Chương 88: Ngoài trời
"Ừmh..." Bốn cánh môi quyện lấy nhau, ʍút̼ thật nồng nàn, quấn quýt, khó mà tách rời.
Qua hồi lâu, môi Cung Triệt mới từ từ rứt ra, buông Ninh Tiểu Thuần đang hụt hơi ra. Anh nhìn dáng vẻ cô má đỏ môi hồng đáng yêu, khoé miệng cong lên, nghiêng người hôn lên cằm cô. Điên cuồng gặm cắn, khiến Ninh Tiểu Thuần cảm thấy ngứa ngáy, đau đớn, cô không kiềm chế được càu nhàu lẩm bẩm.
Cung Triệt cười khẽ, chuyển môi qua tai cô, thổi hơi vào trong tai, dễ dàng khiêu khích. Anh ngửi được mùi thơm nữ tính trên cơ thể cô, mùi hương sạch sẽ mà thơm tho làm anh mê mẩn say đắm. Anh vươn lưỡi, bắt đầu vẽ thoe hình dáng tai cô, ɭϊếʍƈ láp vành tai xinh xắn, rồi ngậm nó, mặc sức đùa giỡn.
"Ưhh..." Ninh Tiểu Thuần khẽ thở hổn hển, hai tay ôm chặt cổ Cung Triệt.
Âm thanh duy nhất hấp dẫn từ miệng cô tràn ra, khơi gợi thần kinh nhạy cảm của anh. Lưỡi anh xộc vào tai cô, linh hoạt ɭϊếʍƈ láp trong không gian nhỏ bé, làm cô rên rĩ không ngớt. Tay anh ôm vai cô dời ra phía trước, ngón tay khéo léo mở nút áo sơ mi cô, bờ vai như ẩn như hiện lộ ra.
Cảm xúc cực nóng trong mắt Cung Triệt tăng lên, anh thở hổn hển, hơi nóng len trong cơ thể, ham muốn dâng trào, không muốn dừng lại, cũng không cách nào dừng lại. Môi anh dời đến chiếc cổ trơn mịn của Ninh Tiểu Thuần, cẩn thận hôn lên. Tay anh vén vạt áo sơ mi, từ dưới vạt luồn vào trong áo, bàn tay to lớn vuốt ve da thịt cô.
Bàn tay dạo trên thân thể cô, cảm giác lành lạnh dễ chịu làm người cô run rẩy, thân nhiệt vốn đang tăng lên lại dịu đi, thoải mái làm cô rên nhỏ: "Ngn.... Ư..."
Anh vuốt ve làm toàn thân cô tê dại, đầu óc trống rỗng, đành bám vào người Cung Triệt, thân hình dán sát anh.
Tay Cung Triệt chậm rãi di chuyển lên trên, chuyển lên gò ngực, bàn tay to phủ lên ngực Ninh Tiểu Thuần, vuốt ve xung quanh.
"Ưn..." Ninh Tiểu Thuần khẽ rên một tiếng, thân nhiệt lần nữa tăng lên phủ ập thần trí yếu ớt của cô. Cô cảm thấy bụng dưới có vật cứng không thể xem thường, cô mở đôi mắt mơ màng, nhìn thẳng vào mắt Cung Triệt, trong đó cũng như cô có gì đó cực nóng chớp loé.
Cung Triệt tươi cười mê đắm, đặt nhẹ cô lên đá, cúi người hôn xương quai xanh cô. Bàn tay tuỳ ý vuốt ve trên ngực cô rời khỏi vị trí, bỏ qua đồi ngực mượt mà, trượt đến đùi cô. Tay lao vào trong quần, từ dưới lên trên, vuốt ve da cô.
"Ư...Hưh..." Ninh Tiểu Thuần ngửa cổ, bật ra tiếng rên rĩ. Cô nhìn bầu trời đầy những đốm nhỏ, chợt tắt chợt loé, bỗng có cảm giác bị rình trộm. Cô đè bàn tay không an phận của Cung Triệt, thở gấp gáp nói: "Đừng... Chỗ... chỗ này là bên ngoài... không thể..." Sẽ có người qua lại.
Cung Triệt nắm tay Ninh Tiểu Thuần, áp vào tai cô nói: "Đừng sợ, có đá che chắn cho chúng ta." Con đường ven biển cũng coi như là nhộn nhịp, có khách đi đến, nhưng bên này không sáng bằng bên đó, thưa thớt người qua lại, không có mấy người đến đây.
Hơn nữa, ngoài trời là lần đầu tiên thử, hình như rất hứng thú, hình như rất kích thích.
Vòm ngực cường tráng vẫn đè lên cô, không hề nhúc nhích, Ninh Tiểu Thuần tiếp tục thuyết phục: "Chỗ này thật sự không tiện... Hay chúng ta..." Hay là về xe, hoặc là tìm phòng khách sạn nào đó, ít ra sẽ không ngoài trời, không có cảm giác an toàn... Nhưng cô chưa nói hết câu, con người mạnh mẽ kia đã bịt kín miệng cô, bịt đến không còn kẽ hở, không thể từ chối. Nụ hôn này thật mãnh liệt, thành công ném bay ý nghĩ của cô, khiến đầu óc cô lần nữa rơi vào trạng thái trống rỗng.
"Anh không đợi được..." Môi anh từ cổ cô từng chút từng chút để lại dấu vết, xẹt qua xương quai xanh hút hồn, hướng xuống ɭϊếʍƈ lên lớp vải mỏng, như nhấm nháp món ăn ngon. Bàn tay cũng không ngừng hoạt động, vuốt ve bắp đùi trong, đầu ngón tay nhẹ nhàng lượn vòng, khơi lên lửa dục của cô.
"Ưmmm..." Ninh Tiểu Thuần cảm thấy bụng mình nóng như lửa đốt, thân nhiệt cả người tăng lên, máu cũng sôi lên. Cô cảm thấy miệng khô khốc, thân hình vô ý hơi ưỡn lên, hướng về Cung Triệt.
Tay Cung Triệt nhẹ lướt qua qυầи ɭót Ninh Tiểu Thuần, khiến cô rùng mình từng cơn. Anh cười gian xảo, bàn tay còn cách đáy quần áp lên chỗ kín, khẽ khàng vỗ về, làm cô rên từng hồi, chất dịch thấm ướt làn vải mỏng.
"Ah... Ưhh" Cô cố đè nén, nuốt tiếng rên vào miệng, nhưng bất lực, tiếng rên vẫn thoát khỏi miệng, tan trong gió biển, như tiếng nức nở của vật nhỏ...
Anh cúi xuống ngậm môi cô, nuốt tiếng rên của cô, lực tay mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn, vỗ về trêu đùa chỗ kín. Khoái cảm từng đợt đánh ụp về phía Ninh Tiểu Thuần, đầu óc cô ngừng hoạt động, điều gì cũng không nghĩ được, thân hình như bồng bềnh, dục vọng bao phủ ý chí cô. Từng dòng chất dịch rỉ ra, thấm ướt qυầи ɭót.
Ninh Tiểu Thuần bấu chặt cánh tay Cung Triệt, đáp lại nụ hôn của anh. Không khí lơ lửng hơi thở ái muội, làm người ta trầm mê không kiềm chế nổi. Tay Cung Triệt chuyển qua hông Ninh Tiểu Thuần, nâng mông cô lên, chậm rãi cởi qυầи ɭót, nơi bí mật say lòng người lộ ra ngoài, cảm giác mát lạnh, vẫn không làm dịu khô nóng trong người.
Vật nóng rực của anh chọc lên bụng cô, không ngừng truyền sang nhiệt độ. Anh nhìn thật lâu cô gái dưới người, cười nhẹ, rồi cởi bỏ thắt lưng, kéo khoá quần, đẩy người lên, vật cứng nóng thong thả đẩy vào nơi ướt át.
"Hừ hừm..." Ninh Tiểu Thuần mở ra, yên ổn nhận anh vào.
Vật thô cứng từng chút từng chút chìm vào trong, ham muốn đè nén đã lâu được giải toả, đầu tiên thong thả di chuyển trong cô, sau gia tăng tốc độ, rong ruổi theo nhịp, đâm vào, mỗi nơi mỗi chỗ chiếm lấy biến nó thành lãnh địa của mình.
"A..." Làn da toàn thân Ninh Tiểu Thuần đều ửng đó, đẹp mê hồn. Cô ôm chặt anh, theo nhịp điệu của anh mà đong đưa vòng eo. Anh gầm gừ, đẩy vào càng lúc càng mạnh, càng lúc càng gấp rút, xâm nhập càng lúc càng thẳng đến nơi sâu nhất.
"Ưaa..." Ninh Tiểu Thuần đầm đìa mồ hôi, tiếng rên rĩ đứt quãng trong miệng bị gió biển thổi bay mất, đã không thành điệu.
Cung Triệt ra sức đẩy vào, bằng tư thế chuẩn xác nhất, âm thanh giao hoan tuyệt vời vang vang ở nơi vắng vẻ, làm người nghe mặt đỏ tim đập. Cơ thể vốn hư không vào giờ phút này được lấp đầy, toàn thân khoan khoái, tâm tình sung sướng.
"Anh đến đây..." Cung Triệt gầm lên, dùng hết sức đâm vào, đến nơi kết hợp hoàn mỹ nhất.
"Ahhh..." Hai người chìm sâu trong cơn sóng cực khoái, tìm đến thoả mãn...