Chương 16
*Editor: Shmily*
- --------------------
Cố Điềm và Lê Trà Trà học xong tiết liền lôi kéo nhau tới thư viện.
Hôm nay là ngày đầu tiên chiêu mộ thành viên cho xã đoàn.
Lê Trà Trà là mỹ thiếu nữ học bá, nổi tiếng là chuyện đương nhiên, nhưng Cố Điềm nổi tiếng lại rất thần kỳ.
Nhập học cùng một thời gian thế nhưng Cố Điềm lại biết rất nhiều chuyện bí mật của trường học, còn có rất nhiều bát quái. Không có chuyện gì là Cố Điềm không hiểu, chỉ cần muốn biết chuyện gì, hỏi Cố Điềm liền chắc chắn nhận được câu trả lời.
*Xã đoàn kiểu như một club, nên từ bây giờ mình gọi nó là club nhé.
Cố Điềm ở thư viện nhận lấy quyển sách nhỏ giới thiệu về các club, thuộc như lòng bàn tay nói với Lê Trà Trà: "Ngàn vạn lần đừng tham gia vào club tin tức, không nói tới chuyện chúng ta đều là sinh viên khoa học tự nhiên, tớ còn nghe nói club bọn họ mỗi ngày đều phải viết bản thảo, còn không được nhận tiền nhuận bút nữa chứ, hội trưởng của bọn họ là người theo chủ nghĩa ăn chay, người trong club đó mỗi lần đi ăn với club là không được ăn thịt; còn hội trưởng hội phó của club hợp xướng thì lớn lên rất đẹp trai, thế nhưng lại quá hoa tâm, cơ hồ là bất cứ thành viên nào lớn lên không xấu một chút liền biến thành mục tiêu của bọn họ, siêu cấp ghê tởm, nếu không phải thực sự thích ca hát thì vẫn là đừng đi thì hơn..."
Cố Điềm lật quyển sách nhỏ, cứ lật đến club nào là cô ấy đều có thể biết được một chút chuyện.
Lê Trà Trà đối với năng lực này của cô ấy thực sự rất bội phục.
Cô hỏi: "Cậu muốn tham gia sao?"
Cố Điềm nói: "Tham gia là chắc chắn rồi, nhưng tớ vẫn chưa chọn được cái thích hợp. Tối hôm qua tới lựa ra vài cái, kết hợp với sở thích cùng thời gian của tớ thì cũng chọn ra được vài cái cảm thấy hứng thú. Club tương đương với một xã hội cỡ nhỏ, trước cứ thể nghiệm một chút cũng khá tốt, về sau trên lý lịch sơ lược còn có thể nhiều thêm một bút..." Nói xong, Cố Điềm hỏi: "Cậu muốn tham gia không? Tớ có chọn được mấy cái như club nhiếp ảnh, vũ đạo, đàn cổ, còn có club hán phục nữa, lúc còn nhỏ tớ muốn học nhạc cụ, thế nhưng lúc đó bận học với thi cho nên vẫn chưa có thời gian, hiện tại chúng ta mới năm nhất, học một, hai năm chắc cũng làm được không tệ, dù sao cũng không thể đạt đến trình độ cao thủ nhưng ra đời có thể biết được một chút cũng thỏa mãn rồi."
Trước cửa thư viên náo nhiệt lại sôi nổi, khắp nơi đều là sinh viên năm nhất đi qua đi lại. Huấn luyện quân sự mới kết thúc không lâu, phần lớn nam sinh đều đen đi không ít, Lê Trà Trà tùy ý nhìn một lượt liền nhìn thấy một "Club độc thân."
Cố Điềm nhìn theo tầm mắt của Lê Trà Trà, vỗ tay một cái nói: "Đúng rồi, trường chúng ta còn có rất nhiều club cổ quái kỳ cục nữa, club độc thân được thành lập là vì có một số học sinh không biết chọn cái nào, bên trong đều là quan hệ hữu nghị, nam sinh đặc biệt nhiều..."
Nói xong, Cố Điềm lại thâm trầm: "Aizz, không chỗ nào là không có hormone tuổi thanh xuân, chờ mùa xuân tới là có thể ***..."
Kỳ thật Lê Trà Trà cũng không có hứng thú tham gia club, tới chỗ này cũng chỉ là đi theo Cố Điềm xem náo nhiệt mà thôi.
Cô lướt qua một vòng mới nói: "Tớ không tham gia đâu, tớ chuẩn bị học tập thật tốt cho năm ba tới sẽ có một lần trao đổi sinh viên."
Cố Điềm hơi giật mình: "A? Cậu muốn xuất ngoại?"
Lê Trà Trà nói: "Tạm thời là vậy, còn chưa có xác định..."
Cố Điềm như gà con mổ thóc, gật gật đầu nói: "Cũng phải, học bá đều có suy nghĩ như vậy! Vậy cậu cố lên! Bất quá nếu như rảnh thì vẫn có thể tham gia club cho vui, lên đại học rồi mà không được thể nghiệm sinh hoạt của club thì không thú vị chút nào nha..."
Lê Trà Trà nói: "Để tớ xem lại."
