Chương 14: (Tiếp)
Sau tiếng nói oanh yến kêu ngạo của người phụ nữ giọng vào, qua bậc của xuất hiện thân ảnh diêm dúa mặc chiếc váy xòe thêu những họa tiết rờm rà bộ váy cúp ngực viền váy có viền thêm lụa mỏng thêu cách chim phượng bằng tơ vàng, khuôn mặt trái xoan phấn ngọc mày ngài, môi hồng tô son đỏ ướt áp đến quyến rũ mắt hoa đào to tròn xinh đẹp tóc đen cài trâm phỉ thúy huỳnh quang xa xỉ, tóm lại là đại mĩ nhân khó gặp nhưng so với Băng tỷ cắp dép cũng không xứng... Nàng ta chính là Liễu Ngược Lan công chúa Tinh Linh Quốc quốc công của Tinh Linh Quốc là Hồ Tộc hôm nay nàng ta cùng ca ca nghĩa là thái tử Liễu Duật Cung vài ngày trước, vừa vặn đi tới Ma Giới cũng gần trùng ngày tịch Trung Thu vốn dĩ định hôm nay định vào cung yết kiến dẫu sao nàng ta cũng muốn nhìn thấy Ma Vương cao quý trong truyền thuyết kia nàng ta cũng tin tưởng với sắc đẹp khuynh đảo và mị lực của mình không tin không ai quỳ dưới váy nàng ta Liễu Nhược Lan kể cả Ma Vương của Ma Giới hùng mạnh này cũng không ngoại lệ ( mơ đi con Thiên ca chỉ quỳ với Băng tỷ nhà ta thui), nhưng ca ca lại ngăn cản để Trung Thu vào sau tiện thể nhận quà tạ tội một thể luôn. Vì thế cho lên phải đợi tới ba ngày nữa mới tới Tịch Trung Thu vị không chịu được buồn chán cho nên hôm nay hoàng huynh có việc bận nàng ta trốn ra ngoài chơi vừa hay Lầu Tiên Hương là tửu lầu nổi tiếng với trà ngon lên hôm nay dẫn thị vệ cải trang dân thường đi xem ( cmn nó thế bà có thay đồ đế đâu nói người ta * khinh bỉ*😟🙅😼)
Còn mọi người trong tửu lầu thì sửng sốt bởi khuôn mặt mĩ nhân hiếm có trước mặt của Liễu Nhược Lan khiến ả ta đắc ý trong lòng dẫu sao nàng ta cũng là đệ nhất Tinh Linh Quốc nhìn thấy màn này quen rồi nên cũng không lạ chỉ là đắc ý huênh hoang nhìn đám nam nhân si mê mình, mắt phượng khẽ lóe lên tia khinh bỉ, chán ghét " bọn nam nhân dân đen này sao xứng với bổn công chúa ta ". Khi đó tại lầu hai Lầu Tiên Hương thì ngược lại với bên dưới nhưng nam nhân ở đây không hề quan tâm đến ả công chúa đó mà người họ chú ý là Bạch Phượng Băng nữ chính của chúng ta, Đại hộ pháp đã căn dặn phải thông báo tất cả mọi người khả nghi vào Ma Thành cho nên khi thấy Bạch Phượng Băng cùng Mã Triệu Yên đến đây họ đã bắt đầu đi theo ( dĩ nhiên đoán cũng ra mấy người này là ám vệ của Thiên ca mật báo còn Đại hộ pháp là Ảnh rồi ta nhỉ?)
- Tôn... À em nhầm chủ nhân đám người kia theo chúng ta lâu như vậy bộ không chán sao. Hơn nữa lại không bị tiểu hồ ly ngạo mạn kia quyến rũ xem ra thân phận không tệ nha!
Mã Triệu Yên nhỏ lời nói sát với Bạch Phượng Băng bọn họ thật ra đã biết có người theo dõi từ lâu cho dù có cải trang hoàn mĩ tới đâu cũng không qua khỏi pháp nhãn của cả hai chỉ là bọn họ muốn xem chủ nhân sau màn là ai, còn tiểu hồ ly là nói công chúa ngả ngớn kia Liễu Nhược Lan rồi.
- Không có gì kệ đi! Bạch Phượng Băng nói một câu vô cùng đơn giản như không quan tâm vô tâm vô phế biết trừng nào nhưng đối với những ám vệ cải trang kia thì đột nhiên thấy lạnh sống lưng.
- Hắc hắc Tiểu Yên biết nha! Mã Triệu Yên cười giảo hoạt đứng nghiêm túc lại bên cạnh Bạch Phượng Băng xem kịch hay sắp xảy ra.
Trên lầu hai không khí ngưng đọng nhưng dưới lầu một lại ồn ào náo nhiệt khác lạ. Sau sự xuất hiện của Liễu Nhược Lan với khuôn mặt khuynh đảo sắc nước hương trời dân chúng Ma Giới rất nhanh bình ổn tâm trạng của mình dù sao thì mĩ nhân thiên hạ xinh đẹp Ma Giới này không thiếu điển hình như con gái Thị Lang Tướng Quan " Thị Lang Nguyệt Nhi " được xưng là đệ nhất mĩ nhân Ma Kinh này cho nên sắc đẹp của nàng công chúa Tinh Linh Giới cho nên sự xuất hiện của nàng ta cũng chỉ gây ra sự sửng sốt nhất thời thôi rất nhanh sự xuất hiện của nàng công chúa này trở thành bình thường mọi thứ lạ trở lại như lúc nàng ta chưa tới. Liễu Nhược Lan thấy mọi người không chú ý đến mình thì móng tay trong ống áo nắm chặt trong lòng ả tức giận khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhó ghê gớm " Bọn dân đen này dám làm ngơ ta khốn khiếp...👹"
- Người đâu! Ả tức giận quát lớn gọi đám thuộc hạ.
- Có thuộc hạ tiểu thư cần gì ạ! Những tên thuộc hạ của nàng ta cúi đầu kêu ngạo nhận lệnh.
- Phá ngay cái Lầu Tiên Hương cho ta! Liễu Nhược Lan ra lệnh ả nhất định phải phá nát nơi này cũng phải bắt đám người này phải cúi đầu xin lỗi chịu nhục dưới chân nàng ta. Nàng ta cũng quên luôn đây không phải là Tinh Linh Quốc của nàng ta mà là Ma Giới dưới sự cai trị hùng mạnh của Ma Thần Đế Quân " Long Hàn Thiên " và ả cũng chẳng hề hay biết lần gây sự này ả đã chọc phải người không nên chọc nhất cả Ma Giới, ác ma người ta không muốn động tới nhất ( mk không nói mọi người cũng đoán được Thiên ca à 💜😙😏)
- Thuộc hạ tuân lệnh, vâng dạ xong bọn thuộc hạ của Liễu Nhược Lan nhanh chóng đi nhanh đến phá đồ đạc xung quanh nhưng chưa động tới một cái bàn một chiếc ghế ; Uỳnh, Rầm! Á aaaa
Sau chưởng lực cường đại thì một đám người xuất hiện ( hay nói đúng hơn là những người vừa nãy xem trừng Băng tủ cùng Yên tỷ) cùng với một giọng nói hùng hồn quen thuộc hơn với nữ chính Bạch Phượng Băng cùng Mã Triệu Yên:
- Ai dám động tới nơi này!
- Thuộc hạ tham kiến Lão Bản!
Những người vừa xuất hiên kia chấp tay đồng thanh đáp cung lúc đó ngoài cửa trường bào cẩm hoa phục khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt tóc búi bằng trâm vàng cài hơn phân nửa tóc đen dài quả là anh tài xuất yêu ma nha. Dân chúng nhìn thấy Ảnh xuất hiện thì hoảng hốt cùng vui vẻ mọi người biết đây là ai đang định khẩn khấu nhưng nhìn thấy Ảnh vẫy tay ra hiệu thì dân chúng ở đây hiểu ý đứng sang bên xem kịch. À nha cô gái ỷ mình xinh đẹp bên kia xem như hết đời rồi... Từ khi Ảnh xuất hiện nàng ta đã thấy kinh ngạc nhưng không đến nỗi bị mê hoặc chỉ là Ảnh nhìn đẹp ngang bằng thái tử ca ca của Liễu Ngược Lan nàng thôi.
- Ngươi là ai dám xen vào truyện của ta! Liễu Nhược Lan tức giận phất tay chỉ thẳng vào mặt Ảnh giận dữ.
- Hừ ta là ai cần cho ngươi biết sao nên nhớ đây không phải Tinh Linh Quốc của ngươi công chúa à mà là Ma Giới của Ma Vương hiểu không? Ảnh không xem sự giận dữ của nàng ta vào trong mắt lạnh giọng nói còn lơ đãng cảm nhận được khí tức mạnh mẽ quanh đây nhưng rất yếu chắc là người đó đã ẩn khí rồi...
Cuộc đối thoại giữa hai người tầng một thì bên trên lầu hai Mã Triệu Yên đứng đó cười nhẹ bình phẩm.
- À nha chủ nhân không ngờ luôn lão bản ở đây lại là hắn nha vậy nghĩa là Đế Quân là người sau màn đi!
Mã Triệu Yên ngả người về phía cột đối diện cười cười nhìn xuống phía dưới, Bạch Phượng Bằn không biết đã đi tới bên cạnh lãnh đạm gật qua đầu phân phó một cáu: Tiểu Yên đi xuống dưới!
- dạ thưa chủ nhân! Chắp tay theo xuống dưới lầu một.
* Lầu một
Bạch Phượng Băng và Mã Triệu Yên cũng vừa xuống tới nhưng không ra ngay theo yêu cầu của Tiểu Yên thì nên xem Ảnh xử trí việc này thế nào Bạch Phượng Băng cũng không nói gì đứng chỗ đó không xa nhìn tình hình...
Liễu Nhược Lan tức giận tột cùng nàng ta là công chúa cao quý Tinh Linh Giới được phụ mẫu sủng ái cự nhiên lại bị tên đáng ghét trước mặt ngán đường làm sấu mặt nàng điên cuồng nên không biết trời trăng gì nữa.
- Điêu dân to gan dám bất kính mới bản công chúa lính đâu nên bắt hắn cho ta ( mẹ nó càng viết càng điên là sao vậy?😔😫🙀).
Nhưng khi ả nói ra thì không một ai nên đơn giản là cả đám bị bầm dập te tua nằm dưới đất từ khi nào... Ngươi... Ngươi dám hỗn với ta, ta là công chúa đó! Liễu Nhược Lan run rẩy chỉ tay đẹp về phía Ảnh.
Trong khi đó Ảnh đang chuẩn bị nói gì đó thì lơ đãng khóe mắt liếc nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc thì cả kinh " trời ạ đó chả phải...!". " Hừ công chúa thì sao nên nhớ đây là Ma Giới còn nữa Tinh Linh Quốc bây giờ chỉ là con kiến sang cầu hòa với Vương thôi đừng ra oai!" Một câu khinh bỉ đáng động vào tâm những người xem kịch ở đây.
Nàng ta tái mét mặt không nói được lời nào căm phẫn trừng mắt cá ch.ết với Ảnh. " Người đâu đưa cô ta về nói với thái tử Liễu Duật Cung dạy dỗ tốt muội muội mình " phất tay ám vệ đã lôi ả đi mất cũng đã ra lệnh cho dân chúng di tản, hôm nay thật là một ngày đáng nhớ. [ lược bỏ vô số từ nói đến Ảnh ca đến chỗ Băng tỷ và Yên tỷ ]
______________________________________________________
* tác giả
Mệt quá đi dạo này viết mk thấy nó dở quá ý tưởng lộn xộn chả có kiểu này chắc bỏ viết truyện luôn quá! 🙀😣😩.