Chương 40: Gây sự
Chapter 40: Gây sự
***************************************
Như mọi ngày Yuri vẫn bắt xe buýt đến trường, mọi chuyện thường lệ vẫn xảy ra vào sáng sớm vẫn như thế, nhưng khi cô bước vào lớp thì không khí lại khác không còn giống hôm qua. Mọi người ai cũng nhìn cô bàn tán, cô cũng không thèm quan tâm mà lôi chiếc mp của mình ra chuẩn bị nghe nhạc thì Yumi chạy đến nói:
- Yuri, cậu biết không, sáng hôm nay mình tới lớp ai cũng bàn tán về việc cậu đối đầu với Rulia đó, họ còn nói lần này cậu xui rồi, dám động vào Rulia. Tớ thấy gia thế của Rulia rất lớn, không nên dây vào cô ta nhưng cậu lại lỡ đắc tội với cô ấy rồi, lỗi tại tớ hết, tớ xin lỗi. Hay chút nữa chúng ta đi xin lỗi cô ta đi, nếu không lỡ như cô ta lại cố kiếm chuyện gây khó dễ cho cậu thì sao.
- An tâm, cô ta sẽ không làm gì được tớ đâu, nếu như những lời nói hôm qua của tớ cô ta không thèm để vào tai thì hậu quả cô ta ắt phải chịu, tớ cũng sẽ bảo vệ cậu nên đừng lo lắng nữa. –Yuri vỗ vai Yumi mà nói.
- Nhưng….. –Yumi vẫn còn lo lắng nên định nói gì đó thì bị Yuri nói chen vào:
- Không phải tớ đã nói rồi sao, đừng có lo lắng những chuyện không đâu nữa, nếu cậu thực sự coi tớ là bạn thì phải tin tưởng ở tớ chứ.
-Uhm…..tớ biết rồi, tớ tin cậu sẽ làm được mà. –Yumi tươi cười nói.
Trong lúc đó thì Ken mới đến lớp và đã nghe được hai người họ nói chuyện với nhau nên bắt đầu lên tiếng:
- Yuri à, cậu không sợ thật sao, gia đình của Rulia rất là thế lực đó, còn gia đình của cậu thì…. Cậu không đấu nổi đâu, nếu cậu lên tiếng muốn nhờ tôi giúp đỡ hoặc đồng ý làm bạn gái của tôi, tôi sẽ giúp cậu. Thế nào cậu thấy chuyện này tốt lắm phải không, nhiều người nhờ giúp tôi còn chả thèm để ý nữa là…mà hơn nữa bao nhiêu cô gái đang đứng xếp hàng đầy ngoài kia vì muốn làm bạn gái tôi mà vẫn chưa có cơ hội kìa. Cậu thế này không phải là quá may mắn rồi sao *nhếch mép*.
- Cậu lo chuyện của cậu đi, đừng có mà đi lo chuyện bao đồng. Đối với tôi cậu cũng như Rulia mà thôi, rồi sẽ có một ngày hai người phải khóc lóc mà quỳ xuống cầu xin sự giúp đỡ của tôi thôi. –Yuri lạnh lùng nói.
Ken và Yumi nghe những lời nói bá đạo đó của Yuri xong mà không khỏi ngẩn người, ngẩn người vì Yuri quá lạnh lùng, quá bá đạo, và ngẩn người vì không hiểu gì hết. Tiếng chuông trường vang lên bắt đầu giờ học, giờ học vẫn bắt đầu như mọi khi, tất cả mọi người đều đang chăm chú học bài đặc biệt là Yumi, còn Yuri thì đang nghe nhạc và tựa đầu vào cửa sổ ngủ, thi thoáng có luồng gió thổi qua làm cho một vài sợi tóc của Yuri bay nhẹ nhàng trong không khí, nhìn mới thơ mộng và xinh đẹp làm sao. Ken thì ngắm nhìn Yuri rồi ngủ quên lúc nào không hay.
Tiết học kết thúc, giờ ăn trưa đã đến, Yumi kéo Yuri xuống căn tin trường để ăn còn Ken thì vẫn đi theo họ ở phía sau. Đến nơi, Yuri ngồi ở bàn đợi Yumi mua thức ăn cùng với Ken, mặc dù Yuri đã đuổi Ken thế nào thì Ken vẫn ngồi ở đấy mặc kệ Yuri nói gì. Đang ngồi đợi thì bỗng Yuri thấy ao mình bị ướt rồi một giọng nói ẻo lả phát lên:
- Ôi, thôi ch.ết rồi, mình lỡ đánh đổ nức vào người bạn rồi, xin lỗi bạn nha. –Girl 1.
