Chương 15: Khi bọn trẻ nô đùa (phần 2)

Mặc dù ở trên thị trấn nhưng thị trấn không lớn, từ chỗ nhà Chi Nga đi bộ mười lăm phút là ra đến đồng, bãi. Vùng này đất pha cát nhiều nên thường chỉ trồng hoa màu. Chi Nga kéo Tery ra đất bãi vừa thu hoạch xong sắn. Băng đảng trẻ con đã tụ tập cả, Kha chính là ông trùm của băng đảng này. Thấy hai thành viên cuối cùng đã tới, mặc dù đến muộn nhưng một là em gái, một lại là bánh quy, nấm với cà chua miễn phí nên anh hai chỉ lườm Chi Nga một cái. Phải đứa khác hẳn là đã bị dọa cấm cho chơi cùng.


Anh hai phát lệnh đi kiếm đồ ăn xong thì lũ trẻ tản ra ngoài hết. Anh hai đột nhiên nói:
“Chi Nga đi với anh.”
Chi Nga nói với Tery là mình phải đi với anh hai. Cô cũng muốn để thằng nhóc này tự thích ứng một chút không muốn lúc nào cũng bị dính vào với mình. Quả nhiên Tery cũng rất tự lập hỏi.




Tery cười, cho là việc ấy thì khó gì. Sau đó rời đi trước. Anh hai kéo Chi Nga đi bộ một đoạn, tới gần Chi Nga mới biết đây là đằng sau nhà của cô. Kha bới bới đống lá sắn khô phủ lên một cái hố nhỏ. Kha lôi từ trong cái hố ấy ra một buồng chuối tây có bốn nải to, một nải bé. Chi Nga lắp bắp.


“Đây không phải là buồng chuối mà cái cô ở đầu thị trấn chửi mấy ngày nay vì bị mất hả?”
“Chính nó!”
“Mẹ oánh tét mông anh.”
“Nhớ hôm ấy em đưa cho anh mượn con dao làm bếp không?”
Chi Nga nghĩ nghĩ rồi gật đầu.


“Anh chặt buồng chuối này bằng con dao ấy, em mà mách mẹ anh bảo mẹ em đưa dao cho anh.”


available on google playdownload on app store


Ý anh là em là đồng lõa nên đừng hòng dám tố cáo anh chứ gì. Chi Nga tức ch.ết đi được, hơn ba chục tuổi đầu mà bị thằng nhóc mười tuổi tính kế. Thấy cô nhăn tít mặt lại xách nải chuối đi theo sau. Kha thấy có vẻ thương hại liền an ủi.


“Không phải sợ, không ai biết đâu, anh còn thấy tụi thằng Binh định làm gà ăn mày đãi Tóc vàng đấy.”
“Tụi anh định ăn trộm cả gà sao?”
“Nhớ bà già bán bánh giầy không?”
“Cái bà lúc nào nhìn thấy tụi anh cũng chửi ấy à?”


“Ờ, thấy tụi nó định vồ trộm gà bà ấy…”
Chi Nga cảm thán, đúng là không nên dây với tiểu nhân, mà lũ trẻ con này rõ ràng là một đám tiểu nhân. Chi Nga chợt hỏi.
“Thế sao lại muốn em đi cùng anh?”
“Không đi cùng thì em biết ăn trộm cái gì mà đem đến hả?”


Chi Nga nhìn nải chuối được ông anh đưa cho có chút buồn cười, còn chưa kịp cảm thấy được ông anh quan tâm thì Kha đã bồi thêm một câu.
“Với lại, để em tự tìm không biết em sẽ mang thứ gì của nhà đi.”


Thôi được, chấp nhận sự thật đi, không phải anh hai quan tâm đến cô, mà sợ là cô sẽ vác cái gì của nhà đi. Đúng là vua giữ của!


Kha còn dẫn Chi Nga đi lấy thêm mấy tàu lá chuối nữa và về nhà mượn cái bật lửa. Khi trở về thì đã thấy anh em thằng Binh đã quay lại rồi đang trộn bùn để đắp gà. Kha bắt tay vào làm bếp lò. Để sắn nhiều củ, gốc sắn phải được vun thật cao. Kha chọn hai luống đất cao gần nhau, đặt hai thanh sắt lên trên, che cho bớt gió rồi nhóm bếp.


