Chương 38

*Editor: Shmily*
- --------------------
Cuối cùng thì dưới sự kiên trì của Lê Trà Trà, Tiếu Nam vẫn không hack số phiếu của cô về 0.


Số phiếu của bản thân cao quá mức, cô lại đã đăng bài viết rút khỏi vị trí ứng cử viên, không lâu sau đó số phiếu toàn bộ đều biến mấy, như vậy khó tránh khỏi có hiềm nghi bị nói là có tật giật mình. Lê Trà Trà nói như vậy, cũng không thể thuyết phục được Tiếu Nam, bất quá cô lại nói thêm một câu, tỏ vẻ lo sợ Tiếu Nam sẽ bị diễn đàn trường học bắt vì tội hack số phiếu.


Lúc này, Tiếu Nam mới cảm thấy hòa hoãn, rầm rì tỏ vẻ cô là đang lo lắng cho mình, cho nên mới không để mình đi hack phiếu.
Hai người ăn một bữa cơm từ chiều tối tới tận 8h.
Buổi tối Tiếu Nam còn có tiết cho nên anh cũng đi học luôn.


Lê Trà Trà trở về KTX, trên đường về còn mua bánh kem mà ngày thường Cố Điềm thích ăn.


Cuộc bình chọn cho hoa hậu giảng đường này, Điềm Điềm tham dự còn kịch liệt hơn đương sự là cô, cô không một tiếng liền đăng một bài viết nói rút khỏi cuộc bình chọn, cho nên có chút lo lắng Cố Điềm sẽ không vui. Không ngờ vừa trở lại phòng ngủ, Cố Điềm vừa ăn bánh kem cô mua vừa cười ha hả nói: "Quá sung sướng! Cái vả mặt chát chát chát này vả đến thật sự sướng mà! Vương xinh đẹp kia có làm hoa hậu giảng đường hay không thì trong lòng cũng đều nghẹn khuất tới ch.ết, cuộc bình chọn này, ai cũng biết là Trà Trà cậu không cần mới miễn cưỡng rơi xuống đầu cô ta, cho nên có dành được cái vị trí đó thì cô ta cũng không cam lòng. Hoa hậu giảng đường này thật sự là trần trụi bị Lê Trà Trà đánh cho liên tiếp vài phát mà, ha ha ha..."


Cô ấy giơ ngón tay cái lên.
"Trà Trà, chiêu này của cậu thật cao minh!"
Lê Trà Trà thấy cô ấy cao hứng như vậy mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra một hơi.


available on google playdownload on app store


Cố Điềm ăn bánh kem xong, lại nói: "Cậu muốn làm gì thì làm cái đó, đừng bận tâm tới tớ, làm người, quan trọng nhất là phải vui vẻ, cậu làm gì, tớ đều ủng hộ cậu!"


Lê Trà Trà ngày thường biết Cố Điềm là một người nói chuyện rất tùy tiện, thế nhưng kỳ thật cô ấy lại là một người vô cùng ôn nhu săn sóc người khác, hôm nay nghe cô ấy nói vậy, đáy lòng không khỏi mềm mại đi vài phần, Cố Điềm lại nói: "A, con trai nhà tớ nhắn tin rồi, tớ đi trả lời cậu ta đây."


Cô ấy đặt mông ngồi xuống, lại bắt đầu điên cuồng gõ chữ trên điện thoại.


Lê Trà Trà nhìn nhìn cái ót của Cố Điềm buộc tóc lỏng lẻo, lại nhìn cái ô cán dài ở đầu giường, cuối cùng sờ sờ sạc điện thoại Tiếu Nam đưa cho mình. Bên trên là con Piakchu đang mở to đôi mắt đen lánh nhìn cô, manh đến muốn mạng.
Lê Trà Trà cong cong mặt mày, nói: "Thật đáng yêu."


Cố Điềm: "Hử? Cậu nói gì thế?"
Lê Trà Trà nói: "Không, tớ cảm thấy hôm nay thật vui vẻ."
............
Ngày hôm sau, Lê Trà Trà là bị tiếng kêu sợ hãi của Cố Điềm đánh thức.