- Cậu đó, thật là bất cẩn, sao lại làm đổ nước vào người ta như thế chứ, cậu không biết là nhà cậu ta nghèo đến thế nào hay sao, giờ cậu làm ướt đồ của người ta rồi vậy cậu ta lấy đồ đâu mà thay. Cậu không thấy cậu ta suốt ngày bám lấy anh Ken để vòi tiền và kêu anh ấy mua cho đủ thứ đồ sao. –Girl 2.
Hai cô gái đó nói xong thì cười haha đi chỗ khác, Yuri biết rằng hai cô ả kia gây chuyện với cô vì hai lí do, thứ nhất là họ đều là fan hâm mộ của Ken nên gato với cô về chuyện này cô hiểu còn thứ hai là do bị người ta sai khiến và không ai khác đó chính là Rulia. Yuri không nói gì cả mà chỉ đứng lên đang định đi thì lại bị Ken nắm tay kéo lại:
- Cậu định đi đâu, đồ của cậu ướt hết rồi, hay để tớ đi kiếm cho cậu một bộ đồ khác để mặc nha.
- Không cần. –Yuri lạnh lùng nói rồi vùng tay ra khỏi tay Ken.
Đúng lúc này Yumi chạy lại thì thấy Yuri đang bị ướt người, lại còn có một bầu không khí ngột ngạt giữa hai người họ nữa nên Yumi thấy rất lạ và đã hỏi Ken. Ken kể lại mọi chuyện cho Yumi nghe, Yumi hiểu mọi chuyện liền cười cập lấy 5- cái cơm nắm rồi kéo Yuri đi thay đồ, vì Yumi có 2 bộ đồng phục trường liền, một do ba cô mua tặng cô, một là do mẹ mua, ba mẹ Yumi li dị cũng đã được mấy năm, bây giờ Yumi đang sống cùng mẹ.
Yumi dẫn Yuri đi thay đồ xong thì nói chuyện với Yuri và lên tiếng nói về tụi con gái đã dùng những cho như đánh lén người khác ra mà nói mà chửi. Yuri biết Yumi lo lắng cho mình nên rất vui, Yuri khuyên Yumi đừng giận nữa vì họ không đáng để hai cô phải giận. Yumi cũng vui mà không nghĩ đến bọn họ nữa. Giờ ra về, lúc mà Yuri và Yumi đang định rủ nhau cùng đi bộ về một đoạn thì bỗng đâu ra hơn 50 đứa con gái chấn đường họ và người cầm đầu là Rulia, Rulia cười to mà nói:
- Yuri, hôm nay tao sẽ cho mày biết đối đầu với tao thì sẽ có hậu quả gì, hơn nữa không phải hôm trước mày to mồm lắm sao, vậy thì xem xem hôm nay mày sẽ phản ứng thế nào.
Yuri không nói nửa lời đẩy Yumi ra phía sau chuẩn bị sẵn sang để đánh nhau, đối với cô thì bọn họ không là gì cả. Ken vì để quên đồ nên quay lại lấy ai ngờ lại trông thấy cảnh này nên đã lo lắng mà chạy lại định cứu Yuri. Lúc mà Ken đang chạy lại gần đến nới, tụi con gái đang lao lại gần Yuri, Yuri cũng chuẩn bị sẵn sang để đá bay bọn họ thì có một giọng nói vang lên:
- DỪNG LẠI.
Tất cả nghe thấy liền quay mặt lại cổng trường nơi mà giọng nói đó vang lên thì hơn 50 đứa con gái đơ người vì người con trai đứng trước mặt họ thực rất đẹp trai, còn Ken thì đang tò mò thắng mắc về người con trai kia, Yumi thì ngẩn người nhìn và cũng không hiểu gì hết. Chỉ có mỗi Yuri thì lạnh lùng bình tĩnh nhìn người con trai trước mặt mà đôi mắt ý lên câu hỏi: “Anh xuất hiện ở đây có việc gì sao?”. Người con trai đó thì lạnh lùng nhìn đám con gái kia rồi liếc mắt nhìn Ken một cái rồi sau đó đi lại gần Yuri mà đặt tay lên vai cô rồi hỏi:
- Có việc gì sao, mới đi học mấy hôm mà trông em có vẻ nổi tiếng và gặp nhiều chuyện quá nhỉ, cần anh giúp gì không.
- Anh không cần giúp gì đâu, nhưng anh Zen à, anh đến đây làm gì vậy Vụ hồi nãy một mình em cũng giải quyết được mà, chẳng lẽ anh không tin em tới vậy sao. –Yuri lạnh lùng nói.