Chương 15: Nhan Nhan Muốn Cưỡng Bức Mình Sao?

Tựa hồ ngủ ở trong nhà của Tư Hướng Nhan, chính mình đều là có mộng đẹp liên tiếp không ngừng, nương theo ánh mặt trời rơi vào, Ông Lẫm Nhiên miễn cưỡng dùng đầu cọ cọ gối, nghĩ đến ngày hôm qua và Tư Hướng Nhan phát sinh tất cả, không kìm lòng được cười lên. Mặc dù mục đích cuối cùng của chính mình không có đạt thành, còn ngược lại tạo thành ấn tượng không tốt cho Nhan Nhan. Nhưng ít ra nữ nhận kia không có trong cơn tức giận giết mình, đó chính là nàng có lời rồi.


Tiến vào phòng khách, Ông Lẫm Nhiên phát hiện Tư Hướng Nhan đang ngồi ở trên ghế salông uống cà phê, mà Vọng ca không biết vào lúc nào đến đây rồi, đang cùng cô nói gì đó. Theo lễ phép, Ông Lẫm Nhiên không đi qua, mà là đứng chỗ khúc quanh, an tĩnh làm một người lắng nghe.


"Sự tình tr.a thế nào." Mặc dù tối hôm qua mới bị Ông Lẫm Nhiên "Quấy rối" qua, nhưng Tư Hướng Nhan sáng sớm hôm nay thì có dáng vẻ khôi phục đến bình thường. Nhìn cô thân mang một bộ váy dài màu đen lộ vai, trên bả vai khoác áo lông. Có lẽ là say rượu còn đang dằn vặt cô, cô có chút lười biếng tựa ở trên ghế sofa, như là con mèo uống cà phê trong ly, cuối cùng còn không quên lè lưỡi ɭϊếʍƈ môi dưới một cái.


Tư Hướng Nhan chính là có bản lĩnh như thế này, mặc kệ cô làm chuyện gì, nói lời gì, luôn có mùi vị thuộc về cá nhân cô. Cô cảm thấy tất cả mọi người nên nghe theo dặn dò của cô, trên thực tế cũng xác thực như vậy. Ông Lẫm Nhiên có chút thời điểm thật sự cảm giác mình vẫn thật như mấy nữ nhân hoa si không não kia, nàng cảm thấy tất cả Tư Hướng Nhan làm đều cực kỳ đẹp, cũng bao gồm bộ dáng ghét bỏ chính mình, khinh bỉ chính mình.


Nếu như đây cũng không tính là yêu?


"Tôi đã phái mấy huynh đệ dưới quyền đi thăm dò tin tức trước, tập kích tối hôm qua không tránh khỏi có quan hệ với Trình gia, là ai chỉ thị, chắc hẳn chị cũng có thể đoán 8- phần. Cũng may người an bài thỏa đáng, ngoại trừ mấy cận vệ đi theo bên cạnh người xảy ra chuyện, những huynh đệ khác ngược lại không bị thương tích gì."


available on google playdownload on app store


"Ừm."


Nghe được lời của Vọng Ca, Tư Hướng Nhan đơn giản trả lời, lông mày đẹp đẽ lại hơi nhíu lên. Thế lực của Tư gia cường đại, nhưng người Tư Hướng Nhan thực sự tín nhiệm cũng không nhiều. Tối hôm qua cận vệ hi sinh đều là chuyện cô mới vừa tiếp nhận Tư gia thì huấn luyện lên, thân thủ không tệ, người cũng có thể tin. Bây giờ không còn bọn họ, chỉ sợ phải ở trong thời hạn ngắn tìm được một nhóm người như vậy, có chút khó khăn.


"Tư tỷ, nếu như người đang đang lo lắng vấn đề cận vệ, tôi ngược lại có hai người đề cử cho người. Một là quanh năm đi theo bên cạnh tôi tiểu Phương, người linh hoạt, gia thế không thành vấn đề, hiệu suất làm việc cũng không tệ. Cái khác chính là tiểu Ông gần đây người xem trọng, vóc người xinh đẹp, trung thành với người, đem hai người họ sắp xếp ở bên cạnh người, chắc có thể chống đỡ một trận."


Nghe qua lời của Vọng Ca nói, Tư Hướng Nhan suy nghĩ chốc lát, cảm thấy xác thực là biện pháp khả thi. Phương Kì cô có một ít ấn tượng, là người có thể giữ ở bên người. Chỉ là....một người lựa chọn khác, lại để cho Tư Hướng Nhan nhíu mày càng chặt. Ông Lẫm Nhiên trên nhiều khía cạnh để Tư Hướng Nhan hài lòng, nhưng nhân phẩm và tác phong của nàng thực sự để người không dám khen tặng.


Nghĩ đến chính mình tối hôm qua trong bồn tắm ngâm hơn hai tiếng, lại tắm mấy lần mới đem phần cảm giác khó chịu trong lòng kia xối đi. Mà kẻ cầm đầu, chính là cái nữ nhân vô liêm sỉ cực điểm kia. Làm vệ sĩ cận thân của chính mình, chính là muốn 24 giờ đều canh giữ ở bên người cô. Nghĩ đến muốn để nữ nhân kia chuyển tới ở nơi này, Tư Hướng Nhan chính là một trân đau đầu.


"Tư tỷ, chị xem sắp xếp của tôi thế nào?" Thấy được dáng dấp mặt ủ mày chau của Tư Hướng Nhan, Vọng Ca tuy không muốn nghĩ lung tung, rồi lại không thể không nghĩ lung tung. Tối hôm qua lời nói của Ông Lẫm Nhiên còn rõ mồng một, thấy Tư Hướng Nhan hiện tại tinh thần không tốt, mà Ông Lẫm Nhiên lại rất lâu không xuất hiện. Thân là một nam nhân hơn hơn bốn mươi, Vọng ca rất nhanh thì ở trong não vẽ ra một bức hình ảnh hoạt sắc sinh hương, nét mặt già nua nổi lên một trận đỏ ửng. Hắn đặc biệt đề cử Ông Lẫm Nhiên cho Tư Hướng Nhan, để thời gian chung đụng của hai người có thể nhiều một chút, nghĩ đến chính mình vì Tư Hướng Nhan suy nghĩ như vậy, Vọng ca đứng thẳng lên sống lưng, cảm giác mình thực sự là vì là Tư Hướng Nhan bỏ bớt không ít phiền phức.


"Long Vọng, Phương Kì có thể lưu lại, còn về Ông Lẫm Nhiên...." Tư Hướng Nhan vốn muốn tùy tiện tìm lý do từ chối yêu cầu của Vọng ca, thì ở lúc này, trong phòng khách bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân, Tư Hướng Nhan quay đầu lại chỉ thấy Ông Lẫm Nhiên đi tới hướng này, trên gương mặt trắng nõn còn mang theo dấu vết lưu lại chính mình tối hôm qua từng đánh .


"Đại tỷ, Vọng ca." Không có trắng trợn nghe trộm, Ông Lẫm Nhiên tự nhiên là đem đối thoại hai người vừa rồi nói thu vào trong tai. Khi nàng nghe được Vọng ca muốn chính mình làm vệ sĩ thân cận của Tư Hướng Nhan, kích động trong lòng khó có thể dùng lời diễn tả được. Đây là một cơ hội tuyệt vời, có lẽ là một bước chính mình đến gần Tư Hướng Nhan nhất. Nhưng mà, vui sướng như vậy còn không có duy trì bao lâu, liền bị đối phương giội xuống một đầu nước lạnh. Ông Lẫm Nhiên suy nghĩ, nếu như mất đi cơ hội lần này, chỉ sợ nàng sẽ cách Tư Hướng Nhan càng ngày càng xa.


"Tiểu Ông tỉnh rồi a." Vọng ca thấy được Ông Lẫm Nhiên qua đây, cũng nhìn thấy dấu tay trên mặt nàng. Thấy sắc mặt của Tư Hướng Nhan bỗng nhiên trở nên cực kỳ khó coi, Vọng ca như là hiểu được cái gì, không nhắc đến chuyện của Ông Lẫm Nhiên nữa.


"Cút ra ngoài." Không ngoài dự đoán, Ông Lẫm Nhiên vừa qua, Tư Hướng Nhan liền mở miệng ra lệnh. Nghe ngữ khí lạnh lùng của cô, trong lòng Ông Lẫm Nhiên đau xót, nghĩ cũng không nghĩ liền nửa quỳ ở trước mặt cô.


"Đại tỷ, em biết tối hôm qua em làm không đúng, để chị không vui rồi. Nhưng em thật sự là không có cách nào khắc chế bản thân mới sẽ làm như vậy, để em ở lại bên cạnh chị, có được hay không?" Ông Lẫm Nhiên vừa nói, khóe mắt càng là có nước mắt tràn ra. Thấy nàng lại giống như tối hôm qua tội nghiệp như vậy, giống như là con chó Nhật chính mình đã từng nuôi đang hướng về mình muốn đồ hộp, Tư Hướng Nhan không cảm thấy có nửa điểm thương tiếc, trái lại càng thêm căm ghét. Nữ nhân này thật là vô dụng, động một chút là khóc.


"Long vọng, cậu ra ngoài trước đi."
"Vâng." Thấy Tư Hướng Nhan và Ông Lẫm Nhiên tư thế kia, Long Vọng không muốn gia nhập vào đó, vội vàng đi ra ngoài. Cùng với chân trước anh ta vừa rời đi, nước mắt của khóe mắt Ông Lẫm Nhiên nhanh chống biến mất không còn tăm hơi, trái lại nụ cười xán lạn lên.


"Đại tỷ còn đang tức giận sao? Chị đánh cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi. Nếu bên người chị không có người có thể tin được, thì để em bảo vệ chị, có được hay không?" Ông Lẫm Nhiên nói qua, vẻ mặt tuy vẫn là một bộ dáng vẻ lấy lòng câu người, ánh mắt lại đặc biệt chăm chú. Nhìn nàng tràn ngập thành ý nhìn mình, Tư Hướng Nhan bỗng nhiên kéo qua thân thể của nàng, đem nàng đè ở trên bàn ở phía sau.


"Ân..." Thân thể và bàn dài bằng gỗ cứng rắn chạm vào nhau, Ông Lẫm Nhiên hừ nhẹ lên tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Tư Hướng Nhan. "Cô nên xa tôi một chút." Tư Hướng Nhan không nghĩ tới Ông Lẫm Nhiên còn có mặt mũi đưa ra loại yêu cầu này với chính mình, ngữ khí càng là lạnh lùng.


"Thì ra đại tỷ là người người nhát gan như vậy sao?" Nghe qua nhắc cảnh cáo của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên cũng không e ngại, trái lại giơ tay nắm lấy cổ tay cô, một tay khác vén lên tóc dài của cô, ánh mắt đầy tràn chăm chú.


"Nếu như cô muốn sống ra khỏi đây, thì quản tốt tay và miệng của chính mình. Thủ hạ của tôi, không thiếu một người như cô."


"Không sai a, đại tỷ không thiếu thủ hạ, lại thiếu hụt người có thể bồi ở bên người chị. Em a, là thật sự rất yêu thích chị, em có giá trị lợi dụng, em có thể vì chị làm rất nhiều chuyện, bất kể là giết người phóng hỏa hay là đoạt hàng cướp bóc, chỉ cần là chị để em làm, em đều sẽ đem hết toàn lực vì chị làm được. Như vậy, em cũng không thể ở bên cạnh chị sao?"


Ông Lẫm Nhiên vừa nói, chậm rãi nhắm mắt lại, dùng gò má cọ lấy cổ tay của Tư Hướng Nhan. Cảm thấy thân thể của đối phương đang run rẩy, nàng mở mắt thì thấy Tư Hướng Nhan đang mỉm cười, con ngươi màu hổ phách tràn đầy nghiền ngẫm


"Cô hiểu được như thế nào lợi dụng chính mình, đây là ưu điểm mới nhất tôi phát hiện. Nếu như cô có thể làm được tất cả lời cô nói, tôi có thể lưu cô ở nơi này. Nếu cô không cách nào định vị thân phận của chính mình, tôi sẽ lấy đi mạng tôi cho cô."


"Được, đại tỷ nói cái gì chính là cái đó, sau này em có thể gọi chị Nhan Nhan không?"


Điển hình của được đà lấn tới, chắc chính là loại như Ông Lẫm Nhiên này. Sau khi thấy chính mình hỏi qua vấn đề này Tư Hướng Nhan lại đem chính mình đè lại trên bàn dài, mép bàn cứng rắn kia chống lấy hông của mình, mà chân của Tư Hướng Nhan thì ở giữa giữa hai chân mình. Ông Lẫm Nhiên làm bộ lơ đãng động động thân thể, để đầu gối của Tư Hướng Nhan chạm đến chân tâm của mình. Nàng run nhẹ một cái, cố nén muốn kẹp chặt *của hai chân, không tự kìm hãm được suy nghĩ.


Nhan Nhan muốn cưỡng bức mình sao? Thô lỗ một chút nữa cũng được đó.
Hết chương 15:






Truyện liên quan