"Trời ơi! Trà Trà! Cậu nhanh nhanh tỉnh tỉnh! Đừng ngủ nữa! Cậu lên hot search rồi! Hot search weibo đó! Aaaaaaa, trời đất ơi! Đây là cái nhan sắc thần tiên gì thế này! Cậu quả nhiên là ăn sự đáng yêu mà lớn lên mà! Khi còn nhỏ đã đẹp như vậy rồi! Đáng yêu quá đi! Sao cậu lại có thể đẹp như vậy chứ! Con mẹ nó, Lê Bách và Văn Hương là cha mẹ cậu sao! Tớ từng xem phim họ đóng rồi đó! A a a, khi còn nhỏ cậu nhảy rất đẹp a! Khó trách thân hình cậu lại mềm mại, lại tốt đến như vậy, nguyên lai là ngay từ nhỏ đã học nhảy nha..."


Lê Trà Trà vốn dĩ là ngủ đến mơ mơ màng màng, vừa nghe đến hai cái tên "Lê Bách và Văn Hương" này, trong nhất thời, buồn ngủ đều bay sạch, từ trên giường lập tức bật dậy.


"... Trà Trà, sao bình thường cậu không nói với tớ mấy cái này? Ngao! Cái gameshow này cha mẹ tớ cũng từng xem qua! Lúc ấy mẹ tớ còn nói thích cậu nữa đấy! Tớ nhớ ra rồi! Tớ nói mà, sao ảnh chụp lúc nhỏ của cậu nhìn lại quen mắt đến vậy! Y như loli trên hình nền di động của tớ ấy! Mẹ tớ còn khen cậu quá xinh đẹp rồi! Nói cô bé này sau khi lớn lên nhất định sẽ trở thành một mỹ nhân, không thua kém bất kỳ ai cả. Lời nói của lão nhân gia quả nhiên là linh nghiệm, Trà Trà, cậu lớn lên thật là quá xinh đẹp mà! Ha ha ha ha ha, tớ thế mà lại trở thành bạn cùng phòng của cậu kìa!"


Lê Trà Trà đột nhiên hoàn hồn, run rẩy lấy điện thoại từ dưới gối đầu ra, mở hot search weibo.
#Nữ nhi quốc dân sau khi lớn#
#Nhan sắc thần tiên của hoa hậu giảng đường đại học A#
#Nữ nhi quốc dân là học bá#
Ba cái hot search này đứng ngay cạnh nhau.


Lê Trà Trà theo thứ tự click mở từng cái một, bên trong tất cả đều là bài viết đem cô khen đến độc nhất vô nhị, còn chụp lại phiếu điểm của cô, trên diễn đàn của đại học A cũng có, thậm chí còn có một tài khoản marketing cũng đăng một bài weibo.


Tổng cục bát quái: Tối hôm qua bắt gặp Lê Bách cùng Văn Hương ăn cơm ở nhà hàng J, bên cạnh còn có một cô gái văn văn tĩnh tĩnh, thì ra người đó chính là Lê Trà Trà. Một nhà ba người này, tình cảm thật sự quá tốt rồi, lúc ăn cơm vừa cười vừa nói như vậy, hai người họ có cô con gái xinh đẹp thật, vừa nhìn liền nhận ra Lê Trà Trà rất có giáo dưỡng. Không nghĩ tới cô lại là siêu cấp học bá, nhảy qua hai lớp thi đậu vào khoa quản lý doanh nghiệp của đại học A, nhan sắc 360 độ không góc ch.ết! Tới, thưởng thức giá trị nhan sắc của hoa hậu giảng đường đại học A đi nào!


Bên dưới đó, trừ mấy tấm ảnh Lê Trà Trà ăn cơm với cha mẹ ra thì còn có tấm hình chụp Lê Bách xuống xe đưa ô cho cô ở trước cổng đại học A.
.............
Bình luận trên weibo ~


[Tiểu cô nương này thật sự quá có linh khí, lớn lên lại có thể xinh đẹp như vậy! Lại còn là học bá nữa chứ! Học bá của đại học A nha! Khoa quản lý doanH nghiệp cũng rất khó để thi được vào! Lại còn nhảy qua tận hai lớp liền! Trâu thật!]