.......
Vừa dứt lời, thư viện vốn đang ầm ĩ bỗng nhiên vang lên một tiếng vang rất lớn, hiển nhiên là có người cầm loa kêu.
"... Vì tình yêu và chính nghĩa, vì hòa bình của thế giới, vì tương lai của chúng ta, hãy đến với chúng tôi để cùng nhau nhặt rác... A, Kỳ ca, mày đánh tao làm gì!"
Loa nhỏ lập tức thay đổi người, biến thành một giọng nữ có chút ngượng ngùng.
"Các vị học đệ, học muội, chúc mọi người một buổi sáng tốt lành. Chúng tôi là hiệp hội bảo vệ môi trường biển, hoan nghênh các bạn gia nhập đại gia đình thú vị của chúng tôi, hội trưởng của chúng tôi rất có tiền, sẽ cung cấp miễn phí các loại đồ uống buổi chiều, còn có cơm ăn miễn phí, thịt nướng, rau xào đều tùy ý các bạn chọn lựa! Định kỳ còn có các loại đi tham quan triển lãm! Quan trọng nhất chính là club của chúng tôi còn có một nữ thần cấp bậc cao, không phải chúng tôi khoác lác đâu, cô ấy đang có ý định xuất đạo, các minh tinh hạng nhất đều chuẩn bị thoái vị là vừa!"
Một thanh âm cố tình nhắc nhẹ người bên cạnh.
"Đông Muội, nhanh bán manh một cái đi."
Một tiếng kêu cực kì không cam tâm tình nguyện vang lên: "Meo~"
Giọng nữ lại nói: "Các học đệ học muội, hiệp hội của chúng tôi ở B15 chờ mọi người đến! Nhanh lên nào, danh sách có hạn nha!"
.........
Lê Trà Trà nhìn Cố Điềm.
Cố Điềm lập tức lục lại trí não của mình, gõ đầu một cái, lại thao thao bất tuyệt nói: "Đừng đi! Cái club này vất vả lắm, hội trưởng của bọn họ rất nghiêm khắc, yêu cầu các thành viên đi ra biển nhặt rác, nghe nói có người ở trên biển gặp được rắn biển, thiếu chút nữa là mất mạng, còn dọa ra bóng ma tâm lý, nửa năm không có được một giấc ngủ bình yên! Bất quá! Club của bọn họ rất đặc sắc! Đông Muội ban nãy vừa mới nói kia, là nam giả nữ, là một người có tiếng tăm lừng lẫy ở đại học A!"
Đôi mắt Cố Điềm hơi hơi tỏa sáng: "Chúng ta đi nhìn một cái đi, lần trước tớ có nhìn thấy ảnh chụp, không biết người thật có xinh đẹp như vậy không!"
.........
Hai người đi đến B15.
Lê Trà Trà không phải chưa từng thấy qua Trương Đông.
Hôm đó ở trên cầu phố ẩm thực, cô cũng đã thấy qua anh chàng này, xác thật lớn lên trắng nõn sạch sẽ, mày rậm mắt to, nhìn rất thanh tú. Hôm nay còn trang điểm cho giống nữ nhân, đội một bộ tóc giả xoăn tít màu xanh lá, mặc một chiếc váy liền áo ống tay phồng, cũng không biết có phải độn ngực giả hay không mà phía trước hơi phồng lên, còn trang điểm vô cùng tinh xảo, đeo len màu đen, hai mắt có vẻ vô tội cực kỳ.
Nhìn xuống dưới, làn da thật đúng là tốt đến mức không thể bắt bẻ, nếu không phải trước đã nói hắn là nam sinh, chỉ sợ mọi người đều tưởng hắn là một cô gái xinh đẹp, cùng những cô gái nổi tiếng trên mạng cũng không sai biệt lắm.
Cố Điềm nhìn đến sáng cả mắt!
Trương Đông sớm đã tập thành thói quen với những ánh mắt như vậy, nhẫn nhục cười gượng một cái, lại nhẫn nhục mà ra vẻ rụt rè, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó đưa tới một tờ giấy báo danh của club.
Trương Đông đang muốn nói chuyện lại bị Kỳ Hinh bịt miệng lại, nói: "Đừng mở miệng, một khi mở miệng, hình tượng nữ thần của mày liền đi mất đấy."
Trương Đông đáng thương liếc mắt nhìn Kỳ Hinh.
Lúc này lại có một thiếu niên vô tri bị Trương Đông hấp dẫn tới, Trương Đông tiếp tục đưa cho hắn một tờ báo danh.
Thiếu niên vô tri nói: "Học tỷ, có thể... có thể thêm bạn WeChat không?"
Trương Đông không nhịn nổi nữa, thô giọng nói, một bộ muốn móc ra *** để chứng minh, nói: "Lão tử không thích nam nhân."
Thiếu niên vô trị bị dọa không nhẹ, ném tờ báo danh đi, chạy biến, trong nhy mắt, khu B15 của bọn họ không còn bao nhiêu người. Kỳ Hinh thở dài, nhìn thời gian, nói: "Lần này so với năm ngoái có tiến bộ, nhiều hơn 10 phút, Đông Muội, có tiến bộ nha."