Chi Nga cũng nhanh nhẹn nhặt những cành sắn khô để bên cạnh. Gà đắp bùn được vùi trong đống củi than vừa mới đốt. Mấy đứa con gái vừa chạy về, bọn chúng mót được mấy củ khoai và sắn. Khoai sắn được đem đặt lên mấy thanh sắt để nướng. Tery cũng quay trở lại, trên tay cậu ta là một gói lớn bánh quy. Chi Nga sẽ không nói cho cậu ta “tìm đồ ăn” là phải tự tìm chứ không phải là mang đồ từ nhà ra, càng sẽ không nói đa phần đồ ăn tìm được là ăn trộm.


Nhìn thấy bếp lò, Tery mắt sáng lên, chen vào đòi đút củi. Nhìn cậu nhóc cười khanh khách vừa lật khoai vừa đút củi Chi Nga cũng bất giác cũng cười theo.


Đến lúc đồ chín được đem ra đặt vào đống lá chuối. Trên lá chuối bây giờ có dâu dại mới hái về, khoai lang và sắn nướng, hai nải chuối, gói lớn bánh quy và cả một con gà đất sét. Khi Tery tò mò chỉ vào cục đất sét, anh hai nói đó là con gà thì cu cậu hứng trí bừng bừng. Chi Nga muốn cười to, lúc mới gặp cậu nhóc này còn nói cô, thế mà bây giờ còn thích thú vì được ăn gà ăn mày chứ.


Lúc này đứa cuối cùng trong nhóm cũng quay trở về. Con bé này cũng tên Nga, bằng tuổi Chi Nga. Áo con bé đóng thùng, tay con bé giữ chặt cạp quần vì trong áo là trái cây gì đó. Con bé hý hửng ngồi xuống móc từ trong áo ra từng trái từng trái cà chua đỏ ối. Cả lũ reo lên mừng rỡ. Những năm đầu 90, ở miền quê này thì cà chua vẫn là một loại quả hiếm lạ nên mới khiến lũ trẻ con thích thú đến vậy. Con nhóc Nga này hẳn là đã lẻn vào trang trại cà chua trộm nên mới đi lâu như thế.


Chi Nga đưa tay lên trán day day. Đã quyết định là giấu Tery không nói đồ ở đây là đồ ăn trộm mà e rằng giấy không gói được lửa rồi. Để xem tụi trẻ này sẽ phản ứng thế nào. Chi Nga ho mạnh một cái.


Lũ trẻ đưa mắt nhìn về phía Chi Nga và dĩ nhiên thấy Tery. Con bé Nga kia chợt tái mặt. Ở đây đứa nào chả biết Tery là “ông sếp nhỏ” của trại nấm và trang trại cà chua. Đã đi ăn trộm còn khoe với “ông chủ” thì cũng quá là huênh hoang đi. Tery nhìn thấy mấy trái cà chua quả nhiên liếc mắt nghi hoặc về phía Chi Nga. Cô nói:



Tery chỉ vào mấy củ sắn, con gà, cà chua, và cả nải chuối Chi Nga cầm về mà hỏi.
<Đồ ăn cắp?>


Trừ mấy củ sắn và đám dâu dại, Chi Nga thật thà gật đầu thừa nhận những thứ còn lại là đồ ăn cắp. Mấy đứa trẻ con có vẻ sợ sẽ bị Tery mách người lớn. Chi Nga cũng có chút lo lắng. Phải biết cách giáo dục mà cậu ta nhận được khác với những đứa trẻ nơi này. Trong đầu cậu ta khái niệm ăn cắp có thể mang nghĩa vô cùng xấu xa chứ không đơn giản chỉ là một trò chơi cảm giác mạnh như mấy đứa trẻ ở đây. Tệ hơn nếu cậu ta theo đạo từ nhỏ, có thể cho rằng những việc làm này là tội ác, phải trừng phạt. Đương nhiên, nếu cậu ta phản ứng mạnh thì sẽ chẳng ai chơi với cậu ta, nỗ lực để kéo cậu ta chơi cùng những đứa trẻ này sẽ thành công cốc. Và ánh mắt của bà William với Chi Nga có thể thay đổi. Hẳn là bà không muốn con trai mình chơi với một đứa ăn cắp.