[Lúc cô bé này còn nhỏ, tôi liền cảm thấy cô bé rất xinh đẹp, cái đôi mắt ngập nước kia, còn có đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng đó, ai mà chịu cho nổi! Sau khi lớn lên, nhan sắc không những không giảm đi mà còn đẹp hơn gấp mấy lần! Tôi tuyên bố, từ hôm nay tôi sẽ là fan của Lê Trà Trà!]


[Hâm mộ đến điên rồi, một nhà ba người này là cái giá trị nhan sắc thần tiên gì chứ! Lê Bách với Văn Hương đời trước tu luyện thế nào mới có thể sinh ra được một đứa con gái như vậy!]


[Đây là tố nhan sao? Tràn đầy collagen! Mấy chị nữ chính trong phim thanh xuân vườn trường sắp thất nghiệp hết rồi! Toàn là mấy chị gái sắp 30 tuổi diễn vai một tiểu cô nương 18 tuổi, nhường đường một chút nào, đến, để cô bé này diễn mới hợp!]


[Rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc này mà kiếm sơm, thế nhưng vẫn lựa chọn dựa vào tài hoa!]


[Có mỗi mình tôi cảm thấy đây là đang lăng xê sao? Lâu lâu liền có một bài viết nổi lên để lăng xê hoa hậu giảng đường. Tỉnh tỉnh tỉnh đi, hoa hậu giảng đường chẳng khác gì Ưu Nhạc Mỹ*cả, vòng quanh địa cầu có thể chuyển đến ba vòng.]


*Ưu Nhạc Mỹ: Là một loại trà sữa. Mình cũng chẳng hiểu lắm.
[Phi! Cái gì mà sữa bột với trả đồng hồ trẻ con, tôi còn chưa dùng qua.]
..........


"... Thật quá đáng! Thế mà lại mắt gương mặt của Trà Trà là đi chỉnh sửa! Mắt của đám này mù hết rồi! Trà Trà..." Cố Điềm nhìn Lê Trà Trà ngồi trên giường, giọng nói đột nhiên im bặt.


Cô chưa bao giờ gặp qua một Trà Trà như vậy, môi mím thành một đường thẳng, khuôn mặt ủ rũ đến không có cách nào hình dung, mang theo sự tuyệt vọng, cô độc, còn có bất lực, tựa như đang đứng ở trên vách đá, chỉ cần một trận gió nhẹ thổi qua liền có thể đẩy cô xuống vực.


Cố Điềm có chút không biết làm sao.
"Trà... Trà Trà, cậu đừng... đám người trên mạng đó, đều nói bậy..." Cố Điềm tay chân luống cuống muốn tìm một bình luận tốt để đọc cho Lê Trà Trà nghe.
Lê Trà Trà giật giật môi, nói: "Tớ không sao, tớ vẫn hơi buồn ngủ, ngủ tiếp đây."


Nói xong, Cố Điềm liền nhìn thấy Lê Trà Trà lại nằm xuống một lần nữa, nghiêng người đưa lưng về phía cô ấy, chăn đắp kín đỉnh đầu.
Trong một chốc, Cố Điềm không dám chạm vào bàn phím.
Nhất thời, phòng ngủ an tĩnh đến mức châm rơi cũng có thể nghe thấy.


Một lát sau, Lê Trà Trà lại ngồi dậy một lần nữa, cô rũ đầu, Cố Điềm cũng không thấy rõ biểu tình của cô, đang muốn mở miệng thì lại nghe thấy cô nói: "Tớ ra ban công gọi điện thoại." Thanh âm rất nhẹ.
Cô bò xuống giường, đi ra ban công, lại đem cửa đóng lại.
........


Đầu kia điện thoại thật lâu mới bắt máy.


Văn Hương hiên rnhiên đang rất vui vẻ, nói: "Nhìn thấy hot search chưa? Mẹ nói mà, nhà chúng ta chưa từng bị ghét, năm phút trước mẹ còn nhận được lời mời cho gameshow đây này, họ chỉ tên muốn một nhà ba người chúng ta cùng nhau tham gia, mẹ thấy khách mời của bọn họ đều là người bình thường, mấy cô gái đều không xinh đẹp bằng con, con thừa kế gen ưu tú của cha mẹ, luận về tướng mạo, con tuyệt đối không thua bất cứ ai."


