Chương 3: Chúng ta không giống nhau
tớ nói chúng ta hợp nhau, nhưng tớ và cậu, vẫn có sự khác biệt.
cậu dù gì cũng là Nhì tỉnh, toán cậu giỏi hơn tớ. Nhà cậu có vẻ khá, cậu học thêm một mình với thầy hiệu trưởng, bài nào cậu cx giải hí hoáy có một lúc.
cậu chơi cùng mấy đứa nức tiếng, tớ vẫn là học sinh ngoan hiền, nói bậy một câu cx ko biết. mãi về sau tớ mới thấy phục cậu, ăn chơi như vậy, thành tích vẫn tốt thế. ngày ấy người ta goi là "đua đòi", "phá của", tớ thích gọi kiểu của ngày nay hơn: cậu là Play Boy - một play boy đẹp trai nhất, ngầu nhất, quân tử nhất mà tớ thấy.
cậu hoạt bát sôi nổi, hoạt động không ngừng nghỉ, bản thân tràn đầy sức sống. tớ lại ngồi một chỗ, chỉ muốn trong thế giới của mình, ngại làm quen, ngại đủ điều.
chúng ta không giống nhau, có lẽ ngay từ đầu, đã định không thể cùng một chỗ, gặp nhau duyên bèo nước, trôi nổi lướt qua nhau, như hai đường thẳng gặp nhau một lần rồi đi mãi.
thế nhưng, tớ lại không quên được cậu.
******
tôi thực sự, thực sự rất muốn nói cho cậu ấy biết, có một người thích cậu ấy. nhưng tôi lại sợ, sợ cái duyên đã mỏng hơn cánh ve, cái gọi là "giao tình" giữa hai đứa thực sự biến mất. tôi bây giờ có lẽ không còn là tôi ngày trước, rực rỡ hơn, thân thiện hơn, hoàn thiện hơn. tất cả những thứ đó dường như chỉ có thể thoả mãn mong muốn của bố mẹ hay họ hàng, ước mơ giản dị của tôi chẳng thể thực hiện được. tôi bây giờ có tốt thế nào, có thay đổi ra sao, cậu ấy chẳng biết, chẳng có thể nhìn.....
thân là một người trong hàng ngũ cán bộ lớp, tôi thực sự rất ghen tị và ức chế khi nhắc nhở mấy đứa "chim chuột" trong giờ. làm ơn đi, đừng xát muối vào vết thương của người khác!!!!!!
===========
có ai sắp thi học kì chưa nhỉ năm nay trường mị tốt dã man, thi sớm cho học sinh quẩy Noel kakaka