Hờ, nhờ phước anh hai mà chắc cú Tery cho rằng Chi Nga ăn cắp nải chuối kia. Kha cũng lo lắng sợ thằng nhóc Tóc vàng này trở mặt một phần vì mẹ biết chuyện sẽ ăn đòn nát đít, nhưng phần nhiều vì sẽ không được ăn bánh quy hàng ngày nữa. Mấy đứa trẻ con còn lại nhìn chằm chằm vào bọc bánh quy thơm phức đặt trên lá chuối và đám cà chua, chỉ sợ cậu ta bực mình sẽ cầm hết về.


Thực tế chứng minh, bọn Chi Nga nghĩ quá nhiều, vì ngay sau đó Tery hỏi.
Giọng cậu ta vô cùng bất mãn, kiểu như tại Chi Nga không chịu phổ biến kỹ luật chơi cho cậu ta ấy. Anh hai thấy cậu ta giận thì vội vàng kéo tay Chi Nga hỏi.
“Làm sao, nó nói gì?”


Chi Nga dịch xong cả đám trẻ con cười gần ch.ết. Đứa nào cũng toe toét cười đưa ngón tay cái về phía Tery. Cu Binh còn nói:
“Thằng này nhập hội, duyệt!”
Ngay lập tức cu Binh bị Kha táng cho cái vào đầu. Băng trẻ con này hắn là ông trùm, dám ra quyết định thay ông trùm cơ đấy.


Sau đó cả lũ ầm ỹ liên hoan. Chi Nga cũng chả dám tin là Tery lại dám thò tay bốc gà ăn mày, phải biết món này nhìn không vệ sinh chút nào. Nếu cô biết rằng, nhiều năm sau khi cô đi hội thảo ở Anh gặp những người bạn của Tery, chỉ cần Tery nói gà ăn mày là họ hiểu Chi Nga chính là cô bạn thân của Tery những năm tháng cậu ở Việt Nam thì cô hẳn sẽ còn ngạc nhiên hơn. Như thế đủ biết cậu thích món gà ăn mày đó đến mức nào.


Thấy Tery chơi được với đám trẻ con ở nơi này, nhìn con trai mình hoạt bát hơn, cười nhiều hơn bà William mừng lắm. Nhưng ngày nào cũng thấy nó lúc đi ra khỏi cửa thì quần áo sạch sẽ chỉnh tề, lúc về thì dính đầy bụi với bùn, có hôm còn rách với đứt cúc, mặt mày thì nhọ nhem, chân tay thì bẩn thỉu thì bà William cũng phát hoảng. Có hôm bà kéo Chi Nga lại mà hỏi.



Chi Nga không đáp mà hỏi lại.


Nhưng bà có vẻ không yên tâm nên đòi bằng được Chi Nga đưa đi nhìn một cái xem bọn trẻ con chơi những gì. Dĩ nhiên Chi Nga không dám để bà xem cảnh Tery thả dây cho nước rơi vào đầu người khác hay cầm đầu bọn trẻ con đi vào trang trại nhà hắn ăn trộm cà chua. Chi Nga dẫn bà ra xem khi mấy đứa con trai đang chia nhóm đánh trận giả trên mặt đất bãi sau khi thu hoạch xong sắn.


Nhìn con trai bị vật ngã, một thằng nhóc chạy sau dẫm lên thì bà William xanh mặt, kêu OMG và toan chạy tới. Chi Nga giữ lại, cô nói với bà đất bãi rất mềm, có ngã cũng không đau. Ngay sau đó bà thấy Tery xoay người thò tay tóm chân, kéo ngã một cậu nhóc vừa chạy tới. Cả hai lồm cồm bò dậy đúng lúc Kha lao tới. Lập tức hai đứa nhóc đang ngồi tóm lấy ống chân của Kha, Kha đang chạy nhanh bị tóm lại không chỉ ngã mà còn tụt cả quần. Kha bò dậy chửi um lên còn đám trẻ cười ầm ĩ. Cười xong chúng lại chơi tiếp. Bà William bấy giờ mới thấy yên lòng một chút. Chi Nga nói:


“Những đứa trẻ nông thôn đều chơi đùa như thế, lớn lên chúng đều rất khỏe mạnh”


Bà William cũng phải thừa nhận rằng mùa hè này Tery trông khỏe mạnh và hoạt bát hơn nhiều. Bà lấy tay xoa tóc Chi Nga rồi dắt con bé về. Chi Nga ngoảnh đầu nhìn về phía Tery tự hỏi bản thân “từ lúc nào mà cậu ta có thể chơi mà không cần cô phiên dịch thế nhỉ?”






Truyện liên quan