám rời đi.Đêm đó, nhà dân trong thành bị nanh vuốt Quân Tử Thành để lại phóng hỏa đốt, thế lửa hung mãnh, lại đột nhiên có người khua chiêng gõ trống, nhất thời oanh động cả một vùng.Tiếng gõ trống khua chiêng, thậm chí tiếng kêu cứu hỏa, vang lên khắp nơi, lòng người hoảng sợ, hỗn loạn một mảnh.Quân Tiếu Cẩn nghe được tiếng khua chiêng gõ trống, liền biết, chắc chắn có nội gian, trong ngoài cấu kết, sợ là “Hạng Trang vũ kiếm, ý tại Bái công”**Ghi chép về Hạng Trang chỉ có vài dòng ngắn ngủi trong Sử ký – Hạng Vũ bản kỷ, liên quan đến: năm 206 TCN, Lỗ công Hạng Vũ bày tiệc ở Hồng Môn (ở phía ngoài đàn Giao của Hàm Dương), mời Bái công đến dự, mục đích là giết ch.ết Lưu Bang. Nhưng sau khi nghe Lưu Bang giãi bày, Hạng Vũ muốn từ bỏ ý định. Mưu thần của họ Hạng là không cam tâm, sai Hạng Trang vờ múa kiếm giúp vui, tìm cơ hội giết ch.ết Lưu Bang. Nhưng vì Hạng Bá ngăn trở, nên không thành công.Đây là sự tích “Hạng Trang vũ kiếm, ý tại Bái công“.“Truyền lệnh xuống, không được ồn ào, trái lệnh trảm!” Sắc mặt Quân Tiếu Cẩn đông lạnh hạ lệnh với quân sĩ bên ngoài, chỉ là âm thanh ồn ào này quá rộng, muốn ngăn lại nhất thời cũng không được.Quân sĩ ra ngoài truyền lệnh, lại bắt đầu xung đột với những sĩ tử phóng hỏa, âm thanh ồn ào không những không dừng, ngược lại càng lớn hơn.Quân Tiếu Cẩn nhìn Mạc Nhàn trạng thái càng lúc càng kém, sắc mặt càng thêm lạnh, hiện tại Mạc Nhàn đang ở trạng thái cực kỳ nguy hiểm, nhưng mình cũng bó tay không có biện pháp.