Lúc này, Trương Đông mới chú ý tới đằng sau Cố Điềm còn có một cô gái nữa, lại mỉm cười gượng gạo, đưa cho cô tờ báo danh.
Hắn nhìn vài lần, nói: "Cô gái nhỏ này nhìn quen mắt nhỉ?"
Kỳ Hinh nhìn lên, nói: "Ối, đây không phải là con gái của lão đại chúng ta sao!"
Đàm Minh đang xem truyện tranh ở đằng sau thình lình ngẩng đầu lên, nhanh chóng nhìn sang Lê Trà Trà, cũng không biết nghĩ tới cái gì, lộ ra một nụ cười xấu xa, hắn đi lên hạ giọng nói với Kỳ Hinh: "Kỳ ca, mày phát huy hết sức mạnh của mày giữ hai em gái này lại đi, tao cho chúng mày xem trò vui."
Kỳ Hinh liếc hắn một cái, nói: "Tao cũng không muốn xem loại trò cứu vớt thế giới của mày."
Đàm Minh nói: "Không phải mà!" Hắm nhìn thời gian trên điện thoại, nói: "Hiện tại là 10h38p, mày có tin không, Nam ca trước 11h sẽ ở chỗ này?"
Trương Đông xen mồm vào: "Không có khả năng, lão đại đang ở phòng thí nghiệm làm thực nghiệm, bên ngoài trời có sập cũng chẳng biết ấy chứ."
Đàm Minh: "Một tuần mì ăn liền với nước trái cây, đánh cược không?"
Kỳ Hinh ha ha một tiếng: "Cược, tao mua mì ăn liền."
Trương Đông nhìn Kỳ Hinh, nói: "Tao cũng cược, mua nước trái cây."
Đàm Minh cười thần bí: "Chờ đi."
......
Đàm Minh lén lút chụp ảnh Lê Trà Trà, sau đó gửi tới WeChat của Tiếu Nam.
Kèm thêm một câu.
[Nam ca, con gái của anh tới cửa club chúng ta này! Kỳ ca đang chiêu đãi cô ấy! Nam ca, club của chúng ta không phải thiếu người hay sao? Nếu không thì để con gái của anh gia nhập đi, người một nhà mà, càng thân thiết hơn! Nước phù sa không chảy ruộng ngoài!]
........
Hai mươi phút sau, Tiếu Nam xuất hiện ở cửa thư viện.
Kỳ Hinh với Trương Đông đều cực kỳ khiếp sợ.
Đàm Minh vươn tay: "Đã đánh cược thì phải chịu đó nha."
Kỳ Hinh: "... Được."
Trương Đông: "Không thành vấn đề."
..........
Thời điểm Lê Trà Trà nhìn thấy Tiếu Nam cũng rất ngoài ý muốn, không có cách nào đem vị đại thiếu gia của Tiếu gia này liên hệ chung với hiệp hội bảo vệ môi trường. Nhưng nghĩ lại một chút, lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiếu Nam là lúc ở biển, anh thuần thục cứu một con rùa, tựa như một người chuyên nghiệp.
Lê Trà Trà chớp chớp mắt, nói: "Thì ra anh là hội trưởng của club này."
Tiếu Nam ậm ừ một tiếng, nhìn tờ báo danh trong tay cô, hỏi: "Như thế nào? Muốn vào club của tôi?"
Lê Trà Trà là tự dưng bị nhét cho tờ báo danh này, cô nói: "Em chỉ xem thôi, không phải rất muốn tham gia, sợ lãng phí thời gian học tập..."
Tiếu Nam nhìn Lê Trà Trà, cứ cảm thấy cô nhóc này sống quá áp lực, anh rời đi lực chú ý, không nhanh không chậm nói: "Nhìn thấy biển rộng chưa?"
Lê Trà Trà nao nao.
"Thấy rồi."
Tiếu Nam nói: "Không phải đứng ở bờ biển nhìn biển rộng mà là đứng ở biển rộng nhìn biển rộng, cô có thể nhìn thấy hoàng hôn ở trên biển hoặc là hải âu xẹt qua mặt nước, may mắn còn có thể nhìn thấy cá heo, xung quanh đều là biển rộng mênh mang, trên đỉnh đầu là không trung, toàn bộ thế giới chỉ có một mình cô. Mà gia nhập club của chúng tôi, cô có thể cảm nhận được tất cả."
Lê Trà Trà nghe được, có chút động tâm.
.........
Kỳ Hinh, Trương Đông, Đàm Minh, ba người này yên lặng móc di động ra, nhắn tin trong nhóm WeChat nhỏ.
Trương Đông: Lão đại ngày thường đều không nói như vậy, bảo club của chúng ta không phân biệt nam nữ! Nam hay nữ hay gia súc, tới biển rồi toàn bộ đều phải nhấc mông đi nhặt rác cả.
Kỳ Hinh:.... Lão đại thế mà có thể nói ra được mấy lời lãng mạn như vậy!
Đàm Minh sửa lại tên nhóm chat ~
Tình cha con chủ nghĩa khoa học và xã hội ( )