"Nhà chúng ta thật nhiền gen ưu tú nha..."
"Người chế tác còn nói riêng với mẹ, xét đến việc con còn đang đi học liền chọn thứ bảy này mới quay, quay tám tập, một tập hai ngày, nhiều lắm thì cũng chỉ mời còn quay một ngày mà thôi."


"Cái hot search này tuy rằng có một nửa là mua, thế nhưng là nếu bản chất nó không được như thế thì cũng không thể nổi nhanh đến vậy. Con nhìn xem, con lại một lần nữa lọt vào mắt của mọi người, mọi người lại càng thích con hơn."
.........
Lê Trà Trà an an tĩnh tĩnh nghe.
Cô rũ mắt.


Văn Hương nói rất hăng say, ước chừng là nói đến gameshow hết 15p, nói xong mới hỏi sang chuyện khác: "Gần đây con cùng Tiếu thiếu gia thế nào rồi?"
Lê Trà Trà bỗng nhiên nói: "Mẹ, mẹ biết Tiếu thiếu tên là gì không?"
Văn Hương: "Tiếu Bắc?"
Lê Trà Trà nhấp cánh môi, lại hỏi: "Ảnh chụp hôm qua là sao?"


Văn Hương nói: "Con không quá biết diễn, sợ con cảm thấy có camera liền mất tự nhiên nên mới không nói với con, làn sóng marketing này thật sự không tồi, Linda, nhớ cho em một bút công lao..."
Lê Trà Trà nghe được đầu kia điện thoại có một giọng nữ quen thuộc vang lên.
Là Linda, trợ lý của mẹ cô.


Văn Hương lại nói: "Trà Trà, mẹ con còn phải chạy show, tối nay sẽ cùng con nói tiếp. Giữa tháng 11 là vào thu rồi, trước khi vào thu con nhất định phải quản lý thân hình dáng người cho thật tốt, ngày mai mẹ bảo Linda gửi cho con chế độ ăn, làm việc và nghỉ ngơi, con dựa theo cái đó mà làm cho mẹ. Hiện tại con có hơi béo, gầy đi 10 cân nữa mới tốt, bằng không lên tivi sẽ rất béo cho coi. Hiện tại trong vòng này yêu cầu rất nghiêm khắc, không thể để xảy ra chút tì vết nào cả, con là nữ nhi quốc dân, một chút sai lầm cũng không được để lộ ra, biết chưa?"


Lê Trà Trà rũ mắt, không trả lời.
Văn Hương hỏi lại: "Con có đang nghe mẹ nói không đấy? Trà Trà?"
Năm ngón tay nắm điện thoại của cô trở nên trắng bệch.
Lê Trà Trà nói: "Gameshow, con sẽ không tham gia."
Sau đó, cô liền cúp điện thoại.


Cơ hồ là đồng thời, Văn Hương lại gọi thêm một lần nữa, Lê Trà Trà lại cúp máy lần thứ hai, tắt máy. Cô cầm điện thoại, thật lâu không nói nên lời. Một cơn gió mùa thu thổi tới, mang theo chút lá rụng bay bay trên mặt đất.


Lê Trà Trà cảm thấy lá rụng thật đáng thương, giống như đứa trẻ không có nhà vậy.
......
Cố Điềm nhở nhẹ, thời thời khắc khắc chú ý tới động tĩnh của Lê Trà Trà.


Ban công cũng không có cách âm, thế nhưng thanh âm Lê Trà Trà nói chuyện quá nhỏ, đến nửa chữ cô cũng không nghe thấy, chỉ có thể từ bên trong nhìn thấy bóng dáng của Lê Trà Trà, thân ảnh gầy yếu nhỏ xinh tùy thời cũng có thể bị gió thổi đi.
Cô cúi đầu gửi tin nhắn cho Diệt bá ba ba ~


[Aizz, bạn cũng phòng của em không biết làm sao nữa? Em cảm thấy cô ấy hình như đang rất khổ sở, nhưng lại không dám hỏi, sợ lại hỏi phải thứ không nên hỏi mất.]






Truyện liên quan