Chương 5: Cầu hôn
Ở nước ngoài một tháng khiến con người lạnh như băng của anh lần đầu tiên nhớ nhung một cô gái, lại còn nhớ nhung đến khổ sở. Kích tình qua đi, Lôi Dương lưu luyến vuốt ve tấm lưng trần của Đồng Đồng, trầm giọng nói:” Đồng Đồng!”
” Vâng?” Đồng Đồng giống như con mèo lười biếng nằm cuộn trong lòng Lôi Dương , ngẩng đầu nhìn lên thấy khuôn mặt lạnh như băng làm cô mê muội.
” Lấy anh nhé?” Lôi Dương hồi hộp nói ra ba từ mà mình ấp ủ bấy lâu.
Đồng Đồng ngây ngốc trong một lát, không hề phản ứng gì, Lôi Dương đột nhiên nói ra những lời này là có ý gì. Sao mới từ nước ngoài trở về đã đột nhiên nói mấy lời này?
” Sao thế, em không muốn à? Vẫn không thể quên Hạo Nam của em sao” Lôi Dương sắc mặt tối sầm, trong lời nói có vị ghen nồng đậm, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng kia mang theo dịu dàng nhìn Đồng Đồng, nhìn chằm chằm vào ánh mắt ngỡ ngàng của cô.
Nghe Lôi Dương nói cô thật sự rất xúc động, Đồng Đồng cười cười nói:” Anh đang cầu hôn đấy à?”
Có người nào cầu hôn ở trên giường không? Đồng Đồng đoán, Lôi Dương chắc hẳn là người đầu tiên!
Khuôn mặt lạnh như băng của Lôi Dương thoảng qua ý cười, trầm thấp nói:” Sao? Có phải không nhận ra thành ý của anh? Anh rất có thành ý .”
Nói xong hôn lấy đôi môi đỏ mọng của Đồng Đồng .
Rất lâu mới thả ra.
Đồng Đồng trong tâm giờ phút này rất hạnh phúc, có chút e ngại cầm lấy tay Lôi Dương cạ cạ vào mặt mình nói:” Được rồi, nếu anh đã có thành ý, vậy thì bổn tiểu thư đây đồng ý lời cầu hôn của vị anh hùng là anh!”
Lôi Dương bắt lấy bàn tay đang sờ loạn của Đồng Đồng nói:” Anh là anh hùng của em?”
Đồng Đồng mỉm cười nói:” Đúng vậy, anh là đại anh hùng của em, người đàn ông anh hùng của em!”
” Anh sẽ bảo vệ em cả đời!” Những lời này Lôi Dương bật thốt lên.
Đồng Đồng hạnh phúc cười, thì thầm bên tai Lôi Dương :” Em sẽ yêu anh cả đời!” Lại yêu lại có thể dễ dàng nói ra, thế còn Hạo Nam, Đồng Đồng hoang mang không biết, vì sao sau khi gặp Lôi Dương tất cả đều thay đổi, tình cảm bộc phát không thể kìm chế.
Hạnh phúc lan tỏa ra cả 2 người.
Hai ánh mắt chưa đầy tình ý nhìn nhau, hạnh phúc lan tỏa dần trong trái tim.
Đồng Đồng cũng không tưởng tượng nổi mình lại kết hôn với một chàng trai mới quen biết 2 tháng. Cũng không tưởng tượng nổi mọi chuyện lại diễn tiến nhanh như vậy.
Chuyện Lôi Dương cầu hôn Đồng Đồng đã gây nên chấn động nghiêm trọng. Người trong gia tộc nhất quyết phản đổi, chính vì vậy Lôi Dương đã tự sắp xếp trước.
Anh sẽ không thể cưới một cô gái mà mình không muốn, vì vậy anh tuyệt đối sẽ không chấp nhận một cuộc hôn nhân chính trị hay kinh tế.
Thân phận của Đồng Đồng ngay lập tức bị giới truyền thông làm rùm beng lên, trên mọi mặt báo đều viết về chuyện chủ tịch của tập đoàn họ Lôi sắp kết hôn với một cô gái gia thế bình thường, giống như chuyện tình cô bé lọ lem và hoàng tử vậy.
Có người cho rằng Đồng Đồng là chim sẻ nhảy lên cây, một chốc đã biến thành phượng hoàng, không lâu nữa sẽ trở thành bà chủ nhà giàu, vân vân và vân vân.
Đồng Đồng cũng không để ý lời ra tiếng vào, cô chỉ một lòng chờ đến ngày kết hôn với Lôi Dương, trở thành cô gái của anh, trở thành một cô gái nhỏ bé hạnh phúc!
Con người phụ bạc Hạo Nam kia, cho qua một bên đi!
Trong lúc Lôi Dương và Đồng Đồng đang đắm chìm trong hạnh phúc về đám cưới sắp tới, Đồng Đồng báo tin cho người nhà cùng bạn bè, phát thiếp mời chờ đón đám cưới sắp đến!
Có điều gia tộc họ Lôi cực lực phản đối hôn sự này, bèn nghĩ mọi cách phá hoại nó. Thậm chí, ba nhân vật trung tâm của gia tộc họ Lôi tuyên bố, nếu Lôi Dương nhất quyết cưới Đồng Đồng sẽ phế bỏ chức vị chủ tịch của Lôi Dương, đồng thời Lôi Dương phải rời khỏi sự nghiệp của gia tộc.
Rời khỏi sự nghiệp của gia tộc, chuyện này có thể uy hϊế͙p͙ đến Lôi Dương sao? Đừng đùa, Lôi Dương không bao giờ để người ta uy hϊế͙p͙.
Thái độ của Lôi Dương đã cứng rắn như vậy, mà nhà họ Lôi lại không thể tách rời được với Lôi Dương, nói bắt Lôi Dương rời đi cũng chỉ là một biện pháp bất đắc dĩ làm liều.
Bởi vậy bọn nghĩ ra một cách làm thay đổi quyết tâm cưới Đồng Đồng của Lôi Dương.
Trong thư phòng của Lôi gia, Lôi Lâm ngồi nơi đó, sắc mặt bất định khó đoán. Lôi Lâm định sai người ra tay với Đồng Đồng, hy vọng cô có thể thức thời mà rời khỏi Lôi Dương.
” Bố, bố vẫn còn phiền lòng vì chuyện của anh ạ, chi bằng cứ để con lo, con sẽ giải quyết gọn chuyện này!” Người vừa lên tiếng là một cậu con trai khác của Lôi Dương, cậu em cùng cha khác mẹ của Lôi Dương, Lôi Hướng Đông.
Không thể phủ nhận là anh ta cũng có vài điểm giống Lôi Dương, nhưng lại không có sự cứng rắn của anh khiến người ta có cảm giác anh ta hơi nhu mì.
Lôi nhìn lướt qua Lôi Hướng Đông nói:” Con chắc chắn có thể giải quyết gọn?”
Lôi Hướng Đông cười cười nói:” Bố, bố luôn không tin con!”
Ở trong mặt bố, anh ta luôn kém cỏi hơn anh trai của anh ta, lòng anh ta luôn mong đợi người anh kia bị trục xuất khỏi gia tộc. Có điều người thông minh đều dễ dàng nhận ra Lôi Lâm coi trọng Lôi Dương đến nhường nào. Đuổi Lôi Dương khỏi gia tộc? Đừng nói chuyện trên trời chứ.
Chi bằng giải quyết vụ này cho ông già vui lòng, đây là tính toán của anh ta.
Lôi Lâm cúi đầu xem tài liệu, nói:” Được rồi, giao cho con, đừng để một chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong!”
” Yên tâm đi, bố!” Lôi Hướng Đông lộ ra một nụ cười kì lạ.
Đồng Đồng nhận được một cuộc gọi lạ, người gọi là một người đàn ông xa lạ muốn hẹn gặp cô ở quán cà phê.
Cô vốn định từ chối thẳng thừng, có điều người kia lại nói:” Nếu cô muốn công ty của cha cô bị phá sản, vậy thì không cần đến chỗ hẹn!”
Đồng Đồng đánh rơi điện thoại, tâm trạng lo lắng, công ty của bố cô xảy ra chuyện sao?
Cô điện thoại về nhà xác mình, bị cô hỏi dồn quá mẹ cô mới chịu nói, quả thật tình hình ở công ty không tốt lắm, có vẻ như gặp chuyện khó khăn!
Đồng Đồng ngắt điện thoại đến quán café kia, để xem người kia muốn gì!
Công ty của bố gặp chuyện có phải là do có người cố tình gây ra không?!
Đi vào quán cà phê, Đồng Đồng nhìn thấy một người đàn ông ở chỗ ngồi gần cửa sổ, dáng người cao lớn, khuôn mặt cương nghị, không giống người xấu.
Có điều Đồng Đồng tự nhủ, tuyệt đối không được trông mặt mà bắt hình dong.
Người đàn ông kia làm một động tác mời Đồng Đồng ngồi xuống đối diện.
Đồng Đồng ngồi xuống.
” Hân Đồng?” Người nọ hỏi lại.
Đồng Đồng thu lấy dũng khí nói:” Đúng! Là tôi, có việc gì mời nói”
Người đàn ông kia nói:” Vậy tôi nói thẳng luôn!”
Đồng Đồng không nói, chờ người đàn ông kia nói tiếp.
” Tôi được Lôi gia phó thác đến nói cho cô một chuyện, nếu cô không chia tay với Lôi Dương, vậy công ty của bố cô nhất định phải phá sản!”