Chương 5

Quả thật có một anh chàng đang theo đuổi tôi, tôi không lừa Trần Gia Thố.
Chỉ tính đến lúc này, tôi đại khái đã từ chối năm chàng trai.


Hiện nay còn lại một anh chàng mỗi ngày siêng năng gửi ít nhất ba tin nhắn cho tôi. Một cái chào buổi sáng, một cái báo cáo nội dung làm việc và nghỉ ngơi mỗi ngày của anh ta, còn một cái là chúc ngủ ngon, thỉnh thoảng anh ta còn dùng các loại ngôn ngữ khác nhau mà gửi đến, gần đây phát triển loại ngôn ngữ gì tôi cũng không biết. Tôi rất bội phục di động của anh ta, vậy mà lại có cách viết ra được. Thông qua Tiểu X chẳng biết mệt mỏi dùng từ điển dịch ra, tôi biết nội dung của mỗi câu đều giống nhau, dịch thành tiếng Trung là “Anh yêu em”.


Hôm nay tôi dự định tìm anh ta, đem số lượng biến thành “sáu”, vừa lúc là ngày tốt.
Khi chàng trai kia nghe tôi nói “Xin lỗi”, ánh mắt anh ta mở thật to, hoa hồng trong tay rơi xuống mặt đất, không thể tin mà hỏi tôi: “Vì sao?”


Tôi bình tĩnh nói: “Bạn học à, thật ngại quá, tôi đã nói với bạn, tôi không thích bạn.”
“Anh tưởng là mình đã khiến em cảm động nên em mới tìm anh.”
“Chuyện đó…bạn học, cảm động không phải thích, thích không thể miễn cưỡng.”


“Được rồi.” Anh ta nhặt hoa hồng lên, nói, “Anh vẫn tiếp tục. Anh tin có một ngày sẽ làm em cảm động.”
Tôi đổ mồ hôi, có một loại cảm giác ông nói gà bà nói vịt. Tôi gọi anh ta lại, nói: “Bạn học, xin đừng gửi tin nhắn cho tôi nữa.”


“Anh thích em không liên quan đến em, anh gửi tin nhắn cũng không liên quan đến em.”
“Tôi không phải nói vậy, bạn học…bạn thế này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc tình cảm của tôi.”
“Sao lại thế, em lại không có bạn trai.”
“Tôi có mà…”
“Làm sao có thể?”


available on google playdownload on app store


“Sao lại không có khả năng?”
“Anh chưa từng thấy em ở bên nam sinh khác!”
“Ai nói yêu đương thì phải mỗi ngày đều ở bên nhau chứ…”
“Anh không tin! Trừ phi em đưa bạn trai em đến gặp mặt anh!”


Tôi thở dài, lắc đầu, quả nhiên chưa thấy quan tài chưa đổ lệ sao. Vẻ mặt tôi bình tĩnh lấy điện thoại ra, lục lọi tập tin, mở ra tấm ảnh, dù tôi có đổi di động cũng nhất định phải lưu lại nó.


Trong tấm ảnh, anh tựa trên vai tôi, đang nhắm hai mắt ngủ, khoé miệng hơi cong lên, mà tôi đang mỉm cười, lấy máy chụp lại cảnh đẹp trong nháy mắt này.


Lần đó, khoa chúng tôi đi trại với nhau. Bạn tốt của tôi tối hôm trước đột nhiên phát sốt, vì thế bỏ lỡ cơ hội vui chơi này. Bi thảm hơn chính là tôi, vốn có người ngồi cùng, cô ấy không đến tôi liền đơn độc.


Nhưng tôi không ngờ, Trần Gia Thố lại ngồi vị trí bên cạnh tôi, nói nôm na: cũng không ai ngồi cùng anh, đúng lúc.
Thế nhưng tôi không chú ý có tổng cộng mười tám nam sinh của khoa chúng tôi, sao lại dư ra một người, hơn nữa cho dù dư ra một người thì người kia sao có thể là Trần Gia Thố chứ.


Bây giờ nghĩ lại, khẳng định anh cố ý. Thì ra anh đã thích tôi từ lâu rồi…
Tôi nhìn anh trong tấm ảnh, đột nhiên nhận ra, có lẽ anh tựa trên vai tôi ngủ cũng là cố ý… Xem này, anh còn cười đấy.


Tôi vẫn nghĩ rằng thầm mến của tôi sau cùng sẽ chấm dứt. Hoá ra, trong chiến dịch tình yêu này, người thua không chỉ có tôi, không đúng, giữa chúng tôi vốn không tồn tại hai bên cùng thiệt hại, mà là đều vui mừng. Chúng tôi đều giành chiến thắng.


Chàng trai kia trông thấy vẻ mặt tôi say sưa nhìn tấm ảnh, anh ta ôm hoa hồng cô đơn rời đi. Bắt đầu từ ngày đó, anh ta không gửi một tin nhắn nào cho tôi.
Tiểu X nói con người tôi rất tuyệt tình, tôi nói tôi không phải tuyệt tình, là chung tình.






Truyện